Thể loại: ngôn tình hiện đại.
Lâm Gia hôn Dick một cái, nâng mặt anh lên cẩn thận xem xét, nửa ngày sau mới gật đầu nói: "Đã gần khép lại rồi, thật may là mặt mày không có hốc hác. Bằng không rất đáng tiếc."
Lúc đại chiến với Roddy Elias, mặt trái của Dick bị thương nghiêm trọng, lúc ấy có thể nói là đã hủy dung. Nhưng may mắn sau khi hoàn toàn dị biến hết phần thú thì khả năng khép lại tăng mạnh, và cứ thế trong vòng một tuần, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn trên mặt Dick chỉ còn lại có ba vết rất sẹo nông màu đỏ hồng. Lại qua mấy ngày, vết sẹo đó hoàn toàn biến mất, khôi phục bộ dạng ban đầu.
Dick cúi đầu hôn đầu ngón tay của cô một cái, cố ý cau mày hỏi: "Vì sao lại đáng tiếc? Chẳng lẽ mặt mày anh hốc hác, em liền không cần anh sao?"
Lâm Gia nhếch mày, ngón tay vẽ vòng trước ngực anh, cười nói: "Vậy nếu mặt mày em hốc hác, anh còn có thể muốn em sao?"
"Mặc kệ em biến thành cái bộ dạng gì, anh cũng đều yêu em muốn em." Dick không cần nghĩ ngợi thốt ra.
Mặt Lâm Gia đỏ lên, cắn răng nhéo cánh tay cứng rắn của anh một cái: "Từ lúc nào anh lại học được cách nói buồn nôn như vậy hả?"
Dick khẽ nghiêng đầu, hoài nghi hỏi: "Em không thích sao? Nhưng Lannok nói với anh, phụ nữ đều thích đàn ông nói như vậy."
Lâm Gia bụm miệng, buồn cười nói: "Anh thật đúng là xem Lannok là chuyên gia tình yêu mà."
Mắt xanh trong suốt của Dick lòe lòe tỏa sáng, anh ôm Lâm Gia, thành thật nói: "Anh cảm thấy con người cậu ta tốt lắm, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn hơn nữa còn rất lợi hại, theo đuổi bạn đời cũng rất có kinh nghiệm. Cậu ta là người được em chấp nhận trước, còn cùng em giao..."
Lâm Gia vội vàng bụm miệng của anh lại, đỏ mặt sẳng giọng: "A! Đừng nói nữa!" Mỗi lần nhớ lại lần đầu với Lannok, cô đều xấu hổ đến không biết trốn đâu. Vậy mà đám đàn ông này lại thích lôi việc này ra không ngừng ám chỉ cô, hết người này lại đến người khác.
Dick từ trong ngực phát ra tiếng cười ha ha, đưa lưỡi liếm liếm lòng bàn tay cô.
Nơi nhạy cảm nhất trong lòng bàn tay truyền đến một trận xúc cảm mềm ngứa ướt át, lòng Lâm Gia cũng theo đó run lên, đang muốn rụt tay lại thì đột nhiên trời đất đảo lộn, cả người đã bị Dick ngang bế lên.
Cô nhẹ gọi một tiếng, thật nhanh đưa tay ôm cổ Dick.
"Mau bỏ em xuống, đây là bệnh viện đó!" Lâm Gia xoay mặt tránh đi Dick đang đưa mặt tới gần tìm kiếm môi cô, đặt tay trên ngực anh cả giận nói: "Bác sĩ sắp tới kiểm tra rồi đó, sẽ bị người khác nhìn thấy."
Cô vặn vẹo người muốn nhảy xuống, bộ ngực no đủ lơ đãng ma sát qua trong ngực Dick, cơ thể anh lập tức sinh ra phản ứng, chẳng những không buông tay mà ngược lại càng thêm ôm chặt Lâm Gia.
Dick nhíu mày gắt gao nhìn Lâm Gia chằm chằm, ánh mắt vô cùng nóng cháy, lồng ngực rộng lớn không nhịn được phập phồng, giống như đang cực lực khắc chế gì đó.
Lâm Gia lập tức cảm thấy thắt lưng bị một vật cứng rắn đỉnh lên, dọa cô cứng người không dám lộn xộn nữa, run rẩy nói: diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn "Dick, vết thương của em vừa mới tốt lên, còn chưa thể..."
Dick không đợi cô nói xong, cúi đầu hôn lên môi cô. Đầu lưỡi cạy mở hàm răng Lâm Gia thăm dò đi vào đảo lộn hô hấp của của, cực nhanh quét khắp mỗi một chỗ nhạy cảm trong khoang miệng cô một lượt, tay lớn xuyên qua dưới nách cô len đến trước ngực, nhẹ nhàng kẹp lấy đỉnh nhọn vuốt ve.
Khoái cảm như dòng điện không ngừng đánh sâu khắp toàn thân cô, Lâm Gia chịu không nổi cong người ở trong ngực Dick, từ trong cổ họng tràn ra tiếng rên rỉ khe khẽ.
Ngoài cửa mơ hồ truyền đến tiếng nói chuyện với nhau, Lâm Gia hoảng sợ, mất hết sức cô mới cứu được lưỡi của mình ra khỏi miệng Dick, thở hồng hộc nói: "Dick, có người đến..."
"Đừng quan tâm đến bọn họ!" Dick không khỏi phân trần lại che lại môi cô, nhấc chân đá cửa đóng lại, gài chốt khóa, ôm cô xoay người đi đến bên giường.
Dick nhẹ nhàng đặt Lâm Gia lên giường, lưu luyến rời khỏi môi của cô, đứng thẳng dậy cởi áo quân đội ra để trần nửa người trên kiện mỹ. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Da thịt màu trà ẩn ẩn lóe ra ánh sáng trơn bóng, cơ ngực lực lưỡng căng chắc rõ ràng, sáu khối cơ bụng theo hô hấp của anh phập phồng, xương hông uốn lượn xuống dưới gợi cảm mê người.
Thấy Lâm Gia không nháy mắt nhìn mình, trong mắt anh liền tràn đầy kinh diễm, trong mắt Dick xẹt qua một tia ý cười, khóe miệng hơi cong lên, anh cố ý thả chậm động tác tháo dây lưng bên hông, cởi quần dài ra.
Lâm Gia chớp chớp mắt tỉnh táo lại, cô nhảy xuống giường giữ lấy quần áo Dick: "Làm ơn đi, đây là bệnh viện! Mau, đừng quậy nữa!"Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK