Nhược Uyển đang nằm ngoan ngoãn trong lòng của Vũ Dạ Triệt, thì bất ngờ cô chợt ngồi dậy. Làm Vũ Dạ Triệt có chút hốt hoảng, anh liền hỏi
- Em sao vậy? Đau ở đâu?
- Không có... Triệt, em muốn giúp Tiểu Ngư và Mục An.
- Giúp thế nào?.
Nhược Uyển ghé sát vào tai của Vũ Dạ Triệt rồi thì thầm gì đó với anh. Vũ Dạ Triệt chỉ mỉm cười dịu dàng, nhẹ nhàng ôm lấy cô vào lòng, cũng không quên cưng nựng cô
- Nghịch ngợm như em.
Nhược Uyển chỉ cười hì hì rồi lại an ổn nhắm mắt lại. Vũ Dạ Triệt cưng chiều vỗ nhẹ vào lưng cô để cô có thể yên ổn ngủ ngoan. Còn bản thân thì chứ nằm im để không có động tĩnh. Dạo gần đây Vũ Dạ Triệt lại có không ít linh cảm không tốt lắm, vừa sáng nay... Khi Nhược Uyển vẫn chưa dậy, thì bên công ti có người gọi điện đến cho anh và nói "Hạ Linh Lam muốn mời ngài đến Hạ gia để tham dự buổi tiệc chào mừng Hạ Chi Bảo vừa du học trở về"
Vũ Dạ Triệt nghe đến cái tên Hạ Chi Bảo liền cảm thấy sắp có chuyện không hay xảy ra. Trên dưới Vũ gia ai cũng biết, trước khi gặp Nhược Uyển thì Mục An đã từng rất yêu say đắm cô gái Hạ Chi Bảo này, nhưng rồi... Cô ấy lại vì sự nghiệp của mình mà bỏ lỡ đoạn tình cảm đối với Mục An, nhay bây giờ... Cô ta lại trở về, chắc chắn rằng có mưu đồ bất chính.
Nhưng mà lại có mặt khác, Hạ Chi Bảo nổi tiếng là xinh đẹp nhất nhìn của giới thiết kế, là một cô gái thông minh, lại còn rất được nhiều người mến mộ, đến Vũ Dạ Triệt cũng không dám đoán là cô gái này lại là tiểu thư của Hạ gia... Chưa hết, ngoài ra anh còn biết thêm một chuyện... Đó là Hạ Duệ Phàm - cũng chính là con trai duy nhất của Hạ gia, năm nay mới 22 tuổi đã có một chỗ đứng ổn định trong giới an ninh mạng. Cậu ta còn từng rất yêu mến Nhược Uyển.... Anh e là, lần này không chỉ Mục An mệt mỏi, mà ngay cả bản thân Vũ Dạ Triệt anh cũng sẽ mệt mỏi không kém.
[.....................]
Sáng hôm sau, Vũ Dạ Triệt vẫn giữ đúng tư thế này từ tối qua đến giờ, một tay ôm chặt lấy Nhược Uyển, một tay quán tính cứ vỗ nhè nhẹ lên lưng cô, đôi mắt nhắm nghiền đang ngủ. Vì sao anh lại giữ tư thế này? Thứ nhất, anh muốn ôm. Thứ hai, Nhược Uyển khi ngủ rất quấy nên anh sợ cô sẽ té xuống giường nên mới quyết định ôm chặt cô như vậy. Thứ ba, cô đang mang thai nên cũng rất nhạy cảm, anh không muốn làm cô thức giấc lúc nửa đêm, như vậy thì không tốt cho thai nhi... Cho nên là, bản thân chịu tê tay một chút còn hơn là để vợ của mình bị mệt.
Buổi sáng ra, Vũ Dạ Triệt đã sớm tỉnh giấc, anh hiện tại đang bâng khuâng là có nên nói cho cô biết về bữa tiệc tối nay hay không. Dù sao thì cô cũng đang mang thai, sợ là đi lại sẽ bất tiện, nhưng mà anh lại không muốn rời mắt khỏi cô. Tuy nhiên... Hạ lão gia đã lên tiếng mời đích thân anh đến bữa tiệc, chẳng lẽ anh là hậu bối lại không nể mặt trưởng bối như vậy sao?
Suy đi nghĩ lại một lúc, anh liền thở dài. Nhược Uyển dụi dụi mắt nhìn anh, rồi giở giọng mè nheo
- Anh làm sao vậy?
Vũ Dạ Triệt chỉ lắc đầu không nói gì, Nhược Uyển liền ngáp một cái rồi vươn vai ngồi dậy, anh dìu cô đi vào nhà vệ sinh, cả hai cùng nhau vệ sinh cá nhân và tắm rửa sạch sẽ xong liền đi xuống
Vũ Dạ Triệt và Nhược Uyển vừa bước xuống thì Vũ Dương đã lên tiếng nói
- Bữa tiệc tối nay, anh tính thế nào?
- Bữa tiệc gì thế?
Không chỉ có Nhược Uyển thắc mắc mà ngay cả Lâm Âm và Diên Ngư cũng cùng đồng thanh hỏi. Sự đồng điệu này làm cho Vũ Dương giật mình, rồi cậu nói
- Nghe nói tối nay Hạ gia mở tiệc chào mừng Hạ Chi Bảo và Hạ Duệ vừa ở nước ngoài trở về.
- Hạ Chi Bảo... Nghe tên rất là...
- Rất quen đúng không... Cô ấy là...
- Không, rất lạ!
Như một cái tát! Câu trả lời của Nhược Uyển giống như là một cái tát thẳng vào mặt của Vũ Dương, làm cho cậu ta phải câm nín. Tuy nhiên, Nhược Uyển có sự quan sát đến với Mục An, khi anh ta nghe đến tên Hạ Chi Bảo thì trên gương mặt có nét buồn nhẹ. Chắc chắn cô gái có tên Hạ Chi Bảo này có liên quan đến Vũ nhị thiếu
Sau đó, Nhược Uyển hiên ngang ngồi ở vị trí chủ nhà. Vũ Dạ Triệt cũng không nói gì, vì bây giờ trên dưới Vũ gia đều chỉ còn mỗi mình Nhược Uyển là bà hoàng. Cho nên, lời cô nói là thánh chỉ...
- Tối nay mấy giờ thế?
- Tầm 7 giờ tối.
- Được thôi, tối nay chúng ta cùng đi. Được không anh yêu?
Nhược Uyển nhìn Vũ Dạ Triệt rồi còn chớp chớp đôi mắt lấp lánh kia, Vũ Dạ Triệt cười nhẹ rồi nói
- Tùy ý em, miễn sao em vui là được.
Mọi người:"....................." sáng sớm đã phát cẩu lương?????
[.....................còn..................]