Bên trong ký túc xá bốn tòa nhà này, ký túc xá ở phía đông là tầng cao nhất, vương trữ William đương nhiệm và một đám tôi tớ hầu hạ hắn. William vừa mới hoàn thành xong khóa huấn luyện đánh nhau, đầu đầy mồ hôi đi vào phòng, cởi bỏ áo khoác và áo sơ mi ném qua một bên, để người trần dự định cởi quần ra, đi vào phòng tắm, trong phòng không có người ngoài, hắn không có tâm tình lại duy trì dáng vẻ phong độ vương trữ.
Một con chim nhỏ màu đen vọt đến cửa sổ, như một tia chớp xẹt qua tạo thành độ cong thật lớn, cuối cùng dừng ở trước mặt William, lơ lửng giữa không trung, đem thư tín cột trên chân đưa tới trước mặt William.
Ngay lập tức William lộ ra tia mỉm cười, từ bên trong thư rút ra một lá thư nhỏ. Đây là lá thư mỗi ngày Edward đều viết cho hắn, không nghi ngờ chút nào, lá thư này tất nhiên vừa được đặt trên bàn quốc vương. Có điều hắn không thèm để ý, ngoại trừ nghe thấy, Edward đối với hắn nhớ mong và quan tâm cũng không phải là việc không muốn để cho người khác biết, bị người khác nhìn thấy thì cứ thấy đi.
Phân phó người chuẩn bị nước tắm thật tốt, William cầm thư nằm trong nước ấm, cẩn thận xem mỗi một chữ trong thư, trên mặt càng ngày càng ôn nhu. Bọn họ chỉ mới tách ra khoảng một tuần, mà William đã cảm giác thời gian này mình nhịn thật khổ sở.
Tấy rửa đi mồ hôi và bụi bặm trên người, William phủ thêm một lớp áo tắm, người hầu đứng ở trong phòng lập tức nói: “Điện hạ, đại nhân tử tước Orlando đã đến.”
William gật gật đầu, nói: “Để ông ta vào.”
Tử tước Orlando cũng không bởi vì mình là thúc ngoại tổ phụ vương trữ mà lười biếng lễ nghi, ông cẩn thận hành lễ, đợi đến khi được William cho phép mới ngồi xuống phía đối diện.
Từ khi được William và Edward trợ giúp, Orlando rất nhanh từ quanh năm không được thăng chức từ trong khốn cảnh mà đi ra, sáu năm qua thuận lợi thăng cấp làm chuẩn tướng, đồng thời danh hiệu quý tộc cũng được thăng lên, hai năm trước được thụ phong trở thành tử tước. Ông biết rõ tất cả những thứ mình có được đều là do Edward và William mang đến, nếu như William có cái gì bất ngờ, chỉ sợ ông cùng người nhà ông cũng không được chết tử tế, cho nên đối với William rất trung thành.
William cùng ông nói chuyện phiếm vài câu, đề tài liền chuyển tới chính lệnh gần đây nhất.
“Nhân sự quân đội gần đây điều động quá nhiều lần.” Tử tước Orlando nói, “Quốc vương bệ hạ không còn tín nhiệm tướng lĩnh ông ta nữa.”
William cười lạnh nói: “Lão lo lắng ta thu mua tướng quân, nhân lúc lão không chú ý dẫn theo các tướng lĩnh cùng quân đội làm phản, đem lão đuổi xuống vương vị. Vì thế nên lão muốn giảm thiểu tướng lĩnh có sức ảnh hưởng đến quân đội.”
Tử tước Orlando nói: “Quốc vương bệ hạ quá mức dựa dẫm vào năng lực tự thân của thú nhân, ông quá mức kiêu ngạo, không muốn tiếp nhận năng lực thú nhân sắp bị hiện thực khiêu chiến. Nói thật, nếu như ông ta đồng ý sử dụng pháo năng lượng từ vũ trang quân đội, e rằng chúng ta không có quá nhiều phần thắng.”
“Nếu như lão đồng ý tiếp nhận pháo năng lượng, tiếp nhận quý tộc sa sút, tiếp nhận quốc gia thực hành quản lý cộng hòa, lão đem từng điểm vận mệnh khống chế quốc gia kia, thì sẽ không xảy ra loại chuyên quyền độc đoán này, tính cách bảo thủ, ta không muốn nghĩ tới sẽ đối nghịch cùng lão.” William nói, “Mỗi một kết quả đều dẫn đến nguyên nhân mà nó xuất phát, nếu như thay đổi tất nhiên sẽ dẫn đến một cái khác sẽ bị lật đổ, cái gọi là vận mệnh sẽ có ngã ba đường, trên thực tế khi ngươi đi ngang qua nơi đó, sinh mệnh đã sớm đem ngươi hướng về phương hướng mà ngươi muốn đi, căn bản sẽ không lưu lại cơ hội và thời gian cho ngươi lựa chọn. Mỗi một chuyện đều do số mệnh an bài là tốt rồi, không có cách nào thay đổi.”
“Không nghĩ tới ngài lại chống đỡ quan niệm về số mệnh như vậy.” Tử tước Orlando cười nói.
Đối với điều này, William vừa không phủ nhận cũng không có thừa nhận, mà là thay đổi đề tài, nói: “Hiện tại, quân trung cấp có bao nhiêu tỉ lệ ủng hộ chúng ta?”
Tử tước Orlando nói ra số lượng, sau đó hỏi: “Chúng ta còn thông qua câu lạc bộ quân nhân xuất ngũ liên hệ với rất nhiều binh lính xuất ngũ cùng quan quân, tuy rằng sức chiến đấu của bọn họ không có thể lực đỉnh cao mạnh mẽ, thế nhưng thiên tính quân nhân khi phục tùng mệnh lệnh vẫn không sứt mẻ tí nào, so với lính đánh thuê ở dân gian còn cao hơn nhiều lắm, hơn nữa còn có pháo năng lượng, cuối cùng thực lực quân đội không thể so với quân đội chính quy.” Nói tới đây, tử tước Orlando đổi đề tài, nói: “Điện hạ, ta cảm thấy quốc vương dường như không muốn chờ quá lâu, lão không muốn chờ ngài mọc đủ lông cánh, sẽ phái thủ hạ ra tiếp xúc với người Doherty, muốn mượn tay bọn họ ám sát ngài. Chúng ta phải làm sớm hơn dự định.”
“Ta biết.” William không để ý chút nào nói, “Thật ra ta cũng không muốn đợi, mỗi ngày đều phải cùng lão làm ra tư thái phụ từ tử hiếu, quả thực chịu hết nổi rồi.” Hắn dừng lại một chút, nói: “Phái đi nhân thủ bố trí kỹ càng bảo vệ Edward đi, y không bảo vệ được chính mình, ta lo rằng y sẽ là đối tượng thứ nhất mà lão quốc vương muốn ra tay.”
“Đã bố trí kỹ càng.” Tử tước Orlando nói, tiếp đó liền đem chuyện Philip Mike chủ động kết giao với Edward nói cho William biết. Philip cùng gia tộc cậu xác thực là người của quốc vương, William một đời trước cũng từng nghe nói đến Philip, là một người cuồng nhiệt với giáo tông, tuân thủ giáo quy nghiêm ngặt, nghiêm với kỷ luật, thế nhưng cậu làm người vô cùng thanh cao ngạo mạn, cho rằng người khác không thể so sánh nổi với mình có thái độ thành kính Orgona, bởi vậy nhân duyên ở trong đám thần quan rất kém, không phải là người giỏi giao tiếp. Bây giờ lại đối với Edward nhiệt tình như vậy, là do cậu tin vào thân phận thần quyến giả Edward, hay do sùng bái thánh nhân chân chính, hoặc là cậu muốn mượn cơ hội này tiếp cận Edward, hoàn thành nhiệm vụ cơ sở ngầm mà quốc vương giao phó.
Nếu là khả năng thứ nhất, nói không chắc người này còn có thể để bọn họ sử dụng, chỉ là bọn hắn vẫn chưa thể hoàn toàn xác thực, hiện tại án binh bất động là tốt nhất, trước tiên quan sát một quãng thời gian, không từ chối Philip thân cận, thế nhưng cũng không để cho cậu tiếp xúc được tình báo hữu dụng.
Một tháng sau, đội ngũ thần quan thực tập đi tới biên cảnh thành thị thứ nhất. Bọn họ ở đây an ủi binh lính quân đội.
Đám thần quan thực tập cao cấp này đại thể sinh ra đã giàu hơn người ta, có thể dùng không gian trồng trọt thảo dược, từ nhỏ được quốc gia ưu đãi, cho nên khi lớn lên đều da mỏng thịt non, dáng vẻ cũng rất ưa nhìn, bởi vậy các binh sĩ rất hoan nghênh bọn họ đến, bầu không khí nhiệt liệt cường độ rất lớn, giáo đường nhỏ trong trại lính đơn sơ quả thực như muốn bị xé rách.
Mặc dù là thần quan, thế nhưng đến cùng cũng chỉ là á thú nhân, bị thú nhân theo đuổi tự nhiên sẽ cảm thấy hưng phấn, vui sướng và tự hào. Mà mục đích đến an ủi quân đội cũng chính bởi vì như vậy, thần quan cao cấp không thể kết hôn sinh con, cũng không thể cùng thú nhân yêu nhau, bọn họ phải học xử lý lý trí những tình cảm này, bình tĩnh đối xử khi người khác yêu thích theo đuổi mình, để tránh khỏi rơi vào trong tình cảm.
Ngày thứ nhất đi tới quân đội, mọi người ban đầu còn rất kích động, thế nhưng rất nhanh, người đến đây cầu phúc cầu xin sám hối càng ngày càng nhiều, bất kỳ tâm tư kiều diễm nào đều bị cản đi rất xa. Bận rộn ròng rã một ngày, đợi đến khi muộn giờ dạy học, mọi người đã mệt đến nỗi không mở mắt nổi. Hiện tại đối với bọn họ mà nói, mỗi ngày ba khóa học chỉ dùng để ngủ gà ngủ gật, mọi người đầu cúi xuống thật thấp đứng thành mấy hàng, nghe tiếng giáo viên dẫn đầu cũng khiến họ buồn ngủ.
Edward cũng không chịu đựng nổi, thế nhưng bên cạnh y còn có Philip đứng cạnh. Philip đối với Orgona quả thực là một loại sức mạnh thần kỳ, điều này làm cho thân thể gầy nhỏ của Philip đầy sức mạnh, mỗi ngày ý chí chiến đấu sục sôi, tinh lực dồi dào, Edward cảm thấy cậu quả thực là đang thiêu cháy tính mạng của mình đến phụng dưỡng Orgona. Mà cậu không chỉ muốn thiêu cháy tính mạng của mình, còn muốn giám sát Edward cũng phải thiêu cháy mạng của mình. Hết cách rồi, Edward chỉ có thể đem hết toàn lực làm ra dáng vẻ tiều tụy, vì lẽ đó khi mọi người trong lúc đọc kinh ngủ gà ngủ gật, chỉ có y và Philip trợn tròn mắt, trên mặt không hề biến sắc.
Philip vẫn dán bên người Edward, giành giật từng dây cùng y thảo luận các vấn đề trong thần học, tận dụng mọi thứ biểu đạt chính mình đối với Edward sùng bái ra sao, mãi đến tận lúc ngủ mới chịu ngừng lại, cửa quân đội vì nghênh tiếp bọn họ đến, đặc biệt dựng đủ nhà ở lâm thời, mỗi người đều có một căn phòng đơn độc. Philip mất đi lý do dính lên người Edward, lúc này mới cẩn thận từng bước liền rời đi.
Edward thở phào một hơi, xoay người tiến vào phòng của mình. Y phải cảm tạ các binh sĩ nhiệt tình, buổi tối y còn có người muốn đi gặp, nếu bên người có người đi theo, sẽ không tiện gặp mặt.
Ngủ thẳng nửa đêm, Edward bị một vị thần quan kiến tập lay tỉnh. Đây là nhân thủ mà William ở trong đội ngũ sắp xếp cài vào.
“Cùng nhau đi ra ngoài.” Vị thần quan kiến tập này là nữ á thú nhân, “Tôi không dám đi một mình.”
Bọn họ phủ thêm áo choàng, lặng lẽ từ con đường nhỏ đi ra bên ngoài, đi tới giáo đường nhỏ trong quân đội. Bên trong, có một vị trung úy đảm nhiệm người liên lạc đã ở nơi đó đứng chờ.
“Thiếu tướng ở phụ cận phát hiện người Doherty.” Hắn nói rất đơn giản, “Bước đầu phán định, có khả năng bọn họ đến là để mưu sát ngài. Nhìn xem, bọn họ hiện tại gần đến rồi, vẫn là…”
“Trước tiên không nên cử động.” Edward nói, “Những người này, ta e rằng có chút quan hệ với quốc vương bệ hạ.”
Trung úy kinh ngạc gật gật đầu: “Đúng, vị đại nhân kia cũng phán đoán như vậy.” Trong miệng hắn người này chỉ chính là William, “Như vậy, ngài định sẽ làm gì?”
Edward nheo mắt lại, y suy nghĩ trong lòng. William chắc chắn sẽ không đồng ý, thế nhưng làm đại sự, tất nhiên sẽ có hi sinh, nếu cứ trông trước trông sau, vậy lúc đó chỉ có thể mất đi tiên cơ.