"Hì hì, chị họ tới, tôi tất nhiên hoan nghênh rồi."
Giọng Hồ Vy Vy nghe rất ngọt, thoạt nhìn cô ta cười cũng rất chân thành: “Cho dù tôi không mời chị, cho dù năm năm trước chị họ chơi bời với đàn ông đến có thai, đã làm Đức Tân đơn thuần bị tổn thương sâu sắc."
Đọc FULL bộ truyện Daddy Tổng Tài Đến Gõ Cửa tại đây.
"Nhưng bất kể nói thế nào, tôi có thể tu thành chính quả với Đức Tân cũng là nhờ lúc đó chị không biết suy xét. Lại nói tiếp, chị còn là bà mối của tôi và Đức Tân đấy. Hôm nay là sinh nhật tôi, tôi cho rằng mình nên cảm ơn chị đàng hoàng."
Hồ Vy Vy đi đến trước mặt Lý Triều Kha và chìa tay về phía cô.
Phong thái cao ngạo.
Lý Triều Kha thấy Hồ Vy Vy mặc chiếc váy dạ hội do mình thiết kế.
Chiếc váy dạ hội này căn bản không có vấn đề gì, cô ta mặc rất đẹp, rõ ràng bản thân cô ta cũng rất hài lòng.
Cô ta lừa cô tới đây là để sỉ nhục cô!
Cô nhìn lướt qua Triệu Đức Tân đang đứng phía trên sân khấu.
Triệu Đức Tân cũng đang nhìn cô.
Bốn mắt nhìn nhau, Lý Triều Kha tất nhiên nhận thấy được ham muốn mãnh liệt trong mắt Triệu Đức Tân. Điều này làm cô thấy buồn nôn. Cô dời tầm mắt, bình tĩnh nhìn Hồ Vy Vy: “Nếu cô hài lòng về chiếc váy dạ hội, vậy tôi đi trước đây."
"Đừng đi chứ, chị họ!"
Hồ Vy Vy tốn bao công sức mới lừa được Lý Triều Kha tới đây, sao cô ta có thể cam lòng để cô rời đi như vậy được.
Cô ta bước nhanh tới, thân thiết kéo tay Lý Triều Kha và nhiệt tình giới thiệu những người tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của cô ta hôm nay: "Sợ là mọi người còn chưa biết chị họ tôi là ai. Nói ra thật xấu hổ, tên chị ấy là Lý Triều Kha."
Ba từ "Lý Triều Kha" vừa vang lên, mọi người lại bắt đầu nổi máu hóng hớt.
"Đó là Lý Triều Kha Năm năm trước phản bội lại người chồng yêu cô ta, cứu cô ta trong lúc nước sôi lửa bỏng, sau khi ngoại tình bị xóa tên khỏi hộ khẩu à?"
"Thật không ngờ cô ta còn có mặt mũi quay về thành phố Cổ!"
"Thời buổi này chỉ cần xinh đẹp, muốn làm gì chẳng được!"
"Người phụ nữ như vậy, có xinh đẹp mấy đi nữa cũng chỉ khiến người ta khinh thường thôi!"
"Thật chẳng biết cô ta có tâm tư gì mà hôm nay lại tới sinh nhật của mợ Triệu? Không phải là muốn tìm một chàng rể như ý trong đám chúng ta chứ?"
Mọi người anh một lời tôi một câu bàn tán xôn xao, từng câu từng từ đều sỉ nhục Lý Triều Kha.
Ánh đèn trên sân khấu vẫn chiếu vào người Lý Triều Kha, tay cô bị Hồ Vy Vy nắm có hơi đau.
Lý Triều Kha hơi híp mắt lại. Những lời sỉ nhục từ mọi người xung quanh làm cô thấy đầu mình ong ong.
Triệu Đức Tân vội vàng chạy xuống khỏi sân khấu, muốn bảo Hồ Vy Vy giữ chừng mực, đừng làm cho mọi chuyện ầm ĩ đến mức quá khó coi. Nhưng anh ta vừa bước chân ra, đã dừng lại vì một bóng người đột nhiên xuất hiện ở cửa.
Bởi vì đèn chiếu xuống đỉnh đầu Lý Triều Kha nên các ngọn đèn ở xung quanh hội trường đều tương đối u ám.
Lại thêm Hồ Vy Vy bất ngờ đưa ra tin tức về Lý Triều Kha khiến mọi người đều tập trung chú ý vào Lý Triều Kha và Hồ Vy Vy.
Không ai biết cửa lớn mở ra lúc nào.
Chỉ có điều người đàn ông kia chỉ đứng ở đó không nói lời gì, cũng không có động tác gì. truyện đam mỹ
Nhưng anh lại khiến Triệu Đức Tân cảm giác được sự uy nghiêm tràn ngập ra.
Người đàn ông kia là Thịnh Thế Hùng!
Anh cũng không ngờ rằng mình tới bắt gian tự nhiên lại gặp được cảnh tượng như vậy.
Nhìn Lý Triều Kha đứng dưới đèn chiếu bị gây khó dễ, phản ứng đầu tiên của anh là muốn xông tới, ôm cô vào lòng và bảo vệ cô.
Nhưng nghĩ đến cô bị trộm mất bản thiết kế, còn bị đổ tội oan, cô rõ ràng yếu đuối mà vẫn dũng cảm xông lên trước mặt anh, muốn rửa sạch tiếng xấu cho mình.
Thịnh Thế Hùng vẫn quyết định tạm thời án binh bất động.
Anh là hậu thuẫn của cô.
Lý Triều Kha không nhìn thấy Thịnh Thế Hùng. Bắt đầu từ năm năm trước, cô đã chỉ có một mình. Cô đã sớm quen bất kỳ chuyện gì cũng dựa vào mình, tin tưởng mình gặp phải khó khăn thế nào, lựa chọn tốt nhất chính là đối mặt với nó.
Đầu óc trống rỗng trong giây lát, Lý Triều Kha lại tươi cười đúng mực, bấm mạnh ngón tay vào tay Hồ Vy Vy.
Hồ Vy Vy sống an nhàn, sung sướng nhiều năm như vậy nên da non thịt mềm, sao chịu nổi đau đớn gì. Cô ta khẽ "A" một tiếng và thả lỏng tay ra. Lý Triều Kha lập tức hất tay của cô ta ra.
Thấy Hồ Vy Vy muốn mở miệng vờ đáng thương với mọi người, Lý Triều Kha đã nói trước: "Các vị đều là người thông minh, lẽ nào chưa từng nghĩ qua vì sao Lý Triều Kha tôi gặp phải Triệu Đức Tân, ba mẹ đều mất, công ty bị phá sản?"
"Vì sao trải qua họa lớn như vậy, tôi vẫn tìm đường chết mà ngoại tình đến mức phải ly hôn, rời đi với hai bàn tay trắng chứ? Thử hỏi các vị ở đây, có ai sẽ làm chuyện ngu ngốc như vậy không?"
"Vì sao từng chuyện bất hạnh đều rơi vào nhà họ Lý chúng tôi? Năm đó thật sự là do nhà họ Lý chúng tôi xui xẻo, hay có người trăm phương nghìn kế hãm hại chứ?"
Mỗi câu mỗi từ của Lý Triều Kha đều đầy khí phách.
Trong lòng Hồ Vy Vy và Triệu Đức Tân chột dạ, sắc mặt nhất thời lo lắng.
Đám người ăn dưa ngóng chuyện xung quanh đều là người của giới thượng lưu. Trước khi nhà họ Lý nghèo túng sụp đổ, trong số bọn họ vẫn có người qua lại thân thiết với nhà họ Lý, chắn chắn có người cũng hiểu rõ về Lý Triều Kha.
Trong thời gian ngắn, cảnh tượng có phần đặc sắc.
Có người nói: "Nhà họ Lý này đúng là quá xui xẻo. Cô chủ nhà họ Lý dường như bị tính kế."
Cũng có người nói: "Toàn nói suông thôi, ai biết có phải bị dồn vào đường cùng nên tùy tiện nói linh tinh để lừa gạt người khác không?"
Tình hình có phần mất kiểm soát, Hồ Vy Vy sốt ruột lớn tiếng nói: "Các người đừng nghe chị ta nói bậy. Bây giờ chị ta đã sa sút đến mức làm tình nhân cho người ta rồi!"
"Các người còn không biết đâu, năm đó chị ta còn chưa ly hôn với Đức Tân đã quan hệ bất chính với người ta đến có thai, bây giờ đứa trẻ cũng đã mấy tuổi rồi đấy!"
Hồ Vy Vy nhất thời cuống lên, đành để lộ ra tin tức này. Cô ta cho rằng mình đã tìm được nỗi đau của Lý Triều Kha, lại không biết đó cũng là nỗi đau của Triệu Đức Tân.
Dù sao bị vợ ngoại tình đều là chuyện đáng xấu hổ đối với mỗi người đàn ông.
Cho dù lúc đó Triệu Đức Tân đã đồng ý với chuyện cắm sừng này.
Nhưng điều này không có nghĩa là anh ta muốn người vợ bây giờ của mình nhấn mạnh lại lần nữa với mọi người trong trường hợp công khai như vậy.
"Vy Vy, em bình tĩnh một chút đi." Triệu Đức Tân lạnh lùng nói.
Anh ta nói với Hồ Vy Vy nhưng ánh mắt lại bất giác nhìn Lý Triều Kha.
Cô thật xinh đẹp, dù ăn mặc vô cùng đơn giản nhưng vừa đứng bên cạnh Hồ Vy Vy, trong giây lát đã biến Hồ Vy Vy ăn mặc sang trọng, đeo đầy đá quý thành con gái gia đình nghèo khó. Nhìn qua cô thật sự giống như một công chúa, một nữ vương.
Ngực Triệu Đức Tân hơi đau. Sao lúc đó anh ta lại xem mắt cá thành trân châu, móc trân châu thật sự ra, chắp tay nhường cho người khác chứ?
Ánh mắt Triệu Đức Tân nhìn Lý Triều Kha thâm tình lại có tiếc nuối.
Hồ Vy Vy nhìn thấy ánh mắt này, cô ta tức muốn nổi phổi rồi!
Trước mặt mọi người, cô ta cảm giác mình mất hết thể diện!
Cô ta giơ tay định tát Lý Triều Kha: “Cô đúng là một dâm phụ! Năm đó cô phản bội anh Đức Tân còn chưa xong, bây giờ tôi đã kết hôn với anh Đức Tân mà cô còn liếc mắt đưa tình với anh ấy ngay trong sinh nhật của tôi!"
"Em bớt nổi điên đi!"
Tay Hồ Vy Vy bị Triệu Đức Tân giữ lại.
Anh ta cuối cùng thu lại tầm mắt, không nhìn Lý Triều Kha nữa, nhưng ánh mắt anh ta nhìn Hồ Vy Vy lạnh như băng.
"Không ngờ anh lại che chở cho cô ta!"
"Tôi mới là vợ của anh đấy!"
"Lý Triều Kha cô đúng là có thủ đoạn tốt, tôi muốn giết cô!"
Hồ Vy Vy tức giận đến mức cầm dao trên bàn bên cạnh đâm về phía Lý Triều Kha...