Mục lục
APP DIỄN VIÊN PHIM KINH DỊ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lưỡi dao ác linh”



Sáng sớm ngày hôm sau, Tạ Trì nhận được một đạo cụ do app gửi tới.



App giải thích rằng, đạo cụ này là phần thưởng dành tặng anh sau khi vượt qua phim ngắn “Trò chơi trốn tìm”, vừa hoàn thành thủ tục.



Tạ Trì nhớ rõ, trong show “Kinh dị liên hoàn” không ban thưởng đạo cụ, ekip chương trình ki bo như vậy, dù không kiểm soát được độ khó nhưng cuối cùng cũng chỉ thưởng cho mỗi diễn viên 20 điểm tích lũy, bất chợt tặng thưởng như vậy, Tạ Trì cảm thấy chuyện này không liên quan gì tới “Kinh dị liên hoàn”, có lẽ còn có ẩn tình khác.



Tạ Trì nhìn con dao găm đặt trên bàn kia.



Tạ Trì cũng không biết nên gọi nó là dao găm hay là đao nữa, chiều dài của nó giống như dao găm, nhưng lại có độ cong, giống như trăng lưỡi liềm màu đen.



Ánh đèn chiếu lên mũi dao, lưỡi dao phả ra luồng hơi lạnh thấu xương, khiến Tạ Trì ngồi cách hơn ba, bốn mét cũng cảm thấy đau lâm râm dưới da thịt, trên lưỡi dao có hắc khí lượn lờ giống như sương mù, khi thì khuếch tán rộng ra, khi lại thu liễm vào, giống như trai sông cứ phun ra nuốt vào, có cảm giác như một sinh mệnh thần bí tà ác nào đó.



Lưỡi dao găm hết sức tinh xảo, mũi dao dường như có thể đâm sắt chém bùn, không rõ hoa văn trên chuôi dao là hắc long hay mãng xà, khiến thoạt nhìn con dao găm có vẻ trang nhã cổ xưa nhưng cũng toát lên vẻ tôn quý đầy mâu thuẫn.



Đúng lúc này app hiển thị thông báo ――



【Bởi đạo cụ tương đối đặc thù, không phải đạo cụ khóa lại thông thường, cần nhận chủ mới có thể sử dụng.】



【Giới thiệu đạo cụ: Đạo cụ tên là “Lưỡi dao ác linh”, sinh ra từ bộ phim ác linh phương Tây cùng tên.】



【Tóm tắt kịch bản bộ phim “Lưỡi dao ác linh”: Một người mua được một con dao găm những tưởng bình thường ở chợ đêm, nhưng không ngờ anh ta và những người bên cạnh đều liên tục chết chóc tử thương, sau khi một nhà sưu tầm đồ cổ điều tra mới phát hiện được chân tướng rằng có ác linh ám trên con dao này. Trước kia con dao này thuộc về một sát nhân ma, sát nhân ma dùng nó để giết vô số người, sau khi anh ta chết, linh hồn cũng ám trên con dao găm, cộng sinh cùng con dao, những người tâm trí không đủ kiên định sở hữu con dao sẽ bị ác linh nhập thân, phạm phải tội nghiệt, những kẻ tâm trí kiên định nhưng lại sát hại kẻ yếu, sẽ bị ác linh phản phệ, tự hại bản thân, nhà sưu tầm kia đưa nó tới giáo đường làm lễ cầu siêu.】



【Bạn có muốn thử để nó nhận chủ hay không?】



【Cảnh báo: Nếu tâm trí không đủ kiên định, bị ác linh chiếm lấy thân thể, diễn viên sẽ bị coi như đã tử vong.】



【Bởi đạo cụ lấy “sát khắc sát”, chỉ người sát khí tương đương hoặc nặng hơn nó mới có thể điều khiển được.】



Tạ Trì chau mày lại, anh lại càng thêm phần xác định thứ này không phải do gameshow “Kinh dị liên hoàn” tặng, đạo cụ điều kiện hà khắc như vậy, không thể làm phần thưởng của chương trình, cho nên nhất định con dao này có lai lịch riêng.



Bấy giờ Tạ Trì không để ý nhiều, anh đưa tay lên, hắc khí chờn vờn trên con dao cảm nhận được có người có ý đồ muốn xâm phạm, lập tức nóng nảy trở nên nguy hiểm, luồng hắc khí lại càng ngưng đọng, nhanh chóng kết lại thành hình dạng giống như con rồng hay mãng xà nào đó, làn sương mộng mờ hư ảo, cái đầu rắn nhằm vào tay Tạ Trì, chuẩn bị tấn công anh bất cứ lúc nào.



Tạ Trì càng đặt tay sát lại gần, càng cảm nhận được cảm giác đau đớn rõ rệt, lạnh, lạnh vô cùng, cảm giác lạnh buốt dường như có thể khiến ngón tay tê cóng rồi dần thối rữa, hơn nữa lưỡi dao còn rất sắc, bén nhọn thể như cọng tóc có thể cắt “ngọt” miếng đậu hũ.



Những giọt mồ hôi li ti bắt đầu rịn trên vầng trán, một lỗ hổng sâu hoắm lặng lẽ nứt ra trong lòng bàn tay anh, thoạt đầu lỗ hổng trắng bệch, một giây sau máu tươi lập tức ứa ra, nhỏ giọt chảy xuống, máu tươi sền sệt lập tức nhuộm bẩn mặt bàn.



Cùng lúc này, luồng hắc khí có hình dạng giống con rắn kia dường như đang liếm láp máu tươi, có máu tiếp sức, hắc khí lại càng thêm mạnh mẽ.



Tà ma phách lối càn quấy hơn hẳn lúc trước.



Lỗ hổng trên tay vẫn còn nứt rộng ra, Tạ Trì biết anh không chịu được rồi, cất giọng hơi ác ý nói rằng: “Anh à, nó bắt nạt em.”



Mấy giây sau, năm ngón tay thon dài của Tạ Trì đột nhiên duỗi ra, trên gương mặt hiện rõ vẻ hung tợn sắc sảo, lưỡi dao ác linh như gặp phải khắc tinh, luồng hắc khí run rẩy mấy hồi, dường như nó đang giận dữ, bắt đầu giương nanh múa vuốt.



Tạ Tinh Lan không nói lời nào, thể như không cảm nhận được sự đau đớn và lạnh lẽo sắc nhọn kia, bàn tay xuyên qua luồng hắc khí nồng đậm, nắm lấy chuôi dao.



Hắc khí lập tức huy động toàn bộ sức mạnh, chờn vờn tranh đấu quanh bàn tay trắng mịn của Tạ Tinh Lan, dường như nó đang cố gắng giãy giụa, nhưng vài chục giây sau, cuối cùng gượng gạo thoái lui, có vẻ như nó không cam tâm, thi thoảng lại phun lưỡi “khè khè” như rắn để đe dọa, nhưng cũng chỉ là cáo mượn oai hùm.



“Đẹp thật đấy.” Tạ Trì ngạc nhiên nói.



Anh còn chưa kịp vui mừng, bất chợt trong lòng cảm thấy hơi lo lắng, dường như con dao này cố ý dành tặng cho Tạ Tinh Lan, giống như có người biết rõ sự tồn tại của Tạ Tinh Lan? Người kia có suy nghĩ gì khi tặng chứ?



Tạ Trì đang thất thần, Tạ Tinh Lan chau mày nói: “Anh không thích nó, nó không nghe lời. Lúc em mạnh, nó giả vờ yếu thế thần phục, đến khi em yếu tới độ thoi thóp, nó không những không bảo vệ em, mà ngược lại rất có khả năng sẽ nhân cơ hội cắn ngược một vố hòng thoát khỏi, đây chỉ là chuyện nhỏ, rất có khả năng nó sẽ ngồi không hưởng lộc, mượn cơ hội ám vào chủ nhân. Sẽ không có chuyện lưỡi dao này vĩnh viễn thần phục chủ nhân, ác linh ám trên đó vừa giao xảo vừa tà ác, chỉ nghĩ cách để bản thân thoát ra.”



Tạ Trì nghe Tạ Tinh Lan kể lại cảm nhận, hỏi rằng: “Ý anh là nó có thể dệt hoa trên gấm tăng cường sức mạnh, nhưng không thể đồng cam cộng khổ giúp nhau khi hoạn nạn phải không?”



Tạ Tinh Lan gật đầu:” Đúng vậy, nhưng anh có thể cảm nhận được nó rất mạnh mẽ, tạm thời dùng cũng được, nhưng chúng ta phải đề phòng.”



Tạ Trì suy nghĩ một chút: “Em biết rồi.”



App đột nhiên đổ chuông báo ――



【Lưỡi dao ác linh nhận chủ, bạn đã khóa “lưỡi dao ác linh” thành công.】



【Phạm vi sử dụng “Lưỡi dao ác linh”: Tất cả phim kinh dị có linh thể, linh thể bao gồm tất cả các loại quỷ, ác linh, linh hồn】



【Hiệu quả của lưỡi dao ác linh: Bởi vì có ác linh ám trên đó, nên sẽ gây tổn thương nhất định tới linh thể, mức độ tổn thương được quyết định chủ yếu qua phẩm chất của phim và các yếu tố tham khảo khác.】



Tạ Trì hiểu rõ, không thể mang lưỡi dao ác linh vào thể loại phim giống như cương thi, bởi vì cương thi là thực thể, gây tấn công vật lý, tương tự, cũng không thể sử dụng “lưỡi dao ác linh” trong các thể loại phim khoa học viễn tưởng, người ngoài hành tinh như “Ailen”.



Mức độ tổn thương do phẩm chất phim quyết định, cũng gián tiếp nói rõ, trong phẩm chất phim càng cao, thực lực của tà ma lại càng mạnh mẽ, dù sao diễn viên trở nên mạnh hơn, nếu sức mạnh của mấy vật tà ma vẫn như cũ thì việc vượt ải sẽ quá đơn giản. Cần phải cân bằng cả hai chiều.



Tạ Trì gửi tin nhắn cho Nghiêm Kính, sau khi Nghiêm Kính đi nghe ngóng thì được hay con dao này là của ảnh đế anh đã nghe nhắc tới nhiều lần kia.



Tạ Trì cũng hơi ngạc nhiên. Hiện tại anh không rõ rốt cuộc Thẩm Dật có ý gì, không phải người cùng một tầng lớp, đoán già đoán non cũng phí công, bởi vì anh không thể nào hiểu được nhu cầu lợi ích của Thẩm Dật. Phía trên luôn hiểu được phía dưới, nhưng phía dưới không thể hiểu phía trên, bởi vì anh vẫn chưa leo lên được, lượng tin tức nắm bắt được có hạn. Đợi anh đủ thực lực rồi, mọi dụng ý của hắn sẽ rõ ràng hơn.



Tạ Trì cất “lưỡi dao ác linh” đi. Anh dám sử dụng, bởi vì anh có thể “trả giả”, chỉ coi nó như vũ khí mà thôi.



..



Sáu ngày sau, Tạ Trì tham gia ghi hình cho phim mới.



Ba phút trước khi vào mới công bố tên bộ phim, bộ phim tên là “Ngôi nhà bị ám 1552”, bởi vì Tạ Trì tham gia, sợ anh thế đơn lực cô, cuối cùng Lục Văn từ bỏ bộ phim cương thi đã chọn được để đi cùng Tạ Trì. Đến khi đó Lục Văn mới thấy tên bộ phim.



“Ngôi nhà ma ám à?” Lục Văn hỏi.



“Chắc là vậy.” Tạ Trì nói.



App tải một lúc, poster phim hiện ra.



Trên tấm poster là một ngôi nhà phong cách Trung Tây kết hợp, có ba tầng, ngoài mặt có màu xám đen, giống như một lâu đài cổ, thân bo tròn, nhưng lại có đỉnh Gothic nhọn, cây thường xuân héo rũ leo kín bức tường gỗ.



Trước căn nhà là một cái cây trụi lủi, cây không có cành, toàn thân cháy đen. Dưới thô trên hẹp, hình dạng bên trên giống búp măng, phần thân thô phía dưới hai người trưởng thành ôm không xuể, nhưng phía trên lại vắt nhọn vô cùng, nếu có người rơi từ trên tầng xuống, chắc chắn sẽ bị đâm xuyên qua, mất mạng ngay tức thì.



Bối cảnh poster là bầu trời mây mù cuồn cuộn, từ một góc độ nào đó, thậm chí Tạ Trì có thể thấy rõ được mặt ma quỷ ẩn dưới những đám mây mù, có lẽ là hiệu quả poster muốn thể hiện ra.



Tạ Trì chau mày lại: “Cảm giác Trung-Tây kết hợp, yếu tố kinh dị rất lộn xộn, thế nhưng không quan trọng, kinh dị là được, không ai quản hệ thống có lộn xộn hay không, hơn nữa phim có phẩm chất “Tì vết không che được ánh ngọc”, có một vài vấn đề cũng là chuyện bình thường, bản chất của nó vẫn là một tác phẩm phim, không phải hiện thực, nghệ thuật gia công, tham khảo bắt chước là chuyện thường tình.”



Lục Văn gật đầu.



Tạ Trì xem qua thông tin một lần nữa, nói rằng: “1552 chắc hẳn là số nhà, tổng 1552 là 13, ở phương Tây, 13 là con số xấu.”



Lục Văn biết điều này.



Trong truyền thuyết, trước khi Jesus bị hại đã dùng bữa tối với các môn đồ, người tham gia thứ 13 là kẻ phản bội Jesus. Kẻ phản bội vì 30 đồng bạc mà nộp Jesus cho lãnh đạo đạo Do Thái, khiến Jesus phải chịu toàn bộ tra tấn. Có 13 người tham gia bữa tối cuối cùng, bữa tối vào ngày 1 tháng 3, cho nên con số 13 tượng trưng cho sự bất hạnh.



Tạ Trì: “Hơn nữa anh có chú ý không, trên phòng có hoa văn trang trí hình lục giác, vả lại ba hình một nhóm, xếp chung với nhau.”



“Có vấn đề gì sao?” Lục Văn biết rất ít về phim ma.



Tạ Trì nói: “Có thể do tôi nghĩ nhiều, cũng có thể đây là ám chỉ của app, 666 là dấu ấn của quỷ dữ trong Thánh Kinh, đại diện cho ma quỷ, quỷ Satan, có lẽ để tạo hiệu quả dọa người xem.”



Lục Văn hơi rợn tóc gáy: “Sao cậu biết hết mấy cái kì quái này vậy?”



“Trùng hợp thôi,” Tạ Trì cười nói, “Xem ra các bộ phận chi tiết của phim đều được thiết kế rất kỹ càng tỉ mỉ.”



Bộ phim có thể đạt tới một phẩm chất nhất định, ắt có ưu và khuyết điểm, không phải cứ giật gân khó đoán thì nhất định phẩm chất sẽ cao, mỗi bộ phim lại chú trọng về một vấn đề khác nhau.



Lời tựa “Ngôi nhà bị ám 1552” hiện lên ――



【Triệu Cẩm Hoa rút thăm trúng thưởng, giành được cơ hội ở trong một lâu đài sang trọng sáu ngày, bà vui vẻ rủ toàn bộ người thân bạn bè của mình đi cùng, nhưng trong căn nhà liên tiếp xảy ra những sự kiện kinh dị, nhóm người lần lượt chết chóc tử thương, bọn họ rơi vào tuyệt vọng.】



Lục Văn: “Sao không phải bảy ngày? Du lịch trong nước chủ yếu là một, ba, năm, bảy ngày mà?”



Tạ Trì ngẫm nghĩ: “Thượng Đế dùng bảy ngày để sáng tạo thế giới, số bảy mang ý nghĩa viên mãn, là lời chúc phúc của Thần Thánh, sáu thiếu một, biểu thị cho sự không vẹn toàn, thiếu thốn. Đây đều là những chi tiết nhỏ.”



“Triệu Cẩm Hoa là mẹ của Du Cảnh, trong lời tựa của phim viết tên bà ấy, nói cách khác bà ấy tham gia, hơn nữa còn có vai vế lớn.” Lục Văn lo lắng nói.



Tạ Trì gật đầu.



【Bạn đóng vai một người bạn của Triệu Cẩm Hoa, thăm dò bí mật ẩn sau căn nhà.】



【Đang dịch chuyển, xin hãy đợi trong chốc lát.】



Lúc Tạ Trì mở mắt ra, phát hiện mình đang ngồi ở hàng ghế sau trong xe, anh vô thức nhìn ra ngoài ô cửa, xe đang chạy trên con đường núi quanh co, từ xa có thể trông thấy thế núi trập trùng liên miên, con đường quanh núi rộng lớn nhưng lại chỉ có ba chiếc xe con, có vẻ hoang vắng hẻo lánh.



Anh ngồi ở một chiếc xe trong đó, trong xe tính thêm cả tài xế chỉ có thể chở nhiều nhất là năm người.



Nếu không có gì bất ngờ thì ba chiếc xe con này là xe chở diễn viên, bọn họ đang lái về phía ngôi nhà bị ám. Xe hơi cũ, hơn nữa có vẻ rẻ tiền, không gian giữa hàng ghế trước và sau rất hẹp, Tạ Trì không có chỗ để chân, trong xe lại kín người, anh bị đè dán vào cửa xe.



Lái xe cũng là tân binh, chưa từng có tiếp xúc gì với Tạ Trì, Tạ Trì nhớ cậu ta tên Lộ Minh, ở ghế phó lái là một nữ diễn viên lạ hoắc.



Tạ Trì ngồi không được thoải mái, đang định kêu người ngồi bên cạnh dịch người sang một chút, vừa quay đầu thì trông thấy Nhậm Trạch đang đần mặt thối, cả người Nhậm Trạch tỏa ra sát khí mọi người chớ tới gần, ánh mắt đăm đăm như muốn giết chết Tạ Trì.



Tạ Trì từ từ dời ánh mắt xuống, phát hiện ở sau lưng ghế Nhậm Trạch ngồi có một.. bờ mông lòi ra. Hết cách rồi, xe cũ quá.



Tạ Trì nhịn cười, khóe miệng hơi nhếch lên, thu lời bên miệng lại, bất giác dịch người ra cửa xe, nhường vị trí cho anh ta.



Nhậm Trạch nhìn hành động của anh, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, còn lặng lẽ che cánh tay trần trụi của mình đi.



Tạ Trì lấy làm lạ, có phải oán khí của Nhậm Trạch lớn quá rồi không.



【Hahahaha sau vụ lần trước hình tượng của Nhậm Trạch bị hại thảm thương, hai người họ lại đụng mặt nhau rồi.】



【Sắp bắt đầu rồi đúng không?】



【Hahahahahahaha #Nhậm_Trạch_lông_lá#】



【Ủa mấy bồ đã phát hiện ra chưa…】



【Móa ơi! Hahahahahahhahahaha! Hahahahaha Nhậm Nhiễm à em giỏi lắm!! 】



【Mấy thím đang cười gì vậy, khó hiểu…】



Lục Văn không ngồi cùng xe với anh, chắc hẳn lát nữa xuống xe là có thể gặp mặt, Tạ Trì nghĩ ngợi, anh vô tình cúi đầu xuống, không khỏi trông thấy cánh tay dưới ống tay áo cộc của Nhậm Trạch.



Tạ Trì ngớ người mất bảy, tám giây, lặng lẽ quay mặt sang bên cạnh, nhìn cửa sổ xe cười hí hí.



Không phải vì trên đó vẫn còn chữ ký.



―― Nhậm Nhiễm cạo sạch lông tay Nhậm Trạch, không còn một cọng lông nào.






Lời tác giả:



Giải thích về các con số 666, 13, 7 đều thu thập từ baidu, không phải của truyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK