Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi sáng Corey và Lâm Gia đến trường huấn luyện nữ sĩ quan báo danh trước, sau đó mới đưa cô đến bệnh viện thăm Kim Điêu tia chớp. Ai ngờ ở đại sảnh bệnh viện hai người gặp được Emma và An Đức.
Lúc Lâm Gia nằm viện, Emma cũng từng đến thăm cô một lần, sau đó bởi vì Emma muốn hiệp trợ quân đội Liên Bang dọn dẹp thế lực còn sót lại của Roddy Elias ở các khu mà hai người mới không gặp lại nữa.
Emma ôm bả vai cô, vẻ mặt kinh hỉ: "Em mới từ khu D9 trở về, cả người toàn mồ hôi ngay cả tắm cũng chưa tắm đã chạy đến đây gặp chị. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Ai ngờ y tá nói hôm qua chị đã xuất viện về nhà rồi. Em lại không biết chị đang ở đâu, đang định tìm Hoffman hỏi một chút thì chị liền xuất hiện, thật sự là may mắn! Mà chị trở về bệnh viện chi vậy?"
"Bọn chị đến thăm tia chớp." Lâm Gia cười nói: "Chính phủ Liên Bang sắp xếp cho chị một căn nhà ở ngay Nam Giao của thủ đô. Bọn Dick cũng ở đó chung với chị."
Mắt Emma sáng lên, giống như nghe được chuyện gì khiến cô hưng phấn không thôi chuyện. Cô lấy tay ôm má, làm như thật trên dưới đánh giá Lâm Gia một phen, nụ cười trở nên bỡn cợt: "Không phải tối hôm qua chị bị các anh Dick ăn làm sạch sẽ rồi chứ."
Thấy mặt Lâm Gia nháy mắt trở nên đỏ bừng, Emma kinh ngạc há to miệng, gào to nói: "Chị thật lợi hại, các anh Dick là nửa thú, ngay cả em cũng không dám nếm thử một lần cùng nhiều giống đực làm như vậy, thế nhưng chị..."
Lâm Gia thật nhanh che miệng của cô lại, thấp giọng nói: "Em nói bậy bạ gì thế! Chị không có điên như vậy. Là một đám đến, nhưng không phải tất cả lên cùng lúc, cũng không phải cùng một ngày."
Emma lấy tay Lâm Gia ra, đắc ý cười nói: "Đừng thẹn thùng, loại chuyện này không phải rất bình thường sao, em cũng thường xuyên làm như vậy mà. Bạn đời nhiều lắm, không có thời gian giải quyết cả một đám, lại càng không thể cùng nhau đến. Bất quá em cũng chưa thử qua nhiều người cùng đến như vậy."
Cô mở tay phải ra, đưa đến trước mặt Lâm Gia quơ quơ: "Nhiều quá em cũng ăn không tiêu."
"Đừng nói nữa! Loại chuyện này không cần phải nói cho chị nghe." Lâm Gia e thẹn đẩy tay cô xuống, nhìn thoáng qua An Đức đứng phía sau cô cũng đang đỏ mặt, thật nhanh nói sang chuyện khác: "An Đức, anh sẽ quân đội chứ?"
Đoạn thời gian trước An Đức bị quân bộ tạm thời cách chức để điều tra, Lâm Gia nghe Hoffman An Đức hẳn là sẽ không bị trục xuất khỏi quân đội, nhiều lắm là giáng cấp sau đó nhận vài năm rèn luyện xử phạt.
An Đức ngượng ngùng lắc đầu, vẻ mặt có chút cô đơn, rũ mi mắt nhìn xuống chân: "Vẫn chưa, phải đợi một tháng sau trọng tài quân sự kết quả."
Emma ôm lấy An Đức hôn một cái, cơ thể kề sát trong ngực anh, nâng tay vuốt ve bờ môi anh, cười xấu xa nói: "Vậy còn không tốt sao, vừa lúc em có mười ngày ngày nghỉ. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Nếu không anh liền ở bên em đi, mỗi ngày chúng ta đều ở bên nhau, muốn làm cái gì thì làm cái đó..." Lúc nói một câu cuối cùng, Emma cố ý kéo dài âm điệu, nhếch mày đá lông nheo với An Đức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK