...
“Kiều Kiều, Lục Ảnh đế đã thích cậu từ hồi cấp ba à?” Triệu Manh ngồi bên cạnh không nhịn được liền phát biểu ý kiến.
Kiều An Hảo cũng không để ý đến Triệu Manh, mà chỉ chăm chú nhìn anh trên màn hình di động, nhớ đến thời điểm quay Khuynh Thành thời gian, cô bị trợ lý của anh dẫn vào phòng, lúc ấy cô đưa cơm chiều cho anh, một đêm kia khi trời mưa xuống, cô cực kỳ kích động chạy ra phía trước cửa sổ, nhìn chằm chằm từng hạt mưa nhỏ bên ngoài, lúc ấy anh còn hỏi cô, cô cũng thích trời mưa sao?
Cô tinh tường nhớ rõ, giọng nói của anh lúc ấy, còn mang theo một chút vui vẻ.
Chỉ là cô không nhớ rõ, tới cùng là tại sao anh lại vui vẻ, cô nói đúng, sau đó còn hỏi anh, có phải cũng thích trời mưa không?
Đại loại đó là lần mà anh và cô nói chuyện nhiều nhất sau khi gặp lại.
Một đêm đó, anh nói anh vì một người, mà thích trời mưa xuống, trong lòng cô còn cảm thấy có kích động nho nhỏ, bởi vì cô cũng giống anh, cũng thích trời mưa, vì anh.
Cho đến bây giờ, cô mới giật mình, hóa ra, giữa bọn họ có nhiều điểm tương đồng như vậy, là vì đối phương.
-
“Lục tổng nói, mãi mới làm quen với cô Kiều, có phải nghĩa là, anh thầm mến cô ấy suốt một năm?”
Lục Cẩn Niên buông mí mắt xuống, giọng nói vẫn lạnh nhạt như cũ nhưng lại có chút thương cảm ẩn giấu trong đó: “Không phải một năm, mà là 13 năm.”
“13 năm?” người dẫn chương trình hoàn toàn bị con số này làm cho hoảng hốt: “13 năm cũng không phải một thời gian ngắn ngủi, rất nhiều người đều từng yêu đơn phương, nhưng cuối cùng đều bị đánh bại bởi hiện thực, Lục tổng sao có thể kiên trì như thế?”
“Cũng không phải tôi muốn kiên trì, mà là tôi không thể không kiên trì, bởi vì, lúc đầu, tôi đều đưa hết tất cả tình cảm cho cô ấy, từ nay về sau, không còn dư lại chút tình cảm nào cho người khác.” Lục Cẩn Niên nói lời này, vẻ mặt rất lạnh nhạt, nhưng giọng nói lại sâu sắc thâm tình vô cùng.
Người dẫn chương trình ngồi bên cạnh, bị anh làm cho ngẩn ra, tạm dừng một lúc mới hỏi: “Lục tổng làm sao để thông báo với cô ấy?”
Lục Cẩn Niên chưa bao giờ nói đến tình cảm và cuộc sống riêng tư của mình ở trước mặt truyền thông, bây giờ lại không hề có bất kỳ che giấu và trốn tránh nào, thẳng thắn nói ra: “Lúc đầu, tôi đưa cho cô ấy một món quà sinh nhật, đều phải phát tờ rơi suốt mấy tuần liền, đừng nói có thể cho cô ấy một cuộc sống tốt, ngay cả củi gạo dầu muối tương dấm chua trà, những thứ cơ bản nhất, tôi cũng không thể cho cô ấy.”
“Lục tổng sợ người phụ nữ mình thích, đi theo mình sẽ phải chịu khổ, cho nên vẫn không hề nói ra?”
Lần này anh không nói gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái.
“Nhưng là, nếu tôi nhớ không nhầm, sáu năm trước, Lục tổng đã giành được giải thưởng Nam phụ xuất sắc nhất, lúc đó thù lao đóng phim của anh đã rất cao rồi? Hoàn toàn có thể cho cô Kiều một cuộc sống tốt đẹp, tại sao anh vẫn không thổ lộ?”
“Tôi có đi thổ lộ...” Nhớ tới đêm hôm đó, anh từ Trường Sa đi về Bắc Kinh, đi suốt một đêm, chỉ vì hôm sau là sinh nhật của cô, nói với cô một câu sinh nhật vui vẻ và anh yêu cô, kết quả đổi lấy lại là: “Chỉ là, tôi còn chưa kịp thổ lộ, đã biết được cô ấy có hôn ước với người khác.”
“Người khác?” Về tin đồn của Kiều An Hảo, sợ là người dẫn chương trình cũng có nghe thấy: “Là anh Hứa Gia Mộc sao?”