• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


~*~
Đáp lời yêu cầu của Thiên Mị, Bạch Tử Họa cùng Hoa Thiên Cốt đã khôi phục thành Thiên Tầm cùng nhau tham gia tiệc cưới của hắn và mười ba vị hồ Ly Tinh tỷ tỷ.
Bạch Tử Họa cùng Thiên Tầm ngồi ngay ngắn ở trên ghế, đầu tiên là Thiên Mị kính trà cho bọn họ, tiếp theo là mười ba người con dâu từng người dâng trà cho bọn hắn.
Nhóm Hồ Ly Tinh thấy Thiên Tầm tự nhiên là cực kỳ vui mừng, chỉ là thấy Bạch Tử Họa đã có chút mất tự nhiên, có phần khẩn trương cùng e ngại.
Mới đầu mấy chén còn được, nhưng suốt mười ba chén, có khi nào hơi nhiều hay không.
Thiên Tầm thì không thấy gì, chỉ thấy vui mừng, nhưng Bạch Tử Họa bất giác là lạ. Đương nhiên, người khác không nhìn ra.
Rốt cục tới lúc động phòng, Bạch Tử Họa đột nhiên thấy kỳ quái, không lẽ Thiên Mị đồng thời ngủ mười ba tân nương sao? Không tránh khỏi quá mức, hoàng đế cũng đâu đến mức như thế !

Hắn thật sự không nhịn được, lại không biết nói như thế nào, xấu hổ một hồi rồi ngập ngừng nói với Thiên Tầm: “Địa phủ các con đều ngủ ở trên giường sao?”
Thiên Tầm cảm thấy được sư phụ hỏi lời này kỳ quái, trả lời: “Đương nhiên.”
“Thế nhiều người ngủ trên giường có chật không?”
Thiên Tầm nhất thời không hiểu gì, lại ngẫm lại, thì ra Bạch Tử Họa là ý này, không nhịn được khẽ cười nói: “Sư phụ, không sao đâu! Bọn họ đều sống cùng nhau từ nhỏ đến lớn, đều là người thân nhất của nhau, không thể lấy tiêu chuẩn bình thường để so sánh!”
Sư phụ nhìn thì nghiêm túc, thì ra suy nghĩ cũng thật phức tạp!
Bạch Tử Họa nghe Thiên Tầm nói như vậy cũng không nói nhiều lời nữa, thì ra chỉ Minh phủ bọn hắn đặc sắc thôi. nét riêng của Minh phủ
Qua kỳ hưởng tuần trăng mật, Thiên Mị mang theo nhóm hồ Ly Tinh quay về Vân Sơn thăm hỏi cha mẹ hắn, Hoa Thiên Cốt vội vàng chuẩn bị cho bọn họ rất nhiều đồ ăn phong phú.

Trên bàn cơm, mười ba vị hồ Ly Tinh cướp lấy đĩa rau gắp cho Thiên Mị. Người này nói, Đại vương nếm thử chút này, kẻ kia lại nói, Đại vương lại nếm thử chút này! Thiên Mị rất hưởng thụ, một miếng lại một miếng không ngừng vào miệng.
Hoa Thiên Cốt nhìn cảm thấy rất tốt, tình cảm vợ chồng rất tốt, nàng làm một người mẹ dĩ nhiên cao hứng. Bạch Tử Họa nhìn khung cảnh này lại cảm thấy không khí không khỏi có chút phóng túng, chỉ ăn sơ mấy miếng rồi để bát xuống, lạnh nhạt nói: “Ta no rồi, các con cứ từ từ ăn.” rất tốt
Nhóm Hồ Ly Tinh rõ ràng cảm thấy được một tia hàn khí, trong lòng lẩm bẩm, cho dù đẹp mấy đi nữa thì có gì tốt, chẳng khác gì băng sơn ngàn năm! Vẫn là Đại vương của các nàng tốt nhất, tuy trông không đẹp bằng, nhưng tính tình rất tốt, vẫn yêu thương các nàng như thế.
Cơm xong, Thiên Mị cáo từ cha mẹ hắn, rồi nói với mười ba hồ ly tinh tỷ tỷ từng nuôi nấng hắn lớn lên, bây giờ là vợ hắn,: “Hôm nay ở nhân gian là đêm thất tịch, nhất định có nhiều nơi vui chơi náo nhiệt, bổn vương mang các nàng đi chơi, nếu thích cái gì, coi trọng cái gì, thì cứ mua hết!” nhóm Hồ Ly Tinh nghe vậy, liền hoan hô nhảy nhót, vây quanh Thiên Mị vui mừng mà đi.
Bên kia Hoa Thiên Cốt thu dọn bát đĩa, bắt gặp Bạch Tử Họa ở dưới ánh trăng trông về phía xa, không biết suy nghĩ cái gì, nàng hô: ” Sư phụ, người đang làm gìđấy?”
Bạch Tử Họa quay đầu nhìn thấy nàng nói: “Tiểu Cốt, con nói xem, có phải ta vẫn không thể hoàn thành trách nhiệm của một người cha hay không?”
Hoa Thiên Cốt tê rần trong lòng nói: “Sao lại nói vậy, lúc trước Mị nhi bị bọn họ cưỡng chế, bắt phải chịu ba đạo thiên lôi, nếu không phải sư phụ vì con trai chịu hai đạo thiên lôi, Mị nhi làm sao có cuộc sống hạnh phúc như bây giờ?
Sư phụ đối với Mị nhi đã tận tâm dành tình thương của một người cha, tuyệt đối xứng chức cha!”
Trong lòng Bạch Tử Họa rốt cục cũng thoải mái hơn, quả nhiên, thiên hạ này, chỉ có Tiểu Cốt mới hiểu lòng hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang