Hắn lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn: “Chụp được rồi.” Trên màn hình hiển thị số điện thoại của Cổ Sa.
Người này làm việc ở câu lạc bộ Vân Mai đã mấy năm, nhưng gần đây thiếu hụt tài chính, Cổ Sa bỏ một khoản tiền lớn mới cạy được miệng hắn, đồng ý theo dõi tình hình của Tang Tửu khi ở đây.
Đợi mấy tháng, vốn tưởng sẽ chẳng chụp được gì, không ngờ tối nay lại có thu hoạch bất ngờ.
Sau khi lấy được ảnh, Cổ Sa lập tức liên hệ với truyền thông, xác nhận thời gian tung tin.
Vừa khéo ngày mai là sinh nhật của Tang Tửu, nếu chuyện tình cảm giữa Tang Tửu với Ôn Quý Từ bị lộ, vậy sẽ dấy lên xôn xao lớn thế nào đây?
Trước đó cô ta chịu nhiều ấm ức như vậy, giờ nên để Tang Tửu nếm chút khổ đau rồi.
Cô ta muốn Tang Tửu mãi mãi nhớ đến lần sinh nhật đau khổ này.
Để kế hoạch được diễn ra hoàn hảo hơn, Cổ Sa đã mua trước rất nhiều thủy quân, cho dù có người nói đỡ cho họ thì cũng sẽ lập tức bị ép xuống.
Đêm trôi qua, sinh nhật Tang Tửu đến.
Fan của cô đã đăng lên mạng một chủ đề #Sinh nhật đầu tiên bên Tang Tửu#.
Hậu viện hội thu thập lời chúc được gửi từ khắp nơi trên cả nước.
Tiếp ứng sinh nhật tại trạm tàu điện ở các thành phố lớn, tiếp ứng màn hình LED cỡ lớn, ảnh được chọn chính là những tấm Tang Tửu đang mỉm cười.
“Cục cưng sinh nhật vui vẻ, sau này sẽ mãi bên bạn!”
“Hai mươi hai rồi, phải ăn bánh kem ngọt ngào, cùng nhau tiếp tục nổi tiếng nhé!”
Fan của Tang Tửu đều đang đợi cô đăng weibo, dưới phần bình luận rất hài hòa, người qua đường cũng vào chúc mừng.
Song, tối hôm nay có thể sẽ trở thành một ngày sinh nhật khó quên nhất của cô.
Lúc trên mạng đều đang chúc mừng Tang Tửu thì No1 hot search #Chuyện tình của Tang Tửu bị lộ# đột ngột từ trên trời rơi xuống.
Trong tin không dẫn tên của Ôn Quý Từ, chỉ nhắc đến một người bạn nam nào đó.
“Tang Tửu và một người bạn nam nào đó xuất hiện trong bãi đỗ xe, hai người ôm hôn, hành động thân mật vượt quá phạm vi bạn bè bình thường, nghi ngờ yêu nhau.”
Ảnh không nhiều, không chia thành chín ô, chỉ chụp được ba tấm, nhưng cũng đủ để chứng minh quan hệ giữa họ.
Tang Tửu đi tới trước mặt Ôn Quý Từ, mỉm cười với anh.
Ôn Quý Từ cụp mắt, nói bên tai Tang Tửu.
Và tấm ảnh chụp ngay khoảnh khắc hai người ôm hôn.
“Aaaa tôi mù à? Người đàn ông trong ảnh là Ôn Quý Từ, chẳng phải anh ấy là anh trai Tang Tửu à? Sao họ lại thân mật như vậy?”
“Ôi vãi, chẳng lẽ chữ ‘S’ trên tay Ôn thái tử là Tang Tửu? Chẳng trách trước đó không ai tìm được bạn gái anh ấy, ha ha, thì ra là ở ngay bên cạnh, có bằng chứng Tang Tửu lừa dân mạng rồi.”
“Nhà ven hồ hưởng trước ánh trăng, chẳng phải Tang Tửu là con riêng do bà Ôn dẫn đến à, còn quyến rũ anh trai của mình? Đúng là trơ trẽn đấy.”
“Hai người này có thể yêu được à? Người nhà họ Ôn đồng ý sao? Hay là họ định vụng trộm như vậy cả đời?”
“Mẹ ơi hai người này đẹp quá, đây là bức tranh duy mỹ, tình yêu thần tiên, đẩy thuyền couple anh em.
Ấy, hình như tôi quan tâm sai trọng điểm rồi…”
“Tôi nghĩ ra kịch bản câu chuyện họ yêu đương vụng trộm, không dám công khai, cảm giác là tình yêu đích thực, hu hu hu.”
Tối đó, cổ phiếu Thế Hòa giảm mạnh.
Trên mạng xuất hiện rất nhiều tin tấn công tập đoàn Thế Hòa, không ít kẻ thù thương trường thừa nước đục thả câu.
Đây có thể là cuộc khủng hoảng lớn nhất mà Thế Hòa đối mặt kể từ khi thành lập đến nay.
Dân mạng sốc như vậy, Ôn Hành Tri với Tang Mai đọc được tin trên mạng lại càng khó mà tin được.
Hai anh em vốn yêu thương nhau, chỉ trong một đêm lại trở thành người yêu, bảo họ chấp nhận làm sao được.
Bức ảnh trong tin tức rất rõ ràng, Ôn Quý Từ và Tang Tửu không phải quan hệ anh em bình thường.
Phản ứng đầu tiên của Ôn Hành Tri là ông cho rằng Ôn Quý Từ cố ý dụ dỗ Tang Tửu.
Từ nhỏ Ôn Quý Từ đã ngang ngạnh, nhưng lại vô cùng kiên nhẫn với Tang Tửu, ông vốn cho rằng đó chỉ là sự yêu thường và bảo vệ em gái.
Nhưng mấy năm đó Ôn Quý Từ rất lạnh lùng với Tang Tửu, sao vừa về nước đã thay đổi rồi.
Ôn Hành Tri hiểu con trai mình, cho dù Tang Tửu từ chối thì Ôn Quý Từ cũng có thể ép cô nghe theo.
Đây chính là điều ông lo lắng, bản thân Tang Tửu không đồng ý là mà Ôn Quý Từ cố ý gài bẫy, để Tang Tửu cam tâm tình nguyện nhảy vào.
Ôn Hành Tri vẫn nhớ những lời Ôn Quý Từ đã nói ở bữa cơm lần trước, anh yêu thầm người ta nhiều năm, gần đây mới theo đuổi.
Bây giờ ông mới hiểu, người lúc đầu không đồng ý ở bên Ôn Quý Từ nhưng lại được anh chủ động theo đuổi là ai.
Việc khiến Ôn Hành Tri suy nghĩ nhiều hơn là hiện tại bên ngoài đều cho rằng Tang Mai là nữ chủ nhân của nhà họ Ôn, bây giờ lộ ra chẳng chút báo trước thế này, ông nên giải quyết thế nào?
Ông không hi vọng có bất cứ ai trong số họ bị tổn thương.
Chuyện vừa xảy ra là Ôn Quý Từ đã bảo Tang Mai đến Cầm Thủy Loan, chẳng mấy chốc xe của bà đã dừng bên ngoài Cầm Thủy Loan, Tang Tửu vẫn chưa kịp xem tin tức đã bị Tang Mai đón lên xe.
“Xảy ra chuyện gì ạ?”
Tang Mai im lặng mấy giây.
“Ba con có vài lời muốn nói với con, lát nữa anh con cũng tới.”
Gần như lúc vừa đọc được tin trên mạng là Ôn Quý Từ lập tức ra khỏi phòng làm việc, cùng lúc đó, nhân viên của Ôn Thị cũng đều biết chuyện.
Họ thấy Ôn tổng mặt lạnh lùng bước nhanh đến bãi đỗ xe, hơi thở người lạ chớ lại gần khiến người ta hoàn toàn không dám đến gần.
Tin tức vừa đọc được là gì? Họ hoàn toàn không thể tin đây là sự thật, nhưng thái độ của Ôn tổng không giống như làm giả.
Ôn tổng của họ thật sự yêu em gái của anh.
Ôn Quý Từ hoàn toàn không có thời gian đâu mà quan tâm đến cái nhìn của người khác, anh vừa đi vừa gọi cho Tang Tửu, vì ra ngoài vội nên Tang Tửu để điện thoại ở nhà.
Chuông reo nhiều lần nhưng không ai bắt máy.
Đầu mày Ôn Quý Từ cau chặt, anh còn chưa kịp gọi lại thì Ôn Hành Tri đã gọi tới.
Vừa bắt máy, Ôn Quý Từ lập tức hỏi: “Tang Tửu đâu ba?”
Ôn Hành Tri hơi ngẩn ra, sau đó giọng điệu mang theo sự giận dữ tột độ: “Xem chuyện tốt con làm kìa!”
Ôn Quý Từ phớt lờ lời Ôn Hành Tri nói, anh kiên trì hỏi lại lần nữa: “Tang Tửu đâu ba?”
Ôn Hành Tri không ngờ bây giờ Ôn Quý Từ lại còn hùng hồn như vậy.
“Ba gọi con bé đến rồi, lát nữa con bé sẽ đến nhà.”
Vừa dứt lời, ánh mắt Ôn Quý Từ khựng lại, khuôn mặt toát vẻ lạnh lùng, anh tăng nhanh bước chân: “Có gì thì nói với con, tất cả là con chủ động.”
Ôn Quý Từ nói vậy vừa khéo xác nhận được suy đoán của Ôn Hành Tri, ông cho rằng đều do đứa con trai luôn ngang ngạnh này của ông ép Tang Tửu nghe theo.
Nếu không thì Tang Tửu có thể phản kháng Ôn Quý Từ được sao?
Không đợi Ôn Hành Tri đáp lời, Ôn Quý Từ đã nhanh chóng cúp điện thoại.
Anh lập tức lái xe đến nhà tổ họ Ôn, nếu Tang Tửu không ở Cầm Thủy Loan thì chắc chắn được đưa đến đó rồi.
Một phút trước, Tang Tửu vừa đến nhà tổ họ Ôn, sau đó xe của Ôn Quý Từ cũng dừng lại ngoài sân, anh đi thẳng vào nhà.
Không biết Ôn Quý Từ đã lái với tốc độ thế nào mới có thể đến nhà nhanh như vậy.
Vừa đến nhà tổ họ Ôn, Tang Tửu đã cảm nhận được bầu không khí nhưng ngưng tụ lại.
Không ngờ nhà Ôn Cố Đình đã đến nhà tổ họ Ôn từ sớm, không giống đến chúc mừng sinh nhật mà giống vội đến hơn.
Tiệc trang trí ở nhà đã được bố trí phân nửa, trên bàn cũng đã chuẩn bị bánh kem, viết mừng sinh nhật hai mươi hai tuổi của Tang Tửu.
Tang Tửu hoàn toàn không biết chuyện trên mạng, cho đến khi Ôn Quý Từ đột nhiên từ bên ngoài bước nhanh vào nhà, vẻ mặt lạnh lùng, đầu mày cau chặt.
“Anh?”
Ánh mắt Ôn Quý Từ gần như dừng lại ngay trên người Tang Tửu, anh lập tức đi tới trước mặt cô.
Dưới cái nhìn chòng chọc của mọi người, anh mặc kệ tất cả, nắm lấy tay Tang Tửu.
Vì quá ngạc nhiên nên Tang Tửu quên cả rút tay lại.
Dường như khoảnh khắc nhìn thấy Tang Tửu, trái tim Ôn Quý Từ mới bình tĩnh lại.
“Trước khi ra nước ngoài là con đã biết mình thích Tang Tửu rồi, ra nước ngoài là vì cô ấy, về nước cũng là vì cô ấy.”
Lúc này Tang Tửu mới phản ứng lại, cảm xúc lo lắng bất an vừa rồi của cô lúc này đã rõ nguyên do, thì ra chuyện của cô và Ôn Quý Từ đã bị lộ rồi.
Trông như không phải do họ nói ra, nếu không người nhà sẽ không sốc thế này.
Tay chân Tang Tửu bỗng chốc lạnh toát, người cũng bất giác run rẩy.
Tay cô vẫn được Ôn Quý Từ nắm trong lòng bàn tay, tất nhiên nhiệt độ đột ngột thay đổi không thể giấu được anh.
Tang Tửu căng thẳng, đang định giải thích, không để tất cả giận dữ đều nhắm vào Ôn Quý Từ.
Ngay sau đó, Ôn Quý Từ bỗng ngước mắt nhìn Ôn Hành Tri, khóe môi cong lên: “Nhưng lần này về là con định ở bên cô ấy, cho dù Tang Tửu không đồng ý cũng vô dụng.”
Không chỉ Ôn Hành Tri, ngay cả Tang Mai cũng sững sờ, sau đó lại nghe Ôn Quý Từ nói tiếp: “Hơn nữa, ba cũng biết tình con đấy, con đã muốn gì thì nhất định phải có được.”
Tất cả những lời Ôn Quý Từ nói đều ôm hết trách nhiệm lên người anh, như thể những chuyện này đều không liên quan đến Tang Tửu, mọi hậu quả đều do một mình Ôn Quý Từ gánh.
Từ lúc biết chuyện đến hiện tại, Ôn Hành Tri vẫn chưa hoàn hồn, Ôn Quý Từ đã dứt khoát đưa ra quyết định giúp ông, ngay cả đường thương lượng cũng không có.
Điều này sao có thể khiến Ôn Hành Tri không tức giận.
“Con đang nói tiếng người sao? Con bé là em gái con!”
Ôn Quý Từ chỉ thản nhiên “ha” một tiếng: “Bắt đầu từ lúc Tang Tửu vào nhà họ Ôn là con đã nói rồi, cô ấy không phải em gái con, con cũng chưa từng xem cô ấy là em gái.”
Vừa dứt lời, Ôn Quý Từ không đưa ra lời ngụy biện dư thừa nào, dứt khoát kéo Tang Tửu đi.
Lần đầu tiên có chuyện khiến Ôn Quý Từ sợ hãi, anh sợ mất khống chế, đều là vì Tang Tửu.
Trước đây sợ quan hệ gần gũi nhưng mãi mãi sông núi cách trở, bây giờ lại sợ quan hệ xa cách sẽ mãi mãi mất đi cô.
Ôn Quý Từ không dám cược bất cứ một khả năng nào sẽ rời xa Tang Tửu.
Tang Tửu cứ thế bị Ôn Quý Từ kéo ra khỏi nhà tổ họ Ôn, Ôn Hành Tri với Tang Mai lập tức đuổi theo, vừa đến cổng đã thấy Tang Tửu bị Ôn Quý Từ đẩy vào xe.
“Ôn Quý Từ, con đừng có điên nữa!”
Sau khi chuyện bị lộ, ngay cả bình tĩnh ngồi nói chuyện Ôn Quý Từ cũng không làm được, như thể Ôn Hành Tri biến thành thú dữ, đừng hòng mang Tang Tửu đi.
Tiếng ve cuối hạ vẫn râm ran, ồn ào không hợp cảnh.
Trong thời khắc lạnh lẽo thế này, nó như tiếng chế giễu.
Vốn dĩ là bữa tiệc sinh nhật náo nhiệt, cuối cùng lại biến thành một cuộc chạy trốn không có kế hoạch.
Không đợi Ôn Hành Tri đuổi tới, Ôn Quý Từ đã khỏi động xe, lập tức lái khỏi nhà tổ họ Ôn.
“Như vậy ba mẹ sẽ tức giận.”
Tang Tửu không biết cách làm của Ôn Quý Từ lúc này có chính xác hay không, bây giờ cô rất rối bời, hoàn toàn mất đi năng lực phán đoán.
Mà Ôn Quý Từ cũng chỉ cười khẽ một tiếng: “Họ đã tức giận rồi.”
Dưới tình hình vô cùng căng thẳng, Ôn Quý Từ thậm chí còn để ý Tang Tửu chưa thắt dây an toàn: “Nhớ thắt dây an toàn.” Như thể chăm sóc Tang Tửu đã trở thành bản năng của anh.
Ngay sau đó, Ôn Quý Từ một tay nắm vô lăng, tay kia với lấy điện thoại, mắt không hề dịch chuyển, ném thẳng điện thoại cho Tang Tửu: “Giúp anh một việc.”
Tang Tửu hoảng hốt đón lấy, tiếng nhịp tim vừa nãy đập loạn hoàn toàn không thể ổn định lại, như thể trong lồng nguc sinh ra cộng hưởng, tai ù đi.
Cô vô thức dựa dẫm vào người đáng tin cậy nhất bên cạnh mình, xoay người nhìn Ôn Quý Từ.
Khuôn mặt Ôn Quý Từ lạnh lùng, dịu dàng và lạnh lẽo đan xen nhau.
Xe chạy rất nhanh, lao vào màn đêm trong ánh đèn đường đang nối đuôi nhau bật sáng.
Lúc này, Ôn Quý Từ lạnh lùng đến nỗi không giống anh nữa, nhưng Tang Tửu lại chẳng hề sợ hãi.
Giọng cô hơi run rẩy: “Em có thể giúp được gì?”
Cô thực sự nghĩ không ra, ngay lúc này còn có cách cứu vãn nào.
Vốn đã chuẩn bị tâm lý, nhưng ngay hôm sự việc xảy ra lại hoàn toàn mất đi hiệu quả.
“Có biết đăng weibo không, không cần anh dạy em đúng không?”
Đến lúc này, Ôn Quý Từ nhận ra Tang Tửu cực kỳ căng thẳng, anh vẫn dành thời gian để trêu chọc cô, xoa dịu căng thẳng cho cô.
Tang Tửu ngẩn ra nhìn Ôn Quý Từ.
Trong màn đêm lúc tỏ lúc mờ, Ôn Quý Từ đặt tay lên vô lăng, mắt nhìn thẳng phía trước.
“Đăng giúp anh hai câu.”
“Thứ nhất, là tôi chủ động.”
“Thứ hai, cả nhà họ Ôn, tôi dâng hai tay cho Tang Tửu.”.