Lúc Mạc Ái Ly quay sang thì thấy Thiên Hàn Đình đang ngồi đối diện với Âu Dương Tư, cả hai nhanh chóng đưa mắt nhìn cô khi phát hiện cô đã tỉnh lại…
Thiên Hàn Đình nhanh chóng tiến đến vuốt nhẹ lên tóc của Mạc Ái Ly, anh ta liền nợ một nụ cười vô cùng điên rồ, thậm chí có chút bệnh hoạn…
“Bọn tôi đợi mãi em mới tỉnh lại đấy! Lâu lắm rồi chúng ta mới gặp nhau, tôi thật sự rất nhớ em…”
Mạc Ái Ly không ngờ Thiên Hàn Đình vẫn cố chấp đến vậy, thậm chí anh ta còn dám hợp tác với Âu Dương Tư để gài bẫy cô. Ngay lúc này cô có thể đoán ra được người gửi tin nhắn nhằm chia rẽ mối quan hệ giữa cô và Mạc Hà chính là Thiên Hàn Đình, cô bắt buộc phải giữ bình tĩnh trong khoảng thời gian này để đợi đến khi Phong Cảnh Thần tìm đến…
Mạc Ái Ly đoán chừng khoảng mười phút nữa Phong Cảnh Thần sẽ đến đây, trong thời gian này cô bắt buộc phải thu thập đầy đủ bằng chứng để có thể kết tội Âu Dương Tư và Thiên Hàn Đình trước tòa, cô không thể để cho những tên điên này nhởn nhơ mãi được…
Mạc Ái Ly cố gắng tỏ ra bình tĩnh, cô nhanh chóng lên tiếng hỏi ngược lại Thiên Hàn Đình lý do vì sao anh ta lại làm thế đối với cô…
“Chẳng phải tôi đã nói rõ ràng với anh rồi hay sao, chuyện của chúng ta chắc chắn sẽ không có kết quả, bây giờ tôi đã kết hôn và có con rồi…”
Thiên Hàn Đình cư nhiên không quan tâm đến lý do của Mạc Ái Ly, anh ta vẫn cố chấp với quyết định của mình…
“Chuyện em kết hôn và có con thì sao? Chuyện đó có liên quan gì đến việc chúng ta yêu nhau cơ chứ, tôi đã nói là tôi rất yêu em, tôi đã yêu em trong một khoảng thời gian rất dài, vậy mà em lại cố tình làm ngơ, em lại dám đến bên người đàn ông khác, em coi tôi là trò đùa của em à…”
Lúc này Âu Dương Tư cũng không nhịn được nữa, anh ta nhanh chóng tiến đến trước mặt Mạc Ái Ly mà ra sức trách móc cô…
“Chúng ta yêu nhau rất lâu rồi đấy! Vậy mà em lại không cho anh chạm vào người em, trong khi chúng ta chỉ vừa mới chia tay được một ngày thì em lại phát sinh quan hệ với người đàn ông khác, thậm chí em còn mang thai con của anh ta, em dám đối xử với anh như vậy à…”
Mạc Ái Ly không biết hai người này đã bị điên đến mức độ nào, bọn họ đang nói ra những lời mà bản thân bọn họ còn không hề cảm thấy xấu hổ, nhưng những lời đó khiến cô cảm thấy buồn nôn hơn bao giờ hết, thậm chí cô còn muốn nhanh chóng thoát khỏi dây trói mà dùng súng bắn chết bọn họ…
Thiên Hàn Đình biết rõ tầm quan trọng của thời gian nên anh ta không muốn nói chuyện dông dài với Mạc Ái Ly thêm nữa, anh ta nhanh chóng đưa mắt nhìn Âu Dương Tư sau đó cả hai người bắt đầu chia nhau ra hành động…
Âu Dương Tư nhanh chóng leo lên người Mạc Ái Ly, anh ta sẽ cúi xuống muốn hôn cô nhưng Mạc Ái Ly lại ra sức tránh né, cô khó chịu xoay mặt đi chỗ khác, đến mức cắn chặt răng như đang cam chịu điều gì đó vô cùng kinh tởm…
Âu Dương Tư cư nhiên không chịu thua, anh ta bóp chặt lấy cằm Mạc Ái Ly mà cuối xuống hôn cô, sau đó lần mò xuống dưới mà hôn nhẹ lên cổ cô…
Cùng lúc đó thì Thiên Hàn Đình bắt đầu cởi đồ của Mạc Ái Ly, anh ta vẫn chưa thể tin được là Mạc Ái Ly lại không phòng thủ như vậy, chẳng lẽ cô đã phụ thuộc vào Phong Cảnh Thần đến mức khiến cô trở nên không khôn ngoan rồi hay sao?
Sau khi thời gian đã điểm, Mạc Ái Ly mỉm cười nhìn về phía Âu Dương Tư, cô chậm rãi mấp máy môi nói ra mấy chữ khiến Âu Dương Tư cau mày khó hiểu…
“Mày chết chắc rồi thằng khốn!”
Ngay khi Mạc Ái Ly vừa nói ra câu đó thì bên ngoài truyền đến tiếng động vô cùng ồn ào, sau đó cánh cửa bị phá bung ra, một vài người nhanh chóng tiến vào bên trong…
Mạc Ái Ly cũng cắt được dây trói nhờ chiếc nhẫn mà cô đeo trên tay. Trên chiếc nhẫn có một con dao khá sắc được cô làm dùng như một vật dụng trang trí để phòng khi có trường hợp nguy hiểm xảy ra. Mạc Ái Ly nhanh chóng đưa tay đấm mạnh lên mặt Âu Dương Tư khiến anh ta ngã nhào xuống đất…
Phong Cảnh Thần cũng không nói nhiều, hắn liền giơ súng bắn lên vai của Thiên Hàn Đình khiến anh ta đau nhói mà ngã người sang một bên, hắn cũng không nói không rằng mà tiến đến túm tóc anh ta kéo mạnh xuống đất, sau đó mới bắt đầu cởi trói cho Mạc Ái Ly…
Mạc Ái Ly ra lệnh cho vệ sĩ đến cởi trói giúp Mạc Du Uyển, sau đó cô ta bắt đầu đi tìm kiếm thanh gỗ khí nãy Âu Dương Tư vừa đánh cô, cuối cùng cô thở ra mấy hơi liền cho thuộc hạ bao vây xung quanh để cô có thể đánh Âu Dương Tư và Thiên Hàn Đình một trận thật đã thôi…
Trước khi Mạc Ái Ly ra tay, cô liền quay mặt sang để Phong Cảnh Thần…
“Em đang tự vệ chính đáng có đúng không?”
Phong Cảnh Thần gật đầu, hắn còn khuyến khích Mạc Ái Ly phải ra tay thật mạnh để có thể được xem là tự vệ chính đáng…
“Em phải đánh mạnh vào, đừng đánh vào chỗ hiểm. Khi nào bọn họ không còn động đậy được thì hẵng ngừng lại…”
Sau mười lăm phút tra tấn ác liệt thì Âu Dương Tư và Thiên Hàn Đình đã bị máu me bao phủ khắp cơ thể, thậm chí Thiên Hàn Đình còn bị thương nặng hơn do vết súng mà Phong Cảnh Thần bắn, sau khi bọn họ rời khỏi nhà thì cảnh sát cũng đến để bắt giữ hai tên kia.
Lúc Mạc Ái Ly bước ra khỏi nơi đó thì đột nhiên cô lại cảm thấy đầu mình đau nhói, cô cũng đứng không vững mà phải dựa vào người Phong Cảnh Thần làm điểm chủ, sau đó cô liền ngất xỉu trên tay hắn…
Phong Cảnh Thần không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn nhanh chóng đưa Mạc Ái Ly đến bệnh viện để bác sĩ có thể kịp thời khám cho cô, chẳng lẽ trong thời gian đó Thiên Hàn Đình đã cho cô cái gì đó nên cô mới đột nhiên ngất xỉu như vậy…
Sau khoảng nửa tiếng cấp cứu và xét nghiệm thì bác sĩ kết luận rằng Mạc Ái Ly đã bị nhiễm trùng máu do một loại thuốc độc được tiêm vào bên trong cơ thể, bọn họ phát hiện ra được viết tiêm này chỉ mới xuất hiện cách đây khoảng hơn nửa tiếng đồng hồ, trong lúc nạn nhân không tỉnh táo đã bị ai đó tiêm thuốc độc như thế này vào người…