• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đêm ấy, Nguyễn Tri Vi nhập vai Y Sa thuận lợi hơn hẳn, về cơ bản cảnh nào cũng chỉ cần quay một lần là đạt. 

Tất cả là vì cô bỗng nhiên hiểu ra rằng. Không phải Y Sa không thấy hối hận, mà là không thể hối hận. Người đàn ông yêu nàng ấy nhất cam tâm tình nguyện chết dưới tay nàng ấy, nàng ấy sao có thể hối hận cơ chứ. 

Đây không phải non sông gấm vóc của một mình Y Sa, mà là đất nước của nàng ấy và Hoắc Thiếu Hoài, chính vì vậy nàng ấy phải bảo vệ nó thật tốt. Đó là sự lựa chọn của Y Sa. 

Cho dù cô đơn, cho dù mệt mỏi, cho dù không còn ai cùng nàng ấy tạo thành bóng ba người(1), nàng ấy vẫn phải kiên cường đứng lên ngăn chặn hết tất cả. Người từng được thấy nàng ấy yếu đuối và quyến rũ nhất giờ đã không còn, vậy nên người con gái thướt tha năm nào cũng như đã bỏ mạng bên hồ.

(1)Được trích ở trong bài thơ “Một mình uống dưới trăng” của Lý Bạch. Câu trên mình đã biến tấu 1 chút cho nó hợp với câu từ của đoạn văn. Mọi người có thể tham khảo bản dịch thơ chính xác nhất của dịch giả Nam Trân mình để dưới đây nha (mình trích cả 1 đoạn chứa câu đó luôn): 

“Có rượu không có bạn

Một mình chuốc dưới hoa

Cất chén mời trăng sáng

Mình với bóng là ba…”

Từ nay về sau, người còn sống chỉ có nữ đế Y Sa mình đồng da sắt, xuất sắc không gì sánh bằng. 

Phía bên Nguyễn Tri Vi không còn gì trở ngại, công việc của Thẩm Yến cũng ngày một thuận lợi hơn. Anh đã tổng hợp lại toàn bộ chứng cứ mình có trong tay, quan trọng nhất là còn tìm được cả bản ghi cuộc trò chuyện giữa Thẩm Phồn và An Duyệt Nhiên. 

Thì ra gần đây công việc luôn lộn tùng phèo, tất cả là nhờ người anh ruột quý hoá của anh ban tặng.

Thẩm Yến nheo mắt đầy nguy hiểm. Đã thế, anh cũng phải chuẩn bị một món quà lớn cho Thẩm Phồn. 

Trước đấy, anh phải xử lý “đồng phạm” cùng làm việc xấu với anh ta đã. Có đôi khi, Thẩm Yến lại thấy thương hại cho những con người không thức thời ấy. Bọn họ chọn sai phe nghiễm nhiên kết cục sẽ rất thảm.

Chẳng hạn như An Duyệt Nhiên, Bạch Khởi và Dương Ngải Văn, cả ba người bọn họ đều từng được Thẩm Yến tha cho một con đường sống. Nhưng họ lại hết lần này đến lần khác xuất hiện ở phe đối địch, nếu đã thế thì anh không thể nào buông tha thêm được nữa.

Anh liên hệ với bên công ty quan hệ công chúng, sắp xếp lại từng bước kế hoạch phản pháo lại tin đồn thất thiệt cho Nguyễn Tri Vi. Anh không chỉ muốn thay cô làm sáng tỏ mà còn muốn để những người đó nếm thử mùi vị bị tung phốt ngập trời. 

Đầu tiên là Dương Ngải Văn, một người trước đây từng làm streamer, cô ta nghĩ những việc xấu xa mình làm không ai biết ư? Có loại người như Lý Mộc tồn tại đã đủ khiến cô ta chết đi sống lại một ngàn lần rồi. Không phải cô ta thích giả ngây thơ sao? Vậy thì hãy để cư dân mạng nhìn xem những bức ảnh cô ta từng chụp, xem cô ta ngây thơ cỡ nào. 

Về phần An Duyệt Nhiên, tất nhiên Thẩm Yến sẽ công khai sự thật cô ta đặt điều chụp lén bức ảnh Nguyễn Tri Vi “che ngực”. Sống ở đoàn làm phim mà không biết cố gắng đóng phim cho tốt, chỉ biết canh chụp những lúc người khác sơ hở để tung ra bên ngoài, xem ra cô ta cũng chán làm diễn viên rồi. Với cả, chuyện bẩn thỉu An Duyệt Nhiên làm so ra chẳng kém gì Dương Ngải Văn, để “ôm bắp đùi” người khác, cô ta sẵn sàng giở thủ đoạn để đạt được mục đích.  

Về phần Bạch Khởi. Vốn Thẩm Yến định giữ lại chút mặt mũi cho cô ta nhưng đây là tự bản thân cô ta xé nát chút danh dự cuối cùng đó. Trong tay anh vẫn còn đang giữ đoạn video anh đã hất nguyên ly rượu vang vào người cô ta, giờ chẳng cần thiết phải giữ lại nữa, cứ tung hết tất cả ra luôn. 

Thẩm Yến nhấc máy gọi điện cho bên quan hệ công chúng đúng vào một buổi chiều mùa đông trời trong nắng ấm, là ngày có ánh nắng cực kỳ đẹp.

Anh ung dung nhấc điện thoại gọi, giọng điệu cũng thản nhiên, ôn hoà như thời tiết hôm nay vậy: “Tung hôm nay đi.” 

Nghe nhẹ tênh như đang nói “chúng ta đi ăn cơm đi” vậy. 

Chỉ người bên công ty kia biết ý nghĩa của lời nói này nặng nề tới mức nào. Điều đó có nghĩa là giới giải trí sẽ có những thay đổi bất ngờ, đảo chiều hướng dư luận, người nọ tận lực duy trì bình tĩnh, đáp: “Hôm nay sao? Anh Thẩm có muốn xác nhận lại thời gian không ạ?”

“Không cần, tung trong hôm nay đi.” 

“Được, anh Thẩm.” 

“À phải rồi.” Thẩm Yến như sực nhớ ra gì đó: “Đừng tung hết mọi thứ trong cùng một ngày, chậm rãi thả tin thôi, tôi không muốn bọn họ tranh nhau chiếm sóng.” 

“Anh Thẩm, xin anh yên tâm, chúng tôi rất có kinh nghiệm trong vấn đề này.” 

“Ừm.”

Sau khi cúp điện thoại, lòng bàn tay của nhân viên phía bên công ty quan hệ công chúng thấm ướt mồ hôi lạnh. Giọng điệu vừa rồi của Thẩm Yến ung dung đến mức như thể chuyện chỉ bé tí như giết một con kiến vậy.

Bất chợt, trong đầu người nhân viên ấy hiện lên meme với dòng nội dung rằng: [Tao đánh mày mà còn phải xem ngày à, cứ thích đánh là đánh đấy], ngữ điệu cuồng vọng chẳng khác gì câu Thẩm Yến nói khi nãy. 

Cậu ta hít sâu một hơi, bấm máy gửi tin nhắn vào trong nhóm làm việc của công ty: [Các anh chị em đâu, mau dậy làm việc thôi!]



Chiều tối ngày hôm đó, tin tức Dương Ngải Văn từng làm streamer nhanh chóng bò lên top 1 bảng hot search, bùng nổ trong phút chốc.

Tất cả những tài liệu đen liên quan đến Dương Ngải Văn đều bị công khai trên mạng xã hội. Hình ảnh, video, ghi âm, lịch sử trò chuyện, từng cái chứng cứ đều vô cùng rõ ràng và chính xác, trực tiếp đóng đinh Dương Ngải Văn lên trụ mang tên chờ người tới sỉ vả. 

Cư dân mạng được thể xôn xao, tầm này thì chẳng cần chọn phe phái gì nữa, chân tướng được đào ra hết rồi. 

Nhóm fan “Tô Dương CP” suýt chút nữa thì nôn hết cả cơm đêm qua ăn ra sau khi xem, bắt đầu có cái nhìn thiện chí hơn với Tô Ngự. Phải chơi trò mập mờ với người ti tiện thế này chẳng khác nào bảo cậu ta ăn phải ruồi cả. 

Phía công ty Văn Ngu đương nhiên cũng không ngốc, giờ mà còn để Tô Ngự bị trói chặt với Dương Ngải Văn thì chẳng khác nào đang tự hạ thấp giá trị bản thân. Công ty thừa dịp chuyện đang lên đầu ngọn gió, thẳng thắn tuyên bố rằng: [Tô Ngự chưa từng chơi trò mập mờ với Dương Ngải Văn, tất cả những hint tình cảm trước đó trên weibo đều do một tay quản lý cũ của Tô Ngự vẽ lên, những video mập mờ tình cảm cũng là qua chỉnh sửa.]

Cứ thế, lời đồn “Nguyễn Tri Vi quyến rũ Tô Ngự” tự động được đính chính, mọi thứ đều do Dương Ngải Văn tự biên tự diễn. 

Qua chuyện này, tài năng mới nổi Dương Ngải Văn coi như mất hết đường sống trong giới giải trí. 

Nhưng chuyện tới đây vẫn chưa kết thúc. Suốt một tuần sau đó, lịch sử tình trường dơ bẩn của An Duyệt Nhiên bị đào lên cực kỳ chi tiết. Nào là dụ dỗ người đã có gia đình làm kim chủ cho mình, thông đồng với diễn viên trẻ trong đoàn làm phim,… Rồi còn cả video Bạch Khởi bị Thẩm Yến hất nguyên ly rượu trên thảm đỏ, xuất hiện trước mặt công chúng với tư thái chật vật nhất. 

Weibo, Miêu khu, Thanh Biện, đâu đâu cũng có người nhiệt tình hóng hớt: [Dựa theo lời Thẩm Yến nói trong video, chuyện thế thân là do Bạch Khởi ảo tưởng đúng không? Bạch Khởi buồn cười thật đấy! Cứ níu chặt người ta không buông như thể không có ai yêu thương mình vậy. Cạn lời.]

[Trước đấy có đứa còn bảo Nguyễn Tri Vi là người thứ ba chen chân vào cuộc tình này. Mở to mắt ra mà xem video này đi, bịa đặt là giỏi.]

[Sớm biết An Duyệt Nhiên không phải loại tử tế gì nhưng không ngờ cô ta lại kinh tởm thế này… Cay mắt tao quá!]

… 

Tin cứ nối tiếp nhau ập tới, cái nào cũng có chứng cứ đầy đủ không thể chối cãi, vừa nhìn là biết người tung có chuẩn bị. Người sáng suốt vừa nhìn là biết mấy cô ấy đắc tội với người khác nên mới bị chơi xỏ thế này.

Nhưng người qua đường không hâm mộ ngôi sao nào làm gì để ý được nhiều như vậy. Bọn họ chỉ cần có tin để bàn tán thôi. Khoảng thời gian ấy, những nơi chuyên đưa tin về giới giải trí ngập tràn các bình luận để lại rằng: [Có thể để em làm xong bài tập rồi tung tin tiếp được không ạ, u mê hóng hớt qua đã hai ngày em không làm bài rồi]; [Tin tức cứ kéo lên như vũ bão vậy, “ăn dưa” đến choáng váng mặt mày luôn]…

Lịch sử gọi đây là “tuần lễ bát quái”.

Tất cả đều phát triển theo đúng dự liệu của Thẩm Yến. Trước kia từng có cư dân mạng nói rằng: “Người nổi được trong giới giải trí, làm gì có ai sạch sẽ đơn thuần?” chính ra cũng hơi đúng. 

Người biết dựa vào diễn xuất đi lên, hết mình sự nghiệp quả thật trong ngàn người tìm được một, mà trùng hợp là, Nguyễn Tri Vi chính là người đó trong ngàn người đấy.

Còn đại đa số người đều hành xử giống như Dương Ngải Văn và An Duyệt Nhiên vậy, vì trèo lên cao mà không từ thủ đoạn. Người như thế không chỉ kinh tởm mà còn không ngại hắt nước bẩn lên người khác. Chỉ cần đào lại quá khứ một chút thôi, Thẩm Yến đã dễ dàng khiến họ vạn kiếp bất phục. 

Người hâm mộ Nguyễn Tri Vi đồng loạt đẩy bài thanh minh cho cô, từng chút một đáp trả những tin đồn thất thiệt ngày trước, bao gồm cả việc thành tích thi đại học cao ngất ngưởng của cô nữa, từng sự kiện đều có mốc thời gian rõ ràng. Thật ra trước đây họ cũng làm bài thanh minh cho cô, nhưng nào có ai tin, cũng chẳng ai nghe. 

Còn bây giờ, người qua đường chen nhau ấn thích, giúp đỡ Nguyễn Tri Vi làm sáng tỏ tin đồn. Nguyễn Tri Vi lại có thêm được không ít fan, có không ít người trước kia từng bị cuốn theo chiều hướng dư luận, theo phe Dương Ngải Văn đến nói lời xin lỗi với cô. 

Nguyễn Tri Vi mất đúng một tuần để đáp trả toàn bộ những lời đồn thất thiệt trên mạng.

Thật là thật, giả là giả, giả không thể thành thật, cũng như không thể biến thật thành giả.

Thật ra Thẩm Yến chẳng làm gì cả, anh chỉ trả lại toàn bộ chân tướng thôi.



Ngay hôm sau “tuần lễ bát quái” ấy, Thẩm Yến tìm được Thẩm Phồn đang nghỉ phép trong một căn biệt thự tại Bắc Thành. 

Lúc đó, Thẩm Phồn vừa mới ngủ dậy đã bị hai tên vệ sĩ trấn áp dẫn tới trước mặt Thẩm Yến, vì bị gìm chặt nên anh ta ngồi trên sofa không thể nhúc nhích. 

Hôm nay, Thẩm Yến cố ý mặc một bộ âu phục đen thuần, càng làm tăng thêm vẻ hờ hững.

Thẩm Yến ngồi xuống đối diện Thẩm Phồn, đôi chân dài tuỳ ý vắt chéo, cơ thể tựa vào ghế sofa mềm mại cũng chẳng trấn áp nào khí thế của anh. 

Anh cười nhẹ nhìn Thẩm Phồn: “Anh, đã lâu không gặp.”

Thẩm Phồn biết chắc trong lòng chuyện mình làm đã bị phát hiện nhưng vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, giả vờ như không biết cái gì đang xảy ra: “Cậu tìm anh có chuyện gì? Đã lâu rồi anh đâu có đến công ty.” 

Thẩm Yến cau mày: “Ồ, sao anh biết em đến tìm anh vì chuyện công ty?” 

Thẩm Phồn nghiến răng, không ngờ mình lại sơ hở chưa đánh đã khai, nhưng cũng cố hết sức cứu vãn tình hình: “Không vì chuyện công ty thì còn chuyện gì để nói nữa đâu? Chẳng lẽ cậu định tới đây tìm anh để nói về cuộc sống thường ngày? Sao nào, dạo này công ty phát triển thuận lợi chứ?” 

Thẩm Yến lười nói nhảm với Thẩm Phồn: “Trước thì đúng có hơi khó khăn, còn giờ thuận lợi lắm.” 

Anh giơ tay lên, ném tập tài liệu tới trước mặt Thẩm Phồn: “Hay anh trai thử xem lại kỹ xem vấn đề nằm ở đâu? Xem xem nó có liên quan gì tới anh không?” 

Thẩm Phồn đau đớn vì bị anh đập tài liệu một phát đúng mũi nhưng không tiện nổi cáu. Anh ta nhịn nhục cầm đống tài liệu kia lên mở ra xem, sau khi thấy rõ chữ ghi trên giấy, con ngươi chợt giãn to ra. 

Tập tài liệu ấy tổng hợp rõ mồn một chứng cứ chuyện anh ta làm. 

Thẩm Yến bình tĩnh gõ bàn, đánh thức Thẩm Phồn đang chết sững: “Anh à, anh nói xem, làm giả số liệu, tiết lộ chuyện cơ mật của công ty cho đối thủ là phạm phải tội gì đây?” 

Thẩm Phồn ngẩng lên nhìn Thẩm Yến: “Cậu dám? Tôi là anh cậu, bố mẹ chắc chắn sẽ không để tôi phải ngồi tù, bà nội lại càng không. Làm thế là mất hết thể diện nhà họ Thẩm. Tôi và cậu đều cùng họ Thẩm đấy.” 

“Ồ.” Thẩm Yến ra vẻ chẳng sao cả: “Bọn họ muốn hay không liên quan gì tới tôi?” 

“Mày!” 

Thẩm Yến đứng lên, chỉnh lại nếp nhăn để lại lúc ngồi trên bộ âu phục đen phẳng phiu, thản nhiên nói: “Chuyện còn lại, anh để mà nói với cảnh sát đi.” 

Dứt câu, Thẩm Yến không thèm liếc mắt nhìn Thẩm Phồn lấy một cái, nhấc chân dài xoay người rời đi.

Tiếng còi xe cảnh sát vang lên inh ỏi ngoài căn biệt thự. Thẩm Yến đi rồi, cảnh sát lập tức tiến vào giải Thẩm Phồn về sở. 

Đêm đó, từ bố mẹ đến bà nội Thẩm Yến đều gọi cho anh không biết bao nhiêu cuộc, nhưng anh chẳng nghe cái nào. 

Anh biết Thẩm Phồn sẽ không vào tù thật bởi bà nội không cho phép chuyện này xảy ra, bởi dù sao cũng là người một nhà, bọn họ có phúc cùng hưởng có hoạ cùng chịu. Ngược lại chuyện Thẩm Yến làm lại như ra tay vì nghĩa lớn diệt thân vậy. 

Chắc chỉ mấy ngày nữa là Thẩm Phồn được thả ra. Không sao hết. Mục đích của Thẩm Yến đã đạt được rồi. 

Trước kia vì bố mẹ nên Thẩm Phồn có một chức vụ khá nhàn hạ trong công ty, nhưng lại không ngừng ngấp nghé cái ghế của Thẩm Yến. Có người luôn rình rập vị trí của mình thế này là một chuyện rất không thoải mái, cơ mà sau chuyện này, đảm bảo bà nội sẽ không cho phép Thẩm Phồn đặt chân vào cửa lớn công ty. 

Từ nay về sau, Thẩm Phồn sẽ mãi mãi không thể cầm quyền ở công ty. 

Tập đoàn Thẩm thị đã hoàn toàn thuộc về tay Thẩm Yến, không còn bất cứ thứ gì có thể đe doạ. 

Thẩm Phồn trông chờ vào việc công kích Nguyễn Tri Vi làm Thẩm Yến phân tâm, nhưng anh ta lại sai lầm ở một chỗ, đấy chính là vì Nguyễn Tri Vi, Thẩm Yến mới muốn đứng lên nắm lấy quyền thế. 

Quyền lực dễ dàng khiến tình yêu bị bào mòn, còn Thẩm Yến anh không giống vậy, anh vì tình yêu mà mạnh mẽ hơn.

Vậy nên, tình yêu là vũ khí, cũng là hậu thuẫn của anh. 

Súng và hoa hồng, anh đều chuẩn bị hết cho công chúa của mình. 

Giải quyết xong xuôi mọi chuyện, bỗng nhiên Thẩm Yến rất muốn nhắn cho Nguyễn Tri Vi một tin. Kể từ sau khi chia tay cô, anh liền có thói quen gửi vài tin không tiện nói cho Nguyễn Tri Vi. Kể cả cuối cùng có nhận được dấu chấm than đỏ với dòng ghi chú [Đối phương từ chối nhận tin] cũng không hề gì. 

Anh chỉ đơn giản muốn gửi nó đi, Nguyễn Tri Vi không muốn nhận cũng không sao. 

Vì vậy, sau một hồi đắn đo, Thẩm Yến gửi cho Nguyễn Tri Vi một dòng tin: “Vi Vi, anh nói rồi mà, mọi chuyện sẽ tốt lên thôi.” 

Vốn tưởng lần này mình lại nhận được dấu chấm than đỏ báo đối phương từ chối nhận nhưng giờ dòng đó lại biến mất. 

Điều này đồng nghĩa với việc Nguyễn Tri Vi đã bỏ anh ra khỏi danh sách chặn. 

Thẩm Yến lập tức ngồi thẳng người dậy. Cậu Hai nhà họ Thẩm mới vừa rồi còn ngồi bày mưu tính kế, lòng dạ thâm sâu khó lường, giờ phút này khoé môi anh chợt nhếch lên, như một đứa nhóc ngốc nghếch nhận được hồi âm từ người mình thầm thương vậy. 

Ngay sau đó, anh nhận được tin nhắn Nguyễn Tri Vi nhắn lại: “Em biết. Em luôn tin anh mà. Chiều nay em tan làm sớm, anh nhớ đến đón sớm chút nhé.” 

Giọng điệu này, chẳng khác nào một cô gái đang dặn dò bạn trai mình.

Khoé miệng Thẩm Yến càng cong hơn, anh đáp lại rằng: 

“Được.” 

Tuân mệnh, cô gái của anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK