Đây là thiết kế của khách sạn, chuyên dùng cho các cặp đôi gia tăng các hoạt động tình thú.
Người đàn ông chỉ mặc một cái quần lót, hai cánh tay mở rộng.
Đang bị trừng phạt bằng cách còng hai tay, trói chặt lên tủ đầu giường, không có biện pháp nhúc nhích.
Rõ ràng đang ở trong tư thế bất lực nhất, Lâm Dịch Phong lại mang vẻ mặt bừa bãi, thoải mái dựa vào gối đầu, ánh mắt lười nhác nhìn cái người đang ngồi trên đùi anh, đang không biết mệt dùng tất chân trói hai chân anh lại.
Tất cả áo ngủ của cô đều là do anh chọn, cho dù phù hợp với yêu cầu cầu bảo thủ của cô, nhưng mỗi bộ đều hợp với khẩu vị của anh, nguyên liệu từ tơ lụa mỏng manh, tựa hồ có thể xuyên qua tơ lụa mà nhìn thấy được vòng eo nhỏ một tay có thể ôm hết cùng với mông nhỏ trọn trịa mượt mà.
Ngồi trên người anh không ngừng cọ sát, mềm mại thoải mái cực kì.
Nếu cô hơi hơi nghiêng người, anh còn có thể nhìn được đầu nhũ hơi trương lên, bầu ngực no đủ đem áo ngủ căng ra một đường cong, không tiếng động mà dụ dỗ.
Lâm Dịch Phong rất đắc ý, không uổng phí anh hơn nửa năm yêu thương, thân hình nhỏ nhắn này so với trước kia khác nhau rất lớn, mỗi một chỗ đều rút đi nét ngây ngô, trở nên mềm mại yêu kiều, dường như có thể véo ra nước, càng thêm quyến rũ.
Hiên giờ lại nhìn đến thân thể trắng nõn của cô đang giở thủ đoạn trên người mình anh liền có phản ứng, trong đầu tự nhiên nhớ tới những lúc hai chân cô gác lên cổ anh, hoặc những lúc hai tay bám vào bả vai anh mà rên rỉ.
Móng tay ngẫu nhiên xẹt qua lưng, chọc đến anh thú tính quá độ, càng đâm càng hung, sau đó tiếng khóc liền càng ngày càng mị...!
Lâm Dịch Phong tùy ý nhớ lại các loại dư vị đó, phía dưới cự vật cứ như vậy cứng lên.
Bùi Yên trói xong hai chân dài, vừa quay đầu liền nhìn thấy lều trại thật lớn ở quần lót người đàn ông, thẹn thùng giận dỗi liếc nhìn anh một cái.
Anh cứ đắc ý đi, đêm nay cho anh đẹp mặt.
"Mau tới trừng phạt anh đi, bảo bối."
Lâm Dịch Phong quơ quơ còng tay, ý bảo cái này tuyệt đối bền chắc, cô có thể tùy tiện như thế nào đối xử anh, sau đó vẻ mặt chờ mong nhìn cô.
Anh bắt đầu cảm thấy còng tay thật là cái ý kiến hay, đã làm nhà bé ngoan nhà anh tiêu bớt hỏa khí, phúc lợi cuối cùng lại vào trong miệng anh, một công đôi việc.
Bùi Yên không tiếng động nhìn về phía anh, người này đánh cái chủ ý gì cô đều rõ ràng, đương nhiên không cho anh được như ý nguyện!
Nàng bước xuống giường cầm lấy điện thoại chụp lại ảnh lúc này, người đàn ông cao lớn cường tráng bị trói thành hình chữ đại (大) ở trên giường, tấm hình này đủ để cô cười trong một thời gian.
Sau đó cô gái làm một động tác mà người đàn ông mong ngóng đã lâu――
Ngón tay thon dài bắt đầu cởi từng nút thắt, lộ ra nhũ cầu no đủ, ánh đèn mờ nhạt chiếu sáng làn da trắng nõn.
Xuống chút nữa, hai chân dài thẳng tắp lộ ra từ quần ngủ, không có một chút thịt thừa, làn da trắng kích thích người khác muốn để lại dấu vết trên từng tấc da thịt.
Hô hấp Lâm Dịch Phong trở nên dồn dập, gắt gao nhìn chằm chằm động tác của ngón tay, hai khỏa tròn trịa như có như không lộ ra, trốn dưới mái tóc xoăn, hai đỉnh trước ngực nhọn theo cánh tay càng thêm ngẩng cao.
Cô gái nhỏ này quyến rũ lên thật muốn mệnh anh!
Ngực phập phồng kịch liệt, phía dưới sưng to giống như muốn phá quần lót phóng ra, phát ra âm thanh thúc giục.
"Bảo bối, nhanh lên! Mau ngồi lên trên!"
"Ngồi trên nào?"
Bùi Yên trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, ra vẻ khó hiểu hỏi.
Nàng bò lên trên giường ngồi trên đùi anh, dùng ngón tay chỉ chỉ cái lều trại đang phồng lên kia: "Có phải hay không chỗ này?"
Thời điểm ngón tay thon dài mảnh khảnh chọc vào quy đầu liền có một dòng điện lan khắp cơ thể, truyền thẳng tới thắt lưng.
Lâm Dịch Phong sảng khoái kêu rên ra tiếng, côn th*t đói khát đến sắp nổ mạnh, liên tục gật đầu, theo động tác của cô mà hơi hơi nâng mông.
Quần lót màu đen cởi đến đầu gối, côn th*t đã sớm dựng thẳng, trên đỉnh hưng phấn tiết ra dịch nhầy, không tiếng động năn nỉ cô ngồi xuống.
Bùi Yên đối nam nhân lộ ra ý vị thâm trường cười, chậm rãi đứng lên, đang lúc Lâm Dịch Phong cho rằng cô sẽ cởi quần lót, ngồi xuống thõa mãn anh----
Cô gái nhỏ lướt qua anh, cầm lấy dao cạo râu trong ngăn tủ, sau đó xoay người, ngồi ở trên giường lớn..
Bắt đầu....!Quát lông chân.....!
"Bé ngoan, đừng nháo, mau lên đây!"
Dê béo đến miệng cứ như vậy bay mất, lại còn có ngồi ở nơi anh xem được mà ăn không được, hai bầu ngực căng tròn theo động khác khom lưng của cô lúc ẩn lúc hiện.
Lâm Dịch Phong hốc mắt màu đỏ tươi, tư vị dục hỏa đốt người quá khó tiếp thu rồi, mỗi một chỗ đều hung hăng kêu gào, cắm vào đi! Cắm vào đi!
Nhưng mà vô luận côn th*t như thế nào hưng phấn run rẩy, hoa huy*t đáng yêu đều bị bao bọc phía sau quần lót, anh bắt đầu khàn khàn dụ dỗ cô gái nhỏ.
"Bảo bối...!Yên Yên...!Trước đi lên...."
.....!
Một tiếng lại một tiếng, kêu đến nỗi không khí trong phòng ngủ bắt đầu trở nên khô nóng.
Bùi Yên mặc kệ anh, vùi đầu chậm rì rì quát lông chân.
Lúc dùng dao cạo râu trước tiên nên dùng khăn lông làm mềm, lại thoa thêm bọt cạo râu, như vậy lúc cạo mới có thể sạch sẽ cũng tránh đau đớn.
Cô gái nhỏ lại trực tiếp cạo, cạo ngược với hướng lông mọc lên, kết quả giống như bị chó gặm, chỗ thì hết, chỗ thì lởm chởm, có mấy chỗ thậm chí vì dùng lực hơi quá, đã chảy máu.
Những cái đau đớn nhỏ kia Lâm Dịch Phong căn bản không để ở trong lòng, đã hết lời cầu xin mà cô gái nhỏ vẫn như cũ bất động, yết hầu anh đã muốn bốc khói.
Vật nhỏ này chính là cố ý, cố ý dụ hoặc, làm anh nhìn đến kiều nhũ cùng mông nhỏ như ẩn như hiện đong đưa, lại bất lực nằm ở trên giường.
.