Đường Thanh Thanh sững sờ nguyên tại chỗ, có chút tức giận, nhịn không được oán hận:
\- Tên tiểu đệ chết tiệt này, chạy nhanh như vậy làm cái gì? Mình còn chưa có hỏi hắn mà hắn đã bỏ trốn rồi.
\- Thanh Thanh, mỗi người đều có bí mật riêng của mình, nếu là nó không muốn cho con biết bí mật của nó thì con cũng đừng hỏi nữa.
Đường Hạo Nhiên ôn tồn nói:
\- Nếu có một ngày nó muốn nói bí mật này thì chắc hắn nó sẽ chủ động nói cho con biết.
\- Cha, như thế nào mà cha lại hiểu rõ tên tiểu tử Đường Kim đó a?
Đường Thanh Thanh có chút kỳ quái.
\- Thanh Thanh, mấy năm nay cha đã gặp qua rất nhiều người, tự nhiên là ánh mắt nhìn người cũng sẽ chính xác hơn.
Đường Hạo Nhiên cười cuời: Nguồn tại http://Truyện FULL
\- Tuy rằng cha không nhìn rõ đứa nhỏ Đường Kim này, bất quá cha tin nó là một người đáng để tin tưởng.
\- Con cũng biết như vậy, hôm nay nếu không có nó thì con chỉ sợ…
Đường Thanh Thanh không có nói hết câu nhưng mà trong lòng nàng lại rất rõ ràng, nếu mà không có Đường Kim thì chỉ sợ nàng sẽ không có cơ hội để gặp mặt cha nàng.
Đường Thanh Thanh thở phào một hơi, bây giờ thì nàng mới chính thức yên tâm trở lại, đột nhiên nàng hô lên một tiếng:
\- Nè, Đường Kim chết tiệt, cứ như vậy mà chạy sao? Nó còn đáp ứng con là nhìn qua chân của cha mà.
\- Thanh Thanh, ở trên đường thì Đường Kim cũng đã xem qua chân của cha.
Đường Hạo Nhiên nói:
\- Nó nói cho cha biết, chân của cha có hy vọng chữa khỏi, bất quá những bác sỹ thông thường sẽ không làm được, cần phải có một người bác sỹ đặc biệt. Nó còn nói, nó sẽ giúp cha tìm ra người bác sỹ đó.
\- Hả? Thật sự sao? Đường Kim thật sự nói như thế sao?
Đường Thanh Thanh có chút vui mừng.
\- Đương nhiên là thật rồi, hơn nữa cha cũng rất tin nó.
Đường Hạo Nhiên gật đầu một cách khẳng định.
\- Thật là tốt quá.
Đường Thanh Thanh hưng phấn, thiếu chút nữa mà nhảy dựng lên.
\- Được rồi, Thanh Thanh, chúng ta trở về thôi.
Đường Hạo Nhiên nhắc nhở:
\- Nhiều người như thế thì đứng ở chỗ này cũng không tốt lắm.
\- A, được, cha, trước tiên con đẩy cha lên xe.
Nghe Đường Hạo Nhiên nói như thế thì Đường Thanh Thanh mới kịp phản ứng, sau đó nàng đỡ Đường Hạo Nhiên đưa lên xe cảnh sát, sau đó đóng cửa xe rồi nổ máy, chuẩn bị rời đi.
Nhưng mà đúng vào lúc này thì đột nhiên nàng nhớ ra một chuyện, nhịn không được mà hỏi:
\- À, đúng rồi cha, rốt cuộc thì cha bị bắt cóc như thế nào?
Nụ cười trên mặt của Đường Hạo Nhiên đột nhiên biến mất, trầm mặc một lát, hắn mới nói thật nhỏ:
\- Người đàn bà kia đã gọi điện cho cha.
Trong phút chốc, nụ cười trên mặt Đường Thanh Thanh biến mất không còn một mảnh.
Màn đêm dần dần buông xuống, Đường Kim không chút hoang mang tiêu sái đi trên đường lớn ở Ninh Sơn.
\- Không trả lời vấn đề của chị Thanh thì thật không phải với chị Thanh a.
Đường Kim thì thào tự nói, đệ tử Đường Môn cần khiêm tốn, có một số việc vẫn là tạm thời giữ bí mật thì hơn, chính bởi vì như thế cho nên khi nghe Đường Thanh Thanh có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn, hắn liền lập tức trốn chạy.
\- Sư phụ còn có nói, một người nam nhân lúc nào cũng tỏ ra thần bí thì càng có khả năng hấp dẫn nữ nhân cho nên mình cần phải để bản thân tỏ ra thần thần bí bí một chút.
Đường Kim nói xong thì bước chân cũng không dừng lại, đột nhiên ánh mắt của hắn nhìn vào một biển quảng cáo:
\- Quán lẩu cá Ba Thục.
Vội vội vàng vàng cho nên bây giờ Đường Kim vẫn còn chưa ăn gì , hắn cảm thấy bụng của mình bắt đầu đánh trống kêu oan rồi. Nhưng mà, ngày nào cũng ăn thịt dê, thịt heo hơn nữa lúc này mới xử lý xong con heo mập chết tiệt là Tả Tiểu Long kia nên hắn cũng có chút chán ăn thịt, vừa thấy được quán này là lẩu cá thì hắn liền quyết định, đêm nay hắn sẽ ăn cá.
\- Tối hôm qua ăn uống không có điều độ, hôm nay cần phải ăn uống điều độ một chút.
Vừa bước đi về phía đối diện, Đường Kim vừa nói thầm một câu.
Mới vừa đi tới giữa đường thì đột nhiên theo bản năng Đường Kim quay đầu nhìn thoáng qua thì hắn thấy được một chiếc xe hơi có rèm che đang dùng một tốc độ cực nhanh chạy về phía hắn, dường như vào bất kỳ lúc nào cũng có thể đụng vào hắn.
Đường Kim phảng phất giống như là không thấy, không có kinh hoảng tránh né, hắn vẫn tỏ ra không nhanh không chậm đi về phía trước, hắn có đầy đủ tự tin, trước xe này căn bản là không thể tông trúng hắn.
Sự thật đúng là như thế, Đường Kim thuận lợi đi qua đường nhưng mà đúng vào lúc này thì hắn nghe được một tiếng " KÍT" phía sau truyền đến tiếng ma sát giữa bánh xe và nền đường.
Đường Kim giống như là không có nghe thấy, tiếp tục đi tới phía trước, giống như giờ này trong đầu của hắn thì chỉ có lẩu cá, chỉ có lẩu cá mà thôi.
Phía sau lại truyền đến một tiếng mắng:
\- Con mja mày, qua đường kiểu gì vậy? Mày không có mắt hả? Không nhìn thấy xe sao?
Rốt cuộc thì Đường Kim cũng xoay người lại đập vào tấm mắt của hắn chính là một chiếc BMW màu trắng mới tinh, sau đó hắn liền nhìn vào người ngồi trong chiếc BMW kia, đó chính là một tên thanh niên tóc hồng khoảng hơn hai mươi tuổi.
Chiếc BMW dừng lại ở giữa đường, tên thanh niên tóc hồng kia cũng xuống xe, bộ dạng của hắn như ông nôi nhìn vào Đường Kim:
\- Mày nhìn cái rắm chó gì? Chửi mày đấy, như thế nào, con mja mày, mắt của mày bị đuôi à? Không nhìn thấy xe của lão tử chạy đến sao? Nếu như lão tử không phanh kịp thì con mja nó mày đã bị đâm chết rồi.
\- Ngươi chạy quá tốc độ.
Đường Kim nhìn vào tên thanh niên tóc hồng kia uể oải nói.
\- Kháo, lão tử thích lái xe nhanh đó thì sao? Quan hệ đến mày hả?
tên thanh niên tóc hồng tiếp tục hướng về phía Đường Kim mà chửi âm lên:
\- Mja nó, nếu không phải là xe mới mua thì lão tử thật muốn đâm chết mày.
\- Mày cũng không phải là mỹ nữ, mày lái xe nhanh như thế cũng không ăn thua gì, cũng không liên quan đến tao, mày chết thì là chuyện của mày, liên quan tới tao sao?
Đường Kim vẫn tỏ ra không tức giận.
\- Đệt con mja nhà mày, mày nguyền rủa lão tử phải không?
tên thanh niên tóc hồng giận dữ:
\- Lão tử vừa mới mua xe, muốn thử xem thì gặp phải thằng điên như mày, thật là con mja nó ảnh hưởng đến tâm tình của lão tử mà. Bây giờ thì mày hắn cút đi cho lão tử, bằng không thì lão tử liền đập cho mày một trận.
\- Bây giờ tâm tính của mày rất kém sao?
Đường Kim nhìn vào tên thanh niên tóc hồng kia, vẻ mặt có chút kỳ quái.
\- Đệt, đừng có nói những lời vô nghĩa như thế với lão tử nữa, mau cút ngay cho lão tử, hôm nay lão tử không muốn nhìn thấy máu.
Dường như tên thanh niên tóc hồng kia cũng cố gắng kìm chế, không đánh Đường Kim.
\- Tao chỉ muốn nhắc nhở cho mày biết, tâm tình của mày sẽ lại càng thêm không tốt.
Đường Kim nở nụ cười xán lạn:
\- Bởi vì, xe của mày mới mua, lập tức xe biến thành chiếc xe hư.
\- Đệt, con mja nhà mày, mày nói những lời này để làm….
Tên thanh niên tóc hồng vẫn nói những lời thô tục, nhưng mà vào lúc này đây, không đợi hắn nói hết câu thì đột nhiên phía sau hắn đã truyền đến một tiếng vang giòn.
Theo bản năng thì tên thanh niên tóc hồng quay đầu lại nhìn, nhất thời thì hắn có cảm giác sợ vỡ mật:
\- Đệt, xe của tao mới mua a.
Đúng như lời của Đường Kim nói, xe mới liền biến thành xe hư, kính chắn gió phía trước xe lại vỡ thành những mảnh nhỏ.
\- Bây giờ tâm tình của mày có phải là rất kém phải không?
Nụ cười trên mặt của Đường Kim cũng không giảm:
\- Bất quá thì đây cũng chưa phải là lúc tâm tình của mày kém nhất đâu.
\- Đệt con mja nhà mày, là mày giở trò quỷ phải không?
tên thanh niên tóc hồng căm tức quay đầu lại nhìn vào Đường Kim, chân của hắn liền lập tức hướng về phía Đường Kim:
\- Trước hết lão tử phế mày.
Chân của tên thanh niên tóc hồng vừa mới nhấc lên thì đột nhiên chân còn lại của hắn liền cảm thấy mỏi nhừ, thân thể của hắn không tự chủ được mà ngã về phía sau.
Rầm!
Lúc này đây, thân thể của tên thanh niên tóc hồng kia liền đập vào chiếc BMW.