• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong mắt các cô, hình tượng của mình hầu như hoàn mỹ, phù hợp nhất với nhận biết của các cô. Chuyện này khiến trong lòng Ngô Trì có phần thoải mái, bởi vậy cũng không so đo xưng hô nữa.

- Không có việc gì, ta chỉ đi xem!

Ngô Trì phất tay, chúng nữ đứng dậy, tiếp tục thủ vệ.

Ngô Trì đi trong chốc lát, nhìn đồng hồ.

Đã 10 giờ tối...

- Còn 2 giờ!

- Quái vật còn chưa xâm lấn sao?

Ngô Trì nhíu mày, chuyện này có chút là lạ, bình thường tối nay Boss đến cũng coi như thôi. Dù sao cũng là Boss, cho chút mặt mũi cũng được.

Nhưng tiểu quái bình thường không phải nên sớm quần công sao?

Thậm chí có thể 24 giờ không gián đoạn, thỉnh thoảng đến một đợt, còn có chơi thả diều, đánh một đợt rồi chạy, số lượng nhiều lại đến đánh một đợt!

Quái vật thiên kì bách quái, giảo hoạt, xảo trá căn bản không thiếu!

- Haizz! Thật sự là sốt ruột!

Ngô Trì thở một hơi thật dài, cẩn thận suy tư một hồi, sau đó tựa vào tường, vừa nhìn bên ngoài, vừa nói chuyện phiếm với một Đại Tần duệ sĩ bên cạnh. Đại Tần duệ sĩ này cao khoảng một mét bảy mét tám, là một mỹ nhân cao gầy chính gốc. Tóc đuôi ngựa có gắn trang sức đong đưa theo gió, bên trên gương mặt cao lãnh xinh đẹp mang theo trang nghiêm cùng sát khí, giống như binh khí! Con ngươi cô hơi nhúc nhích, quan sát thấu đáo bốn phía.

Đương nhiên, cô cũng biết Ngô Trì ở đó.

Dáng người cô cũng không tệ, có lồi có lõm, trang phục màu đen huyền phủ lên giáp đồng cũng không che được thân thể nóng bỏng kia.

- Ngươi tên gì?

Ngô Trì hỏi một câu.

Mỹ nhân cao gầy xoay người, cung kính nói:

- Vương thượng, ti hạ tên Triệu Hắc Hà.

- Cái tên Triệu Hắc Hà này.... Không thích hợp với ngươi nha?

Ngô Trì giật mình, còn có phụ mẫu đặt cho con gái loại tên này sao?

Triệu Hắc Hà thản nhiên mở miệng, giải thích:

- Phụ mẫu ti hạ sinh hạ ta trong đêm tối, bên bờ sông, cho nên lấy tên Hắc Hà.

- ..... Tùy tiện.

Ngô Trì sờ lên trán, suy tư một chút, lại nói:

- Ta đặt cho ngươi cái tên, có được không?

- Vương thượng cứ quyết định!

Mỹ nhân cao gầy lộ ra một tia hưng phấn, có thể được vương thượng đặt tên, đối với các cô cũng coi như là một loại vinh quang!

Ngô Trì do dự một chút, cười nói:

- Người Tần còn Hắc, trước đó ngươi tên là Hắc Hà, đoán chừng có duyên với hắc dạ minh nguyệt, không bằng..... Huyền Nguyệt, như thế nào?

- Đa tạ vương thượng!

Mỹ nhân cười một tiếng, đồng ý không chút do dự. Thật ra cô cũng không hiểu ý nghĩa của tên mới, nhưng nếu là Ngô Trì cho thì cho dù gọi là Triệu Cẩu Đản, cô cũng nhận.

- Huyền Nguyệt này, ngươi xem....

Ngô Trì đang muốn tán gẫu vài câu, bỗng nhiên Triệu Huyền Nguyệt nhướng mày, gương mặt xinh đẹp bỗng nhiên ẩn chứa sát khí.

- Có nguy hiểm!

- Hả?

Ngô Trì khẽ giật mình, lập tức lấy lại tinh thần, nhìn ra ngoài. Quái vật đến rồi sao?

Nhưng.....

Bên ngoài vẫn là một vùng tăm tối, sương mù vẫn bình tĩnh như trước.

Ngô Trì cũng không cảm thấy Tần chi duệ sĩ sẽ nói đùa, lập tức hỏi:

- Có phát hiện gì rồi?

- Bẩm vương thượng, ta đã nhận ra một tia địch ý, mà lại rất nguy hiểm! Khiến cho toàn thân ti hạ run rẩy!

- Vương thượng! Ti hạ cũng nhận ra!

- Đúng vậy, vương thượng! Địch ý rất nồng nặc!

..

Những người còn lại cũng nhao nhao mở miệng, cho dù là các thiếu nữ Minh Nguyệt cung cũng hoặc nhiều hoặc ít cảm giác được không thích hợp, dù sao các cô đều là binh chủng phẩm chất Trác Việt, đã đến cấp 10, lại nhận được đặc tính tăng thêm gấp mười lần của lãnh địa. Cảm giác của từng người đều vô cùng nhạy cảm, trên cơ bản là sẽ không sai.

- Chẳng lẽ là ẩn thân?

- Hay là quái vật công kích tầm xa? Ở trong sương mù, cho nên không nhìn thấy?

Ngô Trì điên cuồng suy nghĩ, nhìn về phía bầu trời, lại nhìn về phía chỗ sâu mê lộ, chau mày.

Lúc này ba bóng người nhanh chóng chạy tới, nhảy vọt mấy cái, trực tiếp rơi vào bên cạnh Ngô Trì. Chính là ba vị anh hùng!

Giả Nghênh Xuân được Lâm Đại Ngọc đỡ, bên trên gương mặt xinh đẹp còn mang theo một tia khiếp sợ.

...

Rất hiển nhiên, các cô cũng đã nhận gì đó không đúng!

- Chuyện lạ.....Nếu đã tới, vì sao chậm chạp không phát động công kích?

Ngô Trì suy tư một chút, quyết định bày ra một chút Cạm bẫy trước.

Hắn bắt đầu khống chế tháp phòng ngự, để đám tháp phòng ngự bày ra thiên la địa võng tại bốn phía lãnh địa, địa lôi, sương mù suy yếu lục sắc, địa đằng,...

Tháp phòng ngự còn lại cũng vận sức chờ phát động, chỉ cần quái vật vừa ra tay sẽ đánh cho chúng nó tơi bời!

Nhưng chuyện quỷ dị lại xảy ra!

Mãi cho đến 11 giờ tối, quái vật cũng chưa từng xuất hiện!

- ???

Ngô Trì nghĩ mãi mà không ra. Cũng không thể là quái vật sợ các cô, từ bỏ tiến đánh lãnh địa chứ?

Quái vật Thí Luyện Người Mới do hư không khống chế, không thể nào không tấn công.

Lại qua 10 phút, 11 giờ 10 phút, vẫn chẳng thấy gì.

11 giờ 20 phút, vẫn chẳng thấy.

11 giờ 30 phút, vẫn chẳng thấy.

.....

Còn lại 10 phút cuối cùng, Ngô Trì một mặt ngơ ngác, bên ngoài vẫn như cũ gió yên biển lặng.

5 phút cuối cùng....

3 phút Cuối cùng....

1 phút cuối cùng!

30 giây cuối cùng!

20 giây cuối cùng!

10 giây cuối cùng!

Đột nhiên lúc này..... Trong sương mù đi ra một bóng người!

Là một người đàn ông cầm đao, đội mũ rộng vành, mặt đầy râu ria, mang theo một tia lạnh lùng. Hắn nhìn chằm chằm Ngô Trì, thản nhiên mở miệng, giọng nói lại xuyên qua mấy ngàn mét, truyền đến trong tai Ngô Trì.

- Ta có chín đao.....

- Thỉnh quân.....

- Đánh giá!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK