• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà họ Thẩm là quân phiệt lớn nhất cả hai tỉnh Lưỡng Giang, nắm giữ s.ú.n.g ống, trên phố tài chính rất có quyền lực, chỉ là người ta có nhiều con đường thu nhập hơn, vừa mới khởi đầu kinh doanh chứng khoán tài chính, người ta không mặn mà lắm.

“Vậy——chị cả, không bằng chị đưa em đến nhà họ Thẩm luôn đi.”

Hồ Mạn Mạn cũng mở lòng, trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình.

Hồ Oánh Oánh chấn động, tay run lên một cái, cà phê suýt nữa đổ ra: “Em nói gì? Nói lại lần nữa, nhà họ Thẩm nào?”

“Đương nhiên là nhà của Đại soái Thẩm Nguyên Long.”

Hai câu này không bị tắt âm, cho thấy con đường này có thể đi. Hồ Mạn Mạn trong lúc không để ý nói càng nhiều, càng nhanh hơn: “Ba ngân hàng lớn ở Thượng Hải, trên tay nhà họ Thẩm nắm giữ cổ phần của hai ngân hàng trong đó, còn Dương Kim Long chỉ là một con ch.ó làm việc cho nhà họ Thẩm mà phôi.”

Trong giấc mơ, Dương Kim Long đã đưa cô đến trước nhà họ Thẩm, chỉ nói với cô một câu như vậy.

“Vào nhà họ Thẩm, sẽ có lợi ích lớn hơn. Một chút tin tức kia của Dương Kim Long, thì lại xem như thứ gì?”

Gần đến năm giờ, Hồ Mạn Mạn có chút sốt ruột: “Chị cả, chỉ cần em có thể vào nhà họ Thẩm rồi, nhất định sẽ giúp chị tìm hiểu tin tức về chứng khoán.”

Cô chỉ còn thiếu phải thề thốt mà thôi.



Hồ Oánh Oánh có chút động lòng, chị ấy cũng không phải chưa từng nghĩ đến, nhưng nhà họ Thẩm ở Thượng Hải là gia đình như thế nào? Thẩm Nguyên Long xuất thân từ binh nghiệp, từ núi thây biển m.á.u mà chui ra, đầu phải treo trên thắt lưng, mới chiếm được hai tỉnh Lưỡng Giang phồn hoa nhất cả nước, đưa em gái đến nhà người như vậy, chỉ cần sơ sẩy một chút, chẳng phải…

Nhận ra sự do dự của Hồ Oánh Oánh, Hồ Mạn Mạn tiếp tục: “Chị cả, em đã được học hành, nhất định sẽ cẩn thận, không thể đi lầm bước. Chị cả…”

Đúng vậy, em gái ít nhiều cũng đã được học hành, nói ra cũng là người có tri thức hiểu lễ nghĩa, gửi đến nhà họ Thẩm, chỉ cần chăm sóc tốt, nghiêm chỉnh leo lên cành cao, chẳng phải tốt hơn nhiều so với theo một ông già như Dương Kim Long? Ánh mắt của Hồ Oánh Oánh xoay quanh em gái, em gái chỉ cần trang điểm một chút, đã có một vẻ đẹp kinh người, nếu lại chăm dưỡng thêm… Nhà họ Thẩm có thiếu soái trẻ tuổi huyết khí phương cương, nếu thực sự gửi đến bên thiếu soái của nhà họ Thẩm, mèo nơi nào mà chẳng ăn vụng chứ?

Nghĩ đến đây, Hồ Oánh Oánh buông cốc xuống, chỉnh sửa lại váy: “Thất thần làm gì, về nhà trước đã.”

Nếu không về, con quỷ đói sắc dục Dương Kim Long kia nhìn thấy được em gái, thì chẳng có chuyện gì tốt đâu.

Được câu này của chị cả, Hồ Mạn Mạn như chạy được vài dặm, trong lòng rõ ràng không có chuyện gì, nhưng n.g.ự.c vẫn đập thình thịch. Khi đứng dậy, cả người ướt đẫm mồ hôi, gió nóng thổi qua, vừa ẩm vừa dính.

Về đến nhà, Hồ Oánh Oánh ở ngoài nói chuyện với cha mẹ, Hồ Mạn Mạn không muốn nghe một câu nào, liền khóa mình trong phòng, lấy cuốn sách ra.

Cuốn sách đóng bìa, không tính là tinh xảo, trên bìa viết vài chữ lớn.

“Truyền kỳ kiếm hiệp Thục Sơn”.

Cô chậm rãi cẩn thận đọc. Vừa đọc đã đến tận khuya.



Chu Thủy Tiên gõ cửa: “Mạn Mạn, không phải mẹ không cho con đọc sách, mà là đèn dầu làm hại mắt.”

Lúc này Hồ Mạn Mạn mới tắt đèn đi ngủ.

Trong bóng tối, cô hồi tưởng lại câu chuyện trong thế giới Thục Sơn, quả thật, như hai chàng trai kia đã nói, những người tà giáo luôn có kết cục thảm hại. Nhưng trong đó cũng có một loại người, như cha con Lý Ninh, rõ ràng cũng bình thường, nhưng vì bám riết lấy nhân vật chính phái, mà sau này cũng một bước lên mây, sức mạnh tăng lên, cuối cùng trở thành một thế hệ kiếm hiệp nổi tiếng.

Ôm đùi, trong đầu cô chợt lóe lên một từ như thế.

Những chuyện xảy ra ban ngày cũng thực sự xác nhận suy nghĩ của cô. Thế giới kiếm hiệp Thục Sơn và thế giới của cô, không có gì khác nhau, bọn họ có thể ôm đùi nhân vật chính, vậy cô cũng có thể.

Nên cô mới đề nghị bỏ qua Dương Kim Long, trực tiếp đến nhà họ Thẩm. Không ngờ lại thành công.

Còn về nhân vật nữ chính, sau khi đọc một lượt “Thục Sơn”, cô cũng có chút ngộ ra.

Như cô, một nhân vật nữ phụ phản diện, có trách nhiệm thúc đẩy mối quan hệ giữa nam chính và nữ chính, giống như những nhân vật tà giáo trong “Thục Sơn” cố gắng tự tìm đường chết, thúc đẩy cốt truyện, khiến nhân vật chính trở nên mạnh mẽ hơn.

Nhưng, cha con Lý Ninh trong “Thục Sơn” thì không giống vậy, bọn họ luôn đi theo bên cạnh nhân vật chính, làm trâu làm ngựa cho nhân vật chính, nhân vật chính ăn thịt, bọn họ uống canh…

Cô, cũng có thể thử làm cha con Lý Ninh, mà không phải là Ngọc Vô Tâm phá rối không? Dù sao, trong giấc mơ thứ hai, cô cũng không hề đối nghịch với nữ chính, nam nữ chính không phải vẫn ở bên nhau sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK