''Sở Nhi dạo này cậu ấy bận lắm sao, bữa giờ chẳng thấy cậu ấy đi chung với anh ''
Trạch Dương tay nhấn đầu bút, ngòi bút phía dưới theo đó lộ ra, anh đáp ''Gần nghỉ tết rồi, cậu ấy chắc lại cãi nhau với mẹ.
Mọi năm gần tết đều như thế, hần như từ nhỏ thì con nhóc đó đã thường xuyên đón giao thừa ở nhà anh ''
Bạch Tuấn Minh ngớ người nhớ ra, quả thật chẳng biết từ bao giờ mà khi còn nhỏ mỗi lần tết cậu đều thấy Triệu Sở Nhi ở bên nhà Trạch Dương khi cậu cùng mẹ đi chào hỏi hàng xóm mùng một lấy lộc đầu năm.
Mỗi lần như thế trong nhà Trạch Dương sẽ có một cô nhóc gương mặt xinh xắn chơi cùng anh, lớn hơn một chút là học cấp hai vẫn thế, cậu vẫn cùng mẹ đi chào hỏi hàng xóm mùng một tết và thấy cô bạn Triệu Sở Nhi ở nhà Trạch Dương.
Lúc nhỏ cậu vốn tưởng Trạch Dương và Triệu Sở Nhi là anh em họ gì đấy nên mỗi lần tết Triệu Sở Nhi ở nhờ nhà họ hàng là Trạch Dương nhưng đến lúc lớp 8 khi cái thân với anh rồi biết biết rằng Triệu Sở Nhi và anh chẳng phải họ hàng gì cả, đơn thuần chỉ là bạn bè từ nhỏ, mẹ của Trạch Dương rất thích Triệu Sở Nhi nên lúc tết mới cho ở cùng.
Cậu nhìn anh thắc mắc hỏi.
''Tại sao mỗi lúc tết thì cậu ấy luôn cãi nhau với mẹ vậy? ''
Trạch Dương khựng tay lại, có chút không muốn nói lý do trên khuôn mặt nên im lặng hồi lâu, cậu nhìn anh như thế dường như tưởng chừng anh không trả lời nên không hỏi tiếp, không ngờ giọng nói của Trạch Dương sau đó cất lên.
'' Năm lớp 3 cậu ấy qua nhà họ hàng đó tết, chỉ nhớ khi mùng ba về thì cậu ấy tức tốc chạy qua nhà anh khóc lóc kể rằng anh họ học lớp 9 của cậu ấy có ý q.u.ấy r.ố.i khi ngủ nhờ phòng lúc đêm, may mà con nhóc này vốn thông minh từ nhỏ nên liền lấy cớ muốn đi vệ sinh liền chạy ra khỏi phòng rồi ngồi sau nhà suốt đêm.
Mẹ của Triệu Sở Nhi không biết chuyện này nên mỗi lúc tết vì muốn lấy lòng người chú giàu có nên muốn dẫn cậu ấy đến đó chúc tết, thế là mỗi năm chuyện này đều lặp lại khi gần đến tết, cũng vì thế mỗi năm cậu ấy luôn trốn sang nhà anh để đón giao thừa ''
Nói đến đây khoé miệng anh liền cong lên, nhưng không có nét vui vẻ thay vào đó là nụ cười khổ bất lực mới đúng.
''Triệu Sở Nhi con gái của cặp vợ chồng già có thuộc tầng lớp thượng lưu nghe thích thật đấy...nhưng chẳng ai biết được làm con gái của hai người họ phải khổ sở như thế nào ''
Bạch Tuấn Minh im lặng, đưa tay sờ lên gò má của anh ôn nhu muốn nói mấy lời an ủi anh nhưng lại không biết nói gì vì chính cậu cũng hiểu rõ.
Trạch Dương và Triệu Sở Nhi là một loại quan hệ bạn thân khác giới đúng nghĩa, dường như Trạch Dương xem Triệu Sở Nhi là em gái của mình chứ không phải bạn bè.
Cậu chắc chắn như thế bởi vì lúc lớp 9 có một bài tập văn viết về người thân khác giới mà bản thân quý mến, yêu cầu của bài văn là không được tả mẹ vì năm ấy có một vụ việc bạo lực gia đình xảy ra chấn động cả nước, người bạo lực là mẹ nên nhà trường đã loại bỏ đối tượng này ra.
Nhớ khi ấy cả lớp đều tả em gái, chị gái hoạt cô,dì vì đề văn là tả người thân của mình. Chỉ có mỗi Trạch Dương trong lớp là tả Triệu Sở Nhi nên năm ấy cả trường đều đồn hai người họ thích nhau.
Thật ra cậu lúc đó không quan tâm chuyện này, chỉ biết được rằng đối với Trạch Dương thì Triệu Sở Nhi là người phụ nữ quan trọng chỉ đứng sau mẹ anh.