• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Huyền Phong Bá Kiếm ra quân với đội hình phân ra ba hướng lấy Tam tài kiếm trận làm chủ, lại gắn kết với nhau bằng Tam luyện kiếm vực là trận pháp dùng kiếm bào mòn phòng ngự rất tốt.

Lần nhập trận này tiết tấu chiến đấu của Huyền Phong Bá Kiếm cũng có sự thay đổi lớn. Thay vì lựa chọn áp đặt thế trận với lối tấn công nhanh đến nghẹt thở như trước, họ lại triển khai đội hình một cách chậm rãi với ý đồ thăm dò và nắm giữ tình hình đối phương trước. Có thể nhận thấy rõ khi đối đầu với một đối thủ mạnh thì bọn họ cũng rất cẩn thận.

Còn Lưu Vân Thái Thượng lập đội hình Song hợp lưỡng nghi bổ hóa ngũ linh trận, nhưng ngũ linh lúc này lại có khác biệt rất lớn với những trận đấu lúc trước. Năm võ giả tiên thiên trang bị kiếm nhưng lại không đi với khiên trụ như trước mà thay thế bằng cung tiễn, điều này khiến tầm công kích của họ bỗng nhiên thay đổi xa gần đều đầy đủ, có thể nói với chọn lựa này thì công kích của đội hình ngũ linh trở lên nguy hiểm hơn bội phần.

Để bổ sung cho sự suy giảm ở phòng ngự, Lưu Vân Thái Thượng lấy hai thành viên trong một lưỡng nghi bố trí năm kỳ trận thành một Ngũ hành nguyên giới trận phụ lên năm thành viên cận chiến. Tuy quy mô không đạt như Vân Trung Hoàng Phong nhưng Ngũ hành nguyên giới trận được thi triển từ năm cây trận kỳ cũng mang lại tác dụng phòng thủ và tăng cường tốc độ khá hiệu quả. Với sự bố trí này, Lưu Vân Thái Thượng chuyển đổi trận hình vốn phòng thủ kiên cố sang trận hình phòng thủ đa năng và tăng cường sự linh hoạt lên bội phần. Điều này khiến cho một Lưu Vân Thái Thượng được biết đến với khả năng phòng thủ tuyệt đối và phản công sắc bén giờ lại càng nguy hiểm bội phần.

Một đội tấn công điên rồ bỗng trở nên thận trọng, một đội bậc thầy phòng ngự lại trở nên khó đoán. Nhìn vào trận đấu, mọi người đều dự đoán được các đội không phải nhất thời ứng phó mà là đưa ra chiến thuật mạnh nhất đã chuẩn bị từ lâu của mình, một trận đấu kịch tích đáng mong đợi.

Nhiều sự thay đổi chắc chắn sẽ đem đến bất ngờ cho đối thủ, nhất là Huyền Phong Bá Kiếm gặp đội hình chuyển sang linh động quá mức của Lưu Vân Thái Thượng thì lậ tức lúng túng. Việc chia nhỏ đội hình khiến bọn họ khởi đầu bất lợi, liên tục lâm vào tình cảnh khó khăn.

Nhưng khác với dự đoán rằng Huyền phong phải nhanh chóng tụ tập để ứng phó, bọn họ lại càng chia nhỏ đội hình ra thêm, từ Tam tài trận lại phân làm ba, thành thế độc hành nhất kiếm tùy tâm biến ảo, nhưng trên đại cục lại nhanh chóng chuyển Tam luyện kiếm vực thành Cửu kiếm giới.

Lấy linh động đấu linh động, Cửu kiếm giới không ngờ lại thành công vây hãm Lưu Vân Thái thượng vào trong kiếm võng của mình.

Được thế không buông, kiếm giới tức biến, kiếm khí tung hoành gọt đi từng tất phòng thủ của Lưu Vân Thái Thượng.

Đội hình nhanh chóng co cụm, dù bất lợi nhưng không mảy may suy yếu, Lưu Vân Thái Thượng dù không chuẩn bị trận hình phòng ngự tốt nhất nhưng dù sao đây là điểm mạnh của họ, không vì nhất thời vây hãm mà lâm vào rối loạn. Ngũ nguyên giới được thôi động tới mức tận cùng, lại được hỗ trợ bởi bốn thuật giả tu sĩ khiến hòng ngự càng thêm vững chắc.

Dù vậy tình hình lúc này có vẻ nghiêng về Huyền Phong vì trận thế của họ đã được triển khai như ý, mà Lưu Vân Thái Thượng tuy chuyển qua trận hình linh động nhưng chưa được phát huy hiệu quả, giờ lại phải lâm vào thế phòng thủ một cách cực kì bị động.

Tất nhiên Lưu Vân Thái Thượng không thể nào chấp nhận như vậy, bọn họ vừa phòng thủ vừa tiến hành công kích phản công như từng thấy, nhưng công kích bắn ra lại nhanh chóng bị loạn vũ kiếm khí trong Cửu kiếm giới ma diệt chẳng còn gì. Tác dụng duy nhất của phản công chỉ là làm chậm đi sự ma diệt phòng thủ mà thôi, nhưng nếu cứ kéo dài như vậy, thì ai cũng thấy rằng Lưu Vân Thái Thượng tất sẽ bị kiếm khí mài sạch.

Điều khiến nhiều người đặt câu hỏi là cung tiễn thủ trên vai Ngũ linh trận của Lưu Vân Thái Thượng vẫn bất động, liệu đó là sát chiêu ẩn giấu hay là bị Huyền phong ép đến không thể sử dụng?

- Có trận pháp nào liên quan đến ngũ tiễn không?

Linh Vân Đạo Nhân đang quan sát thế cục đột nhiên quay sang hỏi, tất nhiên mục tiêu là ba người am hiểu trận pháp nhất.

Vũ Thanh Hà và Độc Cô Truy Dương ngẫm nghĩ một chút rồi lắc đầu, bọn họ, thậm chí là người đã mang cả Lưu Vân Thư viện vào đầu như Độc Cô Truy Dương cũng chưa từng đọc qua trận pháp hay chiến pháp nào liên quan đến cung tiễn cả, chỉ có Triệu Thiên Bình vẫn đăm chiêu suy nghĩ.

Chiến pháp về cung tiễn, nó biết, bản thân nó cũng hiểu vì sao Độc Cô Truy Dương và Vũ Thanh Hà không nghe đến, vì chiến pháp này không được ghi chép ở Thư viện mà nằm ở Tàng kinh các. Đây là tuyệt kĩ chiến trận Xạ nhật thần tiễn, uy lực cực mạnh khi hợp nhất trận pháp và tiễn thuật của nhiều người kết hợp lại với nhau. Tam tiễn là sơ nhập có thể tụ hợp uy lực cá nhân quán chú nhất thể, ngũ tiễn hạ phẩm tiễn phong tại ý, vô kiên bất phá, thất tiễn trung phẩm bài sơn đảo hải mà đỉnh cao uy lực nằm ở cửu tiễn nhất quán, được ghi chép rằng có thể băng thiên liệt địa, xuyên phá thần dương. Dù không tận mắt chứng kiến nhưng có thể tưởng tượng đơn giản uy lực của nó không tầm thường chút nào.

Uy lực lớn cho nên muốn triển ra không phải dễ, bởi vậy mà Lưu Vân Thái Thượng mới bố trí thêm Ngũ hành giới. Nhìn qua trận này như là tăng cường phòng thủ nhưng chỉ người đã tìm hiểu qua Tàng kinh các mới thấu rõ một tầng tác dụng khác của trận này là phòng thủ thì ít mà tụ năng thì nhiều. Vậy mới thấy chẳng phải tự nhiên mà Lưu Vân Thái Thượng lại sớm bị Huyền Phòng Bá Kiếm dồn vào trận thế dễ dàng như vậy, mà Ngũ hành giới cũng không phải phòng ngự trận pháp đỉnh cao.

Triệu Thiên Bình nghĩ vậy bèn trả lời:

- Có vẻ là Xạ nhật ngũ tiễn, uy lực nếu kích phát có thể sánh ngang với mười tầng hợp kích Phá thiên đao.

Xạ nhật ngũ tiễn bọn họ không biết nhưng Phá thiên đao thì không lạ gì, thậm chí mới vài ngày trước đã được ném thử từ tay mấy tỉ muội của Thanh Long chiến đội.

- Xạ nhật ngũ tiễn sao, ta chưa từng nghe qua, không biết thứ này xuất xứ từ đâu?

Độc Cô Truy Dương nghe thấy điều lạ cũng trở nên hiếu kì hỏi thử khiến Triệu Thiên Bình chột dạ, nó từng được mấy vị tiền bối dặn là không được tiết lộ cho ai, giờ Ngũ sư huynh hỏi, nó cũng không thể không trả lời bèn nói tránh đi:

- Là đệ từ Kinh Vân sư huynh mới hay đến.

Kể ra cũng chẳng phải nói dối, vì thực sự nhờ Hoàng Gia Bảo đưa lên Lưu Vân Điện thì nó mới tiếp xúc được mấy kiến thức đó. Độc Cô Truy Dương gật đầu, Phiên Vũ Đạo Nhân than khẽ:

- Hắn là đệ tử thân truyền của chưởng môn, biết những kì thuật này cũng chẳng có gì lạ.

Linh Vân cũng nói:

- Trên Lưu Vân Điện có nhiều thứ hay, muốn biết được vài thứ thì phải nhờ vào phúc của sư phụ. Tiếc thay lão nhân gia người lại không ham luyến mấy thứ đó nên chẳng bao giờ phá lệ truyền dạy cho chúng ta.

Vũ Thanh Hà lên tiếng bất bình:

- Như vậy chẳng phải chúng ta quá bất lợi hay sao. Ở Tàng thư các cất chứa nhiều kỳ thư, nếu mấy phong khác biết được thì so với chúng ta càng có ưu thế.

Mấy người khác nghe vậy đa số gật đầu, chỉ là Linh Vân vẫn không mặn nhạt xua tay:

- Cũng chưa hẳn, sông rộng không nguy hiểm bằng sông sâu, đạo thuật có tinh thông mới có uy lực. Những sở học lưu giữ ở Thư Viện chúng ta còn chưa phát huy đến tột cùng thì đừng nên ham muốn những thứ cao xa hơn, dẫu có đạt được cũng chưa hẳn là điều tốt. Dù sao thì trong chiến đấu công bình, muốn có lợi thế hơn người tất phải trả giá. Xạ nhật ngũ tiễn cho dù có uy lực mạnh mẽ thực sự nhưng đến giờ này bọn họ vẫn còn chưa sử dụng tất có điều kiện hà khắc. Hơn nữa nếu bọn họ có lợi thế mà vẫn bị chúng ta đả bại thì chứng tỏ điều gì ta không cần phải nói rõ chứ?

- Đúng thế. Là chúng yếu kém mới cần lợi thế hơn người.

Vũ Thanh Hà hào hứng, Dương Cửu cũng thêm lời:

- Nếu chúng ta vô địch thì chẳng khác nào tát bọn chúng một cái thật đau.

Triệu Thiên Bình thầm ảm thán Linh Vân lợi hại, chỉ một chút ý tứ đã chuyển dời khí thế thì nhược thành cường, quả không hổ là đại sư huynh.

- Nói vậy nếu phát động được Xạ nhật ngũ tiễn thì Lưu Vân Thái Thượng tất thắng hay sao?

Khổng Thương Vũ khẽ hỏi Đại sư huynh.

- Chưa hẳn, Kinh Vân là đồ đệ chưởng môn nhưng Bá Kiếm kia cũng là ái tử của Khổng sư thúc, thủ đoạn cao minh chắc cũng học được một hai, thắng bại lúc này bàn đến còn quá sớm.

Triệu Thiên Bình thầm đồng ý với Linh Vân Đạo Nhân. Huyền Phong Bá Kiếm cũng có thủ đoạn chẳng yếu thế chút nào, Cửu kiếm giới kia mới nhìn thì đó là một kiếm trận cao cấp được ghi chép ở Thư viện nhưng Triệu Thiên Bình đã từng đọc qua ở Tàng Thư Các rằng Cửu kiếm giới thực ra còn một biến hóa cực kì uy lực khác đó là Cửu hoa quy tâm kiếm trận. Cửu hoa quy tâm kiếm lấy chín kiếm hợp nhất, xúc thành đại thế, uy lực so ra chẳng hề thua kém chút nào so với Xạ nhật ngũ tiễn cả.

Nhưng với điều kiện có chút nghèo nàn bên trong Mộc nhân cảnh thì cả hai chiến trận uy lực kia đều không thể nhất thời phát tác được mà phải cần tích lũy rất lâu. Một bên cần tích tụ lực lượng, một bên cần xung túc đại thế, thắng bại muốn phân ra còn phải xem bên nào hoàn thành trận thế trước.

Qua hơn canh giờ, chiến đấu dần dần đến cao trào, trận hình của Lưu Vân Thái Thượng càng thu nhỏ lại càng sáng rực.

Đúng lúc này trận hình của Huyền Phong Bá Kiếm bỗng nhiên thay đổi, từ bố trí cửu tinh tỏa trận vòng cũng trong Cửu kiếm giới bỗng chốc chuyển dời vị trí rồi nhanh chóng hình thành cửu cung phương vị. Kiếm khí tán loạn cũng nhanh chóng tụ tập vào cửu cung rồi dần dần hợp nhất, kiếm mang sáng chói càng lúc càng phình to rồi một đường phóng tới.

Ngay khi trận hình Huyền Phong biến hóa, Lưu Vân Thái Thượng cũng theo thất tinh vị chuyển dời ra xa. Trường cung lắp tiễn, ngũ hành giới trận thu nạp qua hoa chuyển dời vào ngũ linh chiến trận. Cùng lúc đó Song hợp lưỡng nghi bỗng nhiên huyết hoa nở rộ rồi tụ lên thân tiễn, không ngờ lại tự mình hóa huyết phụ trận. Tiễn quang nhanh như cắt hợp nhất thành ngũ sắc quang mang rồi vạch một đường phá không bắn ra.

Ra sau mà đến trước, tiễn quang thế như chẻ tre không gì phá nổi. Kiếm mang thế hủy thiên diệt địa bỗng chốc đình trệ rồi va vào tiễn quang.

Tiếng rít lanh lảnh không ngừng.

Tiễn khí chỉ một chùm sáng mảnh nhỏ lại có uy lực xuyên thủng kiếm mang khổng lồ kia, từng chút ăn mòn, từng chút xuyên thấu.

Bỗng đùng một tiếng kinh thiên động địa, cả Mộc nhân cảnh cũng muốn trời sụp đất nứt. Kiếm mang vậy mà nát thành mấy mảnh bắn phá tứ tung, còn tiễn quang tuy bị hư hao nhưng vẫn một đường bạo kích hướng thẳng chiến đội Huyền Phong mà thôn phệ.

Tiễn quang cắt qua, đến không khí cũng chẳng còn tồn tại.

Tiếng rít chói tai vẫn còn văng vẳng nhưng quang mang từ từ phai nhạt.

Một trận này, Lưu Vân Thái Thượng vẫn duy trì tư thế bất bại. Còn Huyền Phong Bá Kiếm tuy thua nhưng cũng khiến người ta sợ hãi thán phục. Nhìn chung chiến thuật tích tụ lực lượng cả hai không bàn mà hợp, chỉ tiếc Huyền Phong Bá Kiếm vẫn kém một chút trong việc phát huy kỳ thuật, dù kiếm mang đầy uy lực nhưng bại ở sự phân tán khiến một khắc cuối cùng bị tiễn khí tinh thuần phá vỡ.

Nhìn thấy uy lực kì thuật mà Phiên Vũ không khỏi lo âu:

- Chẳng rõ Thiên Tước có giống bọn họ không?

Mọi người đều hiểu gã lo âu cái gì, thực ra cũng chẳng thể cấm mấy đội khác thi triển kỳ thuật thượng thừa được. Linh Vân Đạo Nhân vẫn lạnh nhạt:

- Có cũng được, không có cũng được, thế mạnh của chúng ta nằm ở việc tùy cơ ứng biến, các đệ cứ chuẩn bị tinh thần là được. Bọn họ có kỳ thuật, chúng ta có kỳ binh.

Mọi người nghe gã nói cũng yên tâm được phần nào, Triệu Thiên Bình cũng thầm thở ra một hơi. Vốn nó thấy việc sử dụng thư tịch ở Tàng thư các vào thi đấu lúc này thật không công bằng, thậm chí có chút hối hận khi không truyền lại cho mấy sư huynh để tăng cường thực lực, nhưng bây giờ nghe Linh vân nói vậy thì mọi chướng ngại trong lòng cũng được giải tỏa. Kỳ thuật cao siêu thực ra cũng chỉ là yếu tố bên ngoài, bản thân mới là quan trọng.

Phiên Vũ Đạo Nhân gật gù:

- Nếu chúng ta đấu trước thì có phần bất lợi, nhưng đã được chứng kiến một trận đấu rồi nên chẳng còn gì phải lo. Các đệ thấy đấy, kỳ thuật mạnh mẹ đòi hỏi sự trả giá tương đối lớn, vừa tốn hơi sức để chuẩn bị, vừa lộ ra nhược điểm đội hình. Trận chiến vừa rồi Huyền Phong nếu vẫn bảo trì khả năng tấn công áp đảo trước kia thì họ đã có thể thắng, chỉ tiếc bọn họ vì quá e ngại khả năng phòng thủ mạnh mẽ của Lưu Vân Thái Thượng mà dẫn đến sai lầm trong chiến lược.

Linh Vân Đạo Nhân khẽ lắc đầu:

- Khó nói, Kinh Vân kia không đơn giản, mọi thứ xảy ra chắc hẳn đều nằm trong tính toán của hắn.

Độc Cô Truy Dương rất đồng ý với Linh Vân:

- Suy cho cùng cũng là lợi thế đã thuộc về bọn hắn từ trước khi trận đấu diễn ra nên khả năng chủ động trong chiến thuật là điều không thể bàn cãi.

Gã không nhịn được thở dài. Vũ Thanh Hà không nhịn được càu nhàu:

- Chiến đội Thái Thượng toàn một lũ biến thái, chẳng lẽ không có cách nào hoàn toàn đánh bại được bọn hắn hay sao?

Linh Vân nhíu mày suy tư rồi nói:

- Tinh thần thép, kỉ luật nghiêm minh, phối hợp chặt chẽ, chiến thuật linh hoạt, đây là chiến đội hoàn mỹ.

Triệu Thiên Bình nghe đến đây bỗng hiện linh quang khẽ nói:

- Là chiến đội hoàn mỹ, vậy nếu không phải là chiến đội thì liệu có hoàn mỹ hay không?

Linh Vân Đạo Nhân nhìn nó chờ đợi lời tiếp theo, Tiền Vạn Kim nãy giờ chỉ lắng nghe cũng không nhịn được mà lên tiếng:

- Lão cửu có sáng ý gì chăng?

Triệu Thiên Bình lắc đầu:

- Chỉ là có chút ý tưởng nhưng làm thế nào đệ vẫn chưa nghĩ ra được!

Linh Vân Đạo Nhân cũng không thất vọng mà nói:

- Có ý tưởng là được, muốn đấu với họ chúng ta phải qua trận đấu trước mặt đã. Thiên Tước là chiến đội có sự phối hợp còn chặt chẽ hơn cả Lưu Vân Thái Thượng, không đơn giản đâu.

- Hầy, thật sự là chẳng nhẫn tâm chút nào mà.

Thói trăng hoa lại dở ra, Khổng Thương Vũ không nhịn được than thở, ai thấy cũng buồn cười cho gã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK