Tuy rằng là trạng thái bị giam lỏng, bất quá đãi ngộ ông nhận được lại một chút cũng không kém hơn lúc trước khi bị giam lỏng, thậm chí còn tốt hơn một chút. Đối phương hiển nhiên biết ông là người yêu hoa, mỗi lần gã an bài nơi cho ông trong đó đều có một phòng hoa loại nhỏ, bên trong có đủ loại hoa tươi dịu ngoan, ở mùa đông cũng nở rộ.
Ông mỗi ngày ba bữa càng là tinh điêu tế mài (giống kiểu được gọt giũa cẩn thận, đẹp đẽ), Đường Thù cùng Diệp Tử Tân ở trước khi rời đi từng dẫn lão gia tử cảm thụ qua thiên địa linh khí. Ông vẫn chưa thể một mình dẫn linh khí nhập thể, bất quá đối với linh khí cũng có cảm ứng nhất định, bởi vậy lão gia tử rất dễ dàng phát hiện thực vật mà đối phương mỗi ngày cung cho ông trong đó đều ẩn chứa chút ít linh khí...
Đường lão gia tử ngoài miệng tuy rằng đối với tu tiên hoàn toàn không thèm để ý, bất quá trong lòng lại đối với loại chuyện quái lực loạn thần linh tinh này vẫn có tò mò nhất định. Sinh hoạt giam lỏng ngược lại cung cấp cho ông thời gian tu luyện, hơn nữa linh thực có chứa linh khí, ngắn ngủn hơn mười ngày sinh hoạt, Đường lão gia tử tựa hồ đụng đến phương pháp vẫn không chạm tới, có thể đem linh khí trong thiên địa dẫn vào trong cơ thể.
Đối phương mỗi ngày đưa cơm thời gian đều cố định, Đường lão gia tử cắt sửa xong hoa lá vừa vặn đồng hồ báo thức điểm đến mười hai giờ, hiện tại lại tới thời gian đưa cơm trưa.
Hôm nay người đưa cơm như trước là một gương mặt mới, hắn sau khi phụ giúp đẩy xe đi vào lại làm động tác bất đồng với người bình thường, hắn phản thủ khóa cửa lại...
"Đường gia gia, tôi là tới cứu ông ra ngoài."
Khi Đường lão gia tử quay đầu vừa lúc nhìn thấy trên gương mặt hoàn toàn không quen kia lộ ra tươi cười bất cần quen thuộc, ông cũng không có tiếp lời thậm chí không buông kéo cắt sửa hoa: "Nhiệm vụ của cậu là cái gì?"
"Của tôi..." Người kia hơi tạm dừng có chút đáp không được: "Không quản nói như thế nào, chúng ta rời khỏi nơi này trước."
Đường lão gia tử nhíu mi, khẩu khí dũ phát nghiêm khắc nói: "Cậu vì nhiệm vụ này có thể đi đánh lén cháu trai của tôi, lại muốn vì lão đầu tử tôi mà thất bại trong gang tấc sao?"
Phương Nhậm Kiệt thở dài: "Tôi đã tra được tất cả tư liệu tôi có khả năng tra được, tuy rằng còn không đủ lấy đến lên án Tiếu gia... Nhưng lão gia tử ngài lại không ra mặt mà nói, khu an toàn liền phải hoàn toàn phân liệt, đến lúc đó tôi có hoàn thành nhiệm vụ cũng không có ý nghĩa gì."
Đường lão gia hơi sửng sốt, ông vẫn bị giam lỏng, cũng không biết tình huống bên ngoài: "Có ý gì?"
"Ý là... Các người đều đi không được." Tiếu Mộc đẩy cửa ra dựa vào một bên, bên khóe miệng gã còn hơi chứa tươi cười thanh thản: "Liền vội vã muốn rời đi như vậy? Thật là rất làm cho người ta thất vọng đau khổ. Kỳ thật tôi đãi cậu không tệ đi, nếu không cậu lại như thế nào lại nhìn thấy nhiều thứ không nên nhìn thấy như vậy?"
"Những khu vực đó đã phái người đi tra xét qua, đều không tìm được tung tích lão gia tử." Đường Yến chỉ vào vị trí màu lam trên màn hình hư tưởng nói: "Còn lại những nơi có điểm đỏ đều là vị trí chúng ta không thể xông vào, lão gia tử khả năng liền ở nơi nào đó trong đó."
Chỗ của bọn họ hiện tại là căn cứ trong nửa năm Đường Thù rời đi này Mục Chi Hằng một tay thành lập nên, Đường Yến lợi dụng chức quyền của mình ở quân đội, đem người trước kia của Đường Thù đều điều phối đến bên này.
Sau khi Chu Kỳ cùng Lan Tri Thu liên thủ hợp tác, xây toàn bộ bằng internet, dẫn toàn bộ khoa học kỹ thuật tương đối tiên tiến vào trước. Vì cam đoan điện lực cung ứng, bọn họ thậm chí phái người đi dẹp xong một nhà máy điện bằng sức gió, đem máy xoay gió tháo dỡ vận chuyển về đây một lần nữa lắp ráp lại.
Những nhiệm vụ đó vốn do Đường Thù trước khi rời đi công đạo với Mục Chi Hằng, đến nay tương đương hoàn thành vượt mức.
"Những điểm màu đỏ đó đều là địa phương nào?" Diệp Tử Tân phát hiện điểm màu đỏ trên màn hình tuy rằng không nhiều, nhưng đều tương đối tập trung.
"Nơi này là chỗ của Tề gia." Đường Yến chỉ vào ba điểm đỏ bên trái nói: "Nhà của bọn họ chính là lấy núi của chính phủ làm xây nhà, cho nên chúng ta tìm người tới nay cũng vẫn lấy nhà bọn họ làm trọng điểm, đến nay chỉ còn lại có này ba vị trí còn chưa có thể lẻn vào."
Đường Yến đem ngón tay xê dịch xuống: "Mảnh này là chỗ của Tiếu gia, so với Tề gia càng khó đột phá hơn."
Diệp Tử Tân quay đầu nhìn về phía Đường Thù dò hỏi: "Chúng ta bắt đầu tìm từ nơi nào?"
"Tiếu gia." Đường Thù không có nửa điểm do dự nói, Tiếu gia có nhiều bí ẩn chưa cởi bỏ, y có một loại dự cảm, đó mới là nơi mấu chốt bọn họ tìm kiếm.
Tuy rằng nói muốn từ Tiếu gia tìm tới, nhưng Tiếu gia ở trong khu an toàn chiếm hơn một phần ba diện tích, trong đó bao hàm hơn mười cửa hàng, một nơi bán đấu giá cùng một thị trường giao dịch.
Đường Thù tự hỏi một lát cuối cùng quyết định: "Đến thị trường giao dịch trước."
Toàn bộ thị trường giao dịch xây ở khu an toàn, đó là địa phương ngư long hỗn tạp nhất trong cả khu an toàn, rất nhiều "Thợ săn" dị năng giả độc lập cùng người thường gϊếŧ tang thi mà sống đều mang theo đồ từ ngoài thành cầm về đến nơi đây giao dịch, trung gian ít phí dụng thủ tục hơn rất nhiều, lại thêm rất nhiều cướp đoạt máu tanh.
Đó là địa phương duy nhất trong toàn bộ khu an toàn, có thể trực tiếp gϊếŧ người lại không có người ngăn cản.
Trong thị trường giao dịch còn xây một trường cách đấu, đó là địa phương liều mạng chân chân thật thật. Tuy rằng mệnh lệnh trong quy tắc cách đấu rõ ràng cấm hạ sát thủ, cũng có đội chữa bệnh, nhưng mỗi ngày vẫn có tình huống chí tử.
Đương nhiên mỗi ngày người tiến đến cách đấu vẫn nối liền không dứt. Đại đa số người đều cảm thấy cùng nhân loại đánh nhau an toàn hơn đánh nhau với quái vật, bọn họ vĩnh viễn đều sẽ không sợ hãi nhân loại, sẽ chỉ lùi bước ở trước mặt quái vật. Mà quan khán loại trận đấu này cũng thành một loại phương thức thư hoãn áp lực của rất nhiều người, bọn họ vui lòng lấy ra tinh hạch đến để đánh bạc.
Mặc dù lão gia tử không có bị nhốt ở nơi này, nhưng địa phương càng loạn càng dễ dàng tìm hiểu được tin tức.
Bởi vì người chính phủ vẫn luôn tìm Đường Thù cùng Diệp Tử Tân, bọn họ không thể không thay đổi một thân giả, lại dùng thuật pháp nhỏ mơ hồ bên ngoài của mình sau đó mới đến thị trường giao dịch.
Cổng thị trường giao dịch cũng không có thiết lập như trong khu an toàn, mà là phụ cận cửa vào thành, xây một cái cổng thông vào. Toàn bộ trường giao dịch là do mấy chục dị năng giả hệ Thổ, liên tục làm nửa tháng mới thành. Chiếm rất lớn, bốn phía đều dùng kim loại gia cố qua, đỉnh dùng đèn treo kiểu cũ, ngọn đèn hàng năm mờ nhạt.
Tới chỗ này thường thường đều là khách quen, Diệp Tử Tân cùng Đường Thù hai gương mặt mới vừa đến liền khiến cho đại bộ phận người chú ý.
"Hai vị là tới đoái hóa hay là?" quản lý trường giao dịch bình thường đều là người Tiếu gia chào mời đi theo, bọn họ thường sẽ không quản người nháo sự (quậy phá), nhưng nếu quá phận, hoặc là minh mục trương đảm (không kiên nể gì hết) bọn họ sẽ quản. Mặt khác nếu có người mới đến, bọn họ cũng sẽ phụ trách hỗ trợ giới thiệu.
Này cũng là duyên cớ Đường Yến không dễ phái người đến đây tìm Đường lão gia tử, nơi này có rất nhiều người bỏ mạng, một khi phát sinh xung đột máu tanh hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Nơi này phương thức giao dịch thường dùng nhất, đều không phải là giao dịch tinh hạch mà là lấy đồ đổi đồ, cũng chính là đoái hóa đối phương nói. Này cũng là nguyên nhân thị trường giao dịch có thể vẫn sinh ý không dứt, dù sao đại đa số dị năng giả càng nguyện ý dùng tinh hạch đến tu luyện, lại dùng nhữngvật tư bản thân không cần đến đổi đồ mình cần.
"Cậu trước mang bọn tôi nơi nơi nhìn xem." Diệp Tử Tân trực tiếp lấy ra một viên tinh hạch ném cho đối phương, ánh mắt tùy ý quét về phía bốn phía.
"Được rồi." Khó được gặp được khách nhân ra tay hào phóng, đối phương tự nhiên cũng nguyện ý tận tâm, dọc theo đường đi trừ giới thiệu còn đem quy củ nơi này sự vô toàn diện (không giấu diếm gì hết) giảng giải một lần.
Dù sao cũng phải nói trường giao dịch kiếm chính là phí vào cửa, còn có tiền thuê quầy hàng cố định. Nghe tới tựa hồ rất có lương tâm, lại không biết tiền lớn hơn nữa chủ yếu đến từ chính tiền đặt cược của trường cách đấu.
Diệp Tử Tân cùng Đường Thù ở bên ngoài dạo qua một vòng, trừ bỏ hỏi thăm tin tức còn dùng muối ăn đã sớm chuẩn bị tốt trong ba lô đổi một số vật nhỏ, để bọn họ nhìn qua sẽ không khác người cho lắm.
Diệp Tử Tân mỗi khi nhìn thấy một cách cửa đều sẽ xáp qua cẩn thận nhìn một cái, tiếp đó hỏi thăm hỏi trong rốt cuộc là cái gì. Đối phương chỉ cho là lòng hiếu kỳ của hắn quá nặng, xem trên phần tinh hạch, có thể nói liền tường tận nói cho Diệp Tử Tân nghe, địa phương nói hàm hồ sẽ bị Diệp Tử Tân cùng Đường Thù yên lặng ghi nhớ lại, chờ quay đầu lại đi vào tra xét.
"Hai vị lão bản, bên này chính là địa phương náo nhiệt nhất nơi này của chúng tôi, các cậu muốn vào xem một chút không?" người dẫn đường đứng ở trước một phiến cửa sắt đóng lại, chà xát tay ý tứ không cần nói cũng biết.
Diệp Tử Tân nghe thanh âm đánh nhau cùng thanh âm bốn phía hò hét trợ uy bên trong nhíu nhíu mi, lại lấy ra một viên tinh hạch cấp 2 chơi đùa trên tay nhưng không có trực tiếp cho đối phương: "Người tham gia trận đấu của các cậu nơi này đều là tự mình báo danh?"
Ánh mắt nNgười kia theo tinh hạch cao thấp phập phồng, một lòng đều đặt lên nó, tự nhiên là Diệp Tử Tân hỏi cái gì gã đáp cái đó: "Có tự mình báo danh, bản thân chúng tôi nơi này cũng có vài tuyển thủ cố định..."
"Bọn họ bình thường đều ngốc ở địa phương nào?" Diệp Tử Tân nắm chắc tinh hạch, đi về phía trước lại không có buông tay ra.
Người kia gãi gãi tóc: "Bọn họ bình thường đều ngốc ở phía sau phòng nghỉ, tất cả viên công bình thường của thị trường giao dịch đều ở đàng kia."
Diệp Tử Tân rốt cục buông lỏng tay ra, trước khi vào cửa nhìn bốn phía: "Nơi này tựa hồ ngay cả theo dõi đều không có, các cậu bình thường sẽ quản như thế nào?"
"Lão bản là lần đầu tiên đến, không hiểu quy củ nơi này của chúng tôi, chỉ cần không nháo quá lớn đều sẽ không có người quản. Bất quá... Chúng tôi nơi này cũng có vài dị năng giả cao cấp trấn thủ, thật muốn nháo cũng phải suy nghĩ trước." Người kia thu tinh hạch động tác nhanh nhẹn đẩy ra cửa sắt: "Hai vị lão bản bên trong mời."
Phòng phía sau cửa sắt thậm chí không nhỏ hơn so với phía trước trường giao dịch, toàn bộ là bậc thang kéo dài xuống phía dưới, từng cái bậc thang đều có một hàng băng ghế, bây giờ đều ngồi đầy người.
"Hai vị lão bản nếu nhìn trúng tuyển thủ bên nào, có thể đến bên kia đặt cược. Tôi ở chỗ này lăn lộn cũng thật lâu, đại đa số tuyển thủ đều gặp qua, hai vị lão bản nếu tin tôi, tôi cũng có thể thay các cậu chọn người ào để đặt."
Người kia chỉ chỉ cửa sổ đặt cược bên cạnh, đến nay nhiệm vụ dẫn đường của gã đã hoàn thành, chỉ là có chút luyến tiếc hai dê béo bên người này, còn muốn kiếm một món cuối cùng. Dù sao hiện tại dị năng giả lấy được tinh hạch đều che dấu cho mình dùng để thăng cấp, có mấy người có thể sảng khoái như vậy.
Chú ý của gã đánh mặc dù tốt, đáng tiếc chú ý điểm của Diệp Tử Tân cùng Đường Thù đã hoàn toàn không ở trên người gã, bọn họ đều nhìn chằm chằm người trên trường cách đấu, một người kinh ngạc một người trầm mặc.
Người giữa sân khiến Đường Thù nhìn kia thời điểm lại bị đánh bay, y nhịn không được nhíu mi. Diệp Tử Tân lại hành động trước y một bước, tuy rằng không biết tiểu tử kia vì cái gì sẽ ở trong này, nhưng Đường lão đại không muốn nhịn vậy không cần nhịn đi! Về phần khác... Đánh xong nói sau!
Tác giả có chuyện muốn nói:
Tiểu kịch trường:
Xuẩn tác giả: cho nên chúng ta đến phỏng vấn một chút phần tử hiếu chiến Diệp Tử Tân đồng học... Cậu còn nhớ rõ mục đích các cậu đến sòng bạc là cái gì sao?
Diệp Tử Tân: cứu người a.
Xuẩn tác giả: người đâu?
Diệp Tử Tân: đang cứu ~~
Xuẩn tác giả: (⊙_⊙) không đúng chỗ nào?
Diệp Tử Tân: O(∩_∩)O~