Trầm Tử Trai ngẩn ra, hắn vạn vạn không nghĩ tới Tiểu Ngọc Lan sẽ nói ra những lời này, nhất thời nói:" Di nương đang nói gì vậy."
Tiểu Ngọc Lan nói:" Không phải là vậy sao? Vương gia đã đối với Phương nương như vậy, cần gì mạnh mẽ giữ lại, nhanh chóng viết thư cùng cách thôi!"
Thái Phó phu nhân ở bên cạnh, nghe lời nói của Tiểu Ngọc Lan, cũng cực kỳ kinh ngạc, hiện nay Hạ Trọng Phương mang thai hài tử của Vương gia, làm mẫu thân vốn nên khuyên giải sao lại khuyên nàng cùng cách?
Trầm Tử Trai đang muốn nói nữa, nhưng đầu kia lại có xe ngựa tới, người bên trong xe ngựa vén rèm nhìn động tĩnh bên ngoài, đó là Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi.
Hắn thở dài, sợ Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi là có chuyện mà đến, nhanh chóng tiến lên mấy bước nghênh đón.
Trầm Ngọc Tiên thấy Tiểu Ngọc Lan nói vậy, giọng the thé nói:" Muốn cùng cách cũng có thể nhưng phải đợi sinh hạ xong, hơn nữa nhất định phải đem đứa bé trả cho chúng ta, đó là xương thịt của Vương Phủ chúng ta."
Hạ Trọng Phương ngẩn ra, cả giận nói:" Cái gì mà xương thịt Vương Phủ các ngươi? Ta mang thai chín tháng mười ngày mới sinh hạ hài nhi, tại sao lại phải trả cho ngươi?"
Trầm Ngọc Tiên cười lạnh nói:" Ngươi như vậy, hài tử đi theo ngươi, có thể sống tốt sao? Vả lại hắn là xương thịt Vương Phủ chúng ta, ta tuyệt sẽ không để cho hắn lưu lạc bên ngoài."
Tiểu Ngọc Lan lôi kéo Hạ Trọng Phương nói:" Trả lại cho hắn, đến lúc đó ngươi cũng là một thân nhẹ nhõm, tìm một giai tế khác."
"Còn tìm giai tế khác? Không nhìn xem nàng là cái dạng gì?" Trầm Ngọc Tiên cười lạnh nói;" Quả nhiên là hai mẹ con, giống nhau như đúc, bị bỏ liền muốn tái giá."
" Ngươi nói cái gì?" Tiểu Ngọc Lan cũng chỉ vào Trầm Ngọc Tiên:" Ngươi có thể mắng ta, cần gì mắng Phương nương, nàng còn mamg thai đấy!"
Trầm Ngọc Tiên đẩy tay Tiểu Ngọc Lan, mắng:" Thứ gì cũng dám lấy tay chỉ bản Quận chúa?"
Tiểu Ngọc Lan mắng lại:" Ta không phải là cái thứ gì, ngươi cũng nào tốt đẹp gì? Không phải là giống nhau đều bị Quý Minh Xuân hưu sao? Hiện nay Quý Minh Xuân có chức vụ ở Binh bộ, các ngươi có thể làm gì được hắn?"
Trong lòng Tiểu Ngọc Lan đã quyết định, hôm nay dù sao cũng phải khiến Hạ Trọng Phương và Vương Phủ xé rách mặt, để nàng và Trầm Tử Trai cùng cách, đến lúc đó, Vương Du vào cửa, tự nhiên sẽ trở thành chính phi.
Và lại đợi Hạ Trọng Phương sinh hạ hài tử trả cho Vương Phủ, vừa đúng Vương Du sẽ nuôi dưỡng hài tử.
Đến lúc đó có Phi vị, hài tử cũng có, đời này liền an ổn.
Vừa nhắc tới Quý Minh Xuân, tức giận trong lòng Trầm Ngọc Tiên càng lớn, tát Tiểu Ngọc Lan mắng:” Một di nương mà dám mắng bản Quận chúa? Người đâu, hung hăng tát nàng cho ta!"
Mắt thấy hai bà tử đi lên muốn tát Tiểu Ngọc Lan, Hạ Trọng Phương quát lên:" Dừng tay!"
Hạ Trọng Phương mặc dù nói muốn cùng cách nhưng nàng hiện nay dù sao còn không cùng cách, còn là Vương Phi, nàng kêu dừng tay, hai bà tử tự nhiên do dự, không dám tát.
Trầm Ngọc Tiên tự mình đi lên cho Tiểu Ngọc Lan một cái tát nữa.
Tiểu Ngọc Lan lui về phía sau, trượt chân, ngã đến bên cạnh Hạ Trọng Phương.
Trầm Ngọc Tiên xuất thủ, thu tay không kịp, lại tát vào mặt Hạ Trọng Phương, khiến mắt nàng như nổ đom đóm, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Trầm Tử Trai nghe được động tĩnh, quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy Trầm Ngọc Tiên đánh Hạ Trọng Phương, nhất thời kinh hãi hô:" Muội muội, Phương nương đang mang thai đấy!" Hắn vừa nói vừa nhảy đến đưa tay đỡ ngang hông Hạ Trọng Phương, đỡ được nàng, hỏi:" Phương nương, Phương nương, ngươi có sao không?"
Trầm Ngọc Tiên mắt thấy không tát được Tiểu Ngọc Lan mà lại đánh Hạ Trọng Phương cũng là ngây dại.
Nàng đang mang thai, vạn nhất động thai khí, vậy phải làm sao?
Hạ Trọng Phương mượn lực đạo của Trầm Tử Trai để đứng vững, hít sâu một hơi, vận lực, vươn tay hung hăng tát Trầm Ngọc Tiên.
Sớm muốn dạy dỗ nàng, mượn hôm nay, cũng để nàng nếm thử một chút tư vị bị đánh.
" Oa! Trầm Ngọc Tiên lúc đánh Hạ Trọng Phương đã dùng hết toàn lực, tay chân như nhũn ra, bị Hạ Trọng Phương đánh một cái, cũng đứng không vững, ngã trên mặt đất, bén nhọn kêu thành tiếng.
Cái tát này của Hạ Trọng Phương là dùng hết toàn lực, bởi vậy bụng bị chấn động, khi đứng lên, bụng đau, sắc mặt nàng tái nhợt hô:" Đau!"
Trầm Ngọc Tiên và Hạ Trọng Phương đánh nhau, nhưng sự việc xảy ra quá nhanh, Thái Phó phu nhân thậm chí không kịp ngăn cản, đợi nghe được tiếng thét của Hạ Trọng Phương mới kêu lên:" Phương ngự y, Phương ngự y, có thể Phương nương tức giận đến động thai rồi."
Trầm Tử Trai sắc mặt cũng đã tái nhợt, ôm lấy Hạ Trọng Phương, xông thẳng vào Vương Phủ, quát:" Đi mời Phương ngự y và bà đỡ tới đây, Phương nương có lẽ sắp sinh!"
Mọi người nhanh chóng đáp một tiếng, đi vào theo.
Hai bà tử đỡ Trầm Ngọc Tiên dậy, hoang mang rối loạn theo vào phủ.
Tiểu Ngọc Lan bò dậy, cũng theo vào trong.
Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi xuống xe ngựa, đứng ở cửa nhìn một lát, thở dài một tiếng, cũng đi vào phủ.
Trầm Tử Trai lúc này hối hận xanh ruột, nếu sớm biết Hạ Trọng Phương phản ứng lớn như vậy, hắn sẽ không gạt nàng nạp trắc phi.
Trước vẫn cho là đợi gạo sống nấu thành cơm, khi đó nàng đã sinh con, chỉ cần dụ dỗ một hồi, cũng liền trôi qua.
Hạ Trọng Phương chỉ cảm thấy hoa mắt, đầu choáng váng, bụng một trận một trận đau, biết muốn sinh, bởi vậy cầm thật chặt tay áo Trầm Tử Trai lẩm bẩm nói:" Đây là hài tử của ta, dù chúng ta cùng cách, nó cũng là con của ta."
Trầm Tử Trai đau lòng vạn phần, lên tiếng:" Bổn vương sẽ không cùng cách, hài tử là của chúng ta, không phân biệt của ta hay nàng."
" Không, ngươi nạp trắc phi, ta nhất định phải cùng cách." Hạ Trọng Phương kêu lên, lại thấy đau bụng, vừa nói:" Hài tử là của ta, cùng ngươi không quan hệ."
" Không có Bổn vương, hài tử ở đâu ra? Tại sao nàng có thể nói hắn cùng Bổn vương không quan hệ?" Trầm Tử Trai đáp lại, nhanh chóng ôm Hạ Trọng Phương vào trong phòng, đặt trên giường, đúng lúc Phương ngự y đã tới, hắn lập tức đi bắt mạch.
Hạ Trọng Phương còn muốn giãy giụa xuống đất đi, lại bị Phương ngự y đè xuống, chẩn mạch nói: Hiện nay là đau bụng sinh, rất nhanh sẽ bắt đầu sinh, nàng không thể xuống giường."
Trầm Tử Trai không kịp nghĩ gì, vội vàng nói:" Phương nương, Phương nương, nàng vì hài tử suy tính một chút, đừng phát cáu nữa, nàng đã sắp sinh, chẳng lẽ nàng muốn sinh hài tử bên ngoài phủ?"
Hạ Trọng Phương đau đến thay đổi khuôn mặt, chỉ hít sâu nói:" Bất kể sinh ở đâu, đứa bé này cũng là của ta, các ngươi đừng nghĩ đến việc đoạt đi!"
Trầm Tử Trai thấy nàng quật cường, bất đắc dĩ nói:" Hảo, hài tử là của nàng, Bổn vương cũng là của nàng, toàn bộ đều là của nàng."
" Ta chỉ muốn hài tử, cái khác không muốn." Hạ Trọng Phương nói xong, thì bụng càng đau, chỉ có thể rên rỉ kêu đau.
Ngâm một tiếng, nói không ra lời.
Tiểu Ngọc Lan và Trầm Ngọc Tiên cùng mọi người đều bị ngăn ở phòng ngoài, Tiểu Ngọc Lan oán giận trừng Trầm Ngọc Tiên:" Tốt lắm, một tiểu cô đánh tẩu tử một bạt tai, đánh khiến nàng phải động thai khí."
Trầm Ngọc Tiên bị Hạ Trọng Phương đánh, mặt đã sưng lên, đang đau, nghe được lời của Tiểu Ngọc Lan, hỏa khí lại bốc lên, duỗi tay một cái, muốn cho Tiểu Ngọc Lan một cái tát nữa.
Tiểu Ngọc Lan sớm lui về phía sau, trợn mắt nói:" Quận chúa đánh Phương nương ngã xuống, còn không cam lòng, muốn đánh lại ta?"
Thái Phó phu nhân chạy tới, thở gấp, cau mày nhìn Tiểu Ngọc Lan nói:"Hôm nay Di nương trên công dưới kích, ngại không đủ loạn sao?"
Tiểu Ngọc Lan cả kinh, có chút chột dạ, im lặng không nói nữa.
Trầm Ngọc Tiên ủy khuất, cùng Thái Phó phu nhân nói:" Lão phu nhân, thật ra không phải tại ta đánh tẩu tử tới tức giận động thai, là tẩu tử tát ta, nàng dùng sức quá lớn, mới động thai." Vừa nói vừa đem gương mặt sưng đỏ ra cho Thái Phó phu nhân nhìn.
Vừa rồi, Thái Phó phu nhân cũng nhìn thấy rõ, Trầm Ngọc Tiên tất nhiên là có lỗi nhưng không có Tiểu Ngọc Lan quạt gió đốt lửa thì sự việc sao có thể đến nước này? Nàng thở dài nói:" Quận chúa, Vương gia gạt Phương nương muốn nạp trắc phi, trong cơn tức giận nàng chạy tới chất vấn cũng là chuyện thường tình.
Đợi bọn họ làm ồn ào một hồi, dụ dỗ một lúc cũng liền hòa hảo, ngươi cần gì dính vào?" Nàng nói đến đây liền liếc mắt nhìn Tiểu Ngọc Lan.
Tiểu Ngọc Lan không khỏi có chút kinh hãi, lúc này cũng ý thức được hành động hôm nay của mình có chút dị thường, chẳng lẽ Thái Phó phu nhân đã nghi ngờ điều gì?
Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi cũng chạy vào, hỏi:" Vương Phi thế nào rồi?"
Ở bên trong, Phương ngự y cao giọng nói:" Vương Phi động thai khí, đã sắp sinh, mau mời bà đỡ!"
Mọi người vừa nghe, săc mặt trắng bệch, lúc này sinh là sinh non hơn một tháng, oa nhi kia? Bọn họ không dám nghĩ nhiều, hai mắt nhìn nhau, các nàng đều ngoan trừng Trầm Ngọc Tiên và Tiểu Ngọc Lan.
Thiếu chút nữa Trầm Ngọc Tiên đã khóc, nhiều năm như vậy Vương Phủ mới có được một oa nhi, nếu oa nhi có chuyện gì, nàng sẽ tự trách cả đời.
Tiểu Ngọc Lan cũng kinh hãi đứng lên, con của Hạ Trọng Phương xảy ra chuyện gì, Trầm Tử Trai sao còn có lòng nạp trắc phi? Đến lúc đó toàn bộ mọi việc đều không tốt.
Trầm Tử Trai lôi kéo Phương ngự y hỏi:" Lão Phương, tại sao Phương nương đau thành bộ dáng như vậy?"
Phương ngự y tức giận nói:" Sinh con chính là đau như vậy.
Vương gia nhìn cho thật kỹ, tự biết làm phụ nữ không dễ, sau này đau Vương Phi nhiều một chút, đừng làm chuyện gì lừa gạt nàng."
Thái Phó phu nhân sớm đẩy a hoàn ra, vọt vào phòng, đến trước giường nhìn Hạ Trọng Phương, cầm tay nàng nói:" Phương nương, tổ mẫu ở đây, ngươi nhất định có thể bình an sinh hạ oa nhi.
Hạ Trọng Phương vừa nghe được giọng nói của Thái phó phu nhân, tâm trí bình tĩnh hơn không ít, nức nở nói: Tổ mẫu!"
Thái Phó phu nhân vuốt đầu Hạ Trọng Phương, nữ nhân sinh con, chính là bước một bước vào tử môn quan, hiện nay Hạ Trọng Phương sinh non, còn không biết sẽ như thế nào đây! Nàng suy nghĩ, chỉ nói:" Phương nương, ngươi an tâm sinh con, mọi chuyện, tổ mẫu sẽ làm chủ cho ngươi."
Hạ Trọng Phương cũng an tâm một chút, nghĩ tổ mẫu làm chủ cho nàng, như vậy, coi như là ở Vương Phủ sinh, một khi cùng cách, hài tử có thể đi theo nàng đi?
Vừa nói chuyện, Tiểu Ngọc Lan cũng chen vào, nói cùng Hạ Trọng Phương:" Phương nương, đợi ngươi sinh hạ hài tử, chúng ta từ từ tính sổ cùng bọn họ."
Hạ Trọng Phương không khỏi không thích biểu hiện hôm nay của Tiểu Ngọc Lan, trước khi sinh, chẳng biết tại sao, lại không muốn gặp lại nàng, chỉ hy vọng Vi Thanh Mi có thể đi vào liếc nhìn nàng một cái.
Quả nhiên Vi Thanh Mi tiến vào, nói:" Phương nương, chuyện hôm nay, là Vương gia chúng ta xin lỗi ngươi."
Hạ Trọng Phương vừa nghe được thanh âm Vi Thanh Mi, không tự chủ được hô: Phu nhân!"
Vi Thanh Mi tiến lên, đợi Tiểu Ngọc Lan lui ra, lúc này mới ngồi xuống mép giường, cầm tay Hạ Trọng Phương nói:" Phương nương, ngươi an tâm sinh con, chuyện nạp Du nương tự nhiên sẽ tính sau, ngươi tốt nhất không nên suy nghĩ nhiều."
Thái Phó phu nhân im lặng không lên tiếng nhìn Vi Thanh Mi và Hạ Trọng Phương nắm chặt tay, có chút kinh ngạc, nói tới việc Trầm Tử Trai muốn nạp Vương Du, Hạ Trọng Phương nên thống hận Vi Thanh Mi, nhưng tình trạng này của các nàng?
Đám bà đỡ nhanh chóng chạy tới, bà đỡ giỏi nhất tiến lên sờ bụng Hạ Trọng Phương, thấy đầu thai đã xuống phía dưới, liền đuổi mọi người ra, nói:" Mọi người nên ra ngoài, Vương Phi đã phát động, rất nhanh sẽ sinh."
Trầm Tử Trai vẫn chưa yên tâm, muốn đợi trong phòng sinh, nhưng bị Phương ngự y lôi đi, kéo ra ngoài nói:" Vương gia đừng ở chỗ này mà vướng chân, vướng tay."
Ra khỏi phòng, Trầm Tử Trai nói với Vương Tinh Huy và Vi Thanh Mi:" Trạng nguyên gia, phu nhân, Phương nương đã sinh, bởi vậy không có cách nào nạp Du nương vào cửa, hôn kỳ này có lẽ phải tính sau."
Vi Thanh Mi cười lạnh nói:" Vương gia quả là đã làm chuyện tốt.
Nếu Vương Phi xảy ra chuyện gì, Du nương sẽ bị chỉ trích, cả đời này đều phải mang tiếng xấu."
Ngược lại, Vương Tinh Huy biết Trầm Tử Trai muốn nạp Vương Du vào lúc này là có tính toán, chẳng qua chuyện đã biến thành như vậy, cũng quả thật...
Bên kia, Tô Ngọc Diệp đã vào cung, đang nói chuyện cùng Tô Thục phi:" Vương Phi đã trở về phủ, Vương gia sợ nàng động thai khí, chuyện nạp Vương Du tự nhiên phải tính sau."
Nhắc tới Trầm Tử Trai ,Tô Thục Phi hừ lạnh nói:" Từ lúc phụ mẫu hắn chết, nếu ta không quan tâm, huynh muội hắn có thể sống đến bây giờ? Hôm nay, chỉ vì một Hạ Trọng Phương, dám cự tuyệt hôn sự với Tô gia.
Hiện nay còn mong có thể liên hôn cùng Vương gia?"
Tô Ngọc Diệp do dự hỏi:" Thục phi nương nương, chuyện của Quý Minh Xuân thật sự do người giúp đỡ?"
Tô Thục Phi gật gật đầu nói:" Có người đến gặp ta nhờ vả, ta liền đáp ứng chuyện để cho Quý Minh Xuân vào Binh bộ.
Ta muốn cho Tề vương một hồi chuông cảnh báo rằng thực ra Tề vương phủ bọn họ chỉ còn vẻ bề ngoài, thực sự không đáng giá.
Hắn dám cưới Hạ Trọng Phương, hủy hôn sự với Tô gia nên hắn cần hảo hảo nghĩ về phân lượng hiện nay của mình."
Tô Ngọc Diệp vừa nghe, cũng không trách được Trầm Tử Trai gấp gáp muốn liên hôn cùng Vương gia.
Có lẽ là sợ đắc tội Vương gia, sẽ mất đi sự trợ lực của Vi Thanh Nhĩ, càng thêm khó khăn.
Tô Thục phi nói:" Hôn sự vốn là lựa chọn tốt để liên minh giữa hai gia tộc.
Nữ nhi Vương Trạng nguyên thành trắc phi Tề vương phủ tức là hai nhà đã đứng chung một chỗ.
Nếu không là thân gia, chưa chắc Vương gia đã giúp Tề vương, đến lúc đó Tề vương quả thất sẽ phải nhức đầu.
Vì vậy hắn suy nghĩ cần tiên hạ thủ vi cường( ra tay trước thì chiếm được lợi thế) vội vàng nạp Vương Du, mọi sự đại cát."
Tô Ngọc Diệp cười nói:" Đáng tiếc, hắn quên mất, nơi này còn có Thục phi nương nương, sẽ không mặc hắn đắc ý."
Tô Thục phi thở dài nói:" Vốn ta rất coi trọng hắn, đáng tiếc!"
Đang nói, đã có người đi vào bẩm:" Thục phi nương nương, Vương Phi Tề vương phủ trở về phủ đại náo một trận, hiện nay động thai khí nói là sắp sinh."
"Sắp sinh? Sinh non hơn một tháng?" Tô Thục phi thất kinh, oa nhi sinh non, thực sự khó nói.
Người vừa tới còn nói:" Người của Giản gia và Vương gia, Phương gia, đều chạy tới Vương Phủ, nếu là Vương Phi xảy ra chuyện gì, e rằng chuyện sẽ còn náo loạn hơn nữa."
Tô Ngọc Diệp lẩm bẩm nói:" Không nghĩ tới Hạ Trọng Phương cũng cứng rắn như vậy.
Còn biết nhờ Giản gia ra mặt."
Đợi người lui xuống, Tô Thục phi nói:" Như thế, chuyện Tề vương nạp trắc phi sẽ phải dời lại.
Có thể là một khoảng thời gian hoặc là vĩnh viễn dời lại."
Vương Du cũng nghe thấy chuyện Hạ Trọng Phương trở về phủ, sắc mặt nhất thời thay đổi.
Nếu Hạ Trọng Phương làm ầm lên, tuy chuyện trắc phi đã có thánh chỉ nhưng không chừng hôn kỳ này sẽ phải thay đổi.
Quả nhiên chỉ một lúc sau, có người tới nói:" Du nương, lão gia và phu nhân cho người tới báo, Vương Phủ đã náo loạn thành một đoàn, Vương Phi động thai, Vương gia nói hôn kỳ này lại muốn dời lại."
" Cái gì?" Vương Du vừa nghe, chỉ cảm thấy những ngày khổ cực đã qua chỉ là công dã tràng, không khỏi tức giận hỏi:" "Là người nào đi nói cho Vương Phi biết khiến nàng trở về?"
Người đưa tin nói:" Nghe nói là tiểu thư của Tô phủ đã đến thôn trang đem chuyện này nói cho Vương Phi."
Đợi người này lui xuống, Vương Du ngã ngồi trên ghế, sao nàng lại quên tiện nhân Tô Ngọc Diệp kia chứ?
Trong vương phủ,Trầm Tử Trai đi đi lại lại bên ngoài phòng sinh, nghe được từng tiếng kêu thảm thiết của Hạ Trọng Phương, trong lòng không ngừng run sợ, hô:" Phương nương, Phương nương, nàng không sao chứ?" Vừa nói, vừa muốn xông vào phòng.
Phương ngự y kéo Trầm Tử Trai lại, không để cho hắn vọt vào.
Nghe Hạ Trọng Phương kêu quá thảm thiết, Thái P cũng vẫn khá bình tĩnh nhưng Vi Thanh Mi cực kỳ lo lắng, siết chặt tay thành nắm đấm.
Bên trong, tiếng thét của Hạ Trọng Phương đột nhiên cao hẳn lên sau đó thấp xuống, tiếp đó tiếng khóc của trẻ con truyền tới.
Danh Sách Chương: