“Tiểu tử, không quan tâm cậu có chịu hay không, giúp tôi cản một phen đi !”
Tôi không biết Chu Tam muốn làm gì, nhưng từ trong lời nói của hắn nghe có vẻ rất vội vàng.
Chu Tam vừa mới nói xong, liền trực tiếp đem nắp quan tài màu đen kia mở ra, chớp mắt, một lần nữa xung quanh truyền ra âm thanh răng rắc. Chỉ thấy hai ba cái bóng đen lao nhanh như chớp tới vị trí Chu Tam đang đứng.
Tôi thật sự là không biết nên dùng biện pháp gì để chống lại đống xác sống này, cương thi thì không phải, hành thi (*) cũng chẳng tính, cuối cùng phải làm thế nào đây ? Dùng bùa có được hay không đây?
(*): Nếu cương thi là xác sống, chỉ cứng đơ di chuyển, muốn thi thể trở thành cương thi thì phải có phù chú, chu sa.. Trong khi đó hành thi là những xác chết biết đi và cử động như người sống. Hành thi là khi tích tụ đủ âm thi thể tự nhiên biến hóa, nếu như không may đụng phải dương khí người sống sẽ gây ra thi biến. (Này editor giải thích đại nha mọi người, hiện tại không có tư liệu nào rõ ràng để phân biệt hai loại thi biến này hết)
Vấn đề này lập tức biến mất trong đầu tôi. Bất chấp tất cả, tôi lấy ra một lá bùa nhăn nhúm, cắn nát phía đầu ngón tay rồi vẽ lên đó một đạo phù trấn thi mà mình biết, trực tiếp quăng về phía thi thể kia.
Cái đạo phù trấn thi này là ông nội tôi truyền lại ở trong sách Cửu Thiên Huyền Lôi của Phổ Hóa Thiên Tôn, chính là loại phù chú trấn thi thường hay được dùng nhất trong giới, đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu là vì tôi chỉ biết có mỗi loại này thôi.
Lá bùa kia vừa tiếp xúc vào thi thể kia, nó lập tức hét lên một tiếng, rồi ngã nhào xuống trong nháy mắt, không nhúc nhích.
Nó quả thật hữu hiệu!
Dựa vào lời nói của Chu Tam, máu của tôi so với mấy thứ đại loại như chu sa, máu chó đen tốt hơn rất nhiều, nhớ ngày đó hắn chính là nhờ vào máu của tôi để vẽ bùa, trực tiếp làm cho cái xác cá kia tan nát.
Nhưng thi thể không chỉ có một cái, đặc biệt là lúc Chu Tam đen cái nắp quan tài màu đen kia mở ra.Xung quanh đã xuất hiện mấy tiếng đồ vỡ ra.
Rơi vào đường cùng, tôi hét lớn một tiếp, trực tiếp cầm lấy cây chủy thủ ( dao găm) trên người Chu Tam, cắn chặt răng đem dao cắt vào bàn tay mình khoét một lỗ.
Nhắm ngay mấy cái thi thể đang bay tới, tôi dùng sức hất lên, máu nhanh chóng văng ra, sau đó dính vào thân của mấy cái thi thể đó.
Điều tôi không nghĩ đến chính là, khi máu của tôi dính vào mỗi cái thi thể, thì từng thi thể một thống khổ ngã xuống đất. Rất nhanh liền hóa thành một vũng nước mủ. Mặc dù xung quanh thi thể tuy có nhiều, nhưng máu vừa hất thì phía dưới đã có bốn năm thi thể trúng chiêu ngã xuống đất.
Xem ra quả thật hữu hiệu, cắn răng đem vết thương trên tay cắt sâu thêm chút.
Những điều này đều được Chu Tam thu hết vào trong tầm mắt, tên gia hỏa này một mặt vứt mấy thứ đồ trong quan tài màu đen đó ra, một mặt quay đầu nói với tôi : “ Tiểu tử, nếu có thể ra, anh đây liền mời cậu một bữa ra trò, kiên trì thêm chút nữa là ổn ngay thôi.
Chu Tam nói xong, liền trực tiếp nhảy vào trong quan tài gỗ.
Tôi không thấy rõ mấy thứ trong quan tài. Thực ra là chẳng thấy gì cả, vừa xoay người qua, trong đó liền xuất hiện một thi thể đẩy tôi ngã nhào ra đất.
Không kịp nghĩ ngợi nhiều, chủy thủ tôi nắm trong tay nhanh chóng đâm ngay vào đầu nó. Cái chủy thủ này không đâm thì tốt rồi, vừa mới đâm nhẹ một phát, trong đầu cái xác lập tức có thứ chất lỏng màu xanh biếc phun ra mặt tôi.
Một mùi hồi thối lập tức xộc vào mũi, đã quá muộn để so đo. Chấp nhận bị cắt tay lần nữa, trở tay một phát hất máu vào nó.
Cái thi thể kia kêu lên một tiếng, rất nhanh liền mất đi khả năng di chuyển. Nằm bất động trên mặt đất.
Vừa mới đứng dậy, chưa kịp lau sạch thứ chất lỏng màu xanh trên mặt, một cỗ thi thể khác đã vọt tới trước mặt tôi.
Chung quanh hầu như tất cả quan tài cơ hồ đều nứt ra. Tôi không kịp tránh đi, lại bị thi thể khác quật ngã trở lại.
Không còn nghi ngờ gì nữa, mấy cái thi thể này đều giống nhau đều bị tôi bôi máu.
Đấu với chúng mấy hiệp. Tôi phát hiện bọn nó ngoại trừ sợ máu của tôi, hầu như không có nhược điểm nào khác cả, có tên bị tôi chặt đôi đầu. Vẫn như cũ giương nanh múa vuốt về phía tôi lao tới, hậu quả đường nhiên rõ ràng rồi, tất cả đều bị tôi xử lí dễ dàng.
“ Bọn này quả thật cũng không khó đối phó lắm .”
Tôi liếc nhìn Chu Tam. Sau khi dùng máu nhanh chóng giải quyết hai thi thể còn lại, lúc này tôi mới xé một mảnh vải băng bó vết thương trên tay mình.
Chu Tam lúc đầu không nói gì, vừa quay người lại. Sắc mặt hắn liền thay đổi.
“Mẹ nó, trên mặt tiểu tử cậu có thứ gì đó! Còn động đậy nữa!”
Chu Tam làm tôi không khỏi sững sờ, lúc này tôi mới nhớ ra việc bị cái thi thể đó phun vào mặt thứ chất lỏng màu xanh biếc.
Nghĩ tới đây, tôi vội vàng lau mặt, thử xem có thể lau được không, nhưng sau khi lau. Trên mặt tôi hoàn toàn sạch sẽ, cái gì cũng không có.
“ Tiểu tử , cậu đừng có nhúc nhích!”
Chu Tam cũng lười quan tâm mấy thứ đồ trong quan tài gỗ, trực tiếp nhảy đến trước mặt tôi. Đem đèn pin trực tiếp chiếu vào trên mặt tôi.
“ Không đúng, không đúng, cái này mẹ nó không thích hợp !”
Chu Tam một mực nói không thích hợp. Còn hỏi tôi có cảm thấy không được tự nhiên hay không, nhưng nói trắng ra, ngoại trừ vừa rồi cái thi thể kia nhào vào người khiến tôi ngã xuống đất có chút đau. Còn có vết thương trên tay từng đợt truyền đến cảm giác đau rát ra.
Tôi lắc đầu, sắc mặt Chu Tam lập tức trở nên khó coi!
“Trước mắt không quan tâm nhiều, đi ra ngoài trước, tôi lại nghĩ biện pháp vậy .”
Chu Tam không giải thích chỉ nói một câu, sau đó mới đem đồ lấy từ quan tài gỗ ra, đó là một gói đồ, nhìn có vẻ còn mới, đánh giá hình dạng của gói đồ, hẳn là một khúc xương!
Hóa ra Chu Tam chỉ là đem xác của ma nữ gói mang đi mà thôi. Làm sao mà vội vã như vậy ? Vả lại lúc trước hình như tôi có thấy tên này cầm theo một ống mực. Hiện tại lại chẳng thấy đâu nữa
Xung quanh vô cũng hỗn loạn, tất cả quan tài đều nứt ra, cũng chỉ lúc này tôi mới phát hiện trên mặt đất ngoại trừ mấy thi thể ra. Còn có mấy thứ không tên đang ngọ ngoạy, lớn chừng ngón cái, tất cả đều bám vào vách trong của nắp quan tài.
Cho tới lúc này tôi mới nhìn lại, mấy thứ này giống với giòi bọ, nhìn cực kì buồn nôn.
Nhưng khi Chu Tam nhìn thấy đám trùng này, sắc mặt lại có chút hòa hoãn , sau đó tôi liền phát hiện gia hỏa này trực tiếp nắm lấy thứ mềm mềm ngọ ngoạy vào trong ngực, thuận tay ném vào cái bao trước đó.
“ Anh đây là ?”
Chu Tam trợn mắt nhìn tôi một cái, lúc này mới nói: “ Ra ngoài là cậu hiểu liền.”
Sau khi trở lại hành lang trước đó, ngay chỗ mộ thất mà chúng tôi rời đi, ma nữ kia lại xuất hiện, cúi đầu như cũ, sau đó dần dần biến mất.
Chu Tam không nói gì thêm, cũng không phải lần đầu tôi nhìn thấy ma quỷ, cũng không giống ban đầu mà khẩn trương, chỉ là trên tay của tôi còn dính thứ chất lỏng màu xanh lúc nãy, bây giờ mọi thứ đều không thấy nữa, ngoại trừ một chút tro bụi cùng bùn đất ra, cơ hồ thứ gì đều không có.
“Khi nãy hình như anh quá khẩn trương !”
Tiến vào hành lang, Chu Tam liền trực tiếp đi tới phía trước, tôi một bên chỉnh lại miếng băng vết thương trên tay, một bên mở miệng nói !
Chu Tam dường như cũng không định trả lời tôi, chỉ nói là ra ngoài cậu sẽ hiểu.
Tôi ý thức được việc này có chút không thích hợp lắm,, lúc này mới nói tiếp: “ Sự tình là gì mà phải ra ngoài nói, ở đây nói không được hay sao ?”
Lời còn chưa dứt, Chu Tam ngừng lại.
“ Tôi sợ hù đến cậu thôi, vẫn là ra ngoài nói cho cậu.”
Chu Tam tên gia hỏa này bình thường cũng chẳng có cái thói thừa nước đục thả câu, bất quá nếu hắn đã không muốn nói, tôi đây cũng chẳng hơi đâu hỏi tiếp nữa, chỉ là trong lúc vô tình tôi lại sờ lên mặt mình.
“Cái thứ chất lỏng màu xanh ban nãy, biến đâu mất rồi ?”
————