• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì Đường Thù có việc muốn cùng bọn Mục Chi Hằng thương nghị, vội vàng trở về Đường Yến lại không thể không vận dụng quyền lợi của mình an bài cho bọn hắn phòng họp lớn hơn có hai phòng ở trong đó. Trong đó một phòng là Diệp Tử Tân muốn, hắn đem Trang Túc, Từ Tu Thành cùng lão quản gia dẫn theo đến đó.

Sau khi đóng cửa lại Diệp Tử Tân liền đem những kim loại thu thập được từng đóng đổ trước mặt Trang Túc: "Thử đem những kim loại này tinh luyện xem."

"..." Trang Túc cắn thuốc, không rõ nguyên do.

Diệp Tử Tân từ trong đóng kim loại chọn ra một khối tương đối nhỏ: "Thứ tự của nguyên tử kim loại quyết định độ cứng cùng tính chất của chúng nó, những kim loại này là sản phẩm thí nghiệm của sở nghiên cứu quân đội, đều có thiếu sót, anh là dị năng giả hệ Kim, thử xem có thể hay không đem những thiếu sót đó bù lại."

Trang Túc sửng sốt một chút, tựa hồ có chút nghe không hiểu, hắn theo bản năng đem kim loại nhận lấy, dùng dị năng đem nó biến thành hình dạng bất đồng.

Trước khi đem kim loại đưa cho Trang Túc Diệp Tử Tân như trước dùng linh khí dò xét qua tính chất kim loại, tuy rằng so kém hơn dụng cụ chuẩn, nhưng trong lòng đại khái có ấn tượng. Chờ sau khi Trang Túc thay đổi hình dạng của nó, Diệp Tử Tân lại tiếp nhận đến nhìn nhìn, lắc lắc đầu.

Khi Trang Túc hồ nghi lại đưa tay chuẩn bị lấy khối kim loại kia, bị Từ Tu Thành từ trong phòng chặn lại: "Cậu nghiên cứu mấy kim loại đó làm cái gì?"

"Vũ khí cùng phương tiện chuyên chở." Diệp Tử Tân nghĩ nghĩ tiếp tục giải thích: "Hiện tại từng vũ khí, dụng cụ phòng thân cùng xe của binh sĩ đều sử dụng hợp kim kim loại mật độ không đủ, phàm là tang thi cấp bậc cao một chút sẽ có thể dễ dàng đục lỗ, tôi muốn xuống tay từ phương diện tinh luyện kim loại này, nhìn xem có thể hay không nghiên ra vũ khí mới, có thể ngăn cản công kích của tang thi ít nhất ngoài cấp 3."

Từ Tu Thành cúi đầu nhìn chằm chằm khối kim loại suy tư một lát, lại đưa tới trên tay Trang Túc: "Anh thử cảm thụ một chút cấu thành của kim loại, tỷ như đem nguyên tử phân giải, một lần nữa tổ hợp lại thứ tự."

Trang Túc nhận lấy do dự một chút, nắm khối kim loại nhắm mắt lại, lúc này đây bề ngoài khối kim loại nhìn cũng không có phát sinh biến hóa, trên đầu hắn lại dần dần chảy ra mồ hôi. Bỗng nhiên hắn như là sửng sốt một chút mở to mắt nhìn nhìn khối kim loại trên tay: "Giống như có biến hóa?"

Diệp Tử Tân đem khối kim loại lấy lại, tham nhập linh khí vào quả nhiên cảm giác kết cấu vật chất tựa hồ có biến hóa. "Có biến hóa, không ngừng cố gắng."

Mục Chi Hằng không có gõ cửa liền trực tiếp đi đến: "Các người đang làm cái gì?"

"Nghiên cứu này." Diệp Tử Tân đem khối kim loại ném cho Mục Chi Hằng.

Mục Chi Hằng sửng sốt một chút, tựa hồ không nhìn ra cái gì đặc biệt: "Đây là cái gì?"

Diệp Tử Tân câu khóe miệng: "Cải biến tính chất kim loại."

Mục Chi Hằng dừng một chút, hắn biết rõ ý nghĩa của việc thay đổi tính chất kim loại. Mục Chi Hằng đem khối kim loại cất kỉ rồi ngẩng đầu nhìn về phía Trang Túc: "Đây là anh làm?"

Trang Túc đang cúi đầu cảm nhận một khối kim loại khác, hắn phát hiện thời điểm chính mình đang thay đổi kết cấu nguyên tử kim loại thì dị năng của mình cũng nhận được rèn luyện, nghe vậy chỉ là "Ân" một tiếng, liền chăm chỉ làm việc của mình nữa.

Mục Chi Hằng cũng không ngại thái độ của Trang Túc, ngược lại hỏi: "Lão đại biết chuyện này sao?"

Diệp Tử Tân không thể không nhắc nhở: "Y vừa mới mở cuộc họp với anh."

Mục Chi Hằng vỗ trán mình, cầm khối kim loại cũng không quay đầu lại đi mất, chỉ chốc lát sau Đường Thù cùng Đường Yến liền đi theo hắn đi vào.

Đường Yến vừa vào cửa liền nhìn thấy Trang Túc đưa tay đặt trên kim loại thử tinh luyện, quyết đoán đi qua mở miệng chào mời: "Cậu có muốn theo tôi đến căn cứ thực nghiệm hay không?"

Diệp Tử Tân ôm cánh tay đứng ở một bên, nghe vậy trêu chọc: "Đường ca, anh chính là như vậy bắt cóc Chu Kỳ nhà tôi?"

Đường Yến khụ một tiếng che dấu biểu tình lúng túng: "Bên kia đồ vật đầy đủ hết, đối với bọn họ mà nói mới càng có lợi."

"Không cần." Đường Thù trực tiếp đánh gãy đề nghị của Đường Yến: "Chi Hằng cậu thu thập thêm một ít kim loại lại đây, đường ca phiền toái anh đem Chu Kỳ chuyển trở về, phối hợp với Trang Túc nghiên cứu cấu tạo kim loại mới."

Đường Yến suy nghĩ, biết Đường gia hiện tại quá mức mũi nhọn, thật sự không nên lại minh mục trương đảm nghiên cứu vũ khí, lập tức liền đáp ứng: "Đã biết, sắc trời không còn sớm, chúng ta cũng cần phải trở về."

"Ân, đi thôi." Đường Thù nói xong nhìn về phía Diệp Tử Tân, bọn họ lần này tới mục đích chủ yếu là đem lão quản gia đón đến Đường gia.

Diệp Tử Tân ngay từ đầu gọi lão quản gia đến nói ra mục đích: "Hoa bá ông đi cùng bọn tôi đi."

Lão quản gia sửng sốt có chút do dự, "Nhưng, thiếu gia đem xương cốt già này của tôi..."

Diệp Tử Tân ôm cánh tay lão quản gia, đem đôi đào hoa trừng thật tròn, trong lời nói có ba phần như đang làm nũng: "Hoa bá vẫn đều do ông chiếu cố tôi, ông không đi theo bên người tôi, tôi không quen." Hắn lời này nói cũng không sai, sau khi hắn đến thế giới này, mở mắt ra người thứ nhất nhìn thấy chính là Hoa bá, sự ỷ lại với ông tự nhiên cũng bất đồng với người khác.

Lão quản gia nghe thế tự nhiên cũng mềm lòng, ông ở Diệp gia ngây người hai mươi mấy năm, có thể nói là nhìn nguyên chủ lớn lên, phần tâm đối với Diệp Tử Tân cũng không kém hơn bao nhiêu với cha mẹ hắn.

"Đi thôi." Đồ của lão quản gia, trươc khi bọn họ đến đây, Đường Thù đã phái người dọn lên xe rồi.

Đối với Đường gia mà nói bọn họ cũng không để ý thêm một người, nhưng đối với Diệp Tử Tân mà nói lão quản gia là thân nhân duy nhất của hắn. Đường Thù rất rõ ràng điểm này, tự nhiên cũng nguyện ý lấy lễ trưởng bối mà đối đãi.

Khi trở về Đường Yến như trước không cướp được quyền lợi lái xe, mắt thấy lượng xe Jeep của mình sắp trở thành xe chuyên dụng của Đường Thù: "Các cậu không phải lái về mấy chục chiếc xe sao? Làm chi chỉ dùng chiếc này của tôi?"

Đường Thù chỉ là đơn giản phun ra hai chữ: "Quân dụng." Mang biển trắng của xe quân dụng, lái trong căn cứ thuận tiện hơn, nói thật Đường Yến đoán rất chuẩn, Đường Thù ngay từ đầu đã đem xe coi như của mình mà dùng.

Đường Yến nhu nhu mi tâm, đối với chuyện này tổng kết: "Bản tính thương nhân!"

Sau khi bọn họ lái khỏi khu quân không đến mười phút đã bị người chặn đường, đó là một đường nhỏ, nhưng cũng là đường tắt về Đường gia. Đường Yến bình thường quen đi đường này, tự nhiên cũng chỉ Đường Thù đi con đường này, nhưng lúc này đường lại bị hai chiếc xe ngăn lại...

Hai chiếc xe như là đâm vào nhau, cũng không thấy có tổn thương gì, lại ngang ngược đậu tại chỗ không nhường đường.

Một nam nhân tinh anh tựa lên xe, giống như là đang đợi người đến xử lý.

Diệp Tử Tân thuận ánh đèn từ xe nhìn thoáng qua, cứ cảm thấy hình dáng bề ngoài của nam nhân này nhìn rất quen mắt, như là đã gặp qua ở nơi nào rồi. Sau khi hắn tu tiên khả năng ghi nhớ cũng được tăng cường, người gặp qua đều sẽ có ấn tượng, nhưng người này hắn hẳn chưa thấy qua mới đúng.

"Hắn là Tiếu Mộc." Đường Yến nhíu mi, cứ thấy đối phương xuất hiện rất trùng hợp.

Nghe được dòng họ Tiếu này, Diệp Tử Tân ngược lại nhớ lại lúc ở F thành gặp qua nữ nhân kêu là Tiếu Nhan, còn không phải cùng người trước mắt này có vài phần tương tự sao. Hắn lập tức liền xáp qua vỗ vỗ bả vai Đường Thù nói: "Tiếu Nhan."

Diệp Tử Tân nghĩ đến gì đó, Đường Thù tự nhiên cũng nghĩ tới. Bọn họ lúc trước ở F thành động tĩnh rất lớn, người mang về hơn phân nửa đều đến từ chính nơi đó, quả thật như bọn họ sở đoán như vậy, chỉ sợ thù này đã sớm kết.

Trong lúc hai người bọn họ nói chuyện, Đường Yến đã mở cửa xuống xe: "Tiếu tiên sinh đây là xảy ra chuyện gì?"

"Xe bị đụng phải." Tiếu Mộc đứng thẳng thân thể tựa tiếu phi tiếu hỏi: "Ngượng ngùng, tôi có phải hay không cản đường các người?"

Đường Yến thử thăm dò hỏi một câu: "Cần cần hỗ trợ không?"

Tiếu Mộc không đáp lại hỏi ngược lại: "Người trong xe là Đường thiếu gia?"

Tuy rằng đã sớm làm tốt chuẩn bị trong lòng đối phương có chuẩn bị mà đến, Đường Yến vẫn theo bản năng thẳng sống lưng: "Tiếu tiên sinh tin tức thật linh thông."

"Khu an toàn Kinh thành chỉ lớn như vậy." Chỉ cần có tâm không có tin tức gì là tìm hiểu không được, Tiếu Mộc nở nụ cười tiếp tục nói: "Huống chi đệ đệ này của Đường tiên sinh hiện tại chính là danh nhân của khu an toàn rồi."

Đường Thù cùng Diệp Tử Tân tự nhiên không có khả năng vẫn ngồi ở trong xe chờ, Đường Thù dẫn đầu đi xuống, Diệp Tử Tân theo ở phía sau, hắn vừa mới mở cửa xe liền bởi vì lời của hệ thống mà tạm dừng lại.

Hệ thống quân: Kí chủ, đối phương là tu sĩ Trúc Cơ trung giai.

Diệp Tử Tân từ khi xuyên qua tới nay còn chưa ở trong vị diện này gặp phải người tu tiên chân chính, đối phương tu vi rõ ràng đang ở phía trên bọn họ, hơn nữa tựa hồ còn là người của gia tộc đối lập?

Diệp Tử Tân nhất thời do dự không đúng lúc xuống xe, mà ánh mắt Tiếu Mộc cũng đã chăm chú vào trên người Đường Thù, bằng tu vi của gã tự nhiên liếc mắt một cái liền nhìn ra Đường Thù cũng có tu luyện qua, hơn nữa tu vi đã tới Luyện Khí tầng sáu.

Tiếu Mộc trực tiếp đi tới, vươn một bàn tay với Đường Thù: "Đường thiếu gia."

Đường Thù cũng không có đưa tay, chỉ gật đầu nói: "Tiếu tiên sinh."

Tiếu Mộc cũng không thèm để ý thái độ lãnh đạm của Đường Thù, gã đưa tay vốn cũng chỉ muốn thăm dò linh căn cùng căn cốt của đối phương một chút, về sau vẫn còn cơ hội. "Đường thiếu gia là chuẩn bị ở lại Kinh thành?"

Diệp Tử Tân ghé vào trên cửa cười tủm tỉm hỏi: "Tiếu tiên sinh tựa hồ đối với Đường lão đại nhà tôi rất có hứng thú?" Hắn nói hứng thú là hứng thú thật, liền tính hắn ngồi ở trong xe đều có thể nhìn ra ánh mắt đánh giá Đường Thù của đối phương. Tu vi cao lại như thế nào? Cũng không thể minh mục trương đảm câu dẫn người của hắn.

"Vị này là Diệp tiên sinh?" Tiếu Mộc trước khi đến đều đã đem người bên cạnh Đường Thù điều tra một lần, nhất là đối với Diệp Tử Tân, dù sao b hai người ọn họ sớm cũng đã công khai quan hệ. "Thật cao hứng nhận thức cậu."

Diệp Tử Tân không hề cố kỵ giống như Đường Thù, mà trực tiếp nắm lấy tay đối phương. Ở trong nháy mắt hai tay nắm lấy, một cỗ linh khí lặng yên thăm dò nhau, nếu như không phải hệ thống nhắc nhở, hắn cũng không nhất định có thể đủ phát hiện. Diệp Tử Tân bất động thanh sắc thu hồi tay của mình: "Tiếu tiên sinh tính ở chỗ này chờ tới khi nào?"

Ý đuổi người trong lời nói của Diệp Tử Tân rất rõ ràng, Tiếu Mộc cũng không rời đi theo hắn nói, ngược lại trực tiếp hỏi: "Diệp tiên sinh cùng Đường thiếu gia tu luyện đã bao lâu? Đừng hiểu lầm, chúng ta đều là tu sĩ, tự nhiên cũng nên đồng tâm hiệp lực."

Đường Thù dừng một chút quay đầu nhìn về phía Diệp Tử Tân, thấy hắn không rõ ràng điểm điểm đầu, chứng thật chuyện Tiếu Mộc cũng là tu sĩ, mới tiếp tục nói: "Tiếu tiên sinh là lấy lập trường nào hỏi bọn tôi vấn đề này?"

Tiếu Mộc trầm mặc một lát, khóe miệng chậm rãi gợi lên một độ cong: "Cá nhân tôi hi vọng là thân phận bằng hữu."

Đường Thù trực tiếp trả lời: "Thân phận như vậy không thành lập, phiền Tiếu tiên sinh tránh đường."

Tiếu Mộc bỏ tay xuống, trực tiếp lui lại hai bước: "Thời gian sẽ chứng minh thành ý của tôi." Gã nói xong liền đem xe lui ra, tránh đường, tựa hồ tính dùng hành động để chứng minh thành ý của gã.

Tác giả có chuyện muốn nói:

Tiểu kịch trường:

Đường Yến: Đệ muội đem Chu Tiểu Kỳ nhà cậu cho tôi mượn dùng chút!

Diệp Tử Tân: trực tiếp lấy.

Đường Yến: lấy như thế nào?

Diệp Tử Tân: ngô... Lấy cái xương  đại khái có thể mang đi đi?

Đường Yến, Chu Kỳ: (⊙_⊙)...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK