Tiền Trấn Xuyên cùng Lâm Nghiêm đều không nhịn được cười, dù sao Thẩm Trọng Thành cũng chỉ khi dính đến chuyện của Tạ Dư An mới có thể làm cho bọn họ cười được, thấy Thẩm Trọng Thành sa sầm mặt nhìn bọn họ chằm chằm, Tiền Trấn Xuyên sợ bị ông chủ Thẩm gây khó dễ liền tằng hắng gọng một cái điều chỉnh lại khuôn mặt, làm bộ quở trách Nghiêm Lâm: "Anh họ Lâm Lâm Nhi, sao anh có thể cười như vậy hả, anh cười thành như vậy thì Thành Thành Nhi có thấy vui vẻ hay không?"
"Hả?" Nghiêm Lâm nghe vậy liền nhướn cao đuôi lông mày, hỏi lại Tiền Trấn Xuyên, "Thế nói như cậu thì nó liền vui vẻ sao?"
Thẩm Trọng Thành đi đến ghế ông chủ của phòng họp rồi ngồi xuống, tiếp đó hỏi bọn họ: "Hai người nói nhiều như vậy sao không cùng nhau sinh một đứa nhỏ đi?"
Tiền Trấn Xuyên cảm khái nói: "Họ hàng gần không thể kết hôn nha."
Nghiêm Lâm cũng hùa theo cái mồm đầy vi diệu của Tiền Trấn Xuyên: "Đúng vậy, hai chúng tôi theo kiểu *tình yêu Platon là tốt rồi."
(*Tình yêu kiểu Platon là một kiểu tình yêu trong sáng, thuần khiết, chỉ có những mối liên hệ tinh thần và hoàn toàn không có quan hệ tình dục, đụng chạm xác thịt. <<theo GG>>)
Thế nhưng nói đùa thuộc về chuyện đùa giỡn, Tiền Trấn Xuyên cùng Nghiêm Lâm ở chính sự vẫn là phân rõ ràng, chờ khi các nhân viên trong hội nghị đi vào liền đổi thành vẻ mặt nghiêm túc.
Lúc tan làm, Nghiêm Lâm thấy Thẩm Trọng Thành dọn dẹp đồ đạc thì vừa rót nước vừa vừa hỏi Thẩm Trọng Thành một câu: "Muốn về hả?"
"Ừm." Thẩm Trọng Thành trả lời, "An An quay xong rồi, tối nay hơn sáu giờ là có thể về đến nhà."
Thế nhưng bây giờ mới hơn năm giờ rưỡi.
Thẩm Trọng Thành còn chưa đưa bà xã vào cửa mà đã tất bật chạy ngược xuôi lo cho gia đình như này quả thật rất khác biệt, Nghiêm Lâm và Tiền Trấn Xuyên thế mà lại hẹn buổi tối cùng đến khách sạn chơi, bọn họ đều là dân chơi từng đi qua vạn bụi hoa mà không dính một cái lá trên thân, hành vi phóng túng của hai người cùng Thẩm Trọng Thành tự động kiềm chế thật sự quá mức đối lập rõ ràng, bọn họ có thể hiểu là Thẩm Trọng Thành thích Tạ Dư An, nhưng không thể hiểu được cái mức độ yêu thích cẩn thận chu đáo cùng trân trọng như thế.
Nghiêm Lâm nói với Thẩm Trọng Thành: "Dì Năm không phải đã nói cậu mang theo Dư An về nhà lúc mở tiệc khánh thành sao? Anh mầy quả thật không hiểu, người lớn đều đã gặp qua rồi mà còn lo lắng gì nữa? Nếu được thì hai đứa cứ thừa dịp này mà trực tiếp công khai luôn đi."
Thẩm Trọng Thành dừng lại một chút, cụp mắt không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì, nhưng ngoài miệng vẫn là nói: "Muốn hiểu thì tự nhiên sẽ hiểu, không cần nhiều lời."
Nghiêm Lâm cùng anh xem như là đã trao đổi với nhau, thấy Thẩm Trọng Thành như vậy nhưng không biết là anh đã có chút lung lay, cho nên Nghiêm Lâm cong môi lắc lắc đầu, không nói gì thêm rồi đi khỏi phòng làm việc của Thẩm Trọng Thành.
Thẩm Trọng Thành cẩn thận suy nghĩ lời nói của Nghiêm Lâm một chút, cảm thấy cũng có chút có lý, anh lần này mặc dù là trượt tay dùng sai acc mà bình luận ở bài của Tạ Dư An, nhưng mà nhìn phản ứng của dân mạng như thế kia thì hình như chuyện anh cùng Tạ Dư An ở bên nhau không có tâm trạng bài xích gì nhiều lắm. Đương nhiên cái này cũng có thể là bởi vì mọi người nghĩ bọn họ chỉ là đang nói đùa thôi, không phải thật cho nên mới bình thường như vậy.
Sự thật cũng đúng là như thế.
Tạ Dư An tự cho là mình đã come out ở trên mạng rồi, nhưng bởi vì cậu vẫn chậm chạp không làm rõ người mình thích rốt cuộc là ai, cho nên đa số dân mạng đều nghĩ Tạ Dư An chỉ là đang nói đùa thôi, antifans hiện tại thường hay bảo cậu "bán hủ" nhằm cọ nhiệt để công kích cậu. nhưng hôm nay Tạ Dư An công khai đùa giỡn tính hướng của mình trên weibo lại chiếm được không ít sự tán thành của mọi người.
Mà câu trả lời của Quách Thanh Tâm rất nhanh đã tới, anh ta share bài weibo của ba mình:【Quách Thanh Tâm trả lời @Quách Lợi Dân: Con không phải cưới một "sao nữ" vào cửa nhà họ Quách, mà là cưới một người phụ nữ con yêu về nhà.】
【Phong cách tuổi trẻ: Thiệt hâm mộ!!!.】
【Con cáo: Trời quơi, tôi thấy hiện tại ông chủ Quách nhỏ mới thật sự là trùm cuối ấy, thật sự mong hai người có thể ở bên nhau! Chúc phúc!.】
【Dạ thưa con vẫn còn u mê Thất Thất lắm ạ: Thế nhưng mà ông chủ Quách nhỏ làm như này thật sự sẽ không.....】
【Biển mây đủ màu: Quách lớn Quách nhỏ cãi nhau, Tiểu Bách Hợp còn có thể bước chân vào nhà giàu có không? [mặt chó].】
【At trả lời @Biển mây đủ màu: Người ta yêu nhau là chuyện tốt, bà sao lại có cái ý nghĩ thấp kém như vậy?.】
Tạ Dư An sau khi nhìn thấy bình luận này trên weibo thì cuối cùng cũng buông xuống sự lo lắng đang căng chặt, cậu bỏ qua vài bình luận thấp kém, dùng acc clone của mình mà bình luận: 【 Hâm mộ.】
Thẩm Trọng Thành từ gương chiếu hậu nhìn thoáng qua Tạ Dư An, giống như là nhìn được suy nghĩ trong lòng của cậu mà nhươn nhướn mày hỏi: "Cũng hâm mộ?"
"Dạ?" Tạ Dư An ngước mắt nhìn về phía Thẩm Trọng Thành, trong mắt có chút nghi hoặc.
Thẩm Trọng Thành nói tiếp: "Anh thấy trong mắt em tràn đầy vẻ hâm mộ ấy, cũng muốn công khai chuyện tình cảm giống như bọn họ sao?"
"......Tất nhiên là không phải!" Tạ Dư An vội phủ nhận, thế nhưng sâu dưới đáy lòng quả thật có chút hâm mộ____ cậu không phải hâm mộ Quách Thanh Tâm cùng Bối Nghê Hạm có thể công khai chuyện tình cảm, mà là hâm mộ bọn họ có thể được nhiều người chúc phúc như vậy. Cũng không biết cậu với Thẩm Trọng Thành nếu có ngày có thể quang minh chính đại dắt tay nhau đứng ở trước mặt mọi người thì có thể được chúc phúc hay không.
Tạ Dư An thầm thở dài một hơi, thoáng nhìn qua Thẩm Trọng Thành thì phát hiện anh hình như có chút.... thất vọng? Tạ Dư An tưởng bản thân bị hoa mắt, đang chuẩn bị nhìn kĩ một chút thì sắc mặt Thẩm Trọng Thành đã biển lại thành dáng vẻ bình tĩnh lúc ban đầu mà hỏi cậu: "Cho nên cục cưng em hôm nay có thể về nhà là bởi vì quay xong? Thân thể còn chỗ nào không thoải mái không?"
"Cũng bình thường." Tạ Dư An trả lời anh, "Em thấy đều tốt, vốn cũng không có bệnh nặng gì. Hậu kì bên đoàn phim có thể sẽ muốn bổ sung thêm vài cảnh, bổ sung xong là có thể hoàn toàn kết thúc, tiếp theo chỉ cần chờ cắt nối biên tập thật tốt rồi ghi âm thoại là được."
Thẩm Trọng Thành cong môi cười: "Cho nên hôm nay là em lén chạy ra ngoài để chơi với anh sao?"
"Đúng đó, anh không phải đau lòng sao?" Tạ Dư An từ phía sau nhéo mặt của Thẩm Trọng Thành một cái, "Cho nên em mới trở về cùng anh nè."
Những lời cuối của Tạ Dư An nhẹ nhàng như đang thì thầm, dù sao thì lúc nói ra những lời này với Thẩm Trọng Thành giống như đang ám chỉ điều gì vậy, mà đôi mắt của Thẩm Trọng Thành cũng theo giọng nói của Tạ Dư An mà dần trở nên u ám.
Vì vậy mà hai người sau khi tiến vào cửa, Thẩm Trọng Thành liền đem Tạ Dư An đè lên cánh cửa.
"Nhiều lần như vậy rồi mà anh còn chưa chơi chán cái tư thế này sao?" Tạ Dư An vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, mới cười hơn phân nửa chợt nhớ tới lần trước Thẩm Trọng Thành đem cậu đè lên cánh cửa làm chuyện hư hỏng, liền đem dáng vẻ tươi cười nuốt ngược về.
Thế nhưng Thẩm Trọng Thành đã thấy Tạ Dư An nhếch khóe môi cho nên nhíu mày nói: "Ồ, cũng không biết lần trước là ai sửa lại biệt danh trong điện thoại, muốn cùng anh chơi người vợ lầu trên nhỉ."
Dù cho hiện tại hai người đã rất giống một cặp vợ chồng rồi, thế nhưng khi nhắc đến sự việc kia thì Tạ Dư An vẫn cảm thấy rất xấu hổ, cậu giơ tay lên đẩy Thẩm Trọng Thành nhích ra một chút rồi lôi cái móc chìa khóa ảnh X quang xương sườn mà sáng nay anh đã đưa cho cậu ra rồi nói: "Anh còn không biết xấu hỏi mà nói, anh sao lại tặng em cái này?"
"Ảnh phổi vợ chồng, anh cũng có, em không vui sao?" Thẩm Trọng Thành cúi người muốn hôn Tạ Dư An, "Đừng nói sang chuyện khác, lần trước không chơi được thì hôm nay chúng ta sẽ chơi vợ lầu trên."
".... Không chơi cái này được không?" Tạ Dư An đối với cái loại play này đã có bóng ma tâm lí cho nên dè đặt thương lượng với Thẩm Trọng Thành, "Chúng ta chơi cái khác ha?"
Thẩm Trọng Thành lạnh lùng từ chối: "Anh chỉ muốn chơi cái này."
"Chơi cái khác ha." Tạ Dư An cũng học theo Thẩm Trọng Thành mà cò kè mặc cả, "Cục cưng ngoan nha."
"Đừng chơi là sao? Anh mỗi ngày mệt mỏi hầu hạ em như vậy, em thu hồi nhiều fan nam đau lòng như thế mà chút nguyện vongj nhỏ cũng không chịu thỏa mãn anh sao?" Thẩm Trọng Thành cắn lên phần thịt mềm chỗ má của Tạ Dư An rồi thấp giọng hỏi cậu.
"Em ở dưới cũng mệt mỏi mà." Tạ Dư An có chút tủi thân, Thẩm Trọng Thành dũng mãnh như vậy, cậu nhiều lần xin lần sau chơi tiếp mà Thẩm Trọng Thành cũng không chịu nghe.
"Ở dưới mệt?" Thẩm Trọng Thành cười xùy một tiếng rồi nói, "Vậy tối nay em ở trên đi."
"Em ở trên?" Tạ Dư An mở to hai mắt, có chút không dám tin.
Cậu là thuần 0, thế mà Thẩm Trọng Thành hôm nay lại muốn cậu ở phía trên... cơ mà đây là yêu cầu của Thẩm Trọng Thành, cậu nhìn vào hai mắt anh, cắn răng nhớ lại các động tác mà Thẩm Trọng Thành đã chơi cậu mà bắt chước theo, thử lại trên người Thẩm Trọng Thành.
Tạ Dư An như người trên mây mà bước vào phòng tắm, còn theo thói quen mà làm sạch cửa sau trong khi Thẩm Trọng Thành đã nói hôm nay cho cậu ở phía trên.
Lúc trèo lên giường chuẩn bị hết tất cả để làm thì Tạ Dư An phát hiện vẫn rất mệt, hèn chi nhiều người thích nằm hưởng thụ như vậy, thế nhưng vừa để vào phía sau, ngay lúc Tạ Dư An chuẩn bị kiên cường làm một lần thì Thẩm Trọng Thành chợt nhéo vào eo cậu một cái rồi nói: "Em trước tiên nằm xuống đi cục cưng, anh giúp em mở rộng."
Tạ Dư An sửng sốt một chút rồi hỏi Thẩm Trọng Thành: "Thế nhưng không phải là em ở phía trên sao?"
"Đúng vậy, cho em ngồi ở trên đùi anh mà tự di chuyển." Thẩm Trọng Thành thong thả nhìn cậu, cười một cái rồi nói, "Hay là em muốn tự mở rộng? Hôm nay sao em lại chủ động nhiều như vậy?"
Tạ Dư An theo phản xạ mà nói: "Em cho rằng anh muốn em đâm anh cơ."
Hóa ra chuẩn bị cả nửa ngày vẫn là cậu ở phía dưới, cái này với ở trên căn bản là không trùng với suy nghĩ của cậu!
Thẩm Trọng Thành: "....."
"Em không được, quá nhanh." Thẩm Trọng Thành như sự thật mà nói, "Em cũng không có sức nữa, không bằng tối nay chúng ta chơi trò "ông xã không ở nhà, công nhân sửa ống nước sau khi vào cửa liền ép buộc em làm chuyện này"? Dù sao thì đến đẩy anh em cũng đẩy không ra, vốn chỉ là diễn thôi."
Tạ Dư An chả rõ trong đầu Thẩm Trọng Thành sao cứ suốt ngày đưa ra nhiều cái ý nghĩ dâm dục như vậy, cậu nghe thế thì thẹn quá thành giận, lăn sang bên cạnh Thẩm Trọng Thành nằm xuống rồi nói: "Không chơi, em không muốn ở phía trên, em mệt."
Thẩm Trọng Thành cong môi, cái gì cũng không nói mà xoay người đem hai cổ tay cậu nhẹ nhàng đè lên đỉnh đầu, bắt đầu trêu chọc phần dưới thân cậu. Chờ khi Tạ Dư An bị anh đụng chạm đến nóng lên thì Thẩm Trọng Thành cũng học theo bộ dạng của Tạ Dư An, lăn trên giường nằm bất động rồi nói: "Chẹp, em nói đúng đó cục cưng, ở phía trên mệt chết được, vẫn là em ở phía trên đi."
Tạ Dư An là kiểu không trên không dưới, biết Thẩm Trọng Thành đang cố ý chọc cậu nhưng vẫn là không chịu khuất phục, vẫn cứng rắn nói: "Em không làm, chân em đều mềm nhũn rồi."
Thẩm Trọng Thành cười cười hỏi cậu: "Chúng ta còn chưa bắt đầu mà soa em lại mềm nhũn?"
Tạ Dư An nói: "Em chỉ là nhớ lại cái hình ảnh kia mà chân đã mềm nhũn rồi được chưa?"
Thẩm Trọng Thành: "..."
Tạ Dư An: "...."
"Đồ ăn." Thẩm Trọng Thành nói với Tạ Dư An.
Anh xoay người ôm lấy Tạ Dư An, ở trên cổ cậu mà cọ cọ, nói: "Giọng điệu này của em chính là đồ cặn bã."
"Anh nói sao thì chính là vậy." Tạ Dư An trích lời của kẻ cặn bã mà nói tiếp, "Anh yếu như thế mà tưởng em không có biện pháp sao."
Thẩm Trọng Thành thấy Tạ Dư An ngày càng ngông cuồng thì nhướn mày nói: "Vậy em không phải đồ ăn thì em ở phía trên sao?"
Tạ Dư An lạnh lùng nói: "Không ở trên."
"Vậy em cũng là đồ ăn." Thẩm Trọng Thành cắn lấy vành tai Tạ Dư An, "Muốn cùng anh cọ súng?"
dương v*t Tạ Dư An run rẩy, thế nhưng vẫn duy trì sự lạnh lùng của mình mà thừa nhận nói: "Đúng, chính là muốn bắn."