• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh Phó, sao em gọi cho Đặng Hiểu Văn từ trưa tới giờ không được? Em tính bàn luận với anh ta về buổi biểu diễn sắp tới.” Lộ Lộ sau khi trở về nhà liền gọi điện thoại cho quản lý của Đặng Hiểu Văn.

“Aizz, anh cũng đang đau đầu đây. Đặng Hiểu Văn ít khi bị bệnh tự nhiên hôm nay cảm nặng tới mức không đi nổi khỏi nhà, anh đang hoãn và sắp xếp lại lịch làm việc của cậu ta túi bụi đây này, còn phải tiền vi phạm hợp đồng nữa.” Anh Phó uể oải than thở, Lộ Lộ bắt đầu thông cảm cho những người làm việc cho các nam chủ bị dày vò vì nắng mưa thất thường.

“Ồ, em hiểu rồi, kêu anh ta khi nào hết bệnh thì nhắn tin cho em biết.” Lộ Lộ thản nhiên đáp.

“Chỉ vậy thôi? Không phải đáng lẽ em nên sang nhà Đặng Hiểu Văn nấu cháo, mua thuốc cho cậu ta nhanh hết bệnh?” Anh Phó kinh ngạc hỏi.

“...” Lộ Lộ trán đầy vạch đen, Anh Phó có phải là xem ngôn tình quá nhiều rồi không? Sao có thể nghĩ ra loại chuyện này chứ?

“Em đã có bạn trai lại đi tới nhà cậu ta như vậy không ổn chút nào, vả lại có rất nhiều cô gái khác muốn chăm sóc Đặng Hiểu Văn nên không cần tới phiên em đâu.” Lộ Lộ tùy tiện đáp lại, cùng lắm cô chỉ gửi một tin nhắn chúc hắn nhanh hết bệnh là được. Nếu hắn bệnh tới mức nhập viện thì Lộ Lộ sẽ mang hoa tới tận nơi tặng hắn không chừng?

“Anh chỉ nghĩ nếu là em thì Đặng Hiểu Văn sẽ nhanh hết bệnh hơn thôi, cậu ta có vẻ rất quan tâm tới em.” Anh Phó nghĩ tới những ngày tháng gần đây, Đặng Hiểu Văn cứ mỗi khi rảnh rỗi lại mở điện thoại ra vào trang web và blog của Lộ Lộ còn thường xuyên hơn cả những fan hâm mộ đích thực. Nếu để được người khác hay đám phóng viên biết được, Anh Phó không thể tưởng tượng nổi một đống scandal sẽ ập xuống. Anh Phó cũng thật kinh ngạc khi ít có người nào biết được nhà của Đặng Hiểu Văn, ngay cả phóng viên cũng không mò tới được, nam thần tượng này đúng là thần bí và thận trọng.

“À... ừ...” Lộ Lộ giọng nói có chút không tự nhiên, dù sao nghe được lời này qua người khác sao không xấu hổ được?

Lộ Lộ tắt điện thoại, bắt đầu soạn đồ để chuẩn bị tới quay phim cảnh tiếp theo. Hôm nay Lộ Lộ sẽ quay cảnh cuối cùng để hoàn thành bộ phim đầu tay, nó thật sự không chiếm được sự chú ý của Lộ Lộ lắm, cô đôi khi toàn lo lắng những chuyện khác mà không nhập tâm vào bộ phim, tuy vai diễn lần này không nói là thành công nhưng hẳn cũng không tệ. Dù sao đây cũng là bộ phim đầu tiên nên Lộ Lộ không cần gượng ép bản thân. Có lẽ papa nói đúng, cô nên chú tâm vào sự nghiệp thần tượng của bản thân nhiều hơn.

Lộ Lộ thoải mái tiếp tục lịch trình buổi tối ngày hôm nay, cô không biết rằng từ xa luôn có một số người theo dõi cô. Lộ Lộ chưa từng nghi ngờ rằng, tại sao mọi hành tung của mình chưa bao giờ bị đăng lên báo chí hay tin tức, chỉ ngoại trừ việc Du Lãng Tuân đưa cô tới trường quá rầm rộ không ai không biết, Lộ Lộ chưa từng bị chụp hình lén hay làm xấu đi hình tượng. 

''Ta không thể chịu được nữa, tại sao ta phải làm công việc này chứ?'' Hải Đường vò đầu khiến mái tóc xù lên vô cùng mất hình tượng, không giống như nữ sát thủ lạnh lùng giết người không chớp mắt hằng ngày dù chỉ một phần, đám thuộc hạ còn lại của Bạo Lăng Đằng không biết nói gì hơn, không phải chính Hải Đường đã chủ động xin ông chủ đảm nhiệm công việc bảo vệ này sao?

''Không phải là cô bắt đầu ghét phu nhân tương lai của ông chủ rồi không?'' Lục Huấn cực kì thoải mái thưởng thức bộ dáng đau khổ vì nhàm chán của Hải Đường, hiển nhiên quan hệ đồng nghiệp giữa hai sát thủ này cực kì không hợp.

''Haizz... không phải là ta ghét Lộ Lộ hay Minh Nhạc Y gì đó, chỉ là... ông chủ dùng phương thức này quá... nhát gan đi, ngay cả gặp mặt trò chuyện cũng không dám gặp mà ngầm bảo vệ như vậy. Ta cảm thấy ông chủ chịu thiệt nhiều quá, bây giờ thì tốt rồi. Phu nhân tương lai đã có bạn trai cả, ông chủ của chúng ta trở thành một hiện diện mờ nhạt không thể mờ nhạt hơn.'' Hải Đường tức tối dậm chân ''Rốt cuộc là ông chủ biến thái, điên cuồng trước đây chạy đâu mất rồi, tự nhiên hiện đâu ra một kẻ si tình chỉ dám nhìn từ xa thế này?''

Lục Huấn vì lời nói của Hải Đường mà trầm ngâm không đáp, Lục Huấn vẫn nhớ lời nói thì thầm ảm đạm của Bạo Lăng Đằng khi hắn biết được Lộ Lộ có vị hôn phu. Gương mặt Bạo Lăng Đằng lúc đó như kìm nén dã tính ẩn sâu bên trong, ngọn lửa chiếm hữu cùng dục vọng điên cuồng lóe lên nhưng nhanh chóng vụt tắt, ông chủ chạm vào bức ảnh của Lộ Lộ mà dịu dàng nói ''Tôi sẽ không chiếm lấy em ấy, vì bên cạnh tôi em sẽ không thể nào hạnh phúc và bình an được. Tôi... chỉ cần nhìn từ xa... chỉ cần em hạnh phúc. Tất cả đều tốt cả!''

Lục Huấn thở dài, một kẻ sống trong bạo lực và máu tanh như hắn không thể hiểu nổi tình yêu là gì, càng không thể hiểu nổi hành động và lời nói của ông chủ. Nhưng lời ông chủ nói cũng không quá sai, một thiếu nữ như ánh mặt trời sao có thể thích nghi được thế giới của ông chủ, nếu Bạo Lăng Đằng chiếm được tình yêu của Lộ Lộ thì nó cũng sẽ nhanh chóng trở thành một kí ức ngắn ngủi mà ngọt ngào rồi bị bóng tối của thế giới ngầm chôn vùi. Lục Huấn lấy ra một điếu thuốc bình tĩnh nói ''Cứ để tới đâu hay tới đó, chúng ta chỉ cần tin tưởng quyết định của ông chủ, cô cứ tiếp tục bảo vệ Lộ Lộ, tôi và mọi người sẽ xử lí đám phóng viên.”

Sau khi search google mình hơi bất ngờ khi có nhiều trang truyện có truyện của mình, cảm giác... thật vi diệu. Tuy chưa được hỏi ý kiến nhưng mình cũng cảm thấy không sao cả vì chỉ cần ghi tên tác giả là được.

Hơi khó xử một điều là... những ai chọn số ngẫu nhiên ở trang web đó mình không thể tìm hết được, nên chỉ có bình luận wattpad mới làm game tặng sách thôi. Mà khi đọc lại tác phẩm của chính mình chỉ muốn gào thét, mình viết sao máu chó thế này sao? Chỉ muốn sửa lại hết thôi. Nói chung là sao chép lên word mới tới

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK