“Thích tiểu thư, tổng tài căn dặn tôi hộ tống cô về nhà, xin mời.”Người đàn ông mang kính đen đứng ở trước mặt bọn họ, vẻ mặt nghiêm túc không chút thay đổi, nhưng thái độ lại cực kỳ cung kính. Thích Vi Vi nhìn anh, biết bản thân đêm nay chạy trời không khỏi nắng, chậm rãi xoay người đi trở về.
“Chờ một chút.” Đột nhiên Đàm Tiếu Tiếu gọi cô lại, dùng sức lôi kéo cánh tay cô, ngầm ra hiệu: “Vi Vi, mình muốn đi toilet, cậu đi cùng mình một chút được không?” Tiếu Tiếu nháy mắt với cô một cái.
Ngay lập tức Thích Vi Vi liền hiểu được, xoay đầu lại nói với người đàn ông kia:“Anh chờ tôi một chút, tôi đi toilet một lát sẽ nhanh chóng ra ngay.”
“Được, tiểu thư, tôi ở bên ngoài chờ cô.” Người đàn ông nói.
Đúng lúc bên cạnh có một cửa tiệm bán thức ăn nhanh, bọn họ nhanh chóng chạy vào toilet.
“Tiếu Tiếu, thật ra cậu đang muốn làm cái gì?” Vừa đi vào, cô tò mò hỏi.
“Không biết nói cậu thông minh hay là cậu ngu ngốc nữa, thay quần áo nhanh lên, còn đứng ngẩn ngơ ra đó làm gì.” Đàm Tiếu Tiếu vừa thúc giục cô, vừa tự cởi quần áo của mình.
“Cậu muốn……….” Thích Vi Vi lấy tay chỉ vào cô, hiểu được cô muốn dùng thủ thuật tráo đổi thân phận với mình để che mắt người đàn ông kia.
“Hiểu được rồi còn không mau cởi quần áo.” Thấy phản ứng chậm chạp của cô, Đàm Tiếu Tiếu liếc mắt nhìn cô một cái.
“Tiếu Tiếu, cám ơn cậu, mình yêu cậu.” Thích Vi Vi chạy nhanh đến hôn lên mặt của cô một cái, sau đó liền nhanh chóng cùng cô trao đổi quần áo, may mắn là thân hình của bọn họ cũng không khác nhau lắm, tóc dài cũng tương tự như nhau.
“Chờ một chút, còn thiếu cái này.” Đàm Tiếu Tiếu lấy trong túi xách của mình ra một cái kính mát mà bình thường vẫn hay dùng, đưa cho cô mang, đưa cả túi xách của mình qua cho cô, khi nhìn thấy kiệt tác của chính mình, Đàm Tiếu Tiếu hài lòng nói: “Được rồi, không ai nhận ra đâu.”
Sau đó lập tức hô to: “Vi Vi, mẹ mình gọi điện bảo có chuyện gấp, mình không thể đợi cậu được, mình đi trước đây, tạm biệt.”
“Cám ơn.” Thích Vi Vi ôm cô một cái, rồi nhanh chóng chạy ra khỏi toilet.
Đàm Tiếu Tiếu vẫn còn đứng trong toilet để giúp cô tranh thủ thời gian.
Người đàn ông chờ ở bên ngoài, tuy rằng ánh mắt có chút hoài nghi khi nhìn thấy bóng người đi về phía trước, nhưng cũng không quá quan tâm, đợi một hồi mà vẫn không thấy cô ra, cảm thấy có điều gì đó không bình thường, lập tức hô: “Thích tiểu thư, cô có ở bên trong không? Nếu cô không ra thì tôi sẽ đi vào đó.”
“Được rồi, lập tức ra ngay.” Đàm Tiếu Tiếu biết mình không thể trốn ở bên trong nữa nên bước ra, Vi Vi chắc hẳn là đã đi xa rồi, lúc này mới thong thả, chậm rãi đi ra.
“Sao…. Sao lại là cô? Thích tiểu thư đâu?” Nhìn thấy cô, người đàn ông mang kính đen đã biết là không tốt, xoay người lại muốn đuổi theo.
“Không cần đuổi theo, cô ấy đã đi rất xa rồi.” Đàm Tiếu Tiếu ở phía sau lưng cười đắc ý.
Lúc này người đàn ông mang kính đen mới phẫn nộ nhìn chằm chằm cô: “Cô dám tráo đổi quần áo để đùa giỡn tôi, nếu để cho tổng tài biết, có chút chuyện nhỏ này mà tôi cũng làm không xong, thì chẳng phải là chén cơm của tôi sẽ không bảo đảm?”
“Chúng tôi có đùa giỡn anh sao? Là tại anh ngu ngốc thôi, lại nói, pháp luật đâu có quy định chúng tôi không được đổi quần áo với nhau.” Đàm Tiếu Tiếu cố gắng nhịn cười, thật sự là rất kích thích, chơi rất vui nha, sau đó cô còn nhìn anh, vẫy vẫy tay: “Tiên sinh, hẹn gặp lại, tôi không tiếp chuyện anh được nữa.”
“Đứng lại, cô không được phép đi, cô phải đi cùng với tôi.” Người đàn ông mang kính đen vươn tay giữ chặt cánh tay của cô, nếu đã không thấy Thích tiểu thư, thì cứ bắt cô lại, xem có thể lấy công chuộc tội hay không.
“Này, anh làm gì vậy? Mau thả tôi ra, anh dựa vào cái gì mà bắt tôi?”Đàm Tiếu Tiếu giãy dụa, cô không nghĩ tới việc anh ta lại bắt chính mình, chuyện này thật không giống với dự đoán của cô chút nào.
“Mọi việc đều do cô gây ra, đương nhiên là phải bắt cô.” Người đàn ông dùng một tay túm chặt lấy cô, còn tay kia lấy điện thoại ra gọi cho Uông Hạo Thiên.
“Cái gì? Cô ấy chạy thoát, đồ vô dụng.” Nghe được tin tức hắn báo cáo, đầu dây điện thoại bên kia tức giận quát lên.
“Dạ, Uông tổng xin bớt giận, tôi đã bắt lại được cô bạn của cô ấy, anh xem phải làm sao bây giờ?” Người đàn ông mang kính đen nén giận, muốn bù đắp lại lỗi lầm mà mình đã phạm phải.
“Đàm Tiếu Tiếu? Bắt cô ta thì được gì……….” Uông Hạo Thiên đột nhiên ngừng lại, vẻ tức giận trên mặt từng chút từng chút tan thành mây khói, khóe môi mang theo nụ cười đắc ý, Thích Vi Vi, lần này để xem em có tự mình ngoan ngoãn trở về không, lập tức căn dặn: “Đưa cô ấy tới khách sạn, nhớ kỹ, không được gây bất kỳ thương tổn nào cho cô ấy.”
“Dạ, tổng tài.” Người đàn ông mang kính đen bỏ di động xuống.
“Anh mau thả tôi ra, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.” Đàm Tiếu Tiếu muốn giãy ra khỏi sự kìm kẹp của anh, nhưng sức lực của anh quá lớn, bản thân giãy không được, chỉ còn cách phải uy hiếp.
“Cứ tự nhiên, chỉ cần cô không sợ chết, cô chắc chắn là biết được kết cục của việc đắc tội người không nên đắc tội là gì rồi.” Người đàn ông không quan tâm nói.
Đàm Tiếu Tiếu lập tức từ bỏ giãy dụa, cô không phải sợ anh uy hiếp mình, chỉ là cô nghĩ tới dì Út, chẳng may liên lụy đến dì Út thì phải làm sao bây giờ? Dì chẳng qua là có lòng tốt giúp đỡ cô với Vi Vi mà thôi, ngay lúc cô còn đang do dự thì đã bị người đàn ông kia mạnh mẽ kéo lên xe taxi.
Thích Vi Vi từ bên trong chạy ra, kỳ thật cô cũng không có đi bao xa, mà là đi tới cửa hàng đối diện nằm bên kia đường, từ cánh cửa thủy tinh của nơi đó nhìn qua bên này, thật ra cô cảm thấy rất lo lắng, không biết Tiếu Tiếu có thể thoát thân được hay không? Muốn tận mắt nhìn thấy cô ấy rời khỏi trước thì mới yên tâm, nhưng cuối cùng lại nhìn thấy cô ấy bị người đan ông kia kéo lên xe, Thích Vi Vi liền lập tức vọt ra.
“Tiếu Tiếu…….” Nhưng đã quá muộn, chờ đến lúc cô chạy ra thì xe taxi đã rời khỏi rồi.
Trong lòng nóng như lửa đốt, anh ta muốn đưa Tiếu Tiếu đi đâu? Tiếu Tiếu có thể gặp nguy hiểm hay không? Không được, cô không thể để cho Tiếu Tiếu phải chịu liên lụy, hiện tại chỉ có thể tìm Uông Hạo Thiên, kêu anh ta thả Tiếu Tiếu.
Nghĩ đến số điện thoại vừa rồi anh gọi tới, vừa định gọi lại cho anh thì tiếng chuông điện thoại đã vang lên, nhìn thấy dãy số hiện ra trên màn hình, cô lập tức nhấn nút nghe, phẫn nộ quát: “Uông Hạo Thiên, anh mau thả Tiếu Tiếu ra, chuyện xảy ra giữa chúng ta không liên quan đến cô ấy.”
“Thì ra em cũng biết quan tâm đến bạn bè.” Trong lời nói của anh mang theo châm chọc.
“Anh đã sai người mang cô ấy đi đâu? Mau thả cô ấy ra.” Thích Vi Vi thật không dám tưởng tượng, nếu Tiếu Tiếu vì cô mà bị thương tổn, không bằng bắt cô đi chết còn hơn.
“Muốn tôi thả cô ấy, cũng được, trong vòng một giờ em phải trở lại biệt thự, nếu không, bạn của em, tôi không thể bảo đảm.” Uông Hạo Thiên lãnh khốc nói xong liền tắt điện thoại.
“Anh………” Thích Vi Vi vừa định nói chuyện thì phát hiện anh đã ngắt điện thoại, không dám chậm trễ liền leo lên một chiếc taxi.
Đàm Tiếu Tiếu bị người đàn ông này mang vào một khách sạn sang trọng, bất kể cô cầu cứu như thế nào, chỉ cần người đàn ông kia vừa nói là chỉ thị của Uông tổng là mọi người liền thay đổi thái độ hờ hững với cô ngay…………..
“Cô tốt nhất nên ngoan ngoãn một chút, nếu không, đừng trách tôi không khách sáo.” Người đàn ông mang kính đen uy hiếp.
“Anh muốn làm gì? Anh đừng qua đây nha, tôi không phải hạng người dễ đối phó như vậy đâu.” Đàm Tiếu Tiếu sợ hãi lui về phía sau, tim đập nhanh đến nổi muốn nhảy ra ngoài……..
“Chỉ cần cô ngoan ngoãn, tôi sẽ không làm gì cô.” Người đàn ông mang kính đen lại lạnh lùng nhìn cô một cái, rồi nói.
Thấy anh ta không đi tới nữa, lúc này cô mới run như cầy sấy ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt đề phòng theo dõi người đàn ông này, sợ anh ta có mưu đồ bất chính gì đối với mình.
“Cô không cần đề phòng tôi như vậy, tôi không có hứng thú với cô đâu.” Người đàn ông nhẹ nhàng bước đến một góc khác của ghế sô pha rồi ngồi xuống.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK