Mỗi ngày Doãn Nguyệt Nhan đều cho xe đứng trước chung cư nơi Tô Hàn và Tử Kiều ở.
Bà thường quan sát cô từ xa, có những ngày Tử Kiều đi bộ dọc theo con đường chung cư đến siêu thị mua sắm.Có ngày thì được Tô Hàn nắm tay đi dạo,mỗi khoảng khắc Tử Kiều mỉm cười, nhíu mày bà đều lưu giữ, tham lam nhìn mãi mà nhìn không chán.
Dạo gần đây, Doãn Nguyệt Nhan đi về rất vô chừng, dĩ nhiên Ngô Trí Lâm biết rõ bà dành thời gian cho ai.
Nhưng Ngô Trí Lâm không nói gì, chỉ lặng yên xem tình hình thế nào.
Cuối cùng Tử Kiều cũng hoàn thành xong bản thảo,lúc gửi qua cho Tô Nhược xem vô cùng vừa ý.Nếu không có gì thay đổi thì cuối tháng này Tử Kiều sẽ quay về thành phố A, cùng Tô Nhược casting chọn vai cho từng nhân vật..
Hôm nay sau khi tiễn Tô Hàn đi làm, Tử Kiều liền muốn đi siêu thị mua một chút thức ăn.Dạo gần đây buổi tối bọn họ sẽ quay về Tô Gia dùng bữa, cho nên Tử Kiều chỉ nấu cho bữa trưa.
Tô Hàn có thói quen dù bận đến thế nào trừ khi hẹn với đối tác nếu không anh đều sẽ tranh thủ về dùng cơm cùng cô.
Chưa kịp ra khỏi cửa, bên ngoài đã có tiếng chuông vang lên.Tử Kiều hơi nhíu mày thắc mắc người đến là ai, Tô Hàn thì có chìa khóa nhưng rõ ràng anh mới rời đi mà.
Tuy có chút khó hiểu nhưng Tử Kiều vẫn đi ra mở cửa.
Đập vào mắt Tử Kiều là một cô gái xinh đẹp nhưng vẻ ngoài thì rất kiêu kì.
Ngô Uyển khoanh tay trước ngực quan sát Tử Kiều một loạt từ đầu đến chân.Ánh mắt không thiện cảm nhíu lại, vẻ mặt tỏ rõ khinh thường.
Tử Kiều rất nhạy cảm,chỉ cần nhìn qua liền cảm nhận rõ thái độ rất lạ của cô gái trước mắt.
Cô nhẹ giọng hỏi..
- Xin lỗi cô tìm ai?
Ngô Uyển càng nhìn Tử Kiều càng lâu thì càng thấy không thuận mắt, cô ta ghét nhất bộ dáng nói chuyện dịu dàng kia còn giọng nói nhỏ nhẹ như thế nữa.Thì ra mỗi ngày đều dùng cái bộ dáng mong manh này để lừa gạt đàn ông sao.
Ngô Uyển nhếch môi.
- Tìm cô..
Tử Kiều không thích cách ăn nói của Ngô Uyển tuy Tử Kiều hiền lành nhưng cô cũng có nguyên tắc sống của mình.Với những người không tôn trọng người khác,cô sẽ không phí thời gian dành cho họ.
- Xin lỗi hình như chúng ta không biết nhau.
Ngô Uyển nắm lấy loạn tóc quấn nhẹ vào tay, hờ hững nói.
- Dĩ nhiên người như cô làm sao biết được Tôi.
Nhưng Tô Hàn thì khác...!
Đôi môi đỏ nhếch lên.
- Tôi chính là vị hôn thê của anh ấy..
Chân mày Tử Kiều nhíu lại, Ngô Uyển tin chắc mình đã hù dọa Tử Kiều.
Cô ta được nước sấn tới.
- Là đàn ông ham của lạ cho nên tôi không trách anh ấy.
Cô vốn cũng chỉ là thú vui qua đường.Còn tôi mới là vợ tương lai của Tô Hàn.Hôn sự của chúng tôi được hai nhà đồng ý,nếu không có gì thay đổi cuối năm nay chúng tôi sẽ kết hôn.
.
Truyện Hệ Thống
Nói đến đây nhìn vẻ mặt ngày càng lạnh nhạt của Tử Kiều, Ngô Uyển thuận tay lấy trong túi xách ra một sấp tiền thật dày, cô ta cầm đưa đến trước mặt Tử Kiều.
- Nếu cô biết điều tránh xa anh ấy ngay bây giờ,thì số tiền này sẽ là của cô.Nếu thấy chưa đủ, Tôi sẽ chuyển thêm cho cô .Chỉ cần cô nghe lời, làm theo ý tôi.
Tử Kiều nhìn chằm chằm vào sấp tiền cô ta ngoe nguẩy trước mặt mình.
Ngô Uyển nhếch môi,nghĩ rằng nắm trong tay phần thắng, còn nở nụ cười châm chọc.
Rốt cuộc Tử Kiều cũng hiểu cô gái này xuất hiện với mục đích gì rồi.
Khi cô ta luôn miệng nói là vợ chưa cưới của Tô Hàn, dĩ nhiên Tử Kiều có chút bất ngờ nhưng cô tin tưởng Tô Hàn, huống hồ hiện tại hai người đã kết hôn cô tại sao lại phải nghi ngờ tình cảm của anh.Dù cho chưa có sự ràng buộc hôn nhân so với bao nhiêu thứ Tô Hàn làm cho cô, tình cảm sâu sắc giữa hai người họ có ngốc cô mới nghi ngờ chồng mình.
Không có gì lấn cấn ở đây cả,nhưng dĩ nhiên cô vẫn muốn biết rõ quan hệ của Tô Hàn và cô gái này.
Dù Tử Kiều có ngốc cách mấy cô vẫn đủ thông minh để trắc lọc được đâu là lời thật hay giả.Mà nếu cần một lời giải thích cô vẫn chỉ muốn nghe chồng mình giải đáp.
Còn chuyện vợ chồng của cô chưa đến một người lạ có quyền xen vào.
Ngô Uyển cố gắng quan sát thần sắc của Tử Kiều, nhưng làm sao sắc mặt lại quá điềm nhiên.
Cô ta bực tức quát lên.
- Này,cô có nghe tôi nói gì không hả? Số tiền này đủ cho cô sống sung sướng một thời gian đấy.Hay là cô muốn ê mặt nhưng ra đi chẳng một đồng nào.
Bị tiếng quát của cô ta làm cho chói tai, Tử Kiều nhìn cô ta với ánh mắt khó hiểu.
- Rõ ràng chồng tôi không có gì khác ngoài tiền, tại sao tôi phải nhận tiền của cô làm gì.
Ầm..
Chồng?
????????????⬅️⬅️.
Danh Sách Chương: