Nhưng họ không hối tiếc. Họ không sợ hãi. Họ chỉ cảm thấy một niềm an bình trong lòng.
Họ đã quyết định chấp nhận cái chết để được tái sinh ở kiếp sau. Họ đã quyết định phá hủy viên đá quý để giải thoát cho bản thân và Lâm. Họ đã quyết định từ bỏ giấc mơ để đến với sự thật.
Họ tin rằng họ sẽ gặp lại nhau ở kiếp sau. Họ tin rằng họ sẽ sống một cuộc sống mới, hạnh phúc và tự do.
Và họ đã đúng.
Sau khi chết, họ đã được tái sinh ở một thế giới khác. Một thế giới không có lời nguyền của ác nữ. Một thế giới không có sự khổ đau và bất công.
Nhưng họ cũng không còn nhớ rõ về nhau. Họ chỉ còn lại một ký ức mờ nhạt về người yêu của mình trong kiếp trước. Họ không biết tên, không biết ngoại hình, không biết tính cách của người đó. Họ chỉ biết rằng họ từng yêu và được yêu bởi một người rất đặc biệt.
Họ cũng không còn nhớ rõ về Lâm, người đã hy sinh bản thân để giúp họ. Họ chỉ biết rằng họ từng có một người bạn rất tốt, rất quan tâm và rất can đảm.
Họ cũng không còn nhớ rõ về ác nữ, người đã gây ra lời nguyền cho họ. Họ chỉ biết rằng họ từng bị một kẻ thù rất ghê gớm, rất oán hận và rất độc ác.
Họ đã quên đi tất cả những gì đã xảy ra trong kiếp trước.
Họ đã bắt đầu một cuộc sống mới, hạnh phúc và tự do.
Trần Linh là một cô gái trẻ xinh đẹp, thông minh và tài năng. Cô là một sinh viên xuất sắc của trường đại học danh tiếng. Cô có nhiều bạn bè và người yêu quan tâm.
Âu Vương cũng là một cô gái trẻ xinh đẹp, nghịch ngợm và dễ thương. Cô là một nhiếp ảnh gia tài hoa của một tạp chí nổi tiếng. Cô có nhiều người bạn và người hâm mộ.
Họ đã gặp nhau ở một triển lãm nhiếp ảnh do Âu Vương tổ chức. Họ đã nhận ra nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên. Họ đã cảm thấy một sự kết nối đặc biệt giữa họ.
Nhưng họ cũng không biết rằng họ từng yêu nhau trong kiếp trước. Họ chỉ cảm thấy có một điều gì đó quen thuộc và thu hút giữa họ.
Họ đã trò chuyện với nhau suốt triển lãm. Họ đã cười với nhau, khen ngợi nhau, và hiểu về nhau. Họ đã cảm thấy như họ đã quen biết nhau từ rất lâu.
Họ đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.
Nhưng họ chưa có chính thức hẹn hò với nhau. Họ chỉ là hai người bạn mới quen, hai người đồng nghiệp mới làm việc chung.
Hai tuần sau triển lãm, Trần Linh đi làm về muộn. Cô bị kẹt xe trên đường và phải đi bộ về nhà. Trên đường đi, cô bị một kẻ xấu xa theo dõi và tấn công.
Trần Linh hoảng sợ và la lên. Cô cố gắng chống trả, nhưng kẻ xấu xa quá to lớn và hung dữ.
May mắn thay, Âu Vương đi ngang qua đó vào lúc đó. Cô nhận ra Trần Linh và liền lao vào giúp đỡ.
Cô dùng máy ảnh của mình để đánh vào đầu kẻ xấu xa. Kẻ xấu xa bị choáng váng và buông tha Trần Linh.
Âu Vương kéo Trần Linh vào lòng và an ủi cô. Cô kiểm tra xem Trần Linh có bị thương gì không.
Trần Linh run rẩy và khóc lóc trong vòng tay Âu Vương. Cô cảm ơn Âu Vương đã giúp cô thoát khỏi kẻ xấu xa.
Âu Vương ôm Trần Linh chặt hơn và dỗ dành cô. Cô nói rằng không sao, miễn là Trần Linh không sao là được.
Hai người con gái ôm nhau trong khoảnh khắc ấm áp và yên bình.
Sau khi Trần Linh bình tĩnh lại, Âu Vương dắt cô về nhà của cô. Cô muốn chăm sóc cho Trần Linh cho đến khi cô an toàn.
Trên đường đi, hai người con gái trò chuyện với nhau về công việc, gia đình, sở thích của mình.
Trần Linh kể cho Âu Vương biết về gia đình của cô. Cô có ba anh em ruột: hai anh trai và một em gái. Cô sống với cha mẹ và ông ba của cô ở một căn nhà khá rộng rãi ở ngoại ô thành phố.
Ông ba của Trần Linh là một người già uể oải, hay bệnh tật. Ông ta là một người cực kỳ cổ thủ và khó tính. Ông ta luôn muốn con cháu của mình tuân theo quy tắc và kỷ luật của xã hội. Ông ta không chấp nhận bất kỳ sự thay đổi nào trong cuộc sống và quan niệm của mình.
Ông ba của Trần Linh rất yêu thương cháu gái út của mình. Ông ta luôn mong muốn Trần Linh có một cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc. Nhưng ông ta cũng rất nghiêm khắc và đòi hỏi với Trần Linh. Ông ta luôn ép Trần Linh phải học giỏi, làm việc chăm chỉ, và lấy một người chồng tốt.
Ông ba của Trần Linh không biết về cuộc tình của hai người con gái. Nếu ông ta biết, ông ta sẽ rất tức giận và thất vọng. Ông ta sẽ không bao giờ chấp nhận mối quan hệ đồng tính của Trần Linh. Ông ta sẽ coi đó là một điều xấu xa và bất hiếu.
Trần Linh rất sợ phản ứng của ông ba nếu cô nói cho ông biết về Âu Vương. Cô biết rằng nếu cô làm vậy, cô sẽ mất đi sự yêu thương và tôn trọng của ông ba. Cô cũng biết rằng nếu cô làm vậy, cô sẽ gây ra một cuộc xung đột lớn trong gia đình.
Vì vậy, Trần Linh đã giấu kín cuộc tình của mình với Âu Vương. Cô chỉ dám gặp Âu Vương khi không có ai ở nhà hoặc khi đi ra ngoài. Cô chỉ dám nói với gia đình rằng Âu Vương là một người bạn thân hoặc một người đồng nghiệp.
Trần Linh rất yêu Âu Vương, nhưng cô cũng rất yêu gia đình. Cô không muốn phải lựa chọn giữa hai người mà cô yêu thương nhất.
Âu Vương hiểu được hoàn cảnh khó khăn của Trần Linh. Cô không trách móc hay ép buộc Trần Linh phải công khai mối quan hệ của họ. Cô chỉ muốn được ở bên Trần Linh và làm cho cô hạnh phúc.
Âu Vương rất yêu Trần Linh, nhưng cô cũng rất tự do. Cô không muốn phải bị ràng buộc hay bị hạn chế bởi bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì.
Họ đã yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên.
Nhưng họ chưa có chính thức hẹn hò với nhau. Họ chỉ là hai người bạn mới quen, hai người đồng nghiệp mới làm việc chung.
Họ muốn chờ đợi cho đến khi họ có thể xác nhận được tình cảm của nhau là chân thành và bền vững.
Họ muốn chờ đợi cho đến khi họ có thể công khai được mối quan hệ của họ với xã hội.
Họ muốn chờ đợi cho đến khi họ có thể sống bên nhau mãi mãi.
Vì vậy, sau khi ôm nhau trong lòng, họ đã tạm biệt nhau với một nụ hôn cuối.
Âu Vương đã ra về sau khi hứa sẽ gặp lại Trần Linh vào ngày mai.
Trần Linh đã vào phòng sau khi xem Âu Vương đi xa.
Hai người con gái đã đi vào giấc ngủ với niềm vui và hy vọng trong lòng.
Ngày mai, Âu Vương đã gửi tin nhắn cho Trần Linh và hỏi cô có khỏe không. Cô cũng đã mời Trần Linh đi uống nước để trả ơn cô vì đã giúp cô tổ chức triển lãm thành công.
Trần Linh đã trả lời tin nhắn của Âu Vương và nói rằng cô khỏe. Cô cũng đã đồng ý đi uống nước với Âu Vương để trả ơn cô vì đã giúp cô thoát khỏi kẻ xấu xa.
Hai người con gái đã hẹn gặp nhau ở quán cafe gần công ty của họ vào buổi chiều.
Hết Tập 7.