Nghĩ đến, Nhược Uyển đang nằm trong lòng của Vũ Dạ Triệt liền mỉm cười. Anh nhìn thấy cô cười ngây ngốc như vậy, liền có chút không hiểu.
- Em cười gì vậy?
- Em đang nghĩ, nếu như Thất Uông Lang biết... Người thu mua lại tất cả của lão ta là em thì sao nhỉ?
Vũ Dạ Triệt cười nhẹ, rồi lắc đầu, anh dịu dàng ôm lấy cô. Đặt nụ hôn nhẹ lên trán của cô, rồi ôn nhu nói
- Chắc chắn sẽ tức chết.
Nhược Uyển rất hài lòng vì câu trả lời của anh, cô cười đến quên trời đất. Cả đêm hôm đó, Vũ Dạ Triệt tựa như một con sắc lang... Nhưng mà, nói đúng ra thì anh là một tên bạch lang, cả một đêm... Ở một nơi nào đó, ở trong căn phòng nào đó, có hai con người nào đó, đang làm chuyện gì đó, mà mọi người không biết... Chỉ có con tác giả biết
[...........................]
Sáng ngày hôm sau
Sau khi Nhược Uyển nhận được 50 tỷ từ Thất Uông Lang, thì cô lập tức cắt đứt mọi liên hệ với ông ta. Làm cho ông ta thống cổ cả một ngày vì không tài nào liên lạc được. Sau khi ông ta đến địa chỉ mà đã ghi trên hợp đồng, thì đó chỉ là một ngôi nhà hoang ở Diêm Thành, Thất Uông Lang dường như là nổi trận lôi đình. Ông ta sai bảo tổ chức Ảnh đều động tất cả nguồn lực để điều tra, nhưng kết quả chỉ là công dã tràng
Theo như họp đồng thì một tuần sau, Nhược Uyển mới có quyền lấy nhà. Nhưng mà, đối với Thất Ân thì cô đang rất có hứng thú. Sau đó, cô đã liên hệ với Thất Uông Lang muốn họp hội nghị cổ đông, để bầu lại chủ tịch
Thất Uông Lang đang đau đầu vì... Một bên là tổ chức Ảnh đang điều tra cái tên khốn kiếp dám lừa lão ta, một bên khác lại phải đau đầu vì sự lải nhải của Tuyền Ân, một bên khác nữa lại phải dùng binh lực chống lại Tuyệt gia còn phải nâng đỡ Trang gia lên. Bây giờ, bên cuối cùng chính là công ti Thất Ân, ông ta thật sự là điên muốn nổ tung rồi
Và cuối cùng, hội nghị họp cổ đông được tổ chức vào 2 giờ chiều ngày hôm nay, nhưng mà... Nhược Uyển không đến dự, cô giao số cổ phần đó cho Mộ Kiêu, rồi bảo anh ta tự thân vận động, xem như Thất Ân này là quà tặng hồi môn cho Mộ Sa, tạm thời nhờ Mộ Kiêu giữ lấy.... Từ khi Mộ Sa và Mộ Kiêu quyết định gia nhập vào Tuyệt Ảnh Quân, thì Nhược Uyển đã sớm xem Mộ Sa như người em gái của mình, hiện tại... Mộ Sa và Tân Yết còn thần thần bí bí không biết có lén lút yêu đương hay không... Nhưng cho dù là có hay không, thì người làm chị như Nhược Uyển vẫn phải chuẩn bị của hồi môn cho Mộ Sa. Vì vậy, cô mới có hứng thú thu mua công ti Thất Ân, vì Mộ Kiêu rất giỏi về mảng kinh doanh đá quý, chỉ cần đổi tên Thất Ân... Sau đó, cùng với Trang gia hợp tác, xem như cả ba cùng có lợi
Lúc đầu, khi Nhược Uyển cho gọi Mộ Kiêu đến Phong Thành thì anh ta đang nghĩ chắc là Nhược Uyển sắp giao cho anh ta một nhiệm vụ gì đó. Nhưng Mộ Kiêu lại không ngờ, Nhược Uyển lại ra tay hào phóng như vậy... Một lần chi mạnh để cho Thất Ân trở thành của Mộ Kiêu còn nói với anh, đến lúc đó... Muốn đổi tên gì đó thì tùy hai anh em nhà họ.
Nhưng còn một điều mà Nhược Uyển không ngờ đến, chưa đến một ngày... Mà Thất Uông Lang đã đến Vũ Trạch để cầu xin Vũ Dạ Triệt giúp đỡ Thất Ân của lão ta.
Bây giờ, các tổ chức của lão đã bị Tuyệt Khuyết sang bằng, và còn có cả Tuyền Ân cũng sợ đỗ nợ nên đã bỏ trốn. Để lại Thất Uông Lang phải chống chọi với mọi thứ, thật sự rất thảm hại. Nghĩ đến Thất Nguyệt từng nói không được giết Thất Uông Lang, nên Nhược Uyển chỉ nhẹ tay... Chỉ làm cho ông ta thân bại danh liệt
Bỗng nhiên, cô lại nảy ra một ý rất hay. Nhược Uyển nói với Thất Uông Lang
- Nếu muốn tôi ra tay giúp Thất Ân, thì hãy đến ngôi nhà phía Tây ngoại ô.
Thất Uông Lang nghe rõ liền nhanh chân đi đến, Nhược Uyển tiếp tục nói với ông ta, kêu ông ta vào mật thất. Nhưng mà....
Cửa ải đầu tiên, thì Nhược Uyển có nhắc nhở. Nhưng cửa ải thứ hai thì không, cũng vì vậy... Mà ông ta hít phải khí độc, dây thần kinh trong não của ông ta lập tức kích thích, ông ta cười điên loạn, rồi la hét om sòm. Nhược Uyển đứng bên ngoài mà chỉ cảm thấy đầy khó chịu, gì chứ?
Nếu không cho cô giết. Vì cô hành hạ cho đến chết!
Xong, Nhược Uyển đóng cửa tầng hầm mật thất lại.
- Tân Yết, ngày mai cậu đưa cho lão ta một "vài" viên thuốc nổ... Để lão ta chơi, sau đó.... Bùm.... Nổ tan nơi này cho tôi!
[..................còn..................]