Mục lục
Cuộc Sống Nơi Đảo Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Mục đích đi vòng quanh bờ hồ của Hạo Thiên cũng khá đơn giản, hắn dạo một vòng mà thấy ít người hoặc không có ai xung quanh thì…
Cái gì cần nổ sẽ nổ, một tiếng động vang lên, quả ngư lôi Hạo Thiên làm được khá là chất lượng.

Cứ như thế Hạo Thiên liền nhặt được không ít cá, mang về làm thành món ngon mà xơi.

Cũng không phải Hạo Thiên chỉ làm lựu đạn để bắt cá không thôi, hắn còn làm những quả pháo nổ nhỏ xíu để đi phá làng phá xóm.

Lúc đó thì nhà vệ sinh riêng ở từng nhà khá ít, nếu có thì chỉ là dạng tạm bợ, mọi người trong thôn đa phần đều sử dụng nhà vệ sinh chung.

Tới đây thì chắc có lẽ ai cũng không thể nghĩ ra, một thằng nhóc con vậy mà lại dám phá phách tới mức đó.

Hạo Thiên cùng mấy đứa nhỏ trong thôn đi đến nhà vệ sinh chung rồi sau đó hắn xem chỗ nào có người đang đi vệ sinh là ném nhẹ vào một trái pháo nhỏ.

Tiếng gào thét, hốt hoảng chạy ra ngoài của những người đang làm chuyện quan trọng mà chưa kịp… là đã phải hoảng sợ một phen.


Sau đó là một màn chửi inh ỏi: "Tổ sư nhà chúng mày… tao đang… mà chúng mày cũng không tha… đứa nào chơi mắc dại vậy… Tao mà biết là đứa nào thì tao sẽ nhét phân vào mồm chúng mày…"
Cả bọn được một trận cười vui vẻ nhưng chúng cũng không quên chạy nhanh khỏi nơi đó.

Có lần, cũng chẳng biết Hạo Thiên có mục đích gì không, nhà vệ sinh cũng khá gần hồ cộng thêm hố phân cũng khá gần đó.

Hố phân đó cũng chả có che đậy hay gì, nằm lộ thiên giữa trời, lần này Hạo Thiên chơi lớn, hắn ném nhẹ quả ngư lôi vào trong đó.

Hạo Thiên nhớ rất rõ ràng, năm đó hắn mới vào lớp năm, rảnh rỗi quá không có việc gì làm nên hắn liền đem ngư lôi ra bờ hồ chơi.

Khi đi ngang nhà vệ sinh, không biết là do thế lực siêu nhiên nào đó đã khiến một người bình thường hóa thành kẻ điên, Hạo Thiên bước đến gần hố phân.

"Hạo Thiên?" Người bạn đứng kế bên Hạo Thiên thắc mắc hỏi: "Làm gì mà đi lại đó?"
"Nhìn rồi sẽ biết!" Hạo Thiên lúc nhỏ cười gian ác.

“……”
Không giải thích quá nhiều, Hạo Thiên cầm quả ngư lôi trong tay mà ném vào hố phân.

Cho đến bây giờ Hạo Thiên vẫn không hiểu được, tại sao lúc đó hắn lại làm như vậy, không biết dây thần kinh của hắn có vấn đề gì không.

Có lẽ đốt pháo một cách bình thường thì quá là đơn giản, không thỏa mãn được sự kích thích của hắn?
Cho nên hắn làm một việc kích thích hơn và nhiều mùi hơn? Hay đơn giản là muốn nghe tiếng vang từ hố phân?
Chắc có lẽ do lúc đó cái tính trẻ trâu đã bộc lộ nên hắn mới làm ra cái trò nổ tung hố phân?
Khi ánh lửa lóe lên, phân từ trong hố dường như được ban cho sức sống, từ trong hố chúng bay lên cao rồi rơi vào nhà vệ sinh chung và các cây cối xung quanh đó.

Lúc này trong nhà vệ sinh còn có hai ba người, đến đây thì ai nấy cũng có thể biết cảnh tượng kinh dị đó rồi.

Những con quái vật phân từ trong nhà vệ sinh bước loạng choạng ra ngoài cùng với những tiếng gào thét.


Chúng chạy thật nhanh ra ngoài rồi nhảy thẳng xuống hồ nước.

Kết quả cuối cùng thì…
Sau khi lên bờ mấy người đó liền lôi mấy đứa nhóc về thôn, Hạo Thiên thì rất tinh ranh, sau khi ném pháo thì hắn đã chạy đi thật nhanh, để lại mấy đứa nhóc đứng yên đó như trời trồng vì sợ hãi.

Hạo Thiên cũng có chút lo sợ sẽ bị phát hiện ra là cái trò nghịch dại này là do hắn làm.

"Anh đang nghĩ gì thế? Sao lại cười thầm thế?" Diệp Ngân lên tiếng khi thấy Hạo Thiên đang nghĩ gì đó.

"À… không có gì đâu… Tôi nhớ lại chút chuyện ấy mà!" Hạo Thiên sau khi Diệp Ngân hỏi mới phục hồi lại tinh thần.

"Có thật không? Anh đang muốn giấu chúng tôi điều gì sao?" Diệp Ngân tỏ vẻ nghi ngờ.

"Thật… mà…" Hạo Thiên lắp bắp.

"Cũng mong là thật!" Diệp Ngân dường như đang dọa nạt Hạo Thiên vậy.

Không dám đáp trả, Hạo Thiên chỉ lẳng lặng cầm trái pháo lên rồi nhìn về các cô gái.


"Nào các cô gái xinh đẹp của tôi, mau vào trong hang động cùng với các thú cưng của tôi đi nhé!" Không nghĩ về chuyện lúc nhỏ nữa, Hạo Thiên hướng về phía Diệp Ngân cùng các cô gái vẫy tay.

Diệp Ngân cùng Trúc Diệp Thanh thanh nhanh chóng cùng Hắc Hắc và hai cô gái kia trốn vào trong hang động, còn Bạch Bạch thì cũng được lệnh bay vút lên trời cao.

Hít một hơi thật sâu, Hạo Thiên tay cầm bật lửa rồi dí vào trái pháo, sau đó hắn ném đi thật xa rồi nhanh chân chạy về hang động.

Để đảm bảo an toàn cho bản thân, Hạo Thiên đã làm cho dây đốt kíp nổ khá dài, quãng thời gian cháy này đủ để hắn trở lại hang động kịp.

Từ bên trong hang động nhìn ra, Hạo Thiên cùng các cô gái bịt kín tai, lú đầu ra nhìn xem kết quả thế nào.

"Bùm!"
Sau khoảng ba giây thì một tiếng nổ vang lên, khiến cho cây cối xung quanh xào xạc, những con chim thì bay loạn lên cao, thú nhỏ dưới đất thì mau chóng tìm chỗ trốn.

.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK