Tại khu trò chơi điện tử Thiên Tinh, hạ thành Dương Uyên.
"Ông chủ, mở bốn khoang điều khiển!"
Giọng nói của vài thanh niên vang lên trước quầy. Ông chủ đang ngái ngủ ngẩng đầu lên, liếc nhìn đám học sinh trước mặt, rồi rút mấy tấm thẻ từ ngăn kéo ra, đưa cho họ: "Khu B có bốn khoang trống, tự vào mà chơi đi."
"Cảm ơn ông chủ nhé."
Đám học sinh nhận thẻ, vai kề vai đi về phía khu B.
Hạ thành không giàu có như thượng thành. Đa số gia đình không có điều kiện mua khoang điều khiển đắt tiền. Muốn chơi 《Chiến Vẫn》, lựa chọn tốt nhất là đến khu trò chơi điện tử, mười đồng là chơi được một tiếng.
Khu trò chơi điện tử Thiên Tinh này nằm ở vị trí đắc địa, xung quanh có vài trường học bình dân. Mỗi khi tan học, rất nhiều gương mặt trẻ trung lại kéo đến chơi vài ván.
Ông chủ nhìn theo đám học sinh rời đi, vừa định gục xuống ngủ tiếp, thì một giọng nói khác vang lên.
"Còn khoang điều khiển trống không ông chủ?"
Giọng nói trong trẻo, pha chút từ tính, rất dễ nghe.
"Còn chứ." Ông chủ tiện tay đưa một tấm thẻ: "Tiền cọc ba mươi, làm thẻ hội viên thì miễn. Khu B còn trống, tự vào chơi nhé..."
Vừa nói, ông chủ ngẩng đầu lên, nhìn thấy bộ dạng của thiếu niên trước mặt, ông sững người.
Thiếu niên đội mũ lưỡi trai, vành mũ che khuất mặt, chỉ lộ ra phần cằm thon gọn.
Khi thiếu niên nhận thẻ, ông chủ mới thấy rõ mặt cậu.
Đó là một khuôn mặt tinh xảo, pha chút quý phái. Cậu ta trông còn trẻ, nhưng lại mang đến cảm giác đặc biệt, khác hẳn đám học sinh lui tới. Ông chủ cảm thấy... cậu ta không giống người hạ thành.
"Cảm ơn."
Kỷ Minh Chúc nhận thẻ, mỉm cười với ông chủ, rồi quay người rời đi.
Ông chủ nhìn chằm chằm bóng lưng cậu, thầm nghĩ có phải công tử nhà giàu nào đến đây trải nghiệm cuộc sống không. Ông thu lại ánh mắt, gục xuống nghỉ ngơi tiếp.
Kỷ Minh Chúc cầm thẻ trong tay, đưa ngón tay gãi gãi má.
Mặt nạ thực tế ảo mô phỏng rất ôm sát mặt, thoải mái, nhưng dù sao cũng có một lớp vật liệu trên mặt, cậu vẫn chưa quen.
Ngũ quan của Kỷ Minh Chúc không thay đổi nhiều. Nếu mặt nạ mô phỏng thay đổi quá nhiều, người có kinh nghiệm sẽ nhận ra ngay, biểu cảm cũng rất cứng nhắc. Vì vậy, Dao Quang chỉ thay đổi chút ít hình dạng khuôn mặt cho cậu.
Chỉ cần ngũ quan thay đổi chút ít, diện mạo sẽ khác biệt rất lớn. Dù chỉ thay đổi nhỏ, trừ người rất quen Kỷ Minh Chúc, khó ai nhận ra cậu qua "gương mặt mới" này.
Tìm được một khoang điều khiển trống ở khu B, Kỷ Minh Chúc ngồi vào, cắm thẻ, đăng nhập tài khoản đã lâu không dùng.
Từ khi vào Tông Bỉnh Nhất Viện, Kỷ Minh Chúc gần như không đăng nhập 《Chiến Vẫn》. Dù đã gần một tháng trôi qua, nhưng khi thấy biểu tượng 《Chiến Vẫn》 hiện lên, cậu vẫn cảm thấy như đã mấy đời.
Nhưng Kỷ Minh Chúc không biết rằng, khi cậu đăng nhập tài khoản, một tiếng "ting" vang lên, loa của khu trò chơi điện tử cũng phát thanh.
"Chào mừng người chơi từ khoang 187 khu B đến với khu trò chơi điện tử Thiên Tinh! Đại thần giáng thế! Muôn vàn hào quang! Cấp độ lịch sử cao nhất: Hạng 144 thế giới!"
Cả khu trò chơi điện tử im lặng trong giây lát.
Mọi người nghi ngờ mình nghe nhầm, nhìn nhau.
Loa phát thanh lặp lại ba lần, "Hạng 144 thế giới" vang vọng khắp đại sảnh.
Giây tiếp theo, cả khu B nổ tung!
"Cái gì cơ?"
"Trời ạ!"
"Hạng thế giới? Đại thần phương nào?"
"Tuyển thủ chuyên nghiệp đấy à? Hay hệ thống hỏng rồi?"
Ông chủ vừa gục xuống ngủ lập tức ngồi bật dậy, tỉnh táo cả người.
Có tuyển thủ hạng thế giới?!
Khi người chơi cao cấp đăng nhập trò chơi, hệ thống sẽ tự động phát thanh. Chức năng này thu hút nhiều người chơi thích hư vinh, và là một chiêu thức kinh doanh.
Tính theo cấp độ lịch sử cao nhất, chỉ cần đạt 3000 điểm xếp hạng là kích hoạt phát thanh.
Hạ thành đông người, nghiện 《Chiến Vẫn》 cũng không ít. 3000 điểm xếp hạng đã là cấp độ cao. Gần như mỗi ngày có hai ba lần phát thanh. 3500 điểm trở lên thì hiếm hơn, khoảng một hai tuần mới có một lần.
4000 điểm xếp hạng là ngưỡng cửa của tuyển thủ chuyên nghiệp 《Chiến Vẫn》. Người đạt cấp độ này thường không hoạt động ở hạ thành, mà được câu lạc bộ thượng thành chiêu mộ, hoặc được Bình Họa Tư và giới tài phiệt theo dõi, trở thành người điều khiển dự bị.
Từ khi khai trương đến nay, khu trò chơi điện tử Thiên Tinh mới chỉ có một lần phát thanh 4000 điểm, là khi một tuyển thủ chuyên nghiệp của câu lạc bộ thượng thành về thăm người thân ở hạ thành. Còn hạng thế giới... đừng nói là phát thanh, ông chủ còn không dám nghĩ đến.
Hạng thế giới là khái niệm gì chứ?
Không có cấp bậc giá trị xếp hạng cố định, chỉ cần giá trị xếp hạng đạt tới top 500, đều có thể có được xếp hạng thế giới, cũng bị xưng là top 500 thế giới. Bất quá cho dù là mùa giải cạnh tranh không mấy kịch liệt, muốn đạt tới top 500 cũng yêu cầu 4600 điểm giá trị xếp hạng trở lên, một ít mùa giải tương đối "cuốn", điểm ngưỡng cửa kia còn cao hơn.
Đây là vị thần phương nào đại giá quang lâm, tới cái khu trò chơi điện tử nhỏ bé tồi tàn ở hạ thành này hạ phàm?
Theo phát thanh vang lên, toàn bộ khu trò chơi điện tử đều xao động, một đám người chen chúc tới, vây kín khu B.
...
"Chào mừng Thiên Nam trở lại Chiến Vẫn, ngài đã 30 ngày chưa trực tuyến, chúng tôi đã chuẩn bị đại lễ trở lại phong phú cho ngài, mời nhấn nhận..."
Kỷ Minh Chúc tiện tay tắt giao diện nhiệm vụ trở lại, mở tư liệu cá nhân của mình.
Cậu đã lâu không trực tuyến, danh tiếng tích lũy để thu hút sự chú ý của Bình Họa Tư đã tan thành mây khói. 《Chiến Vẫn》 chưa bao giờ thiếu thiên tài trò chơi, nhiệt độ đến nhanh đi cũng nhanh.
Nhìn cấp bậc hiện tại, xếp hạng mùa giải trước đã kết toán, hệ thống phát một khung chân dung top 500 và điểm thưởng, cấp bậc được đặt lại. Vì mùa giải trước cậu có xếp hạng thế giới, nên phân đoạn đầu mùa giải này đã có 3500 điểm giá trị xếp hạng.
Kho hàng còn chiếc cơ giáp cải trang 【Phá Trọng Vân】 của cậu khi đó, đồ trang màu trắng giản lược xinh đẹp như một tác phẩm nghệ thuật.
Lúc cải trang chiếc cơ giáp này, Kỷ Minh Chúc vẫn còn là thành viên Tông Bỉnh Nhất Viện. Khi đó cậu còn đang đau đầu làm sao để được Tả Tuyền Tông tán thành, tiếp cận Titan. Cậu không ngờ, chỉ hơn một tháng sau, mọi thứ đã thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Góc dưới bên phải hiện lên yêu cầu kết bạn và thông tin, Kỷ Minh Chúc liếc nhìn, là một tài khoản nhỏ mới lập, ID cũng là một chuỗi mã lộn xộn.
Cậu chấp nhận yêu cầu kết bạn, chuyển sang thông tin, quả nhiên là giọng Dao Quang.
"Thế nào?" Kỷ Minh Chúc hỏi.
Dao Quang nói: "Diêu Mính Khải đã đăng nhập 《Chiến Vẫn》, họ sắp tham gia giải đấu liên trường Chiến Vẫn, mỗi ngày đều dành ít nhất sáu tiếng để huấn luyện xếp hạng, thời gian khá thoải mái."
Diêu Mính Khải hiện là sinh viên năm ba hệ cơ giáp của một trường cao đẳng hàng đầu ở Dương Uyên Thành, năm sau tốt nghiệp. Là một người yêu thích 《Chiến Vẫn》 cuồng nhiệt, anh ta đã gia nhập đội chuyên nghiệp của trường khi nhập học, hiện đang chuẩn bị cho một giải đấu liên trường.
Tài khoản Chiến Vẫn của Diêu Mính Khải cũng bị Dao Quang "bóc trần", giá trị xếp hạng hiện tại là 3689 điểm, gần bằng điểm của Kỷ Minh Chúc. Dù số lượng người chơi 《Chiến Vẫn》 cực lớn, nhưng phân đoạn này không có nhiều người. Nếu may mắn, họ có thể gặp nhau nhanh chóng.
"Anh ta vừa kết thúc một ván xếp hạng, đang ở giao diện kết toán."
Một lát sau, Dao Quang nhắc nhở: "Có thể tìm trận."
Kỷ Minh Chúc nhấn nút tìm trận xếp hạng.
Đang tìm kiếm đối thủ.
Ghép trận thành công.
Sau khi vào giao diện, đối thủ không phải tài khoản của Diêu Mính Khải.
Không gặp được.
Kỷ Minh Chúc thở dài, tiện tay thoát ra.
Đối thủ đang xoa tay chuẩn bị đại chiến thì hoa mắt, đối thủ vừa ghép trận bỗng biến mất.
???
Ý gì? Chạy luôn? Coi thường tôi à??
Kỷ Minh Chúc không lãng phí thời gian với người khác, không gặp được thì thoát, chờ tài khoản Diêu Mính Khải vào tìm trận lại cùng lúc tìm trận với đối phương.
Cách này khá phổ biến trong giới trò chơi, thường thấy khi người chơi "bắn tỉa" streamer nổi tiếng.
Cuối cùng, sau khi thoát ba trận, trận thứ tư, Kỷ Minh Chúc cuối cùng cũng gặp Diêu Mính Khải trong cùng một trận đấu.
Cuối cùng cũng gặp được anh.
Khóe miệng Kỷ Minh Chúc cong lên nụ cười đầy ẩn ý, cậu không thoát nữa, lặng lẽ chờ đếm ngược kết thúc.
Cùng lúc đó, đối thủ của Kỷ Minh Chúc cũng chú ý đến chiếc cơ giáp cải trang màu trắng trước mặt.
Nhìn tham số cơ giáp, có lẽ chỉ là cơ giáp cấp B, còn cơ giáp của mình là cơ hình cấp A, lại là loại cơ giáp cấp A có tham số cải trang cực đột biến.
Đây chẳng phải nghiền ép cơ hình sao?
Không đúng... không thể lơ là, đội trưởng nói, trong thi đấu không được xem thường bất kỳ đối thủ nào, dù cơ hình kém mình, cũng phải phát huy hết sức để đối phó.
Đếm ngược chậm rãi trôi qua, rồi về không.
Vù...
Kỷ Minh Chúc khởi động động cơ trung tâm, tiếng vù vù lớn vang lên từ 【Phá Trọng Vân】.
Mục đích của cậu rất đơn giản, muốn tiếp cận Diêu Mính Khải, đương nhiên phải để lại ấn tượng sâu sắc cho anh ta.
Một tuyển thủ cao cấp giàu kinh nghiệm, mỗi ngày đều chơi hàng chục thậm chí hàng trăm trận, các loại tình huống cơ bản đều gặp qua. Làm thế nào để để lại ấn tượng sâu sắc, khó phai cho đối phương?
Về mặt này, Kỷ Minh Chúc thuần thục hơn bất kỳ ai.
Cơ giáp điều khiển bởi tài khoản Diêu Mính Khải đã lao về phía Kỷ Minh Chúc.
Tuy anh ta là người tấn công trước, nhưng bước chân rất cẩn thận, không tùy tiện tấn công, mà di chuyển theo đường cong, phòng ngừa Kỷ Minh Chúc dùng vũ khí tầm xa tấn công.
Nhưng Kỷ Minh Chúc không có ý định dùng tia laser tầm xa quấy rối, chờ khoảng cách hai bên rút ngắn đến 20 mét, đối thủ mới từ bỏ thử nghiệm, chính thức phát động tấn công!
"Ầm, ầm, ầm..."
Tiếng cơ giáp giẫm đạp mặt đất như một con quái thú cổ đại đang chạy nước rút. Khi tấn công cận chiến, cơ giáp của đối phương bắt đầu lắc lư, không phải bị hỏng, mà kiểu bước chân này có thể gây nhiễu phán đoán của đối thủ, khiến người ta khó đoán hướng đi tiếp theo.
Cách làm rất thông minh, nhưng trong mắt Kỷ Minh Chúc, thao tác cấp độ này vẫn còn hơi non nớt.
Khoảng cách hai bên rút ngắn đến 5 mét, chính là giai đoạn cận chiến bằng đao!
Kỷ Minh Chúc vẫn không động đậy!
Đối thủ cảm thấy có gì đó không ổn, lúc này còn không động? Chẳng lẽ bị rớt mạng?
"Keng" một tiếng, dao áp phóng ra, một thanh kiếm lôi quang xuất hiện trong tay. Dù Kỷ Minh Chúc không có bất kỳ động tác phản kích nào, đối phương cũng không nương tay, động cơ trung tâm vận hành với tốc độ cao nhất, công suất trong nháy mắt kéo căng, toàn lực chém xuống Kỷ Minh Chúc!
Đúng lúc đó, thân hình 【Phá Trọng Vân】 khẽ rung lên.
Tựa như một kiếm khách trầm mặc luyện kiếm mấy chục năm, ngày thường bất động như núi, nhưng khi ra tay là chiêu thức chí mạng!
【Phá Trọng Vân】 màu trắng khẽ rung lên, phát ra tiếng va chạm giòn giã của lớp giáp, rồi tiến lên nửa bước.
Chỉ nửa bước!
Nửa bước chân đó quả thực là một nét bút thần kỳ, ngay lập tức rút ngắn khoảng cách giữa hai bên, tiến đến vị trí cận chiến của đối thủ, hoàn hảo chen vào góc độ vừa đúng để triệt tiêu điểm phát lực của cơ giáp đối phương. Sau đó, theo động tác kéo cần điều khiển xuống của Kỷ Minh Chúc, 【Phá Trọng Vân】 bất ngờ tung một cú chỏ tay!
"Ầm!"
Trong tiếng nổ lớn, cú chỏ tay đó giáng thẳng vào đầu cơ giáp đối thủ, lực va chạm khiến thân hình cơ giáp đối phương chao đảo mạnh. Chưa kịp đứng vững, Kỷ Minh Chúc lại điều khiển 【Phá Trọng Vân】 tung một cú đầu gối đầy uy lực.
Lần này, dù người điều khiển có cố gắng kiểm soát thế nào, cũng không thể giữ thăng bằng cho cơ giáp. Cả cỗ máy mất điểm tựa, ngả người ra sau.
Chưa kịp chạm đất, người điều khiển đã cảm nhận được cơ giáp màu trắng trước mặt khẽ động, rồi trước mắt tối sầm lại.
Nổ tung!