• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: windy

Trải qua trận mưa rửa tội, bầu trời phủ lên một lớp khăn che mặt, che kín tầm nhìn của mọi người, tăng thêm một phần thần bí và yên lặng.

Phong ba trên internet dần dần trở nên bình thường, Mặc Khuynh Thành cũng đi học lại bình thường.

Nước mưa làm dịu cả một vùng đất, chồi non mọc lên mơn mởn, trong không khí có chứa hơi thở của bùn đất, Mặc Khuynh Thành đi trên đường nhỏ, tâm tình tự nhiên thoải mái.

“A, đây chính là Mặc Khuynh Thành kia đi.”

“Là cậu ta, Tiểu Hàm, cách xa cậu ta ra một chút, cậu ta tới gần sẽ không may đâu.”

“Sao lại thế?!” Hàn Tiểu Hàm kinh ngạc nhìn bóng dáng phía xa.

“Làm sao không biết, trước Dịch Hưng, bây giờ là Đường Phàm, một vào bệnh viện, một bị khai trừ, chuyện kia không phải là có liên quan tới cậu ta sao.”

Hàn Tiểu Hàm lại nói: “Hân Di, mình cảm thấy cậu ta không


3444708.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK