William khi chưa thành niên đi vào không gian Edward, mặc một thân áo ngủ rộng lớn, nhưng mà hiện tại hắn thành niên, biến trở về hình người thì không thấy áo ngủ đâu, hoặc có lẽ trong không gian Edward do nguyên tố không ổn định mà không biết tự lúc nào phép thuật bảo vệ đã biến mất rồi.
Nhưng ở đại lục Salman, thú nhân không kiêng kị cơ thể trần truồng, nếu như không phải pháp luật nhận định tình huống ở nơi công cộng không cho phép làm như vậy với á thú nhân, thú nhân lấy hình thể trần truồng là trái luật dâm loạn á thú nhân, các thú nhân cũng không muốn mặc quần áo, dù sao thú nhân hấp dẫn á thú nhân phương thức nguyên thủy nhất chính là trưng ra thân thể cường tráng, quần áo che đi quả thực chính là vi phạm bản tính.
Một đời trước William thành niên 10 năm, làm kẻ bề trên đã từ lâu quen thuộc đứng ở trước mặt người khác khoe thân thể trần truồng, tiếp nhận người khác tắm táp xoa bóp chờ bận trang phục, chân dung hắn thân trần đã sớm truyền khắp đế quốc, thậm chí năm đó khi hắn xuất cung đi tắm suối nước nóng, có á thú nhân liều lĩnh gánh lấy tội danh ám sát quốc vương, lén lút lặn xuống vùng phụ cận suối nước nóng lén nhìn hắn. Chính vì vậy, 28 năm nắm giữ ký ức đối với William mà nói ở trước mặt dân chúng lóe một cái tình huống thân thể trần truồng cũng không để ý.
Nhưng mà, khi hắn lẫm liệt nhảy vào cửa sổ, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy y ngồi ở trên giường, trợn mắt ngoác mồm theo dõi nhìn hắn, tiếp đó liền đỏ mặt, nhanh chóng tránh khỏi tầm mắt Edward, đột nhiên cảm thấy như một tia hoa khói nổ tung ở trong đầu. Hắn dù muốn hay không dùng tay che phía dưới, nhăn nhó khom lưng thành cánh cung, ngăn lại thân thể mình, vội vã lùi về sau hai bước, suýt chút nữa làm chính mình ngã trên mặt đất.
Olivia kinh ngạc thốt lên một tiếng, cô được cha mẹ bảo vệ rất tốt, đây là lần đầu tiên cô thấy thú nhân nam tính lõa thể, nhất thời sợ đến nỗi không biết nên làm gì, chỉ biết là che mắt xoay người đi. Elie Sapphire cũng bị giật mình, có điều cô càng trấn định hơn một chút, chỉ là ánh mắt rũ xuống, quỳ gối hành lễ, hỏi: “Điện hạ, người hầu đứng ngoài cửa chờ đợi muốn thay y phục cho ngài, ngài nhìn hiện tại muốn gọi bọn họ đi vào không?”
William nghe rõ lời Elie Sapphire, nhưng không có tâm tư để ý tới cô, chỉ che đi “William bé nhỏ” của mình, con mắt thì nhìn chằm chằm Edward. William 18 tuổi vừa thẹn thùng vừa kích động, còn có chút sợ hãi, lo lắng mình mạo phạm đến Edward, sợ bị y chán ghét, mà William 28 tuổi kích động đến sắp nhếch lên đến nơi rồi, hắn là thú nhân thành thục, bản năng trong máu đòi theo đuổi đang nỗ lực chiếm thế thượng phong, hắn như không có chuyện gì xảy ra cũng không muốn gọi người đi vào mặc quần áo, đem thân thể cường tráng mạnh mẽ biểu diễn cho Edward xem, hấp dẫn y, chinh phục y. Hai loại ý nghĩ xung kích lẫn nhau, khiến cho đầu William đổ đầy mồ hôi.
“Điện hạ?” William lâu quá không lên tiếng, Elie Sapphire không nhịn được liền đỏ mặt.
“Bảo mọi người vào mặc quần áo cho hắn đi.” Edward đột nhiên lên tiếng nói, tầm mắt vẫn né tránh không nhìn đến thân thể William, “Tiểu thư Elie, tiểu thư Olivia, ba ngày nay khổ cực cho các cô rồi.”
Olivia và Elie Sapphire gấp gáp hành lễ trước mặt Edward, biểu thị có thể vì phục vụ vương trữ thành niên là vinh hạnh đến các cô.
Yade Just ở bên cạnh nhìn hồi lâu, trên mặt William âm tình bất động dáng vẻ rất mắc cười, mà xuất phát từ trực giác nhạy cảm của đồng loại thú nhân, hắn phát hiện nếu như William tâm tình kích động, dưới sự kích động đó, nói không chắc sẽ lên cơn động dục. Thế là khi nghe Edward dặn dò, hắn lập tức tiến lên mở cửa phòng, mời người hầu vương trữ thú nhân tiến vào phòng.
Elie Sapphire và Olivia lập tức cúi đầu thật sâu hướng về William hành lễ, lại tiến lên đỡ lấy Edward có chút suy yếu vẫn còn ngồi trên giường, chuẩn bị rời phòng.
“Đừng đi!” Không chờ phản ứng lại, William phát hiện mình đã mở miệng, lên tiếng giữ lại Edward.
Edward sững sờ, ngẩng đầu lên nhìn về phía William, đột nhiên cảm giác thấy trái tim đập thình thịch. Đây là lần đầu tiên trong đời này y thật lòng nhìn dáng người William thành niên, trên mặt mang theo nét trẻ con biến mất không còn thấy bóng dáng, hiện tại đứng ở trước mặt y chính là một khuôn mặt nam nhân thâm thúy thành thục, ngũ quan như một tên đao tước, lộ ra loại dã tính ác liệt, nhưng trong đường nét đó lại không có nét ngây ngô nào, nam nhân có khí thế bức người kia chỉ là một thiếu niên mới thành niên. Khuôn mặt đã lâu không gặp khiến ký ức Edward trong nháy mắt kéo về một đời trước, lại vì William một đời trước kia tìm mọi cách cách xa hắn, ánh mắt nóng rực không kiềm chế, bản thân ở trong mộng đã nhìn thấy ký ức thâm tình bi ai từ nơi sâu xa lẫn lộn đi ra, từ sâu trong đáy lòng hiện lên thật rõ ràng.
Edward cảm giác mình mình xuất hiện ảo giác, y cảm thấy đứng ở trước mặt mình không phải em trai mà y đã thương yêu trong 6 năm qua, mà là nam nhân một đời trước kia không biết từ lúc nào đem thâm tình dành cho chính mình, trong đôi mắt vàng xán lạn bốc lên kích động vừa thương xót vừa ái mộ, mà cái nhìn sâu sắc kia đang nhìn chăm chú về ánh mắt chính mình, cùng nam nhân một đời trước hầu như giống nhau như đúc, y đã từng thường nhìn thấy đối phương nhìn chăm chú về phía mình, nhưng y vẫn không phát hiện ra ánh mắt kia có gì đó không đúng, mãi đến tận thời khắc cuối cùng của sinh mệnh mới phát hiện tâm sự đối phương.
Edward cảm thấy mình có chút mê muội lung lay loáng một cái, nhưng vừa nhìn lại cái ánh mắt phức tạp kia liền biến mất không còn thấy bóng dáng, cái mị lực nam tính kia, nam nhân trần truồng đứng trên thảm trải sàn, xác thực chính là đứa bé đã cùng mình sớm chiều 6 năm ở chung, tuy đã thành niên, có điều bởi vì thân thể chính mình có biến hóa quá lớn mà có chút giật mình, đôi mắt ỷ lại và có chút hoang mang.
Y tránh né ánh mắt, nói: “Điện hạ, ngài muốn mặc quần áo, ta không tiện lưu lại đây đâu.”
“… Hửm.” William khô cằn đáp một tiếng, ánh mắt vẫn nóng bỏng nhìn chăm chú Edward.
Edward bị ánh mắt này thiêu đốt cả người không mấy dễ chịu, có chút xấu hổ thẹn quá hóa giận, nhưng mơ hồ cảm thấy có chút ngọt ngào. Y không kịp nghĩ quá nhiều, thân thể đã tự động đi tới, từ trong tay người hầu bưng khay đựng quần áo, lấy ra áo lót màu trắng.
William ngay lập tức ngồi xổm xuống, thuận tiện cho động tác Edward. Hai người này, một đã từng làm vương trữ thần quyến giả trong vòng 22 năm, một là vương trữ đương nhiệm, William tự hạ thấp thân phận phối hợp để Edward mặc áo, trong lúc nhất thời không có ai phát giác có cái gì đó không đúng.
Edward thay hắn mặc áo lót, nhưng còn quần lót có làm kiểu gì cũng không thể làm được. William tay mắt lanh lẹ nhảy ra cướp lấy quần lót của mình liền mặc vào, lại tròng lên quần bó sát, lập tức như lấy lòng cúi đầu nhìn Edward.
Edward cảm nhận được tầm mắt của hắn, đầu óc trống rỗng, theo bản năng cầm lấy dây lưng, luồn vào lưng quần William, luồn đến một nửa mới phát hiện động tác mình ôm ấp rất có ái muội, thân thể không khỏi cứng đờ.
Nhưng vào đúng lúc này, William không kiềm nén được khát vọng của mình, ôm chặt lấy người yêu vào lòng, dùng sức để y kề sát trong ngực mình.
Như rơi vào vạt nước đun sôi thuần nhưỡng cổ xưa, tất cả hơi thở đều có mùi vị thành thục khiến say lòng người, nhiệt khí bao lấy cả người hun như đến muốn ngất đi, Edward cảm giác hai chân mình nhũn ra sắp không chịu được thân thể nữa. Hai gò má y chỉ cách lòng ngực cứng rắn của thú nhân một lớp áo lót mỏng manh, cánh tay đầy sức mạnh siết chặt hoàn qua sau lưng mình, bắp đùi y có thể cảm nhận được bắp thịt căng thẳng của đối phương, bên tai tiếng tim đập thình thịch so với tiếng tim đập trong lòng ngực mình như hòa vào nhau, cuối cùng tần suất từ từ đồng nhất trùng vào nhau, đập đến nỗi khiến cả người y tê dại. Nhưng mà càng làm cho y cảm thấy e thẹn ngại ngùng nhất chính là cái thứ cứng rắn dần dần nhô lên đặt ở trên bụng kia, cùng mùi thú nhân động dục tỏa ra mùi tìm phối ngẫu lan tỏa khắp phòng.
Edward không biết mình trợ giúp thế nào để mặc lễ phục đầy đủ cho vương trữ, ngay cả chính mình cũng không biết làm sao đổi thành một thân lễ phục quý tộc, y chỉ biết là tay William thật nóng nắm chặt tay của mình như muốn phỏng, nam nhân nắm lấy mình, thân hình cao lớn đi ở phía trước, phía sau là cuồn cuộn một đoàn thị quan và thị vệ vương trữ, bọn họ đi từ viện tu đạo đi ra, từ cửa sau đi tới lễ đường giáo đường lớn, nơi đó quốc vương dẫn theo quần thần đang chờ đợi bọn họ. Lúc hành lễ ở trước mặt quốc vương, William cũng không buông tay y ra. Sau đó bọn họ đi theo quốc vương rời đi giáo đường, tiếp nhận chúc phúc từ dân chúng.
Chuyện về sau, Edward nhớ tới cũng không nhiều lắm, y chỉ nhớ rõ khói hoa xán lạn đầy trời, tiếng hoan hô như muốn chấn động cả lỗ tai, còn có William thỉnh thoảng ánh mắt nhìn lại mình rất thâm tình.
Đêm đó vương cung tổ chức dạ vũ long trọng, vũ hội sẽ tổ chức liên tục đến 5 ngày, chúc mừng vương trữ thành niên, đế quốc có được một người thừa kế đầy mạnh mẽ.
Toàn vương cung đều trở nên bận rộn, William phải tiếp đón một đám thần dân chờ đợi triệu kiến, lúc vương trữ thần quyến giả còn tại vị, Edward cũng có tiếp đón khách mời, bởi vì William đã kết thúc thành niên nắm sự tiêu pha cho quần chúng thấy, tìm hiểu tình huống của người dân, khiến Edward mệt mỏi không thể tả. Ngoài ra, Edward còn phải nhín chút thời gian đến giáo dục William, rất nhiều chuyện trước đây bởi vì William vẫn còn vị thành niên, vì để ngừa vạn nhất cũng chỉ có thể đối với William im hơi lặng tiếng, mà hiện tại William đã lớn rồi, bước đầu nắm giữ năng lực phán đoán, cho nên chuyện như vậy không thể chờ đợi thêm được nữa, y làm hết thảy đều là vì William, cũng không mưu lợi cho mình, nhanh một chút đem chút chuyện giao vào trong tay William.
Sau khi 5 ngày liên tiếp kết thúc, Edward cũng có thời gian nghỉ ngơi một chút, dọn dẹp dòng suy nghĩ có chút hỗn loạn, lúc này mới phát hiện trên người William có chút không được tự nhiên.