“Kiều An Hảo, cô đừng ngậm máu phun người, cô có chứng cớ gì, chứng mình tôi đạo của cô?” Lâm Thi Ý bị Kiều An Hảo mắng, sắc mặt rất khó coi, âm thanh mở miệng vô cùng hung dữ.
“Bởi vì tôi không tin trên thế giới này có nhiều sự trùng hợp như vậy, có thể trùng hợp đến mức tôi và cô cùng có một ý tưởng múa vũ y! Lúc ấy tôi thật không rõ, hiện tại thì đã hiểu, sợ là vấn đề nằm ở cửa hàng may bộ váy vũ y đó!” Kiều An Hảo lúc đó đang lờ mờ, một chốc liền không thể nghĩ được xảy ra vấn đề ở đâu, nhưng là về sau cô nói chuyện này cho Lục Cẩn Niên biết, nghĩ đến cửa tiệm may đồ kia, sẽ biết cô muốn biểu diễn múa cổ gì đó, nếu Lâm Thi Ý biết được tin tức này, không khó để đoán ra được cô sẽ trình diễn cái gì, dù sao đó cũng là Triệu Phi Yến kinh điển.”
“Thế nhưng không sao, Lâm Thi Ý, cô không thừa nhận cũng không sao cả, dù sao cô có đạo lại ý tưởng của tôi, cũng không thể giành được giải nhất!”
Kiều An Hảo nói đến đây, dừng một chút, học thái độ vui sướng khi người khác gặp họa khi nãy của Lâm Thi Ý nói: “Thế nhưng, cũng thật sự là làm khó cô rồi, vì muốn ngáng chân tôi mà khổ tâm đi luyện múa, tôi nghĩ mấy ngày cô vì luyện múa, khẳng định rất khổ sở rồi? Suy nghĩ một chút, cô thật đúng là đủ thương cảm, thế nhưng, Lâm Thi Ý, tôi cảm thấy nói đến khiêu vũ, phương diện trên giường, có lẽ cô sẽ càng có sở trường hơn, dù sao cô cũng chuyện dựa vào thứ đó để mua vui cho đàn ông lấy tiền mà...”
Lâm Thi Ý dám dùng cô để kéo lên vết sẹo trong lòng Kiều An Hạ, như thế cô ta cũng đừng trách Kiều An Hảo không khách khí, xé rách mặt nạ của cô ta.
Lâm Thi Ý mỗi lần đều không thể sánh bằng Kiều An Hảo, lúc nào cũng đứng sau, bây giờ lại còn bị cô nói thẳng như vậy, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, quên mất trong bụng Kiều An Hảo đang có bầu, không hề nghĩ ngợi vươn tay, vung lên về phía mặt của Kiều An Hảo: “Kiều An Hảo, cô kẻ tiện nhân, cô câm miệng cho tôi!”
Nếu một tát này thật sự văng đến trên mặt của cô, chắc chắn cô sẽ đứng không vững, người sẽ đụng vào trên bồn rửa mặt.
Bốn rửa mặt kia, vừa lúc chạm đến bụng của cô, lực nếu như rất lớn, sợ rằng bảo bảo trong bụng cô ...
Kiều An Hảo hoảng hốt, mà lại không dám động tay với Lâm Thi Ý, sợ rằng đánh nhau với cô ta, chính mình sẽ thua thiệt, cho nên theo bản năng liền giơ tay lên, bảo vệ con của mình.
Mắt thấy tay của Lâm Thi Ý, đến mặt cô càng ngày càng gần, Kiều An Hảo đều đã nghe được tiếng giớ, cô theo bản năng liền nhắm hai mắt lại.
Sau đó bên tai cô truyền đến tiếng bạt tai vang dội.
Kiều An Hảo khắc chế người mình, sợ run lên một cái, lại không cảm giác được sự đau đớn trên mặt, ngược lại còn truyền đến hai tiếng bạt tai, lúc này cô mới kinh ngạc mở to hai mắt, lại thấy được một màn khó tin.
Vốn dĩ Lâm Thi Ý đang định vươn tay tát cô, lại bị Kiều An Hạ nắm được, mà Kiều An Hạ cả người nghiêm nghị đứng trước mặt cô ta, mang theo vẻ mặt phẫn nộ, ánh mắt cũng không chớp nhìn thẳng Lâm Thi Ý, vừa ngoan độc vừa nặng tay quẳng vài cái tát lên mặt cô ta.