• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước cánh cổng tòa biệt thự liên tiếp nghênh đón những chiếc xe hơi đắt tiền, khiến cho người khác vào đều cảm thán không thôi.


Lâm Nhã mời sinh nhật không nhiều người, Lâm Túc Sơn, Triêu Kiều Oanh, Cố Tinh Hải, Thịnh An Từ, còn có vài bạn học trước đây học chung tới. Nhưng người đi cùng với bọn họ lại không ít chút nào.


Cố Tinh Hải căng thẳng nhìn xung quanh, bạn bè và khách mời của Lâm Nhã đều ăn mặc sang trọng và đẹp đẽ như vậy, y cảm thấy bản thân thật thua kém và mờ nhạt biết bao.


"Khom lưng làm cái gì? Mới như vậy đã sợ sệt thì sao mà theo đuổi người ta được?" Đường Lan Phương vỗ mạnh vào lưng của Cố Tinh Hải để xốc tinh thần cho thằng ngốc yếu đuối này.


"Nhưng... nhưng bọn họ thật sự... rất chói mắt, Lâm Nhã ca ca cũng vậy." giọng nói Cố Tinh Hải vô cùng ảo não, cảm giác tự ti và xấu hổ hiện rõ trên gương mặt của Cố Tinh Hải.


"Nếu anh ta coi thường cậu, vậy thì cũng không cần theo đuổi một người như vậy." Đường Lan Phương nhíu mày nói ra tâm tư của bản thân, cô đã hi sinh tình cảm chân thành, đương nhiên không thể để Cố Tinh Hải theo đuổi một tra nam đê tiện. Những lời khen ngợi tốt đẹp suy cho cùng chỉ thông qua ánh mắt ngây thơ của Cố Tinh Hải, ai mà biết được Lâm Nhã là kẻ như thế nào?


Để thêm chắc ăn, Đường Lan Phương quyết định kéo thêm chị gái mình đi coi mặt, ít nhiều trực giác nữ giới vẫn nhạy bén hơn thằng nhóc bạch liên hoa Cố Tinh Hải này.


"Em gái à, cứ ăn nói khó nghe như vậy sau này không có bạn trai được đâu! Em phải dịu dàng thục nữ như chị này, ở trường không ít nam sinh theo đuổi chị đâu!" Đường Ôn Uyển mỉm cười tự tin, cô chỉ mặc đồ hàng chợ nhưng vẫn tôn lên làn da trắng nõm và khí chất thanh cao bất phàm.


Giả! Quá giả! Đám nam sinh đúng mắt hết rồi mới theo đuổi chị hủ nữ suốt ngày suy nghĩ 18+ thế này!


May chị Đường Ôn Uyển vẫn chút phẩm hạnh, chỉ nhẹ nhàng từ chối tình cảm của bạn học chứ không lên kế hoạch 'Bẻ thẳng thành cong', nếu không ngôi trường đó sẽ thành gay hết luôn mất!


Vẻ mặt Đường Lan Phương cực kỳ chán ghét, vì cớ gì mà ngực chị Đường Ôn Uyển lại to như vậy? Chẳng khác nào bò sữa trong anime hentai! Suốt ngày cứ phóng hoocmon quyến rũ người khác rốt cuộc lại từ chối người ta, một lòng chung thủy với Boy Love. Thân là em gái chưa có ai tỏ tình, ngay cả lúc hẹn hò với Cố Tinh Hải cũng là do bạn bè đưa đẩy, Đường Lan Phương thật sự bực bội muốn hộc máu.


"Woa, nhà crush của em giàu dễ sợ! Quả nhiên là Rick Kid! Không biết sau này Tinh Hải sẽ là công hay thụ đây! Chị mong chờ muốn chết!" Đường Ôn Uyển phấn khích ngắm nhìn xung quanh đại sảnh.


"Em... theo em biết thì anh ấy với người yêu... Lâm Nhã ca ca nằm dưới... có lẽ... em cần nỗ lực nhiều hơn..." Cố Tinh Hải đỏ mặt trả lời.


"Bất ngờ chưa? Nhìn bộ dạng nho nhỏ trăng trắng chị còn nghĩ em là Thụ! Nhưng vậy cũng thú vị phết! Tinh Hải ráng tập thể dục nhiều lên để dậy thì thành công!" Đường Ôn Uyển quàng vai Cố Tinh Hải nở nụ cười đen tối.


"..." đứng trước cuộc trò chuyện thiếu muối như vậy, Đường Lan Phương lựa chọn việc im lặng trừng mắt.


"Tiểu Hải, em tới rồi à!" Lâm Nhã bước xuống từ cầu thang, thay vì tới gặp ba mẹ đầu tiên, cậu lại hướng về phía Cố Tinh Hải đi tới.


Triêu Kiều Oanh sửng sốt trước hành động lạnh nhạt của Lâm Nhã, nhưng nghĩ tới việc bản thân ngoại tình, bà chỉ có thể cúi đầu chua xót.


"Đều là lỗi của tôi, chính tôi là người đã lên kế hoạch phá hoại hạnh phúc của gia đình em... vì lợi ích của bản thân." Lạc Hồng Quân lần đầu tiên trong đời cảm thấy áy náy và khó xử tới như vậy.


Sau khi thất bại việc hợp tác với Dương gia, Lạc Hồng Quân đã chuyển sự tức giận lên đầu Lâm gia.


Lạc Hồng Quân vốn muốn dành hết mọi thứ tốt đẹp cho Mạn Sanh, vậy mà lại bị một thằng nhóc 15 tuổi vắt mũi đi trước, trốn đi nước ngoài du lịch khắp nơi, để lại đứa con nuôi đáng thương của bà không ngừng đau khổ và tự hủy hoại bản thân. Đương nhiên Lạc Hồng Quân sẽ không để Lâm gia được bình yên. Để phá hoại hạnh phúc gia đình, chỉ cần đơn giản bằng sự tác động của người thứ ba.


Ban đầu bà sai những nữ nhân xinh đẹp câu dẫn Lâm Túc Sơn nhưng lại không mấy hiệu quả, bà đã chuyển đối tượng sang phu nhân Lâm gia- Triêu Kiều Oanh.


Chuyện tương lai khó lường trước được, bây giờ chính Lạc Hồng Quân lại rơi vào lưới tình. Lạc Hồng Quân cảm thấy may mắn khi Triêu Kiều Oanh cũng yêu bà vô cùng nồng nàn, dù biết được sự thật tày trời, Triêu Kiều Oanh vẫn lựa chọn tha thứ tất cả.


Nhưng Triêu Kiều Oanh lại gánh trên mình nỗi áy náy nặng nề với gia đình và con trai út. Triêu Kiều Oanh biết được chuyện Mạn Sanh đã làm gì, cũng biết cả mối liên hệ của bọn họ. Bà ấy khóc lóc dữ dội, rất muốn đánh chết kẻ đã cưỡng hiếp Lâm Nhã, nhưng lại nể mặt Lạc Hồng Quân mà im lặng đứng một bên.


Biết rõ tình yêu này vốn là một kế hoạch trả thù, nhưng trái tim bà không thể kiểm soát được.


Biết rõ Mạn Sanh là kẻ có tội, nhưng bà không thể ngăn cản được.


Biết rõ người mình yêu là người đã hãm hại gia đình và con trai, nhưng bà... không thể oán hận được.


Có rất nhiều chữ 'nhưng', Triêu Kiều Oanh cảm thấy bản thân có lỗi nhất với Lâm Nhã.


Bà từng oán hận con trai bất hiếu vô tình, nhưng chưa từng chủ động trò chuyện hay tâm sự gì. Bà cũng oán hận người chồng Lâm Túc Sơn không thể dành cho bà tình yêu thật sự, nhưng chưa từng chia sẻ hay an ủi một lời nào.


Ai mới kẻ lỗi nhất?


thật sự không ,


bản thân? Hay ông trời?


Triêu Kiều Oanh liếc nhìn bộ dạng phẫn nộ và ghen tuông của Mạn Sanh, trong lòng thở dài không thôi.


Việc của trẻ... cứ để bọn chúng tự giải quyết vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK