• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhân Hòa Đường thì sao? Đồ không đúng thì chính là không đúng, dược liệu tôi vừa đưa anh, anh mang ra ngoài rồi có phải đã đánh tráo không?”

"Thuốc của tôi làm thành thuốc cao, tuyệt đối không phải mùi thối kiểu này, mà phải là hương thơm đầy mũi, thuốc này anh nấu không đúng, hoặc là anh đã động vào dược liệu của tôi, hoặc là đã thay đổi thứ bên trong."

"Anh ngậm máu phun người!"

Người phục vụ hơi hoảng sợ, lắp bắp nói: "Tôi chỉ là đem dược liệu của anh gửi đến phòng thuốc, theo sự chỉ dẫn của anh mà nấu thuốc ra, sau đó thì thành ra bộ dạng này, tôi thấy anh đang định quyt tiền thì có."

Nói đến đây, nghĩ đến chín số 0 trong thẻ ngân hàng của Vân Hiên, người phục vụ lập tức ngậm miệng lại.

Một người giàu có như anh, sao lại quyt mấy trăm ngàn chứ.

Vân Hiên cầm thuốc cao đưa lên mũi, ngửi ngửi, dùng tay bóp nát quát: "Không sai, toa thuốc này tôi đã làm hơn trăm lần, không bao giờ ra kết quả thế này, chắc chắn là các anh đã đổi đồ của tôi."

"Có chuyện gì vậy?"

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.

Ông cụ Bạch ở bên cạnh nghe tin bước tới, nhìn thuốc cao trước mặt nhíu mày nói: "Nhóc con, tôi biết cậu có chút bất mãn với tôi, nhưng cậu không thể trút giận lên Nhân Hòa Đường được, đây là cửa hàng trăm năm năm đời của nhà họ Bạch tôi, chưa bao giờ bán bất cứ thuốc giả nào, cả Đông Hải ai cũng có thể làm chứng, vu khống việc làm ăn của nhà họ Bạch tôi là phải chịu trách nhiệm pháp. luật đấy."

Vân Hiên cũng không thèm để ý, nói: "Ông cụ Bạch, tôi biết ông có ấn tượng không tốt về tôi, nhưng Vân Hiên tôi tuyệt đối không phải loại người bịa đặt lung tung như vậy. Dược liệu không đúng thì chính là không đúng, tôi chỉ cần ngửi một cái là biết ngay."

"Làm sao có thể?" Ông cụ Bạch nhìn thoáng qua, bảo người phục vụ lấy đơn thuốc của Vân Hiên đưa cho ông ta xem.

Người phục vụ gật đầu, lấy đơn thuốc của Vân Hiên từ trong quầy ra. Bạch Dũng Tuyền chăm chú nhìn, trong mắt lộ ra chút kinh ngạc.

Trước tiên, ông ta thán phục nét chữ rồng bay phượng múa của Vân Hiên. Thời buổi này, người trẻ tuổi mà viết được nét chữ đẹp như vậy quả thực không nhiều.

Sau đó, ông ta lại cúi đầu xem kỹ đơn thuốc, vỗ đùi kêu lên kinh ngạc: "Thuốc hay, đúng là thuốc hay! Toa thuốc này tuyệt quá."

Nói xong, ông ta quay đầu nhìn Vân Hiên hỏi: "Toa thuốc này là cậu kê phải không?”

"Đúng vậy." Vân Hiên gật đầu đáp.

"Quân thần tá sử phối thuốc rất tốt, dược dẫn cũng hay. Có thể kê ra toa thuốc như vậy, xem ra trình độ của cậu không tầm thường. Ngay cả tôi cũng không thể thuận tay viết ra được toa thuốc chỉnh †ề như thế này. Chắc là cậu được truyền thụ từ tay cao nhân nào đó phải không?”

Toa thuốc mà Vân Hiên đưa ra cực kỳ tinh tế, gần như không thấy sơ hở nào.

Trong mắt ông cụ Bạch, một toa thuốc như vậy tuyệt đối không thể do một đứa nhóc còn trẻ tuổi viết ra được, chắc hẳn là được truyền lại từ sách cổ hoặc cao nhân nào đó.

"Coi như là vậy đi!" Vân Hiên cười nhẹ, không giải thích.

Ông cụ Bạch quay sang nhìn Vụ Kiều Kiều nói: "Tình hình của cô, anh cô cũng đã nói với tôi rồi. Hàn khí xâm nhập cơ thể, tôi thực sự không có cách nào khác, chỉ có thể để cô tĩnh dưỡng thôi. Nhưng hôm nay nhìn thấy toa thuốc này, tôi chợt ngộ ra. Toa thuốc này rất hay, có thể chữa bệnh cho cô. Chỉ có điều nó lấy ôn dưỡng làm chủ, thời gian trị liệu sẽ hơi dài một chút, nhưng đã là thuốc hay hiếm có rồi."

"Nhóc con, cậu có thể lấy ra toa thuốc như vậy, coi như trước đây tôi đã nhìn lầm cậu. Nhưng cậu nói Nhân Hòa Đường của tôi bán thuốc giả, điều này vẫn không thể tha thứ được."

Vân Hiên cười nhẹ một tiếng: "Vậy ông cụ, chỉ bằng chúng ta cùng đánh cược nhé.

"Đánh cược? Cược gì?"

"Cược rằng người của Nhân Hòa Đường các ông nhất định đã động chân tay. vào dược liệu của tôi. Ông lấy bã thuốc ra đây, để tôi phân biệt. Nếu tôi có thể tìm ra sơ hở trong đó, ông phải dập đầu xin lỗi tôi."

"Dập đầu?" Mọi người có mặt nghe xong đều kêu lên kinh ngạc. Ông cụ Bạch có địa vị gì chứ, là đại gia đông y nổi tiếng khắp vùng Đông Hải, cả giới đông y Đông Hải đều tôn kính ông ta.

Vậy mà Vân Hiên lại bắt ông cụ Bạch dập đầu xin lỗi, quả thực quá kiêu ngạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK