Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"May mắn còn kịp, chưa muộn." Lannok vội vàng đi vào, tóc dài màu đỏ vàng cột gọn gàng ở sau đầu, trên người mặc quân phục màu đen mới tinh, cả người thoạt nhìn đặc biệt anh tuấn.
Dick kinh ngạc hỏi anh: "Không phải hôm nay cậu phải đến sở phán quan họp sao?"
Lannok khoát tay, chẳng hề để ý nói: "Đã mấy ngày tôi không tới thăm Tiểu Gia rồi, nhớ muốn chết đây. Hôm nay cô ấy xuất viện, bằng mọi giá tôi nhất định phải tới, ai thèm quan tâm cái hội nghị cứt chó gì chứ."
Anh đi lên trước muốn ôm Lâm Gia một chút, Ngân Hổ tức giận xông đến nhe răng với anh, ôm chặt Lâm Gia vào lòng không chịu buông. Lâm Gia nhớ tới ngày đó Ngân Hổ bị không ít ủy khuất, cho nên cũng không đành lòng đẩy anh ra.
Lannok sửng sốt một chút, ngượng ngùng rút tay lại. Tính tình Tatu rộng lượng, thấy Lâm Gia và Lannok xấu hổ nên bước lên trước kéo Lannok qua một bên: "Gia có một số thứ muốn thu dọn, chúng ta hỗ trợ sửa sang lại một chút đi."
Lannok rất nhanh thuận theo, cùng Tatu xếp quần áo thu dọn đồ dùng hằng ngày của Lâm Gia.
Ngân Hổ đắc ý hừ hừ, cúi đầu hôn Lâm Gia một cái, chóp mũi vô cùng thân thiết cọ cọ mặt cô, trong đôi mắt màu lam toàn là vui vẻ, miệng phát ra tiếng khò khè như thú con làm nũng.
Lâm Gia nhịn không được cười lên tiếng, giơ ngón tay chọt trán anh một cái, sẳng giọng: "Anh hư quá đi!" Ngân Hổ vui vẻ nhếch miệng cười, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn không ngừng hôn hai má cô, trái một cái phải một cái không dứt, hoàn toàn coi người xung quanh không tồn tại, mãi đến khi Lâm Gia thật sự chịu không nổi nâng tay vỗ cằm anh, anh mới chịu bỏ qua.
Ngân Hổ đắc ý nghiêng đầu liếc nhìn Dick, lại phát hiện đối phương không có biểu lộ ra vẻ mặt hâm mộ ghen tị hận thù như trong tưởng tượng của mình, khóe miệng giật một cái, không khỏi có chút thất vọng. Lại nhìn Lannok và Tatu, tất cả đều đưa lưng về phía mình cẩn thận tỉ mỉ sửa sang lại quần áo cho Lâm Gia.
Ngân Hổ nặng nề hừ một tiếng, càng thêm ôm chặt Lâm Gia không chịu buông.
Lâm Gia không biết làm sao đưa tay nhẹ nhàng xoa nắn lỗ tai anh: "Anh nha, thật là trẻ con. Không phải em đã nói hôm nay sẽ chỉ ở bên anh sao, đừng buồn chứ."
Mắt Ngân Hổ chuyển động, ánh mắt chuyển qua đôi môi trơn bóng của Lâm Gia, nghịch ngợm nói:
"Em hôn anh đi, còn phải thật sâu, giống như trong phim mà Cain cho anh xem đó, đưa đầu lưỡi vào trong miệng anh, nếu vậy anh sẽ rất vui..."
Lâm Gia đỏ mặt, thầm nghĩ cái tên Cain này nhất định lại cho Ngân Hổ xem thứ bậy bạ gì rồi, không biết lại dạy cho anh cái thứ đen tối gì đây nữa.
Đúng lúc cô đang không biết nên trả lời như thế nào thì trên môi chợt truyền đến xúc cảm thô ráp ấm áp, Ngân Hổ vươn ngón trỏ vuốt ve môi cô, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn mắt xanh óng ánh như bảo thạch: " Trong phim "xuyên qua Paris cổ ", nhân vật nữ chính cũng là ở ngay trên đường cái chủ động hôn sâu nhân vật nam chính. Anh rất thích, cũng muốn Gia hôn anh như vậy."
Mặt Lâm Gia hồng như quả táo, thì ra Ngân Hổ là muốn trước mặt mọi người cùng cô dùng cách thức tiêu chuẩn nhất thực hiện nụ hôn sâu, từ lúc nào mà Cain háo sắc đã đổi thành cho nhóm nửa thú xem phim tình cảm lãng mạn rồi?
Lâm Gia thẹn thùng liếc mắt nhìn xung quanh một cái, người khác rất ăn ý quay lưng, làm bộ như chưa nghe thấy gì. Ngân Hổ thấy cô nhìn người khác liền bất mãn nhíu mày, tay phải nâng cằm Lâm Gia lên, làm cho cô nhìn thẳng vào mình, tay trái nắm thắt lưng cô ấn vào trong ngực, tầm mắt hai người giao nhau.
Ngân Hổ cúi đầu không chút do dự hôn môi cô. Cả người Lâm Gia cứng đờ, lập tức liền trầm tĩnh lại. Cô nhắm mắt lại vòng tay ôm cổ Ngân Hổ, hé mở hàm răng theo đuổi đầu lưỡi anh tiến vào, cái lưỡi thơm tho cùng anh chơi đùa triền miên, thậm chí cũng đưa sâu trong miệng anh thăm dò điểm mẫn cảm.
Đám người Dick dựng lỗ tai lên lắng nghe động tĩnh. Tatu cúi đầu, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, kích động đến lỗ tai cũng đổi màu, không ngừng run run.
Bởi vì Ngân Hổ không thích mặc quần áo mà mấy cúc áo sát cổ đều không cài, lộ ra một mảnh nhỏ lồng ngực kiên cố màu đồng. Lâm Gia bị anh gắt gao ấn vào trong ngực, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn đẫy đà đè ép trên lồng ngực lõa lồ của Ngân Hổ, theo hai người hôn càng lúc càng sâu thì cơ thể cũng qua lại ma sát.
Hô hấp Ngân Hổ trở nên dồn dập, cơ thể không khắc chế được run rẩy, dưới bụng một trận buộc chặt, cứng rắn đụng trên người Lâm Gia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK