• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Fan của Lục Tranh và Fan Lâm Hình Phong chọi nhau gay gắt một hồi, liền ra sức lôi ra cái đẹp của bên mình, dìm người kia xuống. Hai bên này đối chọi với nhau tuy gay gắt nhưng không đến độ khiến Lục Tranh để ý, ngồi trong phòng vẫn có thể bình tĩnh đăng phần mới của "Mạt thế nhân sinh" lên mảng sáng tác. Bên kia Lâm Hình Phong cũng chưa nhả ra thái độ gì gọi là phản ứng lại, hằng ngày vẫn cập nhật những bữa ăn sang trọng đắt đỏ hay khoe mấy bộ đồ hàng hiệu mới mua, hoàn toàn không có vẻ gì là bị lôi vào mớ rắc rối.



Có khác một chút là Khải Triết có mấy ngày nghỉ đã đến chỗ biệt phủ của Lục Hoành Lãng. Đúng như những gì Lục Hoành Lãng nói, Khải Triết được hắn ta sắp xếp chung phòng với Lục Tranh trong mấy ngày này. Mức độ hảo cảm của Khải Triết dành cho Lục Hoành Lãng từ số âm lập tức chuyển sang số dương.



Trên mạng không biết từ ai bắt đầu mà xuất hiện một loạt bài đăng giống nhau có nội dung chính so sánh hai người Lục Tranh và Lâm Hình Phong. Bài đăng không nói rõ ai hơn ai mà chỉ nêu ra ưu điểm này nọ thôi, bởi vì chuyện so sánh phía dưới là chuyện của fan hai người.



Lục Tranh vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra nhưng bên Lâm nhị thiếu thì không vậy, anh ta vốn đã nổi điên kêu người truy ra người đằng sau, bây giờ là càng nóng lòng muốn tìm tới kẻ đó để xử lý.



Biết là chuyện này có khả năng rất lớn không liên quan đến Lục Tranh nhưng Lâm nhị thiếu vẫn cứ mang cảm giác không thoải mái khi nghe hay nhìn thấy tên cậu. Lục Hoành Lãng nói một là một, hai là hai, hắn ta nói Lục Tranh là em kết nghĩa thì có nghĩa hắn ta chỉ coi Lục Tranh như em trai, không hơn nhưng Lâm Hình Phong vẫn có chút khó chịu với Lục Tranh vì Lục Tranh có thể đường đường chính chính ở bên cạnh hắn ta còn anh ta cũng chỉ là người ngoài.



Thứ hai, Lâm Hình Phong từ nhỏ đã bị đem ra so sánh với anh trai anh ta là Lâm Hình Thiên. Lâm Hình Thiên là một Alpha rất xuất sắc, gần như hoàn hảo trên mọi phương diện, Lâm Hình Phong cho dù có cố gắng đến đâu, tài giỏi ngang ngửa Lâm Hình Thiên thì cái kết cũng chỉ có thể làm nền cho gã. Hơn nữa khi lớn hơn, Hình Phong cũng nhận ra một điều bản thân mình là một Omega, ngay từ khi sinh ra đã bị thua hoàn toàn từ vị trí xuất phát, chỉ cần là Omega thì mọi cố gắng của anh ta sẽ không bao giờ được công nhận. Cũng từ đó là Lâm Hình Phong không còn cố gắng bản thân mình vào khuôn khổ để làm bất cứ cái gì nữa, mặc kệ tất cả để làm phú nhị đại. Cho nên vảy ngược của Lâm Hình Phong từ sự công nhận của người xung quanh liền biến thành không thích người ta so sánh mình lung tung. Anh ta đã ghét chuyện này mười phần thì có một phần thuộc về hình mẫu được đem ra so sánh, chín phần thuộc về người viết bài so sánh này nọ. Chín phần kia chưa biết dồn vào ai vì chưa truy ra người sau màn nhưng một phần còn lại thì chắc chắn nằm ở Lục Tranh, không thể trật vào đâu được.



Lâm Hình Phong cũng biết bản thân mình có vị trí nào. Lục Tranh đang được Khiết gia và Lục Hoành Lãng bảo hộ. Lâm Hình Phong không ngu tới mức đắc tội cả hai nhà, hơn nữa hắn còn thích Lục Hoành Lãng, căn bản có rảnh rỗi cũng sẽ không làm mấy trò con bò liên quan đến Lục Tranh khiến Lục Hoành Lãng có ấn tượng xấu với mình.



Lâm Hình Thiên đến chỗ của Lâm Hình Phong, nhìn thấy bản mặt và vóc dáng hoàn mỹ của anh mình, Lâm Hình Phong đột nhiên dâng lên cảm xúc muốn cười lạnh. Lâm Hình Phong biết mình không so được với Lâm Hình Thiên nhưng vẫn tự biết bằng tài năng chính mình vẫn có thể trở thành con nhà người ta, vẫn có thể trở thành tâm điểm của mọi người. Một người là Omega, một người là Alpha thế nên cho dù thành tích hai người như nhau nhưng chỉ vì bản thân là Omega mà mọi sự cố gắng của Lâm Hình Phong đều chỉ là bọt biển, mãi mãi không thể chiếm được sự chú ý của cha mẹ.



- Lâm đại thiếu, à nhầm, Lâm phó tổng sao hôm nay rảnh rỗi đến đây?



- Hình Phong…



- Dạ dạ, là lỗi của em. Cái gì cũng là lỗi của em, anh cứ về nói với cha mẹ như thế, em đảm bảo giúp anh che dấu hoàn hảo.



- Không, anh không có ý này. Anh cũng biết mấy chuyện gần đây không phải em làm.



- Vậy Lâm phó tổng, anh đến đây làm gì?



- Nghe nói em có dị năng quang hệ đạt đỉnh cấp trung kì.



- Đúng nhưng dị năng trời sinh là như thế, tôi cũng không có cách nào san sẻ hay chuyển qua cho anh.



- Không, anh không có ý đó.



- Thế anh đến đây làm gì?



- Cái này…



- Chuyện dị năng tôi không tiết lộ ra, tôi không hề muốn chiếm dụng sự chú ý của cha mẹ đâu. Anh cứ yên tâm mà làm đứa con ngoan trò giỏi đi.



Không để Lâm Hình Thiên nói cái gì thêm, trong thời gian chưa đầy chớp mắt Lâm Hình Phong đã biến mất ngay trước mắt Lâm Hình Thiên.



Lâm Hình Phong tuy là Omega nhưng sở hữu thể chất cấp S+, tinh thần lực đạt 2S, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với người anh trai Alpha có thể chất cấp A+ và tinh thần lực cấp A của mình. Cho dù thể chất của Lâm Hình Phong kém hơn Hình Thiên thì với dị năng quang hệ, lấy ánh sáng làm vật dẫn, anh ta một khi muốn đi, Lâm Hình Thiên đừng hòng cản.



Nếu nói Lâm Hình Phong chán ghét việc bị người ta so sánh chỉ một thì anh ta chán ghét Lâm Hình Thiên mười. Chỉ vì Lâm Hình Thiên là Alpha nên luôn nhận được yêu thương, được công nhận. Còn anh ta là Omega, đừng nói là đa số phương diện anh ta ngang ngửa Lâm Hình Thiên, cho dù là một số phương diện còn lại anh ta vượt trội hơn thì cái thân phận Omega cũng sẽ mãi mãi khiến anh ta thấp hơn Lâm Hình Thiên một đầu, anh ta mãi mãi cũng sẽ không được cha mẹ công nhận như anh trai.



Đúng là trời sinh Du sao còn sinh Lượng.



……………



Bên kia Lâm Hình Phong và Lâm Hình Thiên không nói được mấy câu đã tan rã trong không vui. Bên này Lục Tranh và Lục Hoành Lãng ngẩn ngơ nhìn một loạt các bài viết so sánh Lục Tranh và Lâm Hình Phong mọc lên như nấm sau mưa.



- Anh, anh thử nói xem Lâm Hình Phong có tìm em quyết đấu này nọ không?



- Cũng chưa biết được nhưng khả năng lớn là không.



- Tại sao anh nghĩ vậy?



- Lâm Hình Phong nổi tiếng là phú nhị đại chứ không phải nổi tiếng vì là một dị năng giả đỉnh cấp trung kì. Mày cảm thấy Lâm Hình Phong sẽ lộ ra chuyện chính mình là dị năng giả quang hệ đã đạt đỉnh cấp trung kì chỉ để phủ đầu mày thôi sao?



Lục Hoành Lãng lại đưa cho Lục Tranh một xấp tư liệu về Lâm Hình Phong. Lục Tranh càng đọc càng cảm thấy Lâm Hình Phong không giống như ấn tượng về một phú nhị đại mà cậu nghe nói cho lắm.



Nếu vậy hẳn khả năng rất lớn là Lâm Hình Phong sẽ không tìm đến cậu, hơn nữa anh ta còn đang muốn gây chú ý cho Lục Hoành Lãng, chắc chắn sẽ không dội mấy xô cẩu huyết đến cậu. Mà cho dù thật sự tìm đến thì cậu cũng không sợ Lâm Hình Phong.



Ám hệ dị năng có sức phá hoại không kém lôi hệ mà thậm chí còn cao hơn, nhanh hơn nhưng trước nay lôi hệ vẫn giữ vững ngôi vị đầu bảng vì lôi hệ không làm hại chính người sở hữu dị năng như ám hệ và phạm vi ứng dụng của lôi hệ cũng cao hơn nhiều. Hơn nữa lôi khắc ám, một đường lôi kích đủ mạnh có thể đánh tan một mảng sương mù ăn mòn. Và đủ mạnh ở đây là khi hai người có cùng cấp bậc hoặc người sở hữu lôi hệ có cấp bậc cao hơn.



Cực hiếm người sở hữu ám hệ, người sở hữu dị năng ám hệ cũng chưa chắc đã có sương mù ăn mòn. Bản thân ám hệ còn chia ra nhiều loại nữa, hay gặp nhất là sương mù ăn mòn, tiếp theo là thôn phệ, sau là sao chép, hiếm gặp nhất là ma pháp, mà ma pháp hệ gì lại là chuyện khác nữa. Ngay thời mạt thế, dị năng giả cấp cao xuất hiện như nấm sau mưa thì cũng chỉ có vài người sở hữu ám hệ, Đế quốc thời này có lẽ ngoài cậu và anh cậu là Lục Hoành Lãng thì có lẽ cũng chẳng còn mấy người.



Thường thì người ta nghĩ quang mới khắc ám nhưng sự thật lại ngược lại hoàn toàn, ám khắc quang.



Người sở hữu quang hệ cấp thấp chỉ có thể chiếu sáng, đóng vai mặt trời mi ni, cấp cao thì có thể biến ánh sáng thành vũ khí công kích và công kích rất mạnh, có thể âm thầm dùng tia sáng cắt nát mạch máu lẫn nội tạng và thậm chí cả xương mà nạn nhân và mọi người xung quanh không hề hay biết.



Tất nhiên đã là tia sáng thì chỉ có thể đánh lén vào ban ngày, còn ban đêm thì trở thành trắng trợn khiêu chiến.



Mạnh thì mạnh thật nhưng không có tác dụng với người sở hữu ám hệ ở mọi cấp bậc, một dị năng ám hệ cấp 0 cũng không biết cảm giác sợ một dị năng quang hệ cấp cao là như thế nào. Bởi vì ám nuốt quang, chưa có một dị năng giả quang hệ nào cố ý đối đầu với dị năng giả ám hệ mà không bị cắn nuốt sức mạnh.



Không chỉ có ám khắc quang, mà quang hệ dị năng còn một khuyết điểm chết người nữa, bất cứ dị năng giả nào có thể ngưng tụ dị năng của mình thành dạng cầu năng lượng phát sáng đều có thể "vô tình" mà "hữu ý" trong trạng thái không làm gì cũng chặn được các công kích của dị năng giả quang hệ. Dị năng giả quang hệ rất khó thăng cấp, thăng cấp rồi tụt xuống cấp thấp trong giây lát cũng bình thường. Năng lượng mà dị năng giả quang hệ bắn ra không thể thu hồi, cũng không thể tự hồi phục bằng thời gian hay tinh hạch mà bắt buộc phải tu luyện để bù vào khoảng trống hao hụt nếu không cấp bậc sẽ tụt xuống.



Đôi khi việc cắn nuốt năng lượng quang hệ của ám hệ là vô ý, giống như bị dị năng giả quang hệ tấn công tương đương với việc dị năng giả ám hệ phải nhận ít nhất một kích chứa năng lượng quang hệ và việc cần làm là không cần tự vệ, năng lượng quang hệ sẽ tự động chui tọt vào cơ thể và chuyển hóa thành "thức ăn" cho ám hệ, quá trình này không hề đau đớn mà còn khoẻ người.



Khi không làm gì lại được người khác giúp tăng tiến dị năng cho nên trong thời mạt thế có những dị năng giả ám hệ rất thích chọc cho những người sở hữu quang hệ tấn công mình, còn dị năng giả quang hệ đa số lại không thích dị năng giả ám hệ cho lắm, dù sao đâu có ai muốn chính mình giúp người ta tăng trưởng dị năng không công đâu.



- ------------




Truyện chỉ được đăng bởi trang_kenny ở Wattpad và Sweek, mọi trang web khác đều là giả mạo!




Vui lòng không chuyển ver hay bưng bê đi nơi khác!




Vui lòng tôn trọng công sức viết truyện của mình!




Thân ái và quyết thắng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK