Sau đó, dưới sự nuôi dưỡng tận tâm của Kiều Phong, trọng lượng cơ thể cô tăng chậm mà cân đối, cho đến một ngày, cô đã cảm nhận được sự thay đổi về vóc dáng của mình bằng mắt thường.
Lam Sam sờ vùng thịt bụng lồi trên eo khóc than, "Em đã béo thành hình dạng gì rồi? A...".
Kiều Phong an ủi, "Em có béo đâu".
"Lừa người, anh nhìn cái mặt em này, còn béo hơn cả Schrodinger nữa!"
Schrodinger ngồi trên sofa ngẩng đầu nhìn họ, nhạt nhẽo cúi đầu ngủ tiếp.
Kiều Phong cúi đầu mím môi cười, cười vô cùng, vô cùng quyến rũ, "Anh thấy như thế này đẹp mà". Cô càng mũm mĩm nhìn càng ngon mắt, hơn nữa, thịt phân bổ hợp lý, cảm giác khi chạm vào thật tuyệt.
Lam Sam thấy không ổn chút nào. Mập mạp là sát thủ của sắc đẹp, cô bắt buộc phải giảm cân.
Cái gì, ăn kiêng?
Ăn kiêng không phải là chuyện mà bạn quyết tâm là có thể làm được. Có những người cho dù kề dao vào cổ cũng không thể chịu đựng được chuyện phải nhịn ăn. Huống hồ, Kiều Phong ngày ngày làm các loại món ngon cho Lam Sam ăn. Chiêu này Lam Sam không có cách nào chống đỡ nổi, chỉ kiên trì được ba ngày, cô đã đầu hàng.
Lam Sam oán trách, "Anh phải phối hợp với em, đừng làm đồ ăn ngon cho em nữa".
"Được."
Kiều Phong đồng ý, ngày hôm sau, anh làm món ngon cho mình. Sau đó, anh làm cho Lam Sam một bát đậu phụ nấu cải thảo, không bỏ một giọt dầu nào.
Hai người dùng cơm trên cùng một chiếc bàn. Kiều Phong bày ba đĩa và một bát cơm trước mặt mình, mùi thức ăn thơm lừng xông thẳng vào mũi Lam Sam.
Chiêu này thật quá ác độc. Lam Sam gần như không thể nhẫn nhịn, xông lên cướp đoạt đồ ăn của anh.
Ăn kiêng thất bại.
Sau đó, Lam Sam đưa ánh mắt về phía thuốc giảm cân. Kiều Phong cực lực phản đối lựa chọn này. Thuốc giảm cân là thuốc, mà đã là thuốc thì có ba phần độc, uống nhiều sẽ gây tác dụng phụ. Lam Sam mua mấy lần, mỗi lần là các loại thuốc khác nha. Sau khi Kiều Phong phân tích thành phần thuốc, cô đều không dám dùng. Thế rồi, cô lựa chọn một giải pháp khá ôn hòa, không thể nhanh chóng đốt cháy chất béo, nhưng có thể ngăn chặn carbohydrate chuyển hóa thành chất béo ở một chừng mực nhất định. Cô cầm thuốc năn nỉ một hồi, Kiều Phong mới cho phép cô uống thử.
Ngày hôm đó, nhân lúc Lam Sam không có nhà, Kiều Phong đã lén lút đổi toàn bộ thuốc giảm cân của cô thành vitamin có hình dạng tương tự. Lúc làm chuyện này, anh vô cùng căng thẳng, nhưng anh một mực an ủi bản thân, anh chỉ đang dùng cách thức chính đáng để bảo vệ vóc dáng của vợ, đồng thời bảo vệ hạnh phúc trong đời sống chăn gối vợ chồng của mình.
Mỗi ngày Lam Sam uống thuốc một lần, sau khi ăn xong cô đứng trên bàn cân một lát. Cứ cách ba ngày Kiều Phong lại lén lút chỉnh bàn cân một lần. Cứ một tháng như vậy, Lam Sam phát hiện cô đã gầy đi hơn nửa cân.
Thuốc giảm cân này hữu hiệu thật!
Sau đó Lam Sam mua rất nhiều thuốc giảm cân. Cùng lúc đó, Kiều Phong cũng mua rất nhiều vitamin.
Hôm nay, Lam Sam cuộn mình trên sofa nghịch điện thoại, ôm Schrodinger trong lòng. Cô nhìn điện thoại một hồi, đưa tay ra với nước trên bàn trà uống một ngụm, nói với Kiều Phong, "Kiều Phong, anh đưa thuốc cho em với".
Kiều Phong đang ngồi ở đầu bên kia sofa xem ti vi. Anh không nghe rõ Lam Sam nói gì, nên anh quay đầu nhìn cô, "Em nói gì cơ?".
"Thuốc".(1)
(1)Trong tiếng Trung từ "thuốc" đồng âm với từ "muốn", đều có cách phát âm là "yao". Kiều Phong tưởng rằng Lam Sam muốn làm "chuyện ấy".
Kiều Phong sửng sốt rõ rệt, "... Ở đây? Em chắc chứ?".
"Đúng thế", Lam Sam hơi khó hiểu, cô để dưới bàn trà mà, anh không thể không nhìn thấy.
Kiều Phong bỏ điều khiển xuống, bắt đầu đưa tay cởi khuy áo sơ mi. Anh vừa cởi khuy vừa híp mắt nhìn cô, vẻ mặt phơi phới.
Lam Sam, "..."
Cô bất đắc dĩ, nói, "Này... này... anh nghĩ đi đâu vậy? Em đang nói thuốc".
Bà xã đại nhân sốt sắng như vậy, Kiều Phong chẳng kịp cởi quần áo, nhanh chóng nhào tới, cúi đầu hôn cô, "Được rồi, biết rồi, cho em ngay đây".
"Ưm..."
Từ lúc bà xã uống vitamin tới giờ, ham muốn càng ngày càng mạnh mẽ, đúng thật là hạnh phúc quá, hạnh phúc quá. Kiều Phong sung sướng vô ngần, vừa hôn vừa vỗ về cô, sau đó đưa một tay ra tóm lấy gáy Schrodinger, quẳng nó bay vèo.
Trong phòng xuất hiện một đường parabol xen giữa vàng và trắng, cùng với tiếng thét kinh hoàng của một con mèo. Cũng may là Schrodinger biết khinh công, cuối cùng đã tiếp đất vững vàng.