Thư Niệm cũng không phải không biết Tạ Như Hạc có Weibo, nhưng cô chỉ lướt qua một lầnTạ Như Hạc là một người không thường xem Weibo, bình thường cũng không thường đăng status, số lần dùng Weibo là đếm trên đầu ngón tay. Status cuối cùng mà anh đăng cách đây là hai năm trước, sống giống như một người rất nghiêm túc.
Lúc ấy cô gặp lại Tạ Như Hạc chưa được bao lâu.
Vừa vặn lại nhìn trang đầu Weibo của anh, là tin tức của anh. Thư Niệm theo bản năng vào xem một chút, cũng không có chú ý gì, rất nhanh liền ra ngoài.
Weibo của Thư Niệm cũng không quá nổi tiếng, chỉ theo dõi những tiền bối mình yêu thích, còn có tiện tay chú ý chủ blog một chút. Xem điện thoại giống như là một vật trang trí trưng bày vậy, thỉnh thoảng lại nổi hứng lên mới đi lên xem một chút.
Cô nhìn chằm chằm đầu tin tức Weibo một lúc lâu, tốc độ nhịp tim nhanh lên chút.
Sau một lúc lâu, Thư Niệm trả lời Kha Dĩ Tình bằng hình dán ngây người. Sau đó trộm nhìn lén Tạ Như Hạc một chút, thấy anh không có nhìn về phía này, mới một lần nữa gục đầu xuống.
Như là đang làm lén lút làm chuyện gì xấu vậy, bấm tên Weibo của Tạ Như Hạc
Tạ Như Hạc không có lực lượng fan như minh tinh như thế. Fan hâm mộ theo dõi không coi là nhiều, đăng tin tức lên số người bình luận cũng không nhiều. Đại khái là bởi vì rất lâu rồi mới đăng tin, chỉ sau một ngày số lượt bình luận đã vượt mười ngàn.
Thư Niệm mở bình luận ra nhìn một cái.
(Khóc mất, em còn tưởng anh quên mất mật khẩu của Weibo rồi)
(Biết biết!!Em biết bài này là anh biết!! Rất dễ nghe!! Được chưa!!)
(Kinh hãi!! Người mất tích đã xuất hiện)
(??? Chồng, Thư Niệm kia là ai?? *nổi giận*)
(Hạc Hạc anh lúc nào mới làm album thế?? Em muốn nghe anh hát)
(A Hạc, cái này là anh sao? * hình ảnh*)
Cuối cùng cũng load xong hình ảnh, đây là hình trước kia bị tung ra. Độ phân giải không rõ nét, chỉ có thể ẩn ẩn nhìn thấy ngũ quan hình dáng của Tạ Như Hạc, có thể nhìn ra bộ dáng yên tĩnh, khí chất xuất chúng.
Tuy anh ngồi trên xe lăn, trên người đặc biệt phát ra ánh sáng có chút chói.
Dưới đó có số lượng trả lời không ít.
Thư Niệm theo bản năng ấn vào xem.
(Báo cáo! Nói đây là tung đồn nhảm <mặc dù tôi cũng cảm thấy đây là A Hạc>)
(Có bệnh, có thể chữa khỏi không?? <thật ra thì tôi cũng cảm thấy đây là quá đẹp trai quá đi huhu>)
(Lỡ là người khác thì sao <có lẽ vậy...>)
"..."
Thấy một đội hình liên tiếp như vậy, ánh mắt Thư Niệm mờ mịt, cảm thấy không rõ lắm, những người này là fan hâm mộ hay anti-fan thế. Cô thoát ra, biểu lộ có chút chần chừ, rất nhanh liền chú ý Tạ Như Hạc.
Thư Niệm trở lại trang chủ, đột nhiên chú ý tới cô đã có hơn ngàn lượt người hâm mộ.
Tin tức kia biểu hiện con số màu đỏ cũng là mấy ngàn.
Thư Niệm sững sốt một chút, không biết tình huống gì, nghi ngờ mở ra xem.
Số lượng cho điểm cao và lời khen tương đối nhiều, bình luận ước chừng có mấy trăm cái, tất cả đang nói bài hát <<Tinh Tinh rớt xuống>>. Đại đa số tương đối hài hòa, còn có mấy nhận xét mang ý tứ chán ghét, cũng đều bị người khác chửi lại
Lúc tuyên bố bài hát này trước đó, fan hâm mộ Thư Niệm vẫn chưa tới một ngàn, lúc này đã nhanh phá được số vạn. Cô nhìn mình được giới thiệu là "Diễn viên lồng tiếng", tâm tình có chút phức tạp.
Thư Niệm chọn những bình luận đứng đầu, nghiêm túc trả lời <Cám ơn đã yêu thích>.
Sau đó thoát ra khỏi Weibo.
Thư Niệm bỏ điện thoại di động lại trong túi xách, do dự có nên hỏi Tạ Như hạc về chuyện này không, lực chú ý đều thả lên trên người anh. Không bao lâu sau, cô đột nhiên chú ý tới, lúc đợi đèn xanh đèn đỏ, Phương Văn Thừa sẽ chủ động nói chuyện với Tạ Như Hạc.
Đa số là báo cáo chuyện xảy ra gần đây.
Có thể Tạ Như Hạc hoàn toàn không có trả lời, vẻ mặt cũng lười biếng mà lạnh nhạt.
Loại trạng thái này rất giống như là lúc trước Thư Niệm nể tình ghi âm tại nhà Tạ Như Hạc, thái độ rất giống đối với Phương Văn Thừa lúc đó. Nhưng cũng là có khả năng vẫn luôn là dạng này, chỉ là khoảng thời gian này, Thư Niệm rất ít gặp Phương Văn Thừa.
Cũng không quá chú ý hai người làm sao có thể làm việc chung.
Vừa vặn, xe cũng đã đến dưới lầu công ty của Hoàng Lệ Chi.
Thư Niệm cầm đồ lên, cùng Phương Văn Thừa nói gặp lại, rồi sau đó cùng Tạ Như Hạc xuống xe. Cô đội chiếc mũ yêu thích của mình lên, không nhịn được hỏi "Anh làm sao không để ý tới trợ lý Phương??"
Tạ Như Hạc giương mắt lên "Hả?"
"Em cảm thấy cậu ta đối với anh tốt vô cùng" Thư Niệm nhỏ giọng nói "Thái độ của anh đối với cậu ta không nên lúc nào cũng kém như vậy, lỡ như cậu ta không chịu được sẽ từ chức, anh lại đi tìm một trợ lý tốt hơn cũng rất khó"
"..." Tạ Như Hạc sờ mi tâm một cái "Cậu ta đã nói gì với em??"
"Không có gì a" Thư Niệm thành thật nói "Em thì nhìn anh mới vừa một mực không thèm để ý tới cậu ta"
Tạ Như Hạc giải thích "Tại cậu ta đang nói chuyện với anh"
Thư Niệm suy nghĩ một chút, do dự nói "Có thể trước đây anh vẫn luôn như vậy..."
"..."
"Em chỉ nhắc nhở anh một chút" Thư Niệm lẩm bẩm "Cảm giác làm như vậy không tốt lắm. Chính là sau này có người tới đào trợ lý Phương, cậu ta sẽ cảm thấy anh đối với cậu ta không tốt lắm, lập tức đồng ý"
Tạ Như Hạc "..."
Cái này qua rồi thì đi qua đi
Thư Niệm nghiêm túc nói "Sau đó đem bí mật của anh nói cho đối phương biết hết, đến lúc đó phải làm sao??"
Tạ Như Hạc nghiêng đầu nhìn cô, có chút nhớ lại lời phản bác của cô, lại cảm thấy cô có thể sẽ nói càng nhiều lời để cãi lại anh. Anh mím môi, chắc chắn thật lâu "...Anh biết"
-
Thư NIệm lên lầu cùng Tạ Như Hạc.
Nhận được tin nhắn của Thư NIệm, Hoàng Lệ Chi liền đi ra cửa công ty. Bà hướng thang máy nhìn một chút, thấy Thư Niệm tới, bà khoát tay một cái, rất nhanh liền thấy Tạ Như Hạc.
"Vị này là...?"
Thư Niệm sờ đầu một cái, thanh âm nhỏ thật nhỏ "Sư phụ, đây là bạn trai của em, muốn cùng em tới đây. Anh ấy liền đi ngay, sẽ không quấy rầy..."
Hoàng Lệ Chi biểu hiện hiểu được "Không sao đâu, đi vào ngồi đi"
Nghe vậy, Thư Niệm liếc nhìn Tạ Như Hạc, giống như đang hỏi thăm ý kiến của anh.Tạ Như Hạc không cự tuyệt, gật đầu một cái "Được"
Hoàng Lệ Chi biết Thư Niệm mấy năm, một mực không quá chú ý tình cảm đời sống của cô, nhưng cũng không bao giờ gặp bạn bè khác phái nào bên cạnh Thư Niệm. Khó lắm cô mới gặp một người, Hoàng Lệ Chi cũng vui vẻ thay cho Thư Nệm, cười nói "Yêu đương cũng tốt, em rất đẹp ấy"
Hoàng Lệ Chi dẫn hai người bọn họ đi vào.
Không gian không tính là lớn, chỉ có hai gian phòng làm việc độc lập. Bên trong có mấy người, đều là tiền bối mà Thư Niệm biết, còn có mấy người giống như Thư Niệm, mới vừa làm diễn viên lồng tiếng.
Hoàng Lệ Chi gọi một người trong số đó, để cho cậu ta và Tạ Như Hạc uống trà với nhau.Rồi sau đó liền để Thư Niệm cùng bà vào phòng làm việc.
Sau khi đóng cửa lại, Hoàng Lệ Chi cũng không nóng nảy cùng cô nói hợp đồng, đầu tiên hỏi "Cô có cảm giác mấy ngày nay không gặp em, hóa ra là đang yêu đương. Bạn trai em đang làm nghề gì??"
Thư Niệm thành thật nói "Là nhạc sĩ ạ"
"Là sáng tác bài hát sao?? Đối với em tốt chứ??"
Thư Niệm gật đầu một cái, nghiêm túc nói "Đối với em rất tốt"
"Vậy thì tốt" Hoàng Lệ Chi yên tâm "Gần đây thân thể thế nào??"
"Tốt hơn rất nhiều rồi ạ"
Hoàng Lệ Chi một bên lấy hợp đồng ra, vừa nói "Phải tự chăm sóc mình thật tốt"
Thư Niệm ngoan ngoãn nói "Em biết ạ"
"Em xem hợp đồng một chút" Hoàng Lệ Chi đưa hợp đồng trước mặt cô, biểu tình cũng theo đó mà nghiêm túc "Nhìn nghiêm túc một chút, có muốn đổi điều gì nói với cô"
Thư Niệm biết Hoàng Lệ Chi rất chiếu cố cô, cũng biết cô giờ cũng có danh tiếng và kinh nghiệm, là không có tư cách gì nói về điều kiện. Cô vâng một tiếng, nhìn lướt qua mấy tờ.
"Sau này cơ bản đều sẽ là phòng làm việc đến phân công việc cho em hoặc sẽ cho người đến tìm em..." Nói đến vậy, Hoàng Lệ Chi đột nhiên nghĩ tới chuyện này "Đúng rồi, gần đây có nhận một bộ phim, cô là đạo diễn lồng tiếng. Bên trong có một nhân vật cô muốn em phối hợp cùng"
Nghĩ đến trước đây Thư Niệm có nói trạng thái tinh thần, Hoàng Lệ Chi dừng lại, bổ sung thêm "Qua hai ngày em có thể đến thử không??"
Thư Niệm không nghĩ ở bên ngoài kia cũng có người chiếu cố mình "Có thể"
"Vậy được" Hoàng Lệ Chi nói "Một lát nữa cô gửi thời gian và địa điểm cho em"
Thư Niệm nói được, tiếp tục xem hợp đồng.
"Em làm sao dạo này lại hát ca nhạc nha" Hoàng Lệ Chi cùng cô rảnh rỗi hàn huyên, nói đùa "Cô nhớ trước đây ca hát của em có chút tệ hại, giờ lần này hát bài này rất hay, cô còn tưởng rằng em chuẩn bị đổi nghề"
Thư Niệm nói không quá nhiều lời "Trước kia lúc lồng tiếng đạo diễn có yêu cầu"
Hai người trò chuyện một ngày.
Hồi lâu, Thư Niệm lật bản hợp đồng sang trang ký tên, nói "Em đã xem rồi. cảm thấy không có vấn đề gì"
Hoàng Lệ Chi nói "Được, vậy em ký tên đi"
Thư Niệm cầm bút lên, nhanh chóng ký tên.
"Niệm Niệm" Hoàng Lệ Chi nhìn điện thoại di động, hỏi cô "Cô đột nhiên nghĩ tới, lúc em học đại học có phải đã yêu đương với Từ Trạch NGuyên đúng không??"
Động tác Thư Niệm dừng một lát "Đúng ạ, sao thế??"
"Lúc em đi lồng tiếng, Miêu Mạn chắc cũng ở đó. Dù gì cũng là nhân vật nữ số hai, tới lồng tiếng" Hoàng Lệ Chi chú ý cảm xúc của cô, từ trước đến giờ luôn thẳng thắn "Có làm gì ảnh hưởng tới em không?"
Thư Niệm trừng mắt nhìn, không quá để ở trong lòng.
"Sẽ không"
-
Sau đó Hoàng Lệ Chi còn có chuyện, Thư Niệm không làm phiền nữa.
Ra khỏi phòng làm việc, người bên ngoài đã ít hơn phân nửa, đại khái đều đã đi thu âm. Chỉ còn lại Tạ Như Hạc ngồi một mình chỗ cũ. Thư Niệm đi tới, đưa tay hướng về phía anh "Chúng ta về thôi"
Tạ Như Hạc nắm tay cô "Thế nào?? Được chứ??"
"Vâng" Thư Niệm cùng những người khác nói lời tạm biệt "Em ký rồi"
"Còn có chuyện gì khác không??"
"Không có, bất quá là mốt phải đi thử âm"
Thư Niệm không nhìn đường, bị Tạ Như Hạc dắt đi về phía trước, cũng không lo lắng sẽ đụng vào thứ gì. Cô câu được câu không nói với anh, phân tâm cúi đầu nhìn điện thoại di động.
Không hiểu được, thấy trên màn hình có thông báo từ Weibo, không biết cái gì khiến thu hút được cô.
Thư NIệm lại ấn mở ra.
Nhìn một chút, tin tức này giống như đang nổ tung.
Fan hâm mộ Weibo của cô không ngừng tang lên, giống như là đang muốn hỏng mất.
Thư Niệm buồn bực mở bình luận nhìn một cái, phần lớn bình luận đều là hỏi cô cùng A Hạc là quan hệ như thế nào, tất cả đều là thiện ý, mang theo lời chúc mừng.
Thư Niệm gãi đầu một cái, không hiểu sao mở Weibo của Tạ Như Hạc lên.
Liền phát hiện lâu nay số người anh theo dõi luôn là 0, giờ nay đã biến thành 1
Thư Niệm đột nhiên hiểu được.
Đưa tay ấn danh sách người anh theo dõi.
Thư Niệm nhìn chằm chằm một hồi, nhỏ giọng hỏi "Anh làm sao lại theo dõi em thế??"
Tạ Như Hạc giọng thờ ơ "Em cũng theo dõi anh"
Không biết anh là làm sao có thể tìm được cô trong hàng ngàn số người theo dõi này, Thư Niệm cảm thấy có chút thần kỳ cũng không biết nên làm sao. Cô liếm liếm môi, ồ một tiếng.
Tạ Như Hạc thấp giọng nói "Không thể theo dõi sao??"
"Không phải" Thư Niệm cúi thấp đầu, đầu óc có chút loạn "Không phải nói công khai sẽ bị ảnh hưởng cái gì sao, anh không sợ bọn họ sẽ biết anh có bạn gái sao??"
"Ừ?" Tạ Như Hạc cắt đứt lời cô "Không sợ"
"..."
"Anh chính là muốn công khai"
Na:Ôi ôi sắp hoàn rồi ~~ sắp tới Na edit theo lịch mới nữa thôi là truyện hoàn rồi * tung hoa*. Sắp hoàn nên giờ team cũng đang khó khăn trong việc nên chọn truyện để edit đây * cười*. Sắp tới sẽ là lần gặp chị em cuối cùng trong truyện này và đừng quên nhớ thả tym nhé