Không thể không nói, Draco không thể nào ngờ được mình lại nghe thấy cái tên này, tên đầu sỏ làm cha bị ném vào Azkaban lại chính là Sirius!
Nam nhân này ôm tâm tư thế nào lại đứng bên cạnh cậu?
Thực buồn cười.
Draco âm trầm trở về ký túc xá, đứng trước cửa phòng ngủ ước chừng khoảng 3 phút mới mạnh mẽ kéo cửa.
Đại cẩu như bình thường nghe thấy tiếng động quay đầu chó lại.
Hơi thở Draco có chút bất thường, một vô thanh chú sắc bén phóng tới.
Phản xạ của đại cẩu không phải bình thường, kinh ngạc vội vàng né tránh sau đó khôi phục hình dáng nguyên bản.
“Dracp?” Sirius có chút hoang mang.
“Chia năm xẻ bảy!” Âm thanh Draco không thể che dấu phẫn nộ.
Sirius vội vàng vung đũa phép tạo ra một lá chắn: “Sao vậy?” Hắn hoàn toàn không hiểu gì cả.
Draco không hề ngừng lại, chú ngữ bắn tới không ngừng, có lúc là bạch quang, lúc là hồng quang, không hề gián đoạn bị bắn ngược xuống đất.
Nếu xét về thực lực, một chọi một, Draco hoàn toàn không phải đối thủ của Sirius.
Đợi đến lúc khí thế ban đầu qua đi, Sirius nắm bắt một khe hở bắt lấy cánh tay cháu ngoại trai: “Em phát điên cái gì?”
Draco dùng sức kéo ra, thực hiển nhiên, xét về sức lực cậu lại càng không phải đối thủ của Sirius.
Không chút sợ hãi trừng mắt nhìn nam nhân, Draco rốt cục mở miệng, ngữ điệu lạnh như băng: “Mẹ tôi biết không?”
“Cái gì?” Sirius hoang mang.
Draco hừ lạnh: “Chuyện anh đưa cha tôi vào Azkaban.”
Biểu tình Sirius trong nhắt mắt trống rỗng, hắn buông tay.
Draco rút tay về, nhưng cũng không công kích nữa, chỉ lạnh lùng nhìn nam nhân cao lớn, mà lúc này, Sirius lại một mực lảng tránh ánh mắt cậu.
“Xem ra……là không biết?” Draco tăng cao âm lượng.
“Tôi………” Sirius trong khoảng thời gian ngắn không biết nên giải thích thế nào, lúc nghỉ hè Narcissa tìm tới hắn, hắn không cố tình lảng tránh chuyện Lucius, mặc kệ là lập trường hay nguyên nhân khác dẫn tới kết quả này, thì chuyện này hắn không tiện mở miệng.
“Thực sự là anh sao?” Draco cười lạnh, chỉ tay về hướng cửa: “Cút cho tôi.”
“Draco, tôi……..”
“Cút!” Draco tăng lớn âm lượng: “Tôi không cần anh giúp! Không cần! !”
Nam nhân do dự, Draco mạnh mẽ đẩy người đuổi ra ngoài, sau đó đóng sầm cửa lại.
Dối trá vô liêm sỉ!
Draco chán nản ngồi phịch xuống giường, sau khi hai người giảng hòa vì chuyện của Regulus, Sirius còn từng an ủi cậu vì chuyện cha bị bỏ tù, cậu thực sự là một đứa ngu ngốc!
Thực ngốc!
……….
Ngày hôm sau.
“Mình có thể tưởng tượng ra bộ mặt đắc ý của Malfoy.” Harry rầu rĩ đi về hướng phòng học.
“Bất luận nó có biết hay không thì đây cũng chính là sự thật.” Hermione thấp giọng nói: “Harry, bồ không cần bày ra vẻ mặt khổ sở đó, đây là lớp đầu tiên của môn phòng chống nghệ thuật hắc ám a.”
Hình ảnh Snape hiện lên trước mắt làm Harry thực sự sung sướng, cậu điều chỉnh ra một nụ cười: “Đúng, bồ nói đúng.”
Chính là thực tế không hề tốt đẹp như Harry nghĩ.
Snape đối với cậu thực xa cách, đây là chuyện bình thường.
Snape liên tục trừ điểm Gryffindor, đương nhiên, đây cũng là chuyện bình thường.
Snape đứng bên cạnh chỉ đạo cho Malfoy hơn mười phút, còn nói nhẹ nhàng như vậy, chết tiệt, cậu chán ghét chuyện này.
Đến khi Snape đi qua chỗ cậu, anh lại làm như không thấy không thèm nhìn cậu tới một cái?
Snape đáng ghét! Chỉ cho cậu thấy được mặt nghiêng, mặt sau, cái ót!
Hermione kéo áo chùng Harry, dùng ánh mắt an ủi bạn tốt, trong mắt cô, biểu hiện của Snape thực bình thường, nếu như có ánh mắt gì mập mờ trên lớp, như vậy chính là tai nạn kinh khủng nhất thế kỷ.
Nhìn bộ dạng oán hận của bạn tốt, Hermione cũng không dám đánh giá, cô nhìn qua bên Slytherin, biểu hiện của Malfoy cũng không cao hứng như bọn họ nghĩ, thực kỳ quái.
Sau khi tan học, cơn buồn bực của Harry dâng lên tời tận đỉnh, cậu oán niệm với Hermione: “Anh cũng không chịu cấm túc mình.”
Hermione nghẹn, cô cảm thấy Harry thực sự tẩu hỏa nhập ma rồi: “Nếu không tí nữa bồ công kích Malfoy một chút đi?” Cô gái bực bội đề nghị.
Đem oán niệm vì Malfoy được phóng thích trực tiếp chuyển dời lên Draco Malfoy, Harry thì thào: “Tựa hồ là chủ ý tốt.”
“Tỉnh tỉnh Harry.” Hermione chụp lấy bả vai bạn tốt, bất đắc dĩ lắc đầu.
Harry hoàn hồn, le lưỡi, thầm nói trong lòng, cùng lắm thì cuối tuần lại khi dễ Snape vậy.
Harry xoa xoa thắt lưng quay về phòng ngủ, liếc mắt một cái liền nhìn thấy cha đỡ đầu lâu ngày không gặp đang dùng móng vuốt lật báo. Mấy ngày nay đầu đề của 《 nhật báo tiên tri 》 đều là chuyện phúc thẩm, tình thế kéo dài khá lâu.
“Sirius?” Harry cao hứng lao tới, mạnh mẽ xoa xoa đầu chó.
Đại cẩu biến thành nam nhân, cấp cho con đỡ đầu một cái ôm thân thiết.
“Chú thật sự không thể ra làm chứng sao?” Harry nhìn tờ báo lại nhớ tới những lời Hermione nói.
Ánh mắt Sirius trở nên phức tạp, nhìn lại tờ báo, không nói gì.
“Đáng giận!” Harry tức giận bất bình.
Sirius đau đầu, để Malfoy đào thoát hắn quả thực không cam lòng, bất quá bên cháu ngoại trau cũng làm hắn thực phiền não. Malfoy cha là một tên khốn, bắt hắn không có gì sai, nhưng cháu ngoại trai không xấu, hắn cố sức bảo vệ có gì phải nghi ngờ? Draco vì cái gì cứ phải đem hai chuyện giao lại cùng một chỗ!
Sirius suy nghĩ rất đơn giản, bởi vậy có thể thấy, thần kinh thô cũng có lúc phiền não.
“Cho chú ở nhờ vài ngày.” Cuối cùng, Sirius nói với con đỡ đầu của mình.
“Đương nhiên rồi.” Harry gật đầu, nhớ lại chuyện gì đó hỏi tiếp: “Sirius, chú có tìm được bản đồ đạo tặc của con không?”
Nhắc tới chuyện này, Sirius lại càng đau đầu, hắn vò đầu, khô khan nói: “Gần đây bận rộn quá nên quên mất.” Nói xong, hắn lại biến về hình cẩu nhảy lên giường con đỡ đầu.
“Vậy chừng nào chú rảnh nhất định phải tìm giúp con.” Harry đưa tay qua điểm điểm cái mũi cẩu.
Đại cẩu mơ hồ hừ một tiếng.
Bên ký túc xá Slytherin lại là một quang cảnh khác.
Draco trở về phòng ngủ liếc mắt liền nhìn thấy chiếc giường nhỏ đặc chế dành cho Sirius, khó chịu, mạnh mẽ quay đầu, nhìn thấy chén dĩa trên bàn trà, là dành cho Sirius ăn, lại khó chịu.
Hôm qua lười động tới nên chưa dọn dẹp, mọi thứ đều bày ra trước mắt, cực độ khó chịu.
Loảng xoảng, loảng xoảng…….
Drao vung đũa phép, mớ vật phẩm toàn bộ bay vào thùng rác.
Bớt đi những thứ linh tinh rách nát, căn phòng lập tức sạch sẽ, tầm mắt Draco lại chiếu tới chiếc giường nhỏ, mắt nheo lại, thật lâu sau: “Chia năm xẻ bảy!”
Chú ngữ rơi xuống, chiếc giường lập tức bị xé nát, giây tiếp theo đồng dạng bị quăng vào thùng rác.
Nhẹ nhàng hơn hẳn.
Draco thờ ơ nhìn khung cảnh trước mắt, trong lòng nói, quả nhiên trống trải nhìn tốt hơn hẳn.
Quét mắt nhìn một vòng, dấu vết sự tồn tại của nam nhân hoàn toàn bị quét sạch, Draco nhấc chân định đi tới sô pha.
Hử? Draco ngừng lại, âm thanh không đúng.
Dùng chân giẫm lên sàn nhà một chút, cẩn thận lắng nghe, quả nhiên không thích hợp.
Draco nhấc chân phải, cúi người nhẹ nhàng gõ lên sàn nhà, âm thanh có tiếng vọng, Draco cân nhắc một chút sau đó trợn mắt, cẩn thận dùng thần chú cắt mở phần sàn nhà, bên dưới có một phần rỗng, trong đó đặt một quyển nhật ký khá dày.
Sirius dấu?
Draco lấy nó ra, mày nhíu lại, nhìn về phía thùng rác, nếu không phá chiếc giường nhỏ kia, cậu không thể nào phát hiện ra thứ này. Ngồi lên sô pha, Draco lật ra trang bìa, trang đầu tiên viết tên chủ nhân quyển nhật ký: Regulus Black.
Này……….
Draco có chút do dự, nhưng vẫn lật tiếp tờ sau đó.
Nhìn một hồi, Draco hoàn toàn quên đi cơn tức với Sirius, cậu hoàn toàn chìm đắm trong sự thật kinh khủng ẩn chứa trong quyển nhật ký, đến tận giữa trưa Draco mới xem tới tờ cuối cùng, hơn nữa bút tích không giống, tựa hồ là chữ của Sirius: nhật ký, đã tiêu hủy; nhẫn, đã tiêu hủy; mặt dây chuyền, đã tiêu hủy; ghi chú, chú ngữ cùng độc dược bình thường không có hiệu quả, hiện tại chỉ có thể sử dụng nọc độc của quái xà.
Úc, Meilin…….
Mồ hôi lạnh thấm ướt lưng áo Draco, bàn tay như bị điện giật mà co rụt lại, quyển nhật ký lẳng lặng nằm trên bàn trà tựa như mãnh thú đang ngủ say.
“Sự tình này……” Draco khẽ thì thào, sắc mặt tái nhợt.
………
Những ngày kế tiếp có vẻ gió êm sóng lặng.
Harry buồn bực tìm được an ủi từ cha đỡ đầu,Hermione cũng không phát hiện được hành động đáng ngờ nào của Malfoy, lớp học chung của Gryffindor và Slytherin đều trôi qua trong an bình, nhóm học trò tụm 5 tụm 3 bàn tán về tin tức phúc thẩm, đoán xem kết cục thế nào.
Đáng giá nhất là, bên Hufflepuff lại bắt đầu mờ cá cược, Hermione thực sự bội phục, bất luận sự tình khẩn trương cỡ nào, nhóm tiểu hoan cũng có thể tìm được trò vui.
Lúc cuối tuần, Harry giả trang chuồn êm tới đường Bàn Xoay nhưng lại không tìm được người, phồng mỏ, Harry chỉ đành quay lại trường học, sau đó bị cha đỡ đầu đồng dạng mang tâm trạng buồn bực kéo tới quán ba cây chổi nốc rượu.
Lần này Harry không dám uống nhiều, đầu bắt đầu choáng váng liền không uống nữa, sau đó im lặng nhìn cha đỡ đầu trong hình dáng đại cẩu càu nhàu nóc rượu, nếu dễ dàng để Lucius Malfoy bị thả ra như vậy, cho dù là ai cũng khó chịu!
Một chút rượu đích thực có lợi cho giấc ngủ, cuối tuần Harry nằm chết trên giường nướng tới tận giữa trưa.
“Harry, mau nhìn này!” Đột nhiên có một đôi tay lay cậu.
Đầu Harry vẫn còn chút choáng váng, trợn mắt nhìn