Suy nghĩ 1 hồi anh đứng dậy 1 mình dạo quanh những nơi mà anh và Joe đã từng đến. Rảo buớc 1 hồi kô hiểu sao anh lại đi tới ngôi trường mà lúc trước Joe đã từng dạy, cảnh vật vẫn như xưa nhưng ngừi thì đã kô còn nữa. Chợt anh nghe 1 giọng nói ấm áp phát ra từ chính giữa sân trường nơi có những hàng cây lớn che bóng mát.
"Kô ngờ hoa ở đây nở đẹp như vậy!"
Matt kinh ngạc kô hiểu sao giờ này lại có 1 cô gái xuất hiện ở đây, anh từ từ tiến tới gần cô cất giọng hỏi.
"Cô àh, bây giờ trường đã kô còn ai sao cô lại ở đây 1 mình?"
Cô gái với mái tóc dài óng ả quay lưng lại nhìn Matt, cô nghiêng đầu quan sát ngừi đàn ông đứng trước mặt. Matt sững sờ nhận ra gương mặt quen thuộc mà anh đã ngày đêm thương nhớ, anh vội vàng lao tới ôm cô gái kia.
"Joe? Đúng là em rồi, thì ra em vẫn còn sống."
Cô gái đó hoảng hốt đẩy Matt ra, cô tức giận nói "Tôi kô hề quen ông sao lại ôm tôi. Còn nữa tôi tên Jen, kô phải là Joe, ông hãy phân biệt cho rõ."
Matt lắc đầu kô tin vào những gì mình vừa nghe "Kô thể nào, em rõ ràng là Joe mà, anh kô nhìn lầm đâu."
Jen cười chế nhạo "Tức cười, tôi kô hề quen ông và cũng kô biết cô gái tên Joe gì đó mà ông vừa nói."
"Joe àh,anh....." Jen ngắt lời của Matt
"Tôi đã nói là tôi kô phải tên Joe, đừng gọi tôi bằng cái tên đó, chắc là ông đã nhận lầm ngừi rồi, xin lỗi tôi phải đi đây."
Matt vội đuổi theo Jen, anh xuống nước năn nỉ "Xin lỗi có lẽ là tôi nhìn lầm nhưng mà cô thật sự rất giống với 1 ngừi bạn của tôi."
Thấy thái độ khẩn khoản của Matt, Jen có hơi xiêu lòng "Cho dù là vậy cũng kô nên lợi dụng cơ hội để mà ôm tôi."
"Tôi biết chỉ là hiểu lầm mà thôi. Àh phải cô sống ở đâu mà lại tới đây 1 mình vậy?"
Jen ma lanh hỏi lại Matt "Sao tôi phải cho anh biết?"
Nhưng Matt cũng kô vừa anh trả lời "Chúng ta là bạn bè thì phải tìm hiểu nhau chứ!"
"Ha, coi bộ anh cũng miệng lưỡi lắm." Jen vừa cười vừa châm chọc, cô bắt đầu kể "Tôi từ nhỏ sống ở nước ngoài chỉ là mấy ngày nay mới về DL mà thôi, muốn đi dạo ở đây vài ngày kô ngờ lại đi tới đây thấy cảnh trường nên thơ cho nên mới ghé vào tham quan 1 chút."
Matt tò mò muốn biết thêm về cô gái tên Jen này, anh dò hỏi "Vậy cô có chị em hay bà con gì ở đây hay kô?"
Jen lắc đầu cương quyết "Kô có, gia đình chỉ có tôi là con một mà thôi. Mà nè bộ tôi thật giống với lại cái ngừi tên Joe lắm hả?"
"Kô phải là giống mà là rất giống cứ tưởng 2 ngừi là 1." Nói tới đây Matt kô nói thêm gì nữa cả 2 cùng im lặng ngắm nhìn những cánh hoa bị gió thổi rụng xuống mặt đất. Chợt Matt quay nhìn Jen rồi kéo tay cô đi.
"Tôi dẫn cô tới 1 chỗ này, tới đó cô sẽ hiểu."
Một phần vì tò mò nên Jen đã đi cùng với Matt kô hiểu sao từ trước tới giờ mỗi khi gặp ngừi lạ cô lúc nào cũng có lòng đề phòng rất cao nhưng hôm nay đối với Matt thì cái sự phòng hờ của cô đã tan biến đi mất, cô hoàn toàn đặt hết niềm tin lên ngừi đàn ông xa lạ mà cô mới gặp ngày hôm nay.