Không gian được chiếu sáng bởi ánh sáng dịu dàng và tia nắng vàng óng. Ánh sáng ban mai tạo nên một màu sắc tươi mới và sáng lấp lánh, làm nổi bật sự tươi đẹp của mọi thứ xung quanh. Cây cối, hoa lá và cỏ cây được tô điểm bởi ánh sáng ban mai, tạo nên một khung cảnh sống động và rực rỡ.
Âm thanh của buổi sáng cũng đem lại một cảm giác thư giãn và yên bình. Tiếng chim hót và tiếng gió từ biển cả bao la thoảng qua tạo ra một âm thanh nhẹ nhàng và du dương. Đó là âm nhạc tự nhiên và thiên nhiên, tạo nên một khung cảnh thập phần yên tĩnh và thư thái.
Một khung cảnh buổi sáng cũng thường đi kèm với sự thay đổi trong không khí. Không khí buổi sáng thường tươi mát và trong lành, mang đến một cảm giác sảng khoái và sức sống mới. Hơi thở trong lành và mát mẻ của buổi sáng khiến ta cảm thấy sảng khoái và sẵn sàng để bắt đầu một ngày mới.
Khi Phong Cảnh Thần mở mắt và nhìn thấy Mạc Ái Ly nằm ngủ bên cạnh mình, một cảm xúc hạnh phúc lan tỏa trong lòng hắn. Cảm giác hạnh phúc và yêu thương tràn ngập tâm trí và trái tim của Phong Cảnh Thần.
Phong Cảnh Thần cảm nhận được sự ấm áp và an lành khi nhìn thấy Mạc Ái Ly nằm ngủ bên cạnh. Tâm trạng hạnh phúc của Phong Cảnh Thần cũng được tạo nên từ sự biết ơn và trân trọng. Hắn nhìn Mạc Ái Ly với lòng biết ơn vì có cô ở bên cạnh, cho hắn niềm tin tuyệt đối vào tình yêu. Phong Cảnh Thần cảm nhận rằng đó là một món quà quý giá và an ủi từ định mệnh mà ông trời ban cho anh…
Phong Cảnh Thần ôm Mạc Ái Ly vào lòng và nâng nhẹ đầu cô lên để hôn lên trán mềm mại của cô. Khi môi của Phong Cảnh Thần chạm vào trán Mạc Ái Ly, cảm giác ấm áp và an lành tràn ngập trong không gian xung quanh.
Nụ hôn nhẹ nhàng và dịu dàng này truyền tải tình yêu và sự quan tâm chân thành từ Phong Cảnh Thần đến Mạc Ái Ly. Nó là một hành động tình cảm và âu yếm, thể hiện sự bảo vệ và sự chăm sóc của Phong Cảnh Thần đối với Mạc Ái Ly.
Mạc Ái Ly cảm nhận được nụ hôn này như một sự thừa nhận và sự yêu thương chân thành từ Phong Cảnh Thần. Cô cảm thấy an tâm và an lòng trong vòng tay của hắn, cảm nhận được sự ấm áp và sự chăm sóc mà hắn dành cho mình. Trong khoảnh khắc này, thời gian trôi chậm lại và không gian xung quanh trở nên yên bình và thư thái. Nụ hôn trên trán tạo ra một không gian riêng tư và thân mật giữa Phong Cảnh Thần và Mạc Ái Ly, nơi mà họ có thể chia sẻ tình yêu và cảm xúc một cách chân thành và tự nhiên…
“Anh làm em thức giấc à?”
Mạc Ái Ly khẽ chớp chớp mắt, cô nghe câu hỏi kia của Phong Cảnh Thần liền ra sức lắc đầu phủ nhận, sau đó mới chậm rãi lên tiếng đáp lại anh…
“Không phải đâu, em vô tình thức giấc thôi…”
Mạc Ái Ly cảm thấy một cảm xúc ấm áp và an lành khi thức dậy và nhận ra mình đang nằm trong vòng tay rắn chắc của Phong Cảnh Thần...
“Chúng ta ra ngoài ngắm cảnh một chút nhé…!”
Phong Cảnh Thần bế Mạc Ái Ly ra bên ngoài ban công để cả hai có thể ngắm cảnh vào buổi sáng ở một nơi bình yên và xinh đẹp như thế này. Hắn cũng gọi phục vụ phòng để đặt đồ ăn sáng và cà phê cho cả hai trước khi bọn họ về nhà.
Phong Cảnh Thần và Mạc Ái Ly ngồi bên nhau trong không gian yên bình và trong lành của buổi sáng. Ánh nắng ban mai chiếu sáng và tạo ra một không gian ấm áp và tươi mới.
Cả hai cùng nhìn ra khung cảnh xung quanh, thả hồn vào vẻ đẹp tự nhiên và tận hưởng những khoảnh khắc yên bình bên nhau. Họ cũng chia sẻ những ý tưởng, suy nghĩ và cảm xúc của mình một cách chân thành và tự nhiên nhất, giống như những người bạn thân hơn là những cặp vợ chồng phải tuân thủ theo quy tắt.
“Anh nghĩ khoảng bao lâu thì chúng ta nên có con thứ hai?”
Phong Cảnh Thần không tính đến chuyện này, hắn nghĩ việc có con cứ nên thuận theo tự nhiên là tốt nhất, huống chi lần sinh đầu của cô thật sự khuến hắn cảm thấy hoảng hồn…
“Đợi con trai lớn thêm một chút rồi chúng ta có con cũng không muộn, hoặc chúng ta chỉ cần mỗi tiểu Minh là được…”
Mạc Ái Ly mỉm cười gật đầu, cô nghĩ nên có con thứ hai sớm một chút, vậy thì cô có thể ở cạnh đứa bé lâu hơn, cô cũng có nhiều thời gian hơn để quan tâm đến sự phát triển của hai con…
Sau chuyến đi chơi kéo dài hơn một tuần thì cả hai cũng phải về nhà. Như thường lệ thì Phong Cảnh Thần sẽ đi làm, đến tối hắn sẽ trở về để ăn tối cùng với hai mẹ con Mạc Ái Ly. Cuối cùng là cùng nhau dỗ tiểu Minh ngủ sau đó là thời gian còn lại của hai người…
Mạc Ái Ly cảm giác chuyện này cứ như một giấc mơ thật đẹp mà cô đang trải qua vậy, cô nhìn chằm chằm về phía Phong Cảnh Thần, sau đó mỉm cười khen hắn…
“Chồng em đẹp trai thật đấy, em thật sự rất yêu anh!”
Phong Cảnh Thần nhíu mày, hắn tiến lại gần Mạc Ái Ly, sau đó hôn nhẹ lên môi cô…
“Anh cũng yêu em…”
Phong Cảnh Thần dùng cả thời niên thiếu của hắn chỉ đợi một cô gái ít hơn hắn tận mười tuổi, hắn dùng tất cả sự hi sinh và dịu dàng cho một người duy nhất. Thật ra Phong Cảnh Thần không cần phải luôn miệng nói yêu Mạc Ái Ly, vì cô hoàn toàn có thể cảm nhận được tình yêu của hắn bằng những cử chỉ nhỏ nhất…
END.