Chúng ta cùng bắt đầu buổi phỏng vấn ngày hôm nay thôi nào!!!!!
KiKaV: “Đầu tiên, mời hai vị giới thiệu qua một chút về bản thân trước nhé.''
Hạ Thanh Di: “Chào mọi người, tôi là Hạ Thanh Di, hiện tại đã tốt nghiệp ngành Dược tại trường Đại học Thanh Lâm. Rất vui được tham gia buổi phỏng vấn ngày hôm nay.”
Cảnh Hàn: “Cảnh Hàn.”
KiKaV: “E hèm! Anh Cảnh à, anh có thể nói thêm một chút về bản thân mình không? Ít nhất cũng phải như vợ của anh ấy…”
Cảnh Hàn nhíu mày: “Chào mọi người, tôi tên là Cảnh Hàn.”
KiKaV: “...”
Hạ Thanh Di: “...”
KiKaV: “Hết rồi?”
Cảnh Hàn: "Ừ."
KiKaV: “Được rồi, chúng ta cùng bắt đầu buổi phỏng vấn ngày hôm nay thôi.”
Câu hỏi 1: Ấn tượng đầu tiên khi bạn gặp đối phương là gì?
KiKaV: Anh Cảnh muốn nói trước hay nhường cho vợ anh nói trước?”
Cảnh Hàn nhìn sang Hạ Thanh Di, cầm tay cô lên xoa xoa.
Cảnh Hàn: “Vợ, em muốn anh nói trước hay em nói trước?”
Hạ Thanh Di rút tay về, lỗ tai bắt đầu hồng lên.
Hạ Thanh Di: “Anh…anh nói trước…”
Cảnh Hàn hắng giọng, suy ngẫm một chút: “Ừm, lần đầu tiên gặp cô ấy là trong tiệm internet gần trường, lúc đó không biết cô ấy đang chăm chú làm gì mà không biết tôi ngồi kế bên, sau đó vươn tay một cái đụng vào người tôi. Lúc đó thấy cô ấy có chút ngốc.”
KiKaV: “Ồ, vậy ấn tượng đầu tiên của anh đối với vợ của mình là cảm thấy cô ấy ngốc?”
Hạ Thanh Di lập tức quay sang nhìn chằm chằm Cảnh Hàn. Cảnh Hàn nuốt một ngụm nước bọt.
Cảnh Hàn: “Khụ…không phải ngốc. Là đáng yêu.”
KiKaV rút khăn giấy thấm mồ hôi. Chậc! Con trai tôi không có chính kiến một chút nào. Không có tiền đồ, thật là không có tiền đồ a~
KiKaV: “Được rồi, còn chị Hạ, ấn tượng đầu tiên của chị Hạ về chồng mình là gì?”
Cảnh Hàn hai mắt sáng long lanh quay sang nhìn Hạ Thanh Di.
Hạ Thanh Di: “Ừm…lần đầu tôi biết đến Cảnh Hàn thì phải kể đến lần Triệu Tú Nhi đưa hình cho tôi xem. Đúng thật là trong hình Cảnh Hàn lạnh lùng lắm, cũng có chút đẹp trai. Lúc đó cảm thấy đây là dạng người viết rõ trên mặt mấy chữ “người lạ chớ lại gần”.”
Cảnh Hàn híp mắt nhìn Hạ Thanh Di: “Có chút đẹp trai? Chỉ có một chút thôi sao?”
KiKaV: “Khụ khụ…phiền anh Cảnh không xen vào câu trả lời của vợ mình. Thế chị Hạ có thể cho biết, bây giờ đối với chị Cảnh Hàn là người như thế nào không?"
Cảnh Hàn quăng ánh mắt hài lòng cho KiKaV, câu hỏi này anh cũng muốn biết.
Hạ Thanh Di: "Ừm...Biến thái?"
Cảnh Hàn: "..."
KiKaV: "..."
KiKaV: "Có thể hỏi một chút, vì sao chị lại nghĩ như vậy được không ạ?"
Hạ Thanh Di: "Mọi người có thể đọc lại ngoại truyện 1."
KiKaV bật ngón tay cái cho cô. Hạ Thanh Di giơ tay dấu OK hướng về KiKaV.
KiKaV: ''Câu hỏi tiếp theo: Nếu phải miêu tả đối phương là một loại động vật, thì bạn nghĩ đối phương phù hợp với động vật nào?''
Cảnh Hàn: “Là thực vật có được không? Nếu là thực vật thì giống như một cây nấm độc vậy. Trông bề ngoài rất đẹp, rất thu hút. Biết rõ là có độc, nhưng mà vẫn muốn ăn.''
Nói xong Cảnh Hàn quay sang dụi dụi mặt vào vai Hạ Thanh Di.
Cảnh Hàn: ''Nhưng mà đương nhiên vợ của tôi không có độc rồi, có điều chắc là có chất gây nghiện, làm tôi càng ngày càng nghiện.''
Hạ Thanh Di ngồi một bên đỏ mặt, đẩy đầu Cảnh Hàn ra.
KiKaV: “Khụ...Có vẻ như anh Cảnh của chúng ta lại lạc vào thế giới riêng rồi. Kính mong anh Cảnh hãy quay về thế giới thực. Mời chị Hạ trả lời câu hỏi ạ.''
Cảnh Hàn lập tức bừng tỉnh, lại một lần nữa hai mắt sáng long lanh nhìn Hạ Thanh Di.
Hạ Thanh Di lườm Cảnh Hàn: “Anh ấy giống chó Husky, nhìn bề ngoài thì đẹp đẽ cao to, nhưng bên trong thì rất ngu ngốc. Chính là chó Husky đấy!”
Cảnh Hàn: “Bên trong anh ngu ngốc? Em chắc không? Em có muốn tối nay về trải nghiệm thử không?”
Hạ Thanh Di: “...”
KiKaV: “...”
KiKaV: “Anh Cảnh, phiền anh không nói những lời mang hơi hướng 18+. Buổi phỏng vấn hôm nay sẽ được phát sóng đấy ạ!”
KiKaV cảm thấy hôm nay thằng con trai của mình làm mình câm nín quá nhiều!!!
Cảnh Hàn nheo mắt: “Là đầu óc cô đen tối!”
KiKaV lau mồ hôi lần hai, chậc…Đứa con này của mình thật là quá quắc. Có muốn tôi đổi cái kết thành SE hay không hảaaa? Có muốn tôi đổi cốt truyện thành truyện ngược hay khônggg?? Quá đáng quá mà!
KiKaV hậm hự mở câu hỏi thứ 3 ra: “Câu hỏi thứ ba: Bạn mong muốn đối phương gọi mình là gì nhất?”
Cảnh Hàn: “Câu hỏi này được đấy. Bà xã, gọi một tiếng Hàn ca đi.”
Hạ Thanh Di giơ nắm đấm lên thụi một phát vào ngực Cảnh Hàn.
KiKaV hớn hở: “Chị Hạ, bình tĩnh bình tĩnh. Có gì về nhà lại tiếp tục, về nhà NHỚ TIẾP TỤC nhé! Tôi ủng hộ chị!!!”
Cảnh Hản đưa ánh mắt hình viên đạn sang nhìn KiKaV.
KiKaV ngó lơ: “Ừm, chị Hạ à trả lời câu hỏi nào…”
Cảnh Hàn: “Em thích anh gọi là gì, anh liền gọi cho em nghe.”
Hạ Thanh Di ôm trán: “Ừm…hình như là không có gì đặc biệt muốn nghe. Nhưng nếu phải nói thì có lẽ là… “Vợ ơi!”?”
Cảnh Hàn ôm lấy Hạ Thanh Di: “Vợ ơiiii…”
KiKaV: “Alo đạo diễn ơi, có thể đổi người phỏng vấn được không ạ?”
KiKaV: “Chúng ta tiếp tục nàooo. Ừm, câu hỏi tiếp theo, hai anh chị có thể trả lời câu hỏi của tên truyện không? Theo anh chị, tình yêu của hai người là Nghiệt duyên hay đường mật?”
Cảnh Hàn: “Câu hỏi này trong văn án đã trả lời rồi. Buổi phỏng vấn này hỏi quá nhiều câu vô nghĩa!”
KiKaV nhìn sang Hạ Thanh Di bằng ánh mắt cầu cứu, nước mắt trực trào rơi xuống.
Hạ Thanh Di thở dài, đưa tay nhéo đùi Cảnh Hàn một cái: “Đối với tôi thì đương nhiên là đường mật. Cảnh Hàn thật sự là nhúng tôi vào hũ mật của anh ấy. Ngày nào cũng ngập trong đường.”
Cảnh Hàn đưa tay xoa má Hạ Thanh Di, ánh mắt đầy yêu chiều.
Cảnh Hàn: “Vợ ơi! Về nhà anh lại cho em tắm trong đường nhé.”
KiKaV: “Đạo diễnnn! Đã có người tới thay cho tôi chưa????????”
Đạo diễn: “Yên tâm, còn một câu nữa thôi. Cố lên!”
KiKaV rút khăn giấy chấm nước mắt, còn một câu nữa thôi.
KiKaV: “Xin hỏi, hai anh chị có thể PR cho hai bộ truyện cũ của tôi được không?”
Cảnh Hàn: “Xin hỏi, tiền PR là bao nhiêu?”
KiKaV đập bàn: “Được rồi! Tôi đi sửa cốt truyện đây!!'' Thằng con trai hư đốn này không phải con tôi!
Hạ Thanh Di lập tức nắm tay kéo người ngồi trở lại, sau đó quay sang trừng Cảnh Hàn.
Hạ Thanh Di: “Xin chào mọi người, nếu mọi người yêu thích cách viết truyện của KiKaV cũng như là thể loại truyện ngọt sủng, thì mọi người có thể ghé qua hai bộ truyện còn lại của KiKaV nhé. Hai bộ truyện đó có tên là…” Hạ Thanh Di huých huých vào tay Cảnh Hàn.
Cảnh Hàn cau mày, ngồi thẳng dậy lạnh giọng: “Một bộ tên là Sự Lựa Chọn Của Em Chỉ Có Thể Là Tôi, bộ còn lại là Gặp Lại Em Sau Ba Năm.”
Nói rồi Cảnh Hàn đưa tay bấm bấm điện thoại, sau đó điện thoại của KiKaV rung lên báo tin nhắn tới. KiKaV mở ra xem, là thông tin tài khoản ngân hàng...
KiKaV chấm chấm nước mắt: “Được rồi, cảm ơn hai vị rất nhiềuuuu. Buổi phỏng vấn đến đây là kết thúcccccc.”
KiKaV: “Lời cuối cùng, cảm ơn các bạn độc giả đã theo dõi truyện của mình trong suốt thời gian qua. Mặc dù cả quá trình viết truyện này là những đêm trằn trọc thức trắng của mình vì truyện khá flop. Tuy không được đón nhận như hai bộ đầu nhưng vẫn có một lượng độc giả luôn ủng hộ và theo mình từng chương. Mình vô cùng biết ơn từng nút like, từng bình luận, từng món quà của mọi người. Cảm ơn mọi người rất nhiềuuuuuu. Chúc mọi người mỗi ngày đều trải qua thật hạnh phúc và kiếm được nhiều bộ truyện hay để thư giãn nhé!!!! Tạm biệt mọi ngườiiiii.”
KiKaV cúi đầu 90 độ chân thành cảm ơn các bạn độc giả! *Tung hoa*