Nhưng người trong cung cũng gần như có thể hiểu được chỗ Bảo Phi rất khó xuống tay, có người của Hoàng Thượng ở bên nhìn, ai dám không biết sống chết mà dùng thủ đoạn ngay trước mắt hắn?
Gần như người người đều đỏ mắt, Bảo Phi, con gái một quan viên Đại Cật vào cung chưa tới một năm như ngồi tên lửa phóng vù vù tới phi vị trắc nhất phẩm! So sánh thế mới thấy “kỳ tích” Dung Phi dùng mười năm từ tầng thấp nhất lên tới phi vị dần dần chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Cho nên sự thật chứng minh, khi tình yêu chân chính của Hoàng Đế xuất hiện, tất cả những chỗ không hợp lý trong hậu cung đều có lời giải thích chính đáng.
…
Tuy gần ba tháng bắt đầu nôn nghén nhưng dù sao cũng không xuất hiện tình hình nghiêm trọng như Hoàng Hậu, thân thể Yến An Quân đã được hệ thống cải tạo gần như hoàn mỹ, căn bản tốt cho nên chỉ nôn nghén một thời gian, qua đi là thôi. Vậy nên khi Nhàn Phi không mời mà đến, nhìn thấy một Yến An Quân tinh thần no đủ, sắc mặt hồng hào… nào có kiểu tái nhợt như nàng tưởng tượng.
Ánh mắt Nhàn Phi lóe lên, cung nữ bên cạnh đặt hộp thức ăn xuống bàn.
Nhàn Phi dù không cười nhưng vẫn thấy được nét mặt nàng hơi hiền hòa, nàng nắm tay Yến An Quân dịu dàng nói, “Sớm nghe nói đến Bảo Phi muội muội, có điều Bảo Phi muội muội luôn bị Hoàng Thượng giấu trong Dưỡng Tâm Điện, tới hôm nay tỷ tỷ mới có cơ hội vấn an muội muội.”
Nhàn Phi tuy là cung phi trắc nhất phẩm nhưng nếu không được Thiệu Tuyên Đế cho phép là tuyệt đối không thể vào Dưỡng Tâm Điện. Gần đây vì Yến An Quân có thai nên Thiệu Tuyên Đế đã nghiêm cấm Dưỡng Tâm Điện, bình thường đuổi đi không biết bao nhiên cung phi mượn cớ tặng cháo để tranh sủng.
Cho nên hôm nay thừa dịp Thiệu Tuyên Đế vào triều, Nhàn Phi lần đầu tiên khai hoang đi vào Dưỡng Tâm Điện.
Hoàng Thượng không ở đây, Yến An Quân to nhất đương nhiên làm chủ Dưỡng Tâm Điện.
Bởi vậy khi thị vệ vào thông báo Yến An Quân có thể nói là lắp bắp giật mình.
Nàng nghĩ nghĩ, cảm thấy giữa mình và Nhàn Phi không có liên hệ gì, không biết lần này Nhàn Phi tới có chuyện gì? Tuy nói trong cung đồn đãi Nhàn Phi trời sinh lạnh nhạt, nhưng trong tiềm thức Yến An Quân vẫn không tin. Có lẽ đây là một loại trực giác khó hiểu, mỗi lần nhìn thấy Nhàn Phi nàng đều cảm thấy người này… lạnh nhạt quá mức!
Nếu trong cung thực sự có người lạnh nhạt như vậy thì đã sớm tìm phật đường một mình niệm kinh, làm gì có chuyện thường xuyên xuất hiện? Hơn nữa mỗi lần trong cung xảy ra chuyện lớn Nhàn Phi đều vội vàng tới…
Nếu vậy, Nhàn Phi đang thể hiện vị trí phi tử lớn lao của mình? Hay chạy tới xem trò vui?
… Bất kể phán đoán nào là đúng cũng tuyệt đối không phù hợp với biểu hiện “lạnh nhạt” của Nhàn Phi.
“Hoàng Thượng quả thật có quan tâm tới thần thiếp chút ít, nhưng cũng chỉ vì thần thiếp đã cứu giá ở bãi săn. Thần thiếp nghĩ, nếu đổi thành Nhàn Phi nương nương tất cũng sẽ hành động như thần thiếp đúng không?”
Nhàn Phi siết chặt khăn trong tay, bỗng nhanh miệng trả lời: “Đó là đương nhiên, thân là phi tử của Hoàng Thượng, nếu lúc đó ta ở bên cạnh Hoàng Thượng thì cũng là như Bảo Phi muội muội thôi.”
Giọng điệu của Nhàn Phi có chút nghiêm túc, cẩn thận nghe còn lộ ra chút không cam lòng, tình huống này đến tận khi nói xong nàng mới nhận ra, vì thế lại dịu giọng nói, “Bảo Phi muội muội làm vậy thật khiến tỷ tỷ vui mừng, nếu Hoàng Thượng có chuyện gì sẽ dao động nền tảng Cao Thú.”
Vẻ mặt Nhàn Phi không giống làm bộ.
Yến An Quân che miệng cười khẽ, trong mắt thoáng hiểu ra, xem ra Nhàn Phi quả thật không lạnh nhạt như mặt ngoài, càng giống như che giấu vì có mưu đồ, nghe giọng điệu của nàng ta tựa hồ cực kỳ để ý Thiệu Tuyên Đế. Không phải Nhàn Phi sớm chung tình với Hoàng Thượng đấy chứ?
