Nhất thời, nhiều người dùng nền tảng Thanh Trúc Xà hết sức ngạc nhiên.
【Ầu Woa, lâu rồi tui mới thấy nhiều chiếc Lamborghini như vậy. 】
【Chậc chậc! Chơi sộp dữ vậy. 】
【Đúng vậy! Nói thế thì 666 chiếc Lam-Bo những 6 vạn 5 (232,319,531 VNĐ) lận đó! Thế mà một lần tặng bằng đó luôn chứ!】
Trong thời gian ngắn, trên mạng liền xuất hiện cuộc thảo luận sôi nổi. Mà đây, mới chỉ là khởi đầu.
Tiêu Vũ lấy điện thoại ra search giá trị của 666 chiếc Lamborghini, sau đó nói: "Cảm ơn 『Cha của hồ lô oa』đã tặng một chuỗi Lamborghini nhé ~."
Quý Huyền nhìn Tiêu Vũ cầm điện thoại đọc, nhất thời: "......." thật sự cạn lời. Dù anh không chơi livestream thì cũng biết động tác của Tiêu Vũ là không đúng, phải không?
【hahahahahaha,.......... Chủ bá vẫn vậy. 】
Quý Huyền nhìn câu bình luận bay qua trên đầu Tiêu Vũ, thanh thông tin bên cạnh thông báo bình luận do ID tên 『Dùng cái gì thanh thuần』 viết.
Quý Huyền mắt lạnh nhìn chằm chằm: Ngày hôm qua, chắc chắn là tên này tặng quà.
Tiêu Vũ lập tức cười nói: "『Dùng cái gì thanh thuần』 trở lại."
『Dùng cái gì thanh thuần』: 【Ta đã trở lại, mang theo anh em đến xem cô này. 】
Tiêu Vũ sửng sốt nói: "Bạn là đàn ông à?"
【hahahahahaha】
Trong khoảnh khắc, không ít bình luận bay qua, Tiêu Vũ thấy có thêm ba fans nữa đến. Lập tức vui vẻ nói: "Để mừng fan của tôi được 5 người, tôi đàn một bản piano cho mọi người nghe nhé."
『Dùng cái gì thanh thuần』 nói ngay:【Không nghe《hai con hổ》nữa. 】
【Đây là chủ bá không mở filter sao? Đúng là rất thanh thuần nha~. 】
Nói xong, người này cũng tặng thưởng 666 cơn mưa sô cô la, nhất thời, phòng livestream không ngừng rơi sô cô la.
Tiêu Vũ ngẩn người, nói: "Tôi còn chưa bắt đầu chơi đàn mà bạn đã tặng quà sớm vậy sao?"
『Dùng cái gì thanh thuần』:【.....Cô cứ nói luôn lời cảm ơn là được rồi. 】 Nghĩ nhiều vậy làm gì, người ta còn mong nhận quà sớm kìa.
Tiêu Vũ mỉm cười, nói: "Cảm ơn『Nam Ngạn Thanh Phong 』đã tặng 666 cơn mưa sô cô la nhé." Sau đó Tiêu Vũ bắt đầu chơi piano. Lần này cô đang chơi bản nhạc khác, Tiêu Vũ chơi piano nghiêm túc rất động lòng người.
Cô tựa như một thiên thần với đôi cánh và hào quang sau lưng. Quý Huyền ngơ ngác nhìn cô chằm chằm, Tiêu Vũ trang điểm nhẹ, lông mày nhạt giống như dãy núi phía xa trong làn mưa bụi của tranh thủy mặc. Đôi mắt to là dòng suối trong vắt thấy đáy. Cái mũi màu hồng nhạt đầy quyến rũ. Khóe miệng cô hơi cong lên, đôi môi nhỏ đầy đặn ngọt ngào như anh đào.
Quý Huyền cứ nhìn lại nhìn rồi tặng thêm 99 thiên thần độc quyền....
Người xem ở các phòng livestream khác đột nhiên thấy thông báo quà tặng lại xuất hiện, nhìn thì thấy lại là phòng stream 『 Tôi là nhạc công』, nhất thời đều nghẹn cả họng.
【Fuck, ai zậy? Ai chơi sộp dữ zậy? Để tôi đi xem.】 Chỉ cần nhấp vào thông báo là có thể nhảy sang phòng livestream.
Với hai thông báo toàn server liên tiếp, nhiều người đã rời khỏi phòng livestream ban đầu, nhảy sang phòng livestream của Tiêu Vũ.
Vừa mới phòng thì nhận ra bên trong không có bao nhiêu người, đếm tới đến lui thì vẫn là 5 người. Phòng livestream truyền ra tiếng đàn piano tuyệt đẹp, làm người nghe cảm thấy thoải mái, đây là dưới tình huống chưa chuẩn bị thiết bị thu âm đấy.
Chủ bá là một cô gái nhỏ nhìn trông mới 18 - 19 tuổi, kiểu tóc hoa lê che bớt đi hai má phúng phính, khiến cho khuôn mặt trông nhỏ nhắn dễ thương hơn một chút.
___『Dùng cái gì thanh thuần』tặng『Vũ Quang Huyền Cá 』 99 thiên thần độc quyền. ___
Tiêu Vũ nghiêm túc đàn piano, không nhìn cũng không nói cảm ơn.
【Woa ~! Đưa những 10 vạn lận! Mà chủ bá không hề cảm ơn gì cả. 】
___『Cha của hồ lô oa』đã tặng『Vũ Quang Huyền Cá 』 99 thiên thần độc quyền. ___
【ĐM, Thổ hào kìa! Cầu bao nuôi! 】
【Tiếng đàn khá tốt, nghe rất hay. 】
___『Dùng cái gì thanh thuần』tặng『Vũ Quang Huyền Cá 』 99 thiên thần độc quyền. ___
【Chủ bá, nhìn đây này, nhìn bên này nè. 】
___『Cha của hồ lô oa』đã tặng『Vũ Quang Huyền Cá 』 99 thiên thần độc quyền. ___
Toàn server không ngừng đưa ra thông báo, số người vào phòng livestream càng nhiều, rất nhanh chóng vượt quá 10 vạn fan.
Tiêu Vũ đàn xong ngẩng đầu lên: "Wow! Cái quái gì vậy?"
【hahahahaha, chủ bá dễ thương quá ta.】
【hahahaha, chủ bá vui tánh quá】
【hahahahahaha】
【23333333】
【Tôi sẽ tặng tất cả hoa tôi có, chủ bá đàn thêm một bài nữa đi.】
【Mị lau*, đêm nay mị thấy hơn 560.000 tệ đúng không?】
*Gốc "我擦" Các phòng livestream có chức năng che chắn các từ nói bậy, theo từ đồng âm và xem xét thời gian nhập liệu, dần dần cư dân mạng sử dụng "我擦)" thay cho từ "fuck".
Đạn mạc* lại nhanh chóng ồn áo đến nỗi Tiêu Vũ gần như không nhìn thấy bản thân, cô hoàn toàn bị đạn mạc bao phủ, cũng không có người quản lý để dọn.
*Đạn mạc (弹幕) - Barrage (mưa bình luận dội lên màn hình như đạn bay khi đánh trận): là cuộc hội thoại giữa hàng trăm người dùng, phủ kín video player trong khi đang phát, còn làn đạn = một comment ~
Tiêu Vũ nhìn đạn mạc nhao nhao cả lên, nói với vẻ mặt lạnh nhạt: "Nhiều người như vậy, có ai trong đây muốn học piano không?
Đột nhiên, toàn bộ người xem: "...."
Tiêu Vũ nhìn khu bình luận lập tức im phăng phắt, nghẹn lời nói: "Tôi đã đăng ký phòng stream giảng dạy đấy. "
Chúng người xem "...."
Mọi người lúc này mới quay đầu nhìn phân loại phòng stream, đạn mạc lập tức sôi nổi lên.
【Lần đầu tiên tôi thấy nhiều người như vậy trong phòng livestream dạy học đấy. 】
【Hahaha, tôi cũng vậy, hơn nữa rất náo nhiệt đó 】
【Đã hơn một số phòng livestream đại thần rồi nè. 】
Các món quà ảo cứ liên tục được tặng, hoa cứ tiếp tục đưa. Tiêu Vũ nhìn đến hoa cả mắt, không kịp nói lời cảm ơn. Dù người khác tặng đều là quả nhỏ, nhưng mà muỗi nhỏ đến đâu thì cũng là thịt mà.
Đã 23 giờ, Tiêu Vũ nhìn đồng hồ, nói với trong video: "Đã đến giờ tôi đi ngủ rồi, vậy thôi nha!"
Nghĩ lại, không đúng, cô lại lấy điện thoại ra đọc: "Chủ bá tôi lập tức liền tắt livestream đây, bảo bảo nào thích chủ bá thì có thể bấm vào đây,... Hửm? Chỗ này, tôi cũng không nhớ chỗ nào nữa, nhưng mà mọi người cứ follow chủ bá nha ~. Như vậy thì mai tôi có livestream thì các bảo bảo sẽ nhận được thông báo đó. Chủ bá tôi mỗi ngày sẽ lives từ 21h đến 23h, tùy lúc livestream, cảm ơn mọi người đã yêu thích." Vì sao lại gọi các fan là bảo bảo nhỉ? Đúng là kì quái.
Sau đó Tiêu Vũ vẫy tay với máy quay, nhấn tắt máy.
Người xem: "....."
Quý Huyền: "....." Dù đây là lần đầu tiên chơi nhưng anh vẫn thấy cách xử lý của Tiêu Vũ sai sai.
Tiêu Vũ sau khi tắt livestream, nghĩ nghĩ, liền đi vào tài khoản xem thử.
Sau đó thì ngạc nhiên, à rế? 1, 2, 3, 4, 5, 6 không chỉ là một, mười, một trăm, một nghìn, mười nghìn, một trăm nghìn.
Ể Ể Ể..... Tiêu Vũ chưa kịp load, đếm lại lần nữa, sau đó trơn to mắt.
" A? 150.000 tệ (536,613,597 VNĐ) sao?"
Tiêu Vũ tắt máy tính, lên giường nằm, quyết định nhắm mắt ngủ trước đã. Đêm nay, Tiêu Vũ mơ thấy đủ thứ chuyện kỳ quái, khi tỉnh dậy cũng không nhớ rõ mình đã mơ thấy cái gì.
Ngày hôm sau, sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi, Tiêu Vũ nhớ tới số dư hôm qua nên đăng nhập kiểm tra lại, con số 150.000 tệ vẫn còn ở đó.
Lần này Tiêu Vũ thực sự biết, số tiền cô tự kiếm, hôm qua đã kiếm được 150.000 tệ.
Hưng phấn quớ đi!!!
Quý Huyền và hai đứa nhóc nhìn thấy Tiêu Vũ vui vẻ đi xuống nhà. Quý Huyền nghĩ trong lòng, chắc là do mình cùng tên ngốc đập tiền cho cổ hôm qua.
Quý Yến, Tất Dịch Nhiên cùng ông nội Quý cũng có mặt ở dưới nhà, Tiêu xuống nhà khá muộn nên hơi xấu hổ.
Ông nội Quý không hề để tâm, còn nói: "Ngủ được là phúc, ngủ được là phước. Không giống bộ xương già này, ngày ngủ được 6 tiếng là A Di Đà Phật rồi."
Ông Quý thấy Tiêu Vũ vui vẻ liền nói: "Hôm nay trông cháu vui thế!"
Tiêu Vũ gật đầu, nhìn xưng quanh thấy mọi người đều ở liền nói: "Vâng ạ, tối qua cháu kiếm được rất nhiều nhiều nhiều tiền."
Ông nội Quý thấy cô rất vui, ông cũng vui lây, vì vậy ông nói: "Nếu cháu thiếu tiền thì cứ nói nội, nội có nhiều tiền lắm đó! Hà tất gì phải phân chia rạch ròi như vậy?
Tiêu Vũ cười nói: "Sao cháu dám xin tiền ông chứ?"
Ông nội Quý giả bộ không vui nói: "Sao vậy? Còn xa lại với nội à?."
Tiêu Vũ chỉ có thể nói: "Cháu còn chưa đưa ông được đồng nào mà lại muốn lấy tiền ông, kỳ cục lắm ạ."
Trước kia ông nội Quý thích Tiêu Vũ vì cô là con gái của Tiêu Chanh. Sau này, ông thích Tiêu Vũ vì sự hiếu thảo của cô, bây giờ ông thích Tiêu Vũ vì sự hiểu chuyện của cô.
Tất nhiên, Tiêu Vũ thực sự muốn tiêu tiền, ông Quý còn vui hơn, nhưng ông cũng cảm thấy vui mừng khi thấy cô hiểu chuyện như vậy.
Quý Huyền ở bên đắc ý trong lòng, không lấy tiền thì sao, tiền bây giờ của cô không phải anh đưa sao? Anh đưa tiền của mình cho bà xã tiêu, vui lắm!
Quý Huyền không hề biết rằng, số tiền anh đưa đã bị bên nền tảng khấu trừ 70%.
Quý Yến cũng rất đắc ý trong lòng! Hai hôm nay anh trai tui đối xử với tui rất tốt luôn đó. Tui đã không cảm nhận được tình yêu từ anh trai hơn 20 năm nay rồi, lần này tui lập công lớn, tui tin rằng tui có thể đi lên đỉnh cao cuộc đời.
Tất Dịch Nhiên vừa lướt điện thoại vừa ăn. Qua năm mới, mọi người đều về nhà, riêng Tất Dịch Nhiên ở lại, mặc dù mẹ bảo cậu vào Quý thị. Nhưng khi Quý Trọng Vi về nhà, Tất Dịch Nhiên nói cậu muốn tự mình lập nghiệp.
Ông nội Quý thương cậu hiểu chuyện, lấy tiền riêng của mình đầu tư. Bởi vậy, Tất Dịch Nhiên gần đây đúng là thường theo Quý Huyền đến Quý thị, phần lớn là để tìm hiểu tình hình. Quý Huyền thấy cậu có cái tâm nên cũng chỉ dạy đôi câu.
Hai ngày nay, Tất Dịch Nhiên tự mình chạy ra ngoài tìm hiểu tình hình thị trường, nhờ người điều tra, vân vân. Sáng nay không cần vội vàng ra ngoài, hiếm khi mọi người tụ tập với nhau. Lúc này, Tất Dịch Nhiên nhìn điện thoại, khẽ cau mày, cúi đầu nhìn cẩn thận, sau đó nhìn chị dâu họ cũ của mình.
Tiêu Vũ để ý thấy nên hỏi "Cậu nhìn gì vậy?"
Tất Dịch Nhiên nhìn Tiêu Vũ với ánh mắt đờ đẫn, hỏi: "Chị dâu, gần đây chị bắt đầu livestream đúng không ạ?" Tất Dịch Nhiên lớn hơn Tất Dịch Lộ, có thể do là con trai nên tính cũng cởi mở chút. Từ trước, cậu đã biết công ty của nhà do Quý thị cho mẹ để bảo đảm sinh kế. Nếu không phải bà nội đối xử tốt với cậu thật lòng, cậu sẽ nghĩ mình thật ngu ngốc.
Vì vậy, ngay khi tốt nghiệp, cậu đã nghĩ đến việc vào Quý thị, mục đích vào Quý thị của cậu khác với cha mình, cậu muốn học hỏi thêm kinh nghiệm. Hơn nữa, công ty nhỏ của cha cậu, không để ý cái là có nguy cơ đóng cửa liền, xét cho cùng, cha cậu thật sự không quản lý công ty được. Công ty mở chưa lâu mà đã thâm hụt được vài năm, Tất Dịch Nhiên không muốn tiếp quản một công ty như vậy chút nào.
Sau khi bàn bạc với gia đình, lúc này mới nghĩ cách đến thủ đô. Mặc dù mọi chuyện không quá suôn sẻ, nhưng cậu đã có kế hoạch phát triển ở thủ đô từ trước, vì vậy không sao cả. Vì để thân thiết hơn, cậu vẫn luôn gọi Tiêu Vũ là chị dâu chứ không phải chị dâu họ.
Tất nhiên, sở dĩ nói kéo quan hệ thân thiết, đương nhiên là vì đứa ngốc cũng biết anh họ Quý Huyền thích chị dâu, muốn phục hôn. Có lẽ bây giờ mỗi anh họ cho rằng những người khác không biết ảnh muốn tái hôn, muốn phục hôn với chị dâu đi!
Tiêu Vũ gật đầu nói: " Chị có mở livestream."
Tất Dịch Nhiên nói trong tình trạng khó xử. "Mới mở hai ngày đúng không ạ?"
Tiêu Vũ gật đầu: "Ừ."
Tất Dịch Nhiên quay điện thoại lại và nói với Tiêu Vũ, "Vậy chị lên hot search rồi."
(Nhớ chương nào tui bảo chị nhà không lên hót sớt nữa ~ Ừm, giờ bị vả mặt ~)
Tiêu Vũ: "....." Lúc là minh tinh thì làm đủ thứ trò cũng không nắm được cái đuôi hot search. Giờ làm hành động nhỏ thôi là lên hot search gì đó rồi.
Tất Dịch Nhiên nói: "Những chủ bá hàng top có thể kiếm 1 triệu một đêm, nhưng nói chung không ai muốn tiết lộ mức lương của họ. Chị dâu, chị vừa bắt đầu livestream là kiếm được hơn 500.000 (50 vạn) trong một đêm, cộng đồng mạng đang sôi sục."
(Tui nhớ đến nữ hoàng livestream Viya kiếm 350 triệu tệ (khoảng 1.236 tỷ đồng) chỉ sau 7 tiếng 45 phút vào hôm 20/10)
Tiêu Vũ: "..... Sao họ biết chị kiếm được bao nhiêu vậy? Hơn 50 vạn á? Chị bị khấu trừ hơn 40 vạn lận? "
Tất Dịch Nhiên có một chút kiến thức về ngành này. Gần đây, cậu đang xem xét các ngành khác nhau để xem ngành nào kiếm tiền tốt. Cơn sốt livestream đương nhiên cũng nằm trong sự cân nhắc của cậu. Cậu liền nói: "Vậy chắc chị là chiết khấu 30%, đây là chuyện bình thường. Hơn nữa, chỉ có 3 người tặng quà trong suốt buổi livestream, còn có hai người thậm chí liên tục tặng thiên thần độc quyền, được thông báo cho toàn server, người ta nhìn số lượng nên cũng đoán được nhiều ít. Chủ bá mới, chỉ livestream 2 ngày mà đã thu về 50 vạn, hot search thứ 8."
Tiêu Vũ: "...." Còn có quyền riêng tư không?
Quý Yến, "...." Anh trai, đập ít tiền hơn một chút là được rồi, đập nhiều quá không sợ lộ à!
Tiêu Nhược Quang lập tức vui vẻ nói: "Mẹ lợi hại quá đi."
Tiêu Vũ cười, sau đó nhớ tới nói: "Đúng rồi, nếu ông nội cũng ở thì cháu có chuyện muốn nói! Cơ thể cháu đã phục hồi tốt, tiểu Quang cũng nhận người thân, cháu cũng kiếm đủ tiền sống cả đời cũng được, vậy nên, cháu muốn dọn ra."
Quý Huyền: "....." Đôi đũa trong tay anh rớt "Cạch" trên bàn, nhìn Tiêu Vũ với vẻ mặt dại ra.
Quý Yến: "...." Let me go*!!
*Gốc 我勒个去 (Tôi lặc cái đi): Là một thán từ, bắt nguồn từ truyện tranh "Hirata của thế giới" (), thể hiện sự bất lực, gần nghĩa với "Ta dựa vào" (ĐM). Tùy trường hợp nó sẽ thành từ chửi thề.
Tất Dịch Nhiên và ông nội Quý lặng lẽ quay đầu nhìn Quý Huyền, chỉ thấy Quý Huyền đã khôi phục lại vẻ mặt lãnh đạm, anh nhàn nhạt hỏi: "Sao đột nhiên lại nói đến chuyện này?"
"Không phải đột nhiên, em không thể ở đây mãi, đến lúc phải dọn ra ngoài rồi. Lúc em tìm anh, anh cũng biết, cơ thể em lúc đó thế nào mà, với lại khi đó Tiểu Quang còn nhỏ. Em cũng không còn cách nào, nếu không thì nhất định không làm phiền anh. Bây giờ, sức khỏe của em cũng tốt lên rồi, cũng có tiền, sao có thể mặt dày ở lại đây được?" Tiêu Vũ trả lời.
Quý Yến: "!!!" Có tiền???
Quý Huyền cúi đầu, nhẹ giọng hỏi, "Em đã tìm nhà chưa?"
Tiêu Vũ lắc đầu nói: "Chưa, em chưa rút tiền, trong hai hôm nay em đi rút tiền, sau đó đi xem nhà."
Tiêu Nhược Quang với Quý Du cụp mắt, hai hàng" nước máy "chảy xuống. Tiêu Vũ vội vàng an ủi, "Không sao đâu nè, mẹ đâu có rời khỏi thủ đô đâu, chỉ là không thuê nhà gần đây thôi mà? Mấy đứa có thể đến nhà mẹ ở, cũng có thể ở nhà cha mà."
Tiêu Nhược Quang lắc đầu, nói: "Con muốn đi với mẹ cơ."
Tiêu Vũ có hơi khó xử, nếu Tiêu Nhược Quang đi theo cô thì không phải giống với vận mệnh trong sách sao?
Quý Yến vội vàng cứu vớt, nói: "Chị dâu, tiền của nền tảng phải mất 3 tháng mới được rút."
"Ah?" Tiêu Vũ quay lại nhìn Quý Yến.
Tất Dịch Nhiên cũng nói: "Đúng vậy, chủ bá phải mất 3 tháng mới được rút tiền, về sau cũng phải đợi hơn 20 ngày mới được lấy tiền đó chị."
Tiêu Vũ sửng sốt, "Lâu vậy sao? Để chị lên nhìn thử. "
Tiêu Vũ vừa đi, Quý Huyền im lặng quay đầu nhìn Quý Yến, Quý Yến đổ mồ hôi hột trong lòng, thốt lên:" Anh, bây giờ không còn cách nào nữa, đã đến thời khắc khẩn cấp rồi, anh chỉ còn 3 tháng để cưa đổ chị dâu thôi."
Quý Huyền: "....."
Tiêu Nhược Quang vừa nghe thấy, lập tức giơ tay nói:" Cha, cha với mẹ ở bên nhau đi ạ! Con không hai người chia cách đâu."
Quý Du cũng cúi đầu lau khóe mắt, mếu máo nói: "Không muốn mẹ đi đâu."
Quý Huyền trầm mặc nhìn đầu Quý Du, thở dài nói: "Ba tháng à."
Sau đó tất cả mọi người đều im lặng, bao gồm cả Khổng Ngọc Tình đang đứng bên cạnh.
Tiếp đó, mọi người thấy Tiêu Vũ bước xuống cầu thang, nói với Quý Huyền, "Quý Huyền, anh có thể cho em vay tiền được không? Ba tháng sau em sẽ trả lại cho anh."
Quý Huyền sững người, im lặng quay đi, rồi nói, "Gần đây,..... vòng vốn của công ty không tốt."
Tiêu Vũ: "...." Mặc dù cô không hiểu cái quái gì, nhưng câu này có nghĩa là không cho vay.
Tiêu Vũ quay đầu nhìn Quý Yến, Quý Yến hoảng sợ, lập tức nói: "Em còn không đi làm, sao có tiền được chứ?"
Tất Dịch Nhiên cúi đầu ăn cơm, mơ hồ nói: "Em đang định mở công ty, còn đang mời đầu tư."
Cuối cùng, Tiêu Vũ nhìn ông nội Quý, hỏi:" Ông nội, ông vừa nói cháu không có tiền có thể hỏi ông đúng không ạ? "
Ông nội Quý ho khụ một tiếng, rồi nói,: "Tiền đều do bà nội cháu quản, để ông đi hỏi cái đã. "
Tiêu Vũ có thể thấy được mọi người không định cho cô vay tiền, có vẻ đi hỏi bà nội thì cũng không được cho vay. Tiêu Vũ chỉ có thể hỏi: "Vậy....Cháu ở lại đây thêm 3 tháng nữa...có phiền mọi người không?"
Mọi người cùng nhau lắc đầu và nói: "Không, không, không, cháu/em/chị thích ở bao lâu thì ở."
Tiêu Vũ: "Sao cháu mặt dày thế được? Mỗi tháng em sẽ gửi tiền nhà cho anh."
Quý Huyền: "....."
Vì chuyện này, Quý Huyền nhìn Quý Yến với vẻ mặt tối tăm suốt buổi sáng. Ăn sáng xong, Quý Huyền xách Quý Yến đi ra ngoài.
Quý Yến: "Anh, em cảm thấy em có thể cứu giúp một chút."
Quý Huyền: "Em đã chết."
Quý Yến "......"
Cuối cùng, Quý Yến thực sự sợ bị anh trai mình đánh chết mình nên xung phong nhận việc: "Anh, để em làm cố vấn cho anh nhé, em sẽ dạy anh cách theo đuổi chị dâu."
Quý Huyền nhìn em trai, cười nhạo: "Em? Anh đã kết hôn một lần đấy! Em thì chưa có lần nào, lấy gì dạy anh? "
Quý Yến: " Anh à, anh không hiểu rồi! Lần kết hôn trước của hai người hoàn toàn do hoàn cảnh ép buộc, về sau có Quý Du nên mới thuận lý thành chương. Anh cũng chưa bao giờ chủ động đi cưa cẩm chị ấy đâu! Em không giống vậy. Em đã có vô số bạn gái, số trường hợp em theo đuổi thành công lên tới 90%. "
Quý Huyền ngạc nhiên., anh đặt Quý Yến xuống, hỏi trong sự hoài nghi "90%?"
Quý Yến thế mà kiêu ngạo, anh chàng ngẩng đầu ưỡn ngực, gật đầu nói: "Đúng vậy! Lợi hại không?"
Quý Huyền không nhìn anh ta như thế, lạnh lùng hỏi: "Là do để ý đến tiền của em phải không?"
Quý Yến: ".....Thực ra cái này không quan trọng, quan trọng là anh phải biết chị dâu cần gì. Em sẽ đi nằm vùng cho anh, đến gặp chị dâu để hỏi thử, anh thấy thế nào?"
Quý Huyền lạnh lùng nhìn anh, cuối cùng nói "Nếu thất bại....."
Quý Yến làm động tác cắt cổ, nói, "Lấy cái chết tạ tội."
Quý Huyền nói, "Vậy cút đi! "
Vì vậy, Quý Yến lanh lẹ vọt đi.
Khi vào phòng, Quý Yến chen đến bên cạnh Tiêu Vũ, Tiêu Vũ đang dạy hai đứa nhóc làm bài tập đông.
Quý Yến vẫn chen vào hỏi: "Chị dâu còn mục tiêu cuộc sống nào mà chưa hoàn thành không? "
Tiêu Vũ nói: "Trở thành nghệ sĩ piano nổi tiếng thế giới, có thể là nghệ sĩ tốt nhất, giỏi nhất."
Quý Yến: "....." Điều này hơi khó.
Vì vậy, anh ta lại hỏi: "Ngoài cái đó ra, thì còn gì nữa không?"
Tiêu Vũ ngẩng đầu, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tìm cho anh cậu một bông sen trắng chân chính, tốt bụng, vô hại, không tâm cơ."
Quý Yến không khỏi nhìn Tiêu Vũ từ trên xuống dưới, nói: "Cái này cũng có chút khó khăn." Chị dâu, chị thật sự không có miếng liên quan gì đến cô gái hoa sen trắng cả.
Tiêu Vũ nói: "Vậy thì đừng để anh trai cưới phải một bông sen trắng hàng fake là được."
Quý Yến gật đầu nói: "Cái này đơn giản đó! Chị gả cho mình luôn cho ảnh không tốt sao."
Tiêu Vũ sửng sốt, nói: "Cũng có lý, sao chị lại không nghĩ tới nhỉ?"
Quý Yến: "???"
"Hahahaha, chị đùa đấy, xem cậu sợ đến mức nào rồi kìa" Tiêu Vũ cười cười,vỗ vai Quý Yến.
Quý Yến: "Bây giờ chị mới thực sự làm em sợ đấy."
Tiêu Vũ: "???"
Mà Quý Huyền mới đến công ty, đã ngay lập tức gọi Ban Trinh Diệp.
Ban Trinh Diệp không dám chậm trễ, nhìn thấy bộ dạng lo lắng của Quý tổng, đó hẳn là một việc rất quan trọng.
Kết quả, câu đầu tiên của Quý Huyền là "Có phải lần đầu tiên rút tiền của chủ bá bên Thanh Trúc Xà là 3 tháng một lần đúng không?"
Ban Trinh Diệp: "Tôi không biết ạ."
Quý Huyền cau mày nói: "Không biết thì nhanh chạy đi hỏi đi. "
Ban Trinh Diệp gật đầu, nhưng vẫn cẩn thận hỏi" Quý tổng muốn hỏi cái này để....?"
Quý Huyền nói việc Tiêu Vũ làm chủ bá, Ban Trinh Diệp không hiểu lắm: "Vậy Quý tổng muốn chị ấy nhận tiền sớm hay...trễ hơn?"
Quý Huyền lạnh lùng nói: "Trông tôi có muốn cổ nhận tiền sớm không?"
Ban Trinh Diệp: "......"
Sau khi hỏi rõ ràng, Ban Trinh Diệp quay lại báo cáo: "Đúng là phải đợi 3 tháng cho lần rút tiền đầu tiên, nhưng nếu là chủ bá có tiềm năng thì có thể rút sớm hơn."Mặt Quý Huyền đen lại trong nháy mắt, Ban Trinh Diệp ngay lập tức nói tiếp: " Tuy nhiên, tôi đã thông tri cho họ phải tuân thủ nghiêm ngặt chế độ rút tiền ba tháng một lần, làm một nền tảng Livestream công chính - công bằng - công đạo, không thể mở cửa sau cho người khác."
Quý Huyền gật đầu nói: "Cô nói có lý, chúng ta phải kiên trì với chế độ 3 tháng này."
Ban Trinh Diệp đề nghị, "Thực ra, nếu đến hạn thì chúng ta có thể làm khó chút, để hoãn thời gian thêm 1 tháng."
Quý Huyền tán thưởng cô ấy: "Tháng này thêm tiền thưởng cho cô, đi ra ngoài đi."
Ban Trinh Diệp gật đầu, rồi ra ngoài.
Quý Huyền mở WeChat, cố vấn kiêm nằm vùng Quý Yến đã gửi một tin nhắn: 【Chị dâu thật sự vô dục vô cầu, chúng ta chỉ có thể đột phá từ bên ngoài.】
Quý Huyền trả lời: 【Đột phá như thế nào?】
Quý Yến nói:【Chúng ta phải chủ động, chủ động tấn công, nói thẳng với chị dâu, anh muốn cưa cẩm chị ấy.】
Quý Huyền: 【Có muốn lấy hoa hồng năm nay không?】
Quý Yến:【Anh, chúng ta có thể thay đổi một chút, nếu anh sợ việc chủ động nói có tỉ lệ thành công không cao, thì chúng ta có thể bắt đầu với việc thể hiện bản thân. 】
Lúc này Quý Huyền mới hỏi:【Thể hiện thế nào?】
Quý Yến nhắn lại: 【Ví dụ như anh có thể nói cho chị dâu biết anh am hiểu cái gì, lý tưởng cao cả trong tương lai hay sở thích của anh. Tóm lại, anh có thể từ từ để chị dâu hiểu anh hơn, sau đó bị hấp dẫn bởi sự quyến rũ từ tính cách của anh. 】
Quý Huyền im lặng đọc đoạn tin nhắn, ghi tạc trong lòng.
Lúc về nhà, sau khi ăn tối, anh ngồi trên thảm trước TV tập tạ. Kiên trì để Tiêu Vũ, người đang xem TV cùng hai con, chú ý đến mình, cũng như cơ bắp rắn chắc và những thớ cơ săn chắc do tập luyện trong thời gian dài của anh.
Tiếc thay, đây đúng là đốt đèn cho người mù, chỉ thấy Tiêu Vũ cau mày xua tay với Quý Huyền, "Chóng mặt quá, anh làm gì thế? Sao lại chắn tụi em vậy, anh tránh ra để em xem TV."
Quý Huyền: "....."
Tiêu Vũ liền nhìn anh, hỏi: "Anh không lạnh à? Mùa đông mà không bật máy sưởi, đã thế còn mặc thế này, coi chừng bị cảm đấy."
Quý Huyền "...."
Đôi lời của editor:
#1 Ầy, xem ra lần này anh Quý fail rồi, bày chiêu khác đi anh.
#2 Chương sau có drama nhà hàng xóm rồi!!!