Vừa bước vào cửa chính, một nhóm người đứng ngay hàng thẳng thớm trước mặt anh, dường như họ đang chờ anh đến.
Lôi Lạc Thần liếc ngang qua bọn họ, nhìn thấy Kỳ Sơn với vẻ mặt nôn nóng đứng bên cạnh họ.
Cô gái và đám thuộc hạ vừa nhìn thấy Lôi Lạc Thần, lập tức cúi đầu cung kính đồng thanh chào anh.
- Chủ nhân.
Lôi Lạc Thần không nhìn họ chỉ tuỳ tiện gật đầu một cái, rồi bước thẳng đến phòng làm việc của mình.
Thân hình cao lớn thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế bằng da ở phía sau cái bàn làm việc bằng gỗ, ánh mắt thiếu kiên nhẫn nhìn Kỳ Sơn và cô gái trẻ.
- Điều tra được gì?
Cô gái cẩn trọng bước tới cái máy vi tính trước mặt, bàn tay chạm vào con chuột màu đen bên cạnh, ngón tay thon dài nhấp nhấp vào cái nút bên phải trên con chuột.
Cô gái hành sự vô cùng thành thạo, chỉ vài giây sau đoạn video vừa thu được ở biệt thự Trung gia hiện lên trên màn hình máy vi tính trước mắt của mọi người.
Kỳ Sơn cũng giống như Lôi Lạc Thần, thật muốn biết người nào đã ra tay giết chết Dương Mẫn và giúp Dương Minh Huy rời khỏi biệt thự Trung Gia.
Lôi Lạc Thần ngồi dựa lưng vào chiếc ghế mềm mại, ánh mắt thâm thuý cẩn thận quan sát từng chi tiết diễn ra trong đoạn video.
Đột nhiên Lôi Lạc Thần ngồi thẳng người lại, ánh mắt hiện lên tia kinh ngạc, giọng nói trầm trầm vang lên.
- Bấm dừng lại ở 13-43-23!
Theo phản ứng tự nhiên cô gái đang điều khiển máy vi tính, quay lại nhìn Lôi Lạc Thần gật đầu một cái.
Nghe theo mệnh lệnh của Lôi Lạc Thần, cô gái ấn vào con chuột một cái, màn hình dừng lại ở đoạn 13 giờ 43 phút 23 giây.
Lôi Lạc Thần nhìn sang Kỳ Sơn, Kỳ Sơn cũng giống như anh, khi nhìn thấy người đàn ông xuất hiện tại biệt thự Trung Gia chính là Cao Huy.
Lôi Lạc Thần hừ lạnh một tiếng cất giọng căm phẫn.
- Ra ngoài!
Đám thuộc hạ nghe Lôi Lạc Thần nói vậy, liền tự giác đi ra ngoài, trong phòng lúc này chỉ còn lại Kỳ Sơn và anh.
Lôi Lạc Thần không nói gì, ánh mắt thâm thuý nhìn vào người đàn ông trên màn hình.
Mọi thắc mắc trong lòng anh lúc này đều được giải đáp.
Kỳ Sơn ngẫm nghĩ một chút nhìn Lôi Lạc Thần nói.
- Lạc Thần, lúc trước chúng ta từng nghi ngờ bên cạnh chúng ta đã xuất hiện nội gián, nhưng thật không ngờ người đó không ai xa lạ chính là Cao Huy.
Bàn tay đang đặt trên bàn của Lôi Lạc Thần, bất giác gõ gõ xuống mặt bàn tạo ra âm thanh.
" Cạch....cạch.....cạch....."
Gương mặt của Lôi Lạc Thần lộ rõ tia căm phẫn, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện ra trong con ngươi đen huyền kia tàn ẩn thứ gì đó vô cùng nguy hiểm.
Trong căn phòng tĩnh mịch, giọng nói của Lôi Lạc Thần càng thêm âm lãnh hơn.
- Lúc Dương Minh Huy vừa gia nhập vào đội đặc nhiệm Phantom, tôi đã nghi ngờ đến hắn.
Sau khi cho người điều tra chúng ta đã khẳng định rằng hắn là người của Dương Mẫn, mục đích hắn đến là vì trả thù.
Chỉ có điều với thế lực của Dương Mẫn lúc bấy giờ, bà ta không có khả năng thao tùng người trong quân đội.
Muốn gia nhập vào đội đặc nhiệm Phantom ( Bóng Ma) phải theo trình tự và cũng là một quá trình khó khăn, nhưng theo chúng ta được biết thì Dương Minh Huy lại quá dễ dàng vượt qua tất cả thử thách.
Thì ra Cao Huy đã âm thầm ở phía sau giúp đỡ hắn ta.
Kỳ Sơn thở dài, gật đầu đồng ý với lối suy nghĩ của anh.
- Hazzzzz......
Cũng tại anh quá lơ là, anh phải nên điều tra tất cả mọi người xuất hiện bên cạnh em.
Lôi Lạc Thần nhìn Kỳ Sơn bằng ánh mắt kiên định nói.
- Không phải lỗi của anh, Cao Huy không có khả năng an bày mọi chuyện.
Theo suy đoán của tôi, thì còn có người ở phía sau hắn thao túng mọi chuyện.
Kỳ Sơn nghe ra cũng phải, mặc dù Cao Huy là một người xuất sắc nhưng tâm tư của hắn không đủ sâu.
- Lạc Thần, vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?
Họ ở trong tối mình ở ngoài sáng quả thật rất bất lợi.
Lôi Lạc Thần vươn tay dây dây huyệt thái dương của mình, lúc này đầu anh rất đau.
Sự phiền não trong anh là do Storm mà ra.
Anh không biết bọn người của Cao Huy thật ra là vì An Nhi hay vì anh mà tới.
Nhìn ra tâm tư của Lôi Lạc Thần, Kỳ Sơn suy nghĩ một chút lên tiếng.
- Lạc Thần nếu em muốn tập trung đối phó với bọn họ thì hãy đưa An Nhi rời khỏi nơi này.
Không có An Nhi bên cạnh, em sẽ không có nhược điểm để bọn họ công kích.
Lời nói của Kỳ Sơn không sai, nhưng anh lại nghĩ nếu An Nhi không ở bên cạnh anh, lỡ có chuyện gì xảy ra anh không thể bảo vệ cho cô.
Có câu "nước xa không cứu được lửa gần".
Nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Lôi Lạc Thần, Kỳ Sơn lên tiếng trấn an.
- Lạc Thần, anh hiểu em lo lắng về điều gì, em có thể đường đường chính chính tìm ra một lý do để người của Đại Tá hộ tống An Nhi rời khỏi Thành Phố S vài ngày.
Ai nấy đều biết người của Đại Tá đều là tinh anh trong tinh anh, có được sự bảo vệ của họ thì em không cần phải lo.
Đúng vậy!
Anh phải mau chống giải quyết bọn họ, để họ bên cạnh như đặt một quả bom hẹn giờ không biết lúc nào sẽ nổ tung lên.
- Quyết định như vậy đi, nhưng trước tiên anh hãy điều tra Cao Huy.
Tôi muốn biết tất cả về hắn ta.
Một khi An Nhi rời khỏi Thành Phố S, chúng ta sẽ lập tức hành động.
Kỳ Sơn gật đầu nhận lệnh.
- Anh hiểu!
Nói xong Kỳ Sơn xoay người lại đi ra ngoài, vừa đi trong lòng Kỳ Sơn vừa nghĩ.
Phải công nhận Lạc Thần suy nghĩ rất sâu sắc, lúc này là thời điểm mấu chốt chỉ cần sơ sót một chút cục diện sẽ thay đổi hoàng toàn.
Xem như ai là người ra tay trước thì người đó sẽ nắm phần thắng càng nhiều.
Lôi Lạc Thần ngồi trầm tư trong căn phòng yên tĩnh, mùi hương lạ lạ xuất hiện trong phòng cứ khiến anh bất an.
Lôi Lạc Thần trầm mặc suy ngẫm, từ lúc ở đảo Sara trở về mùi hương này cứ lẫn quẫn quanh anh.
Bàn tay mạnh mẽ đang đặt trên bàn, lại vô thức gõ gõ theo nhịp.
"Cạch....cạch...cạch.....cạch....."
Mỗi khi Lôi Lạc Thần thận trọng suy nghĩ điều gì đó, thì anh sẽ vô ý làm ra động tác này.
Chuyện càng rối rắm thì nhịp gõ của anh càng nhanh.
Theo như thông tin người của Soul điều tra ra được, đám người dựng lên vụ bắt cóc không phải là Dương Minh Huy mà là một thế lực nào đó.
Bây giờ anh đã chứng thực rằng Cao Huy chính là nội gián, thảo nào đường bay của bộ trưởng bộ quốc phòng bí mật như vậy bọn họ vẫn có thể biết.
Nhưng con cáo già phía sau Cao Huy là ai?
Sự việc lần này liên quan đến rất nhiều người, không biết La Thành có dính líu gì với bọn họ không?
Lôi Lạc Thần càng nghĩ đầu anh càng đau, cảm giác như đầu anh muốn nổ tung lên.
Anh nhíu chặt đôi mày râm, tay vỗ vỗ mạnh vào đầu của mình, thuộc hạ đứng bên ngoài nhìn thấy liền lo lắng chạy vào.
- Chủ nhân.... người có sao không?
Có muốn uống chút thuốc giảm đau không?
Lôi Lạc Thần không ngẩn đầu lên anh chỉ vẫy vẫy tay ra hiệu cho hắn lui ra ngoài.
Tên thuộc hạ nhìn thấy sắc mặt của Lôi Lạc Thần nhợt nhạt trán lắm tắm mồ hôi, hắn lo lắng nhưng cũng đành lui ra ngoài.
Nhìn thấy tên thuộc hạ rời đi, Lôi Lạc Thần mới từ từ ngẩn cao đầu ánh mắt sắc bén mang theo nộ khí nhìn theo bóng lưng của hắn ta.
Gương mặt Lôi Lạc Thần lúc này nhìn thật hấp dẫn, khi đàn ông tức giận càng thoát lên vẻ ngạo mạn mê người, nhất là nụ cười nguy hiểm lúc ẩn lúc hiện trên khoé môi anh.