Nhưng nếu đã vậy, vì sao hàng năm nàng bằng lòng làm người vô hình?
Hôm nay Yến An Quân mặc một bộ áo cộc bằng sa tanh, bởi vì đang mang thai nên không thắt đai lưng, màu này khiến da thịt kiều diễm của nàng càng thêm sáng bóng.
Yến An Quân xinh đẹp đã vượt qua Dung Phi, Mộc Dung Cơ lúc nào không hay, hiện tại có thể nói hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất mỹ nhân hậu cung.
Nhàn Phi nhìn chằm chằm vào nụ cười của nàng mà thất thần, lần đầu tiên lộ ra ánh mắt ghen tị, không thể không nói, ông trời ban cho Bảo Phi bề ngoài càng lớn càng đẹp.
Nhàn Phi nắm tay Yến An Quân cùng nhau thi lễ rồi mới đưa hộp thức ăn trong tay ra, Nhàn Phi mỉm cười nói, “Nghe nói Bảo Phi muội muội có thai, bình thường ta cực kỳ rảnh rỗi nên làm chút điểm tâm đến thăm muội muội, mau nếm thử xem, mong muội muội đừng ghét bỏ tay nghề.”
“Thật không khéo, thần thiếp vừa mới dùng đồ ăn sáng, lúc này đang no, chỉ sợ phải phụ tấm lòng của Nhàn Phi nương nương rồi.”
Yến An Quân nhìn hộp thức ăn, giơ tay nhận lấy lại không mở ra.
Nụ cười của Nhàn Phi đông cứng trên mặt.
Một lúc sau nàng thở dài: “Bảo Phi muội muội không cần đề phòng như thế, ta biết Bảo Phi muội muội đang lo lắng cái gì. Nay muội muội có bầu, đương nhiên không động tới đồ ăn người ngoài đưa tới, có điều Bảo Phi muội muội không biết, trong cung này người không cần để phòng nhất là ta.”
Yến An Quân im lặng không lên tiếng.
Nhàn Phi liếc nhìn nàng một cái rồi vỗ vỗ tay nàng, “Trong cung này, chỉ có ta là không hề có hy vọng xa vời với sự sủng ái của Hoàng Thượng.”
“Thật ra cũng chẳng phải bí mật gì. Bởi ta vốn là thê tử của Khang Vương, năm đó Khang Vương bị ám sát bỏ mình, Hoàng Thượng thương hại mới đón ta vào cung chăm sóc, qua nhiều năm ta cũng lên tới phi vị.”
Nhàn Phi cười hiền hòa: “Hiện giờ ta chỉ mong Hoàng Thượng có nhiều con nối dõi, làm sao có chuyện sẽ hại muội muội được?”
Yến An Quân nghe vậy cảm thấy lời nói của Nhàn Phi sao giống tiết mục em trai cùng chị dâu khổ vì tình thế nhỉ?
Hay là nàng suy nghĩ nhiều?
“Vân cao này không giống với bánh Ngự Thiện Phòng làm, là tự ta chọn nguyên liệu, đều là tốt nhất. Nghe nói muội muội gần đây không có khẩu vị, có thể ăn thử mấy miếng xem có hợp ý không. Nếu muội muội nhất định từ chối thì sau này tay nghề của tỷ tỷ quả thật không dám mang ra khoe nữa.”
Nhàn Phi cười khẽ một tiếng, trực tiếp mở hộp thức ăn lấy ra hai đĩa bánh, một đĩa là điểm tâm màu xanh biếc, một đĩa khác bánh nhân màu đỏ, nhìn bề ngoài đều rất ngon miệng.
Lúc này Lộc Nhi cùng một cung nữ bưng trà tới cho Nhàn Phi, Lộc Nhi đặt nước táo đỏ trước mặt Yến An Quân rồi nói nhỏ: “Nương nương nhất định phải uống nhiều một chút, đây là Hoàng Thượng đặc biệt dặn dò.”
Lộc Nhi nói xong đảo mắt nhìn cái bàn, thấy trên đó là hai đĩa bánh, Lộc Nhi lại nhìn hộp thức ăn đột nhiên xuất hiện kia, nào có chuyện không biết thứ này do Nhàn Phi nương nương mang đến?
“Muội muội mau thừa dịp nóng ăn đi, để lâu sẽ nguội mất.”
Nhàn Phi đứng lên đi tới bên cạnh Yến An Quân, bưng cái đĩa sát lại.
Yến An Quân liếc nàng một cái, nàng có Thẻ Giữ Thai của hệ thống, không sợ điểm tâm có độc hay không, có điều gần đây nàng cứ ăn cái gì là nôn nghén cực kỳ…
Mà hiện giờ Nhàn Phi tới gần thế này có khi nào…
“Chủ tử…”
Lộc Nhi vội vàng lắc đầu với nàng ý bảo nàng đừng ăn, vẻ mặt có chút lo lắng. Nhàn Phi nương nương này bình thường nhìn có vẻ không tranh giành, lúc này tới Dưỡng Tâm Điện lắc lư cái gì?
Chủ tử nhà nàng đang có thai, sao có thể ăn lung tung?
“Không sao, nếu Nhàn Phi tỷ tỷ muốn thần thiếp thử thì thần thiếp nếm thử tay nghề của tỷ tỷ xem sao.”
Yến An Quân nhón một miếng bánh lên, cho vào miệng trong ánh mắt chờ đợi của Nhàn Phi.