• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Thơ Thơ

Đọng lại trong không khí, hai người trầm mặc nhìn nhau.

"Tôi sẽ không làm chuyện thương tổn anh." Tô Nhiên dời ánh mắt đi, trên mặt của anh chợt lóe một loại thần tình cực kỳ phức tạp.

Đây không phải là đáp án mà Chương Diệc muốn nghe, dưới cái nhìn của anh, Tô Nhiên trả lời không khác nào gián tiếp thừa nhận tất cả.

"A, không làm thương hại tôi." Chương Diệc lui về phía sau hai bước, anh quơ quơ cổ tay của mình, ánh mắt trào phúng, "Đây chính là cậu nói không làm thương hại tôi sao? Dùng hết thủ đoạn giữ tôi ở đây, thỏa mãn dục vọng bản thân cậu hả?"

"Là tôi nhìn lầm!"

Chương Diệc xoay người, cực kỳ tức giận và thất vọng tràn ngập lồng ngực của anh, anh nắm chặt nắm đấm, viền mắt ửng hồng mà đi về phía trước. Cũng chưa đi được hai bước, nơi bụng dưới liền truyền đến một luồng cảm giác xa lạ mà quỷ dị làm bủn rủn, hai chân anh run lên, thân thể không bị khống chế té về phía trước.

"Trưởng quan!" Thơ_Thơ_ddlequydon

Tô Nhiên bước nhanh đi tới, kinh hoảng đỡ lấy anh. Chương Diệc quay đầu, lạnh lùng nhìn anh, giọng điệu lại hư nhuyễn vô lực: "Cút —— đi —— "

Trong không khí có mùi hương quất ngọt ngào bắt đầu lan tràn, hòa lẫn hương vị cây oải hương cực kì nhạt. Chương Diệc làm sao cũng không nghĩ ra chính mình sẽ ở vào lúc này động dục, anh cảm giác khó chịu nắm chặc nắm đấm, liều mạng nhắc nhở chính mình phải giữ vững tỉnh táo.

Một đoạn cánh tay từ phía sau đưa qua đến, vòng lấy bờ vai anh, toàn thân Chương Diệc đều đang phát run, anh đưa lưng về phía Tô Nhiên, nói giọng khàn khàn, "... Ức chế tề..."

Giọng điệu anh gần như cầu xin, Tô Nhiên chỉ lắc đầu, nhẹ giọng nói, "Đánh ức chế tề đối với thân thể của anh không tốt."

"Tô Nhiên... Cậu đừng để tôi... Hận cậu..."

"Không hận tôi, có thể thế nào đây." Tô Nhiên nâng mặt của anh, ánh mắt sâu thẳm mà nhìn chăm chú anh, "Ngược lại không quản tôi làm cái gì, anh cũng sẽ không yêu tôi."

Anh dùng đầu ngón tay miêu tả đường nét bộ mặt Chương Diệc góc cạnh rõ ràng, sau đó nghiêng người, tầng tầng hôn môi của anh.

Khí tức Beta nồng nặc mà rất có tính xâm lược phả vào mặt, Chương Diệc bị anh ôm eo, ôm chặt vào lòng ngực hôn môi. Lần này bệnh trạng thời kỳ động dục so với bất kỳ lần nào trước đây cũng làm cho anh vô lực chống đỡ, anh giơ tay lên, vừa muốn giãy dụa liền bị Tô Nhiên dễ dàng bắt được cánh tay xoay ở phía sau. Chương Diệc tức giận, đang muốn cắn xuống đầu lưỡi Tô Nhiên, người kia lại nắm cằm của anh, cưỡng bách anh hé miệng đến càng lớn.

"Ừm..."

Trong không khí tín tức tố Beta vị cỏ xanh trở nên càng ngày càng nồng nặc, Chương Diệc bị anh cầm cố vào trong ngực hôn môi, hai chân lập tức như nhũn ra, thân thể khô nóng càng không khống chế được mà thiếp đi trên người Tô Nhiên. Lý trí sớm đã bị tín tức tố quấy nhão như tương, cố tình giờ khắc này Tô Nhiên lại đưa tay đến giữa hai đùi anh, cách vải vóc xoa nắn dục vọng anh bộc phát. Thơ_Thơ_ddlequydon

"A..."

Cả người Chương Diệc đều banh ra, bây giờ thân thể anh mẫn cảm quá mức, bị cặp tay kia tùy tiện một màn sẽ sản sinh phản ứng cực kỳ xấu hổ. Anh lúng túng mà cúi thấp đầu, mặt anh tuấn nhiễm phải sắc thái tình dục, nhìn ra Tô Nhiên hoàn toàn không dời nổi mắt.

"Mặt sau... Cũng ướt..." tay phải Tô Nhiên sẽ khoan hồng theo quần dài tiến vào, mò tới miệng huyệt ướt át, anh nhẹ nhàng vuốt ve tỉ mỉ miệng huyệt nhăn nheo, đồng thời tỉ mỉ quan sát phản ứng của Chương Diệc.

Chương Diệc cúi thấp đầu, hai cái lỗ tai đã hồng thấu, anh nửa nhắm hai mắt, thần sắc buồn khổ mà giãy dụa, vai khẽ run, tựa hồ cực kỳ gắng sức kiềm chế cái gì. Tô Nhiên nhìn anh, trên người toả ra khí tức xâm lược càng cường liệt hơn. Anh đột nhiên ôm ngang Chương Diệc lên, đi đến cái giường lớn trong phòng kia.

"cậu... Làm cái gì..." Chương Diệc bị anh đè xuống giường, theo bản năng hơi di chuyển về sau. Đại khái trong xương còn lưu lại mấy phần cường thế Alpha, anh rất không thích loại tư thế này nằm ở thế yếu.

Tô Nhiên không nói lời nào, thuần thục kéo xuống quần dài và quần lót của anh, ném qua một bên. Chương Diệc giơ chân đá anh, bị anh thuận thế bắt được mắt cá chân, cúi đầu hôn môi. Anh một đường hôn từ mu bàn chân Chương Diệc đến da thịt giữa hai chân mềm mại nhất, giữa môi lưỡi trượt phát ra tiếng ám muội mút vào. Chương Diệc bị anh trêu chọc đến toàn thân nóng lên, hai chân thon dài trần truồng vô ý thức làm phiền. Tô Nhiên nhìn biểu tình anh động tình, ánh mắt dần dần sâu thẳm, anh đưa ngón tay thăm dò vào bên trong khe mông người đàn ông ướt át vuốt ve, một cái tay nâng lên mông thịt no đủ, để thịt mật huyệt hồng nhạt hoàn toàn mở rộng với mình. Nhìn miệng huyệt kia mở ra đóng lại, rốt cuộc anh không kiềm chế nổi xung động của nội tâm, cúi đầu, duỗi ra đầu lưỡi dùng sức hút.

"Ha a..."

Chương Diệc bị khoái cảm giống như điện giật thoáng chốc truyền khắp toàn thân, anh phát ra một tiếng than nhẹ ngột ngạt, hai tay chặt chẽ xoắn lấy ráp trải giường dưới thân, eo thân kìm lòng không đặng cung lên. Nhàn nhạt vị ngọt lan tràn tại đầu lưỡi Tô Nhiên, Thơ_Thơ_ddlequydon anh mở hai chân Chương Diệc càng lớn, đầu lưỡi lại một lần đỉnh đi vào mật huyệt ẩm nhuyễn, gãi thổi mạnh miệng huyệt mềm mại.

"A..." bụng dưới Chương Diệc vỡ đến chặc nhất, mắt tối sầm lại, tính khí cụ nở lớn đến cực điểm trực tiếp bắn ra tinh dịch nồng bạch. Khoái cảm quá mức cường liệt kích thích hậu huyệt của anh không ngừng co giật, chất lỏng trong suốt từ nơi sâu xa tâm huyệt trào ra, trong không khí tràn đầy mị hương ngào ngạt mà dụ người.

Nghe thấy được trên người Chương Diệc toả ra vị ngọt, hạ thân Tô Nhiên càng ngày càng căng đau. Muốn giữ lấy anh, tàn nhẫn mà xâm phạm anh, để trong cơ thể anh đều là đồ vật của chính mình... Tô Nhiên thở hổn hển, cấp tốc mở ra dây thắt lưng của mình, nhắm tính khí cụ căng đau ngay miệng huyệt người đàn ông không ngừng nhúc nhích, dùng sức đỉnh tiến vào.

"Ưm a... A..."

Một khắc kia hậu huyệt trống rỗng bị triệt để lấp kín, từ trong cổ họng Chương Diệc phát ra một tiếng than nhẹ phá vụn mà khàn khàn. Bên trong con ngươi đen mất đi tiêu cự tuôn ra nước mắt sinh lý, thần sắc trên mặt yếu đuối mà gợi cảm. Tô Nhiên cúi đầu nhìn chăm chú anh, ánh mắt nóng rực, thâm tình, hạ thân rung động lại đặc biệt hung ác, dường như muốn dùng sức đâm xuyên đường ruột anh.

"Ha a... Nhẹ chút..."

Quân trang sơmi trên người Chương Diệc mặc màu lam nhạt, nút buộc bị kéo vài viên, bên trong vạt áo lộ ra hai cái chân dài trần truồng. Tô Nhiên thẳng thắn xé ra toàn bộ áo sơ mi của anh, cúi đầu tham lam gặm cắn lồng ngực anh màu mật ong. Trước đây anh chưa hề dám làm càn như vậy ở trước mặt anh, nhưng lần này, anh cũng không kiêng dè chút nào!

Ôm Chương Diệc đến trên đùi mình, Tô Nhiên vững vàng ôm eo anh, từ dưới đi lên mà đỉnh lộng anh. Anh vuốt ve lưng Chương Diệc tràn đầy mồ hôi, gặm cắn nụ hoa nho nhỏ trên lồng ngực của anh, một lần lại một lần tiến vào nơi mẫn cảm nhất trong cơ thể anh. Chương Diệc vô lực leo lên ở trên người anh, hai gò má lộ ra tình dục đỏ bừng, thân thể nằm ở thời kỳ động dục triệt để xụi lơ thành một bãi xuân thủy, hậu huyệt ẩm nhuyễn thậm chí chẳng biết xấu hổ mà cắn chặt dị vật xâm lấn, mưu toan ép khô hết thảy chất lỏng bên trong... Thơ_Thơ_ddlequydon

"thật chặt... Ưm..."

Tô Nhiên chặt chẽ ngắt lấy xương hông người đàn ông, chỉ hận không thể đem hai cái túi phía dưới cũng vùi vào bên trong mật huyệt ấm áp ẩm nhuyễn kia. Anh nắm cằm Chương Diệc, đầu lưỡi luồn vào trong miệng anh cấp thiết mút vào nước bọt trong miệng anh, eo thân lay động không ngừng, tiếng thân thể chạm vào nhau bạch bạch hòa lẫn tiếng nước dâm mỹ rõ ràng vang vọng trong nội thất.

"A... Ưm... Chậm chút..."

Mặt sau Chương Diệc đã sớm ướt đẫm, anh vô lực phập phồng trên người Tô Nhiên, động dục nhiệt hoàn toàn phá hủy ý chí anh còn sót lại. Tín tức tố Beta cường thế mà lạnh lẽo giống như một tấm võng lớn gió thổi không lọt vây anh trong đó, làm cho anh ở bên trong vực sâu dục vọng không ngừng trầm luân...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK