Vệ Ngữ Đồng đưa tay vuốt dọc vẹt con một cách nhẹ nhàng khiến Lãnh Bá Siêu vô cùng hài lòng.
Tuy nhiên, một lúc sau, cô lại mạnh tay bóp chặt nó khiến gương mặt anh phút chốc tái xanh mà nhanh chóng gạt tay cô ra khỏi, trầm giọng trách móc:
- "Nhã Đan, em là đang muốn gi3t chết nó sao?"
Nghe anh nói, người dưới thân bỗng bật cười thật lớn, giọng điệu dần mất đi ý thức mà gỏn gọn đáp:
- "Nó vừa dài, vừa vướng víu như vậy chẳng phải mỗi khi đi sẽ bất tiện sao? Em nghĩ rằng anh nên cắt bỏ nó như vậy sẽ thuận tiện khi đi lại."
Lãnh Bá Siêu vẻ mặt tái nhợt mà bất giác đứng bật dậy.
Không ngờ cô vợ nhỏ của mình trong lúc say rượu lại bá đạo đề nghị anh nên cắt bỏ thứ quan trọng nhất của mình.
Nếu vậy...chẳng phải Lãnh gia sẽ không có người nối dõi sao?
Vệ Ngữ Đồng khó chịu, khẽ cúi mặt nhìn xuống chiếc váy ôm đang mặc trên người mà vòng tay ra sau định kéo khóa váy nhưng không tài nào kéo xuống được mà nhíu mày nhìn về phía người đàn ông đang đứng lặng, trầm giọng ra lệnh:
- "Bá Siêu, mau giúp em cởi chiếc váy này ra đi.
Khó chịu muốn ch.ết."
- "Bà xã, em lại muốn làm gì?"
Lãnh Bá Siêu thở dài bất lực.
Đôi tay chậm rãi kéo chiếc khóa váy giúp cô.
Sau khi chiếc váy được nới lỏng, Vệ Ngữ Đồng mỉm cười hài lòng, sau đó vòng tay ra sau tháo luôn móc khóa áo ngực, cả chiếc quần con mà ném hết xuống sàn.
Gương mặt đỏ ửng vì men rượu của thiếu nữ lúc này nhìn xuống cặp đồi bồng đảo của mình mà bĩu môi, tỏ vẻ chán ghét nói:
- "Ngay cả thứ này cũng vậy.
Nó nặng nề làm sao.
Em nghĩ rằng mình cũng nên cắt bỏ nó."
Ngừng một lúc, cô nhìn sang Lãnh Bá Siêu đang ngơ ngác mà dõng dạc đề nghị:
- "Chi bằng anh và em cùng nhau đến bác sĩ để phẫu thuật loại bỏ các khối u này."
Chuyện gì đây trời.
Lãnh Bá Siêu chẳng tài nào hiểu nổi cô vợ này.
Khi không cô lại chuyển sang chuyện phẫu thuật, còn muốn cắt bỏ đi cặp ng ực của mình.
Nếu như vậy thì chẳng phải mỗi tối, anh sẽ chẳng còn để dùng sao?
- "Nhã Đan, em nói nhăng nói cuội gì thế?"
Dứt lời, anh chậm rãi đi lại phía giường mà ngồi trụ lên người cô.
Sau đó cúi người cắn lấy hạt lựu trên đỉnh núi tuyết.
Tay kia xoa xoa bên còn lại khiến Vệ Ngữ Đồng bất giác thốt lên một tiếng đầy ái muội.
- "A...ưm..."
- "Cả hai thứ mà em cho là vướng víu đều rất quan trọng đối với anh."
Không chút chần chừ, Lãnh Bá Siêu đâm mạnh vẹt con của mình vào nơi đáy động bên dưới của Vệ Ngữ Đồng khiến cô bị đau mà hét lên, bàn tay bấu mạnh lên lồ ng ngực của người đàn ông, để lại dấu vết.
Từng ngón tay thon dài khẽ vuốt dọc lên tấm lưng sớm đã nhiễu nhại mồ hôi của Vệ Ngữ Đồng.
Hơi thở nặng trịch của cả hai không ngừng vang lên.
Tiếng da thịt không ngừng cọ sát đến mức nóng ran.
Nhịp tim trong lồ ng ngực như sắp nổ tung ra ngoài ngay khi đầu lưỡi của Lãnh Bá Siêu chạm lên làn da mịn màng của thiếu nữ.
- "A...ưm...Bá Siêu..."
Vệ Ngữ Đồng cả người ướt đẫm mồ hôi mà thở hổn hển, vòng tay ôm lấy cổ của người đàn ông mà khẽ rên nhẹ.
Khóe môi Lãnh Bá Siêu khẽ cong, bật cười nhìn mèo con dưới thân lúc này đã trở nên ngoan ngoãn.
Không chút chần chừ, anh th úc mạnh vẹt con của mình đi vào sâu nơi huyệt m.ật của thiếu nữ mà bắn mạnh chất dịch vào bên trong khiến cô cong người, thốt lên âm thanh h0an ái.
Vẻ mặt tỏ ra thích thú khi đạt đến kh0ái cảm.
- "Còn chê bai vẹt con này nữa không?"
Vừa nói, anh không ngừng di chuyển hông mình, từng đợt ra vào bên dưới, đôi tay vân vê cặp đào căng mịn của người dưới thân, trầm giọng hỏi.
Vệ Ngữ Đồng ánh mắt mơ màng, khẽ đưa tay chạm lên cơ ngực vạm vỡ của đối phương, ngoan ngoãn đáp:
- "Sẽ không."
Nghe đến đây, Lãnh Bá Siêu nở nụ cười hài lòng mà đưa mắt trìu mến nhìn cô vợ nhỏ.
Chiếc ga giường sớm đã trở vật thay thế, bị cô bấu mạnh đến mức rách từng lỗ nhỏ.
Danh Sách Chương: