Mục lục
Truyền Nhân Thiên Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 748

Sau khi mọi người bàn tán một hồi, trọng tài phụ trách trận chiến này liền đứng ra nói: “Tôi tuyên bố, kết quả trận chiến này là hòa.”

“Hòa?”

“Làm sao có thể, chức chỉ huy sứ ngoài biên chế chỉ có một, chẳng lẽ để cho hai người này cùng làm?”

“Như vậy vấn đề đặt ra, ai là trưởng, ai làm phó?”

“Hừ, cái này còn cần phải hỏi sao? Khẳng định là Chung Kình sư huynh là trưởng, tên họ Lương kia làm phó, dù sao hắn vẫn chưa phải là người trong Võ Minh chúng ta.”

“……”

Trên sân khấu diễn võ nghe mấy lời bàn tán của người trên đài quan chiến, Lương Siêu chỉ cười cười bày vẻ không sao cả.

Theo hắn thấy, chức ngoại chỉ huy sứ gì đó cùng lắm chỉ là một cây cầu giữa mình và Võ Minh, để tiện cho Võ Minh giúp mình điều tra thảm án diệt tộc năm đó.

Dù là phó cũng không sao cả.

Lại một lát sau, ngay khi một đám trưởng lão vẫn còn tranh chấp không ngừng về chuyện này, một vị trưởng lão mặc bạch bào chậm rãi bước vào.

Nhìn thấy người này, hầu hết mọi người ở đây đều đứng dậy hành lễ, là một vị trưởng lão hình phạt khác trong Võ Minh giống Mặc Vân, Mục Phong.

“Mục lão.”

“Ừm.”

Mục Phong gật đầu, lại nhìn lướt qua hai người Chung Kình, Lương Siêu đang đứng đối diện, cao giọng nói: “Trận chiến này đã hòa, bổn trưởng lão sẽ thay mặt Viện trưởng lão tuyên bố, liên quan đến chuyện chức chỉ huy sứ ngoài biên chế, sẽ hoãn tuyển chọn.”

“Một tháng sau, hai người lại đánh một trận nữa, người thắng cuối cùng sẽ là người nhậm chức.”

Ồ lên!

Mục Phong vừa nói ra lời này, toàn trường liền xôn xao một mảnh.

Nhất là những trưởng lão kia, bọn họ tương đối hiểu rõ thực lực của Chung Kình, biết hắn ta sắp sửa đột phá.

Mà lần đại chiến này đối với chuyện hắn ta đột phá chỉ có lợi chứ không có hại, thời gian một tháng sau cũng đã đủ để hắn đột phá rồi.

Đến lúc đó, dùng thực lực Kim Đan kỳ tái chiến Lương Siêu, cho dù Lương Siêu có là thiên tài, đột phá đến nửa bước Kim Đan, cũng chắc chắn phải thua thôi!

Cho nên trong lời nói của Mục Phong đã lộ ý thiên vị rất rõ ràng.

Rất nhanh, Lăng Vũ liền không nhịn được nữa.

“Mục lão đầu, ông có ý gì vậy?”

“Tuy nói hiện tại hai người bị phán hòa, nhưng vừa rồi rõ ràng có thể thấy kỹ thuật của Lương Siêu cao hơn một bậc, trước mắt tôi mà còn làm ra mấy trò thiên vị này sao? Thật là chuyện hoang đường!”

“Ừm, ta tán thành.”

Lúc này Mặc Vân nói: “Trận này, nên phán Lương Siêu thắng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK