Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Khi Triệu Gia Hân cùng Dương Hạo Nhiên bước vào, đã có rất nhiều diễn viên ở đó.

Tất nhiên, phóng viên chỉ được ở ngoài khách sạn chứ không một ai được vào đây.

Không khí náo nhiệt, đủ loại món ăn được bày ra, đủ loại rượu hảo hạng trên bàn, tiếng nhạc xập xình, tiếng nói tiếng cười làm cho tâm trạng con người trở nên vui vẻ.
- Ô, kia chẳng phải là ảnh đế Dương Hạo Nhiên ư? Còn dắt theo cả Triệu Gia Hân nữa.

Chẳng nào ban nãy tôi thấy ngoài kia ồn ào quá.
Một người bất ngờ nói to, làm rất nhiều người nhìn về phía Dương Hạo Nhiên và Triệu Gia Hân.

Dương Hạo Nhiên có sức hút đặc biệt, chẳng mấy chốc xung quanh hai người đã bị vây kín.
- Anh Dương, cô Triệu uống một ly đi, rượu ở đây ngon lắm đó.
Người đưa hai ly rượu đến trước mặt hai người là Danh Tâm.

Danh Tâm là người đóng vai nữ phụ số hai, một tiểu thư nhà giàu đóng phim vì đam mê, không kiêu ngạo, thân thiện và hiền lành, ai cũng yêu quý.
- Cảm ơn cô!
Triệu Gia Hân nhận lấy một ly rồi mỉm cười cảm ơn.

Dương Hạo Nhiên cũng gật đầu xuống, coi như một lời cảm ơn.
Một người trong nhóm bắt đầu khơi chuyện.
- Hai người có quan hệ gì thật sao?
-Hử?
Triệu Gia Hân chép miệng, tỏ vẻ không hiểu.
Người kia lấy điện thoại của mình giơ lên trước mặt Triệu Gia Hân, vừa giải thích:
- Đây này, cảnh tượng của hai người đi chung xe, anh Dương đỡ cô xuống xe, rồi cùng dắt nhau vào bữa tiệc đang là chủ đề nóng trên mạng nè.

Không ai biết ư?

- Top 1 đấy.
- Thật sao?
Mọi người lần lượt lấy điện thoại của mình lên mạng xem.

Đến cả Dương Hạo Nhiên trầm ổn nghĩ rằng chuyện chụp ảnh là bình thường lại không ngờ chủ đề về hai người họ lại hot đến vậy.

Cũng phải thôi, lượng fan của anh lớn như vậy mà.

Chết rồi!
Triệu Gia Hân âm thầm than nhẹ một tiếng.
Sao lại đăng nhanh như vậy chứ? Đúng là cô đã quên mất sức mạnh của mạng xã hội rồi.

Cô không muốn dính líu gì với Dương Hạo Nhiên hết, nhất là khi để những hình ảnh này lọt vào tầm mắt Cửu Châu.
Không quá một phút sau, những gì cô lo sợ đã xảy đến.

Ngoài sảnh khách sạn náo nhiệt, còn ồn ào hơn cả khi cô và Dương Hạo Nhiên đến.

Tất cả mọi ánh mắt đều hướng đến cửa khách sạn.

Tiếng bước chân dồn dập, không hiểu sao, trái tim cô lại đập thình thịch, lồ ng ngực nghẹn ngào lo lắng.
Không phải chứ? Liệu điều cô đang lo sợ có xảy đến không?
Triệu Gia Hân tự thầm trấn an mình.
Chắc không phải là hắn đâu, Cửu Châu có bao giờ dự mấy buổi lễ nhỏ như vậy chứ.

Vả lại, hắn cũng không nói gì với cô hết.

Rốt cục, cô nên làm thế nào mới phải đây?
Áp điện thoại vào ngực, hai mắt cô xẹt qua một tia sợ hãi.

Cánh cửa mở to, và người đầu tiên xuất hiện chính là Cửu Châu, chứng tỏ sự sợ hãi của Triệu Gia Hân là không thừa.

Cô suýt ngã quỵ xuống khi nhìn thấy người đàn ông kiêu ngạo ấy bước vào.

Theo sau hắn là cả một dàn vệ sĩ.

Giám đốc Lâm đích thân chạy đến, xum xoe chào hỏi.
Một nhân vật lớn như vậy xuất hiện ở đây khiến không ít người quan tâm.

Huống hồ, Cửu Châu lại là một trong những vị chủ tịch tài giỏi, trẻ trung.

Ai ai cũng tự chỉnh đốn trang phục, cố gắng trở nên đẹp nhất trước mặt hắn.
Chỉ có Triệu Gia Hân là đứng trơ như tượng.
- Gia Hân, cô làm sao vậy? Đừng sợ!
Dương Hạo Nhiên biết nguyên nhân Triệu Gia Hân trở nên kì lạ là do đâu.

Nhưng nỗi sợ là không có giới hạn, vì vậy, hiện tại anh chẳng biết làm gì ngoài động viên.
Triệu Gia Hân hiện tại, cái gì cũng không nghe rõ, cô chỉ muốn tránh thật xa Cửu Châu.


Khoảnh khắc Triệu Gia Hân cố tình nép vào người Dương Hạo Nhiên, muốn lợi dụng phần nào đó lợi thế về chiều cao của anh ta để chắn cho mình lại không biết rằng có một đôi mắt màu hổ phách đang nhìn chăm chăm vào người.

Ở góc độ của hắn, không thấy rõ vẻ mặt lo sợ của cô nhưng lại nhìn thấy sự tình nguyện của cô khi đứng sát vào Dương Hạo Nhiên.

Phải chăng, cô đang cố tình làm vậy để chọc tức hắn.

Hoặc cũng có thể thay cho lời tuyên bố, cánh chim của cô đã đủ lông, cô không còn coi lời của hắn ra gì nữa.
Bữa tiệc đã bắt đầu.

Mọi người trò chuyện vui vẻ, cùng ăn mừng chúc mừng sự thành của bộ phim.

Một vài diễn viên nhân cơ hội tìm kiếm kim chủ của mình, các thương nhân liên tục đến chào hỏi nhau, kiếm tìm một đối tác làm ăn mới.

Gọi là buổi lễ chúc mừng của đoạn làm phim, nhưng đoàn phim chỉ là phụ, phục vụ lợi ích riêng là chính.

Bởi vì có sự xuất hiện của Cửu Châu mà không khí náo nhiệt lên hẳn.
Chỉ duy nhất một người trong bữa tiệc, đó là Triệu Gia Hân không có một chút tâm trạng sung sướng nào cả.

Cô chăm chú nhìn vào người đàn ông được vây quanh bởi đám đông, lòng dâng lên một nỗi sợ khó tả.
Trong đầu cô tưởng tượng ra rất nhiều biểu cảm khi Cửu Châu nhìn thấy hình ảnh ấy, khi biết cô và Dương Hạo Nhiên đi chung xe.

Hắn đã từng cảnh cáo cô tránh xa tất cả đàn ông trên đời.

Cửu Châu có tính chiếm hữu rất lớn, còn hợp đồng đóng phim nữa, nếu hắn biết được cô giấu hắn nhận hợp đồng đóng phim với Dương Hạo Nhiên, có lẽ hắn sẽ gi3t chết cô mất.
Đến bây giờ, Triệu Gia Hân mới bắt đầu cảm thấy hối hận.

Là do cô gấp gáp quá, đáng nhẽ ra cô chờ khi hết hạn hợp đồng mới có thể làm theo ý mình được.

Mà nếu cô làm chuyện sau lưng hắn đáng ra phải thật kín đáo, đằng này lại sơ suất, trưa kí hợp đồng cùng Dương Hạo Nhiên, chiều lại đi cùng anh ta.

Con người không biết suy nghĩ như Cửu Châu nhất định sẽ hiểu lầm.

Nếu như hắn tức giận, làm chuyện gì với mẹ, có lẽ Triệu Gia Hân sẽ hối hận cả đời mất.

Cô đừng uống nữa, giữ hình tượng chút đi.
Một bàn tay giữ cổ tay cô lại khi Triệu Gia Hân chuẩn bị nốc cả chai rượu.

Dương Hạo Nhiên xuất hiện khi Triệu Gia Hân đang lẻ loi một mình nơi đây, một mình uống hết cả chai rượu.
- Bỏ ra, Dương Hạo Nhiên, anh hại chết tôi rồi.
Triệu Gia Hân phẫn nộ rút ray ra, rồi cô rót rượu vào ly đang uống dở của mình.

Đến tầm này còn giữ hình tượng gì nữa, cô sắp lên thớt rồi.

Chất lỏng màu đỏ sắp rót vào cổ họng khô khốc, làm xua tan đi cơn khát nhưng lại mang cho cô đủ vị đắng cay ngọt bùi.

Người ta nói, khi lòng phiền muộn, rượu là thứ duy nhất có thể giúp người ta quên đi tất cả.

Chỉ là, tại sao cô uống nhiều như thế lại không say? Lại càng uống càng tỉnh? Nỗi sợ hãi, bất lực, ngạt thở khi bị giam cầm bức cô đến phát điên.

Chúng như một lưỡi dao găm đâm từng nhát một lên cơ thể tạo thành những vết thương đau đớn, mà cô thì bất lực chịu đựng.
Về phần mình, Dương Hạo Nhiên cũng cảm thấy có lỗi khi đã kéo cô đi cùng, rồi lại còn để cho phóng viên chụp ảnh hai người họ nữa.

Khoảnh khắc anh cảm nhận được sự run rẩy của Triệu Gia Hân khi Cửu Châu xuất hiện anh đã biết là mình sai rồi.

Cô sợ hắn hơn những gì anh tưởng.
Vốn dĩ không muốn lại gần cô để tránh hắn hiểu lầm.

Nhưng chứng kiến hình ảnh cô gái nhỏ thu người một mình một góc uống từng ngụm rượu, lòng anh lại nóng như lửa đốt.

Bất quá, đợi khi Cửu Châu không để ý, anh mới âm thầm chạy đến ngăn cản cô, dù biết có thể Cửu Châu sẽ càng hiểu lầm hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK