Sau khi có điểm giữa kì, Vệ Thư Tuân lại hoàn thành một nhiệm vụ, nhưng không có phần thưởng. Trước đó muốn máy học tập lấy ra phương án thiết kế hệ thống trí năng hóa trong tòa nhà tương lai, nhiệm vụ lần này hoàn thành, liền trực tiếp trừ vào. Vệ Thư Tuân cũng không thấy gì, giờ y trừ muốn nhàn hạ đi ngủ, không có thứ gì đặc biệt cần cả.
Giữa kì chấm dứt cũng đại biểu học kỳ này đã qua một nửa, các sinh viên đang chăn dê hẳn nên thành thành thật thật bắt đầu chuẩn bị ôn tập mới đúng. Nhưng vừa mới thi xong, các sinh viên càng thả lỏng hơn, chơi càng điên dữ nữa. Đương nhiên, trong đó cũng có liên quan đến Chung Hữu, sự chú ý của mọi người đối với chuyện này cũng khiến họ không muốn học tập.
Đáng tiếc cảnh sát cũng không công bố vụ án với trường, các sinh viên thủy chung nhận định là giết người vì tình, hoàn toàn không biết chân tướng gì cả. Mơ hồ có người truyền ra tiếng gió, nói sự thật là người nào đó mua được tập đoàn bài bạc lừa gạt vơ vét tài sản của Chung Hữu, người đứng sau cứ nhắm thẳng vào chuyện Vệ Thư Tuân quen biết lũ giang hồ. Nhưng mấy lời đồn đó còn không được một ngày đã biến mất không dấu vết, cũng không ai để trong lòng. Ở trường một nam một nữ phát sinh vụ án giết người, trừ tình cảm, người bình thường sẽ không nghĩ sâu thêm.
Vệ Thư Tuân còn chưa nghe đến lời đồn kia, liền nhận được điện thoại của Chu Hạo, nói với y: “Chuyện ở Trường không cần lo, tụi anh đã giải quyết.”
“A?” Vệ Thư Tuân nghi hoặc nghiêng đầu: “Trường xảy ra chuyện gì sao?”
“Không, không có, cứ vậy đi.”
“Từ từ, nói cho tôi biết tên đứng sau là ai?”
“Cậu không cần…”
“Tôi biết giờ tôi không làm được gì, nhưng tôi phải biết được là ai xuống tay với tôi, để về sau dễ phòng bị.”
Chu Hạo im lặng một hồi, nói “Được rồi, là Lâm Kiến Trạch làm. Cậu yên tâm, hắn đã vì vi phạm kỷ luật nghiêm trọng bị trường đuổi học, giờ lo thân mình còn chưa xong, không rảnh lại tìm cậu gây sự đâu.”
“Quả nhiên là tên kia.” Biết là Lâm Kiến Trạch làm, Vệ Thư Tuân ngược lại yên tâm. Một tên con ông cháu cha chỉ biết phá của, sức uy hiếp nhỏ hơn phe đối đầu với Chu gia rất nhiều.
Có thù không báo không là phong cách của Vệ Thư Tuân, nhưng cái y có thể làm chắc chỉ là trùm bao bố đánh một trận. Nhưng mà, vết xe đổ của Chung Hữu đã gõ vang tín hiệu cảnh báo cho y. Chung Hữu một thằng yếu đuối vô dụng như vậy cũng sẽ lỡ tay giết người, y đánh nhau càng lợi hại, không khéo bất cẩn đánh quá mức thì sao? Y tuyệt đối không muốn nối bước theo sau Chung Hữu.
Buổi chiều không có tiết, Vệ Thư Tuân ăn cơm xong đã bị Ngũ Phong kéo ra sân bóng rổ chơi. Đối thủ trận đấu là vài đàn anh năm tư, trong đó thậm chí có Lý Quốc Nam đã lâu không thấy. Trước đó Lý Quốc Nam tìm Vệ Thư Tuân giúp lắp ngọn đèn sân khấu, dạy y không ít kỹ xảo chế tạo đèn nê ông. Sau còn mời Vệ Thư Tuân gia nhập tiểu tổ của họ, đáng tiếc Vệ Thư Tuân đi ngày đầu đã làm một thành viên rời đi, Lý Quốc Nam cũng dẹp bỏ tâm tư kia lại. Khó được gặp mặt, đánh bóng xong, Lý Quốc Nam lại mời Vệ Thư Tuân đến tổ của họ thăm quan.
“Không sợ em lại ép người bỏ đi à?” Vệ Thư Tuân cười nói, vẫn đuổi kịp bước chân Lý Quốc Nam.
“Cho nên hy vọng lần này em im lặng chút, biết cũng đừng nói ra.” Lý Quốc Nam cường điệu: “Tụi anh chỉ là tổ hứng thú nhỏ thôi.”
Lần này tiểu tổ của Lý Quốc Nam tiến hành chế tác người máy hình nhện. Nói là hình nhện, kỳ thật chỉ có 4 chân, chủ yếu tập trung vào điều khiển và cảm biến, xem ra là người máy tương đối đơn giản. Nhưng chỉ vậy cũng là một lần chế tác cực kì chính thức và long trọng của tổ, hơn hai mươi tổ viên đều đến đông đủ, Vệ Thư Tuân trừ thu được một bản thuyết minh chế tác ra, cũng chỉ có thể chen trong góc thông qua cameras kết nối màn hình máy tính quan sát cách làm.
Vệ Thư Tuân quen một bên động tay một bên học tập, chỉ nhìn như vậy y có chút đứng không nổi, nhưng vì là Lý Quốc Nam nhiệt tình mời tới, cũng chỉ có thể lễ phép đứng nghe.
“Người máy hình nhện giỏi về leo trèo, dò xét, nhưng dễ chui vào kẽ hở nhỏ hẹp.” Một đàn anh vừa thực hành, vừa giảng giải đặc điểm của người máy nhện: “Bình thường được áp dụng vào dò xét tài nguyên khoáng sản và gián điệp.”
Vệ Thư Tuân tay chống cằm nhìn người máy đang bò đi, trong đầu nảy ra một ý.
Giải quyết vũ lực thì không dám, nhưng có thể thử xử lí bằng chút kỹ thuật.
Buổi tối thừa dịp lớp học bổ túc, y mượn giáo sư Triệu người máy nhện trong phòng thí nghiệm, giáo sư Triệu hoàn toàn không hỏi, trực tiếp cho y một tấm thẻ: “Kêu Thành Thiên mang em đi, nhớ đăng ký, nhớ đừng phá hư đó.”
Vệ Thư Tuân mượn một con nhện máy mini tám chân, lại cầm phi cơ 4D của Tôn Y, lúc trời tối liền vòng qua bảo an và máy quay, khống chế phi cơ 4D chở nhện máy bay lên ban công biệt thự của Lâm Kiến Trạch.
Phi cơ 4D thả nhện máy xuống rồi rời đi ngay, Vệ Thư Tuân tay cầm máy tính, trốn sau lùm cây khống chế nhện máy bò vào nhà Lâm Kiến Trạch, thật cẩn thận lắp máy nghe lén vào gầm giường, gầm sô pha và bàn.
Đương nhiên, Vệ Thư Tuân cũng không rảnh nghe lén, hôm sau trực tiếp ném nhiệm vụ đó cho Chu Hạo, rồi nhân lúc lớp buổi tối liền đưa trả nhện máy cho giáo sư Triệu.
“Không phải em muốn nghiên cứu kết cấu người máy sao? Nhanh quá vậy?” Giáo sư Triệu nhìn người máy được trả về, đẩy kính hỏi.
“Ách…” Vệ Thư Tuân hồi tưởng, hôm qua vì lo giáo sư không đồng ý, hình như y có nói là đang nghiên cứu kết cấu người máy linh tinh gì đó “Em chỉ muốn nghiên cứu chút kết cấu ngoại bộ…”
“Không vẽ có thể nghiên cứu ra cái gì?” Giáo sư Triệu xua tay chặn lại: “Cho em mượn thêm vài ngày, vẽ kết cấu của nó cho ra đi!”
“Nhưng mà…”
Giáo sư Triệu hoài nghi nheo mắt: “Không phải em chỉ mượn để chơi đó chứ?”
“Đâu có ạ!” Vệ Thư Tuân lắc đầu lia lịa: “Em chỉ sợ phá hư nó thôi mà!”
Giáo sư Triệu nghe vậy vui mừng gật đầu: “Không sao, thầy kêu Thành Thiên dạy em. Đã có Thành Thiên, thuận tiện vẽ kết cấu bên trong ra luôn đi, muốn hiểu thì hiểu triệt để luôn.”
Diệp Thành Thiên ngừng công việc trên tay lại, gật gật đầu: “Vâng, giáo sư.” Mặt ngoài không có dị nghị, lén lút lại nhịn không được oán Vệ Thư Tuân: “Anh nói em chăm chỉ quá rồi đó, từ sáng tới tối đến học thêm chương trình quang học còn chưa đủ, cư nhiên còn chạy tới học nguyên lý người máy, em mới năm nhất, có cần nỗ lực phấn đấu đến vậy không? Có biết cái gì gọi là tham nhiều nhai không nát không hả?”
Vệ Thư Tuân – đang vẽ kết cấu – khóc không ra nước mắt, y cũng không thích học a! Nhưng mà khí thế của giáo sư quá mạnh, y nào dám cự tuyệt!
Đặt máy nghe lén trong nhà Lâm Kiến Trạch có tác dụng không giờ còn chưa rõ, tóm lại Vệ Thư Tuân khổ bức lại thêm một bài tập về bản vẽ kết cấu người máy. Rõ ràng là một người máy nhỏ cỡ bàn tay, không ngờ công nghệ chế tác phức tạp vậy, rất nhiều nguyên lý thể thức còn nghe không hiểu, làm cho lượng học tập càng ngày càng tăng. Lúc người khác đều đang vui đùa quẩy nhộn nhịp, y đã bước vào kỳ học tập nghiêm khắc đầu tiên rồi. Học kì trước hồi nước tới chân mới nhảy còn không cố gắng đến vậy.
Anh Diệp Thành Thiên tỏ vẻ: Anh chú cố ý buông nghiên cứu trong tay xuống đến dạy chú, chú dám không học hành đàng hoàng hả?
Đối với cái này Tôn Y thực hâm mộ: “Người máy phòng thí nghiệm số 1 nghe nói là quân đội đào thải xuống, đối với dân sự mà nói cũng coi như một trong những người máy trí năng đứng đầu trong nước. Tụi anh lên lớp chỉ thấy trong video thôi, giáo sư còn không cho tụi anh đụng vào, em cư nhiên có thể bắt đến tay còn có cơ hội nghiên cứu kết cấu của nó? Giáo sư Triệu thiệt quá cưng em mà?”
Vệ Thư Tuân liếc xéo hắn một cái: “Nếu anh thích, muốn tới học luôn không?”
“Thôi đi em.” Tôn Y xua tay: “Giáo sư Triệu không phải cho anh, mặt dày mò qua không tốt.”
“Đúng đó.” Phùng Vĩ khoát tay lên vai Tôn Y, cười hì hì gật đầu: “Chờ em vẽ xong, tụi anh lại chậm rãi nghiên cứu là được rồi.”
Vệ Thư Tuân chọi một quả táo qua: “Ngon quá ha!”
“Lại phá gì đó?” Lưu Vĩnh Đông đẩy cửa tiến vào, liền nhìn thấy đám bạn đang huyên náo liền cười hỏi. Ba người đứng lên, cùng nhìn về phía hắn: “Thế nào?”
Lưu Vĩnh Đông cố tình nghiêm túc im lặng một khắc, rồi nhếch khóe miệng lên, hai ngón tay kẹp lấy tờ chi phiếu: “Tiền đã tới tay rồi.”
Hệ thống trí năng hóa trong tòa nhà trước đó, đã qua được sơ thẩm của công ty kia, hôm nay Lưu Vĩnh Đông là đến văn phòng giáo sư nói chuyện hợp đồng. Đại khái đối phương không để mắt đến đám sinh viên bọn họ mấy, chỉ phái một trợ lý tới, hợp đồng cũng là đương trường ký đương trường trả tiền, hoàn toàn không dài dòng dây dưa.
Đương nhiên Lưu Vĩnh Đông cũng không thấy có gì, tiền đến tay là được, bọn họ cũng không thèm mấy lời khích lệ vô nghĩa. Đêm đó bốn người tới một nhà hàng bên cạnh trường học chúc mừng một bữa, sau đó chia đều số tiền còn lại.
“Chỉ có 4800.” Giọng Máy học tập cứng nhắc vô sóng, lại lộ ra xem thường sâu sắc: “Trên mạng tôi thấy người ta bán ra một hệ thống đều là giá trên trăm vạn ngàn vạn, cậu không biết mắc cỡ hả?”
“Mày coi cái gì vậy?” Vệ Thư Tuân hoài nghi: “Không phải tiểu thuyết mạng đó chứ?”
“《 Trọng sinh khoa học kỹ thuật chi vương 》《Vương quốc thương nghiệp1995》《 Trở lại 1987》…” Máy học tập đọc tên từng tư liệu đã coi: “Mấy cái này không phải tư liệu thương nghiệp sao? Ghi chép về thương nghiệp, khoa học kỹ thuật và nhân văn rất kỹ lưỡng đó.”
“Không… Chỉ là tiểu thuyết đơn thuần.” Vệ Thư Tuân đỡ trán: “Chỉ cần nhìn mấy nhân vật chính liên tục cưới vợ thu tình nhân là biết tiểu thuyết rồi mà? Thời đại này làm sao có chuyện như thế xảy ra chứ.”
“Không có sao?” Máy học tập vẫn dùng tiếng điện tử cứng nhắc biểu đạt nghi vấn: “Diễn đàn tình cảm trên mạng có rất nhiều tự thuật về phương diện này, trong báo cũng có sự kiện quan viên bao dưỡng mười mấy tình nhân, ở thời đại này, một người đàn ông thành công có rất nhiều tình nhân hiển nhiên là chuyện bình thường. Nếu cậu không có, chứng minh cậu không có năng lực, cho nên không có cô gái nào chịu dụ dỗ cậu.”
“… Máy học tập, bình thường mày lén tao làm gì vậy?” Vệ Thư Tuân cắn răng. Tên này, cư nhiên chạy tới diễn đàn tình cảm lắc lư nữa chứ?
Bây giờ Vệ Thư Tuân còn là sinh viên, cũng không có gia thế ưu tú gì, máy học tập cũng không ép y “Bao dưỡng tình nhân” ngay, nhưng đã đem việc người đàn ông thành công = bao dưỡng tình nhân xếp vào tiêu chuẩn cân nhắc. Cho nên, cùng lúc đó, Chu Tuyền tại một thành phố khác đột nhiên nhận được một yêu cầu nhiệm vụ: Tượng trưng của người đàn ông thành công, xin bao dưỡng tình nhân.
“Đây là cái gì?” Chu Tuyền xanh mặt hỏi.
“Trải qua nghiên cứu văn hóa hệ thống xã hội và internet hiện nay, tôi phát hiện một người đàn ông thành công nhất định có rất nhiều tình nhân.” Máy học tập nghiêm túc trả lời: “Căn cứ thân phận, địa vị, tài phú mà phân tích, anh có đầy đủ điều kiện bao dưỡng tình nhân.”
Chu Tuyền nheo mắt lại: “Tôi nhớ rõ tôi chỉ đáp ứng giúp Thư Tuân trở thành “Người vĩ đại”, cũng không bao quát mấy chuyện lung tung này thì phải.”
“Vệ Thư Tuân chắc chắn cũng nhận nhiệm vụ này, sau khi y thành công.” Máy học tập đáp: “Anh là người mở đường và vật thí nghiệm của cậu ta.”
Nhiệm vụ gợi đánh này chỉ tuyên bố cho Chu Tuyền, hắn miễn cưỡng có thể không nhìn bỏ qua. Nhưng nghe máy học tập còn muốn tuyên bố cho Thư Tuân, Chu Tuyền rũ mắt xuống, mặt vô cảm khép hai tay lại, bẻ bẻ đốt tay: “Máy học tập, tôi nghĩ chúng ta nên nói. chuyện. rõ. ràng!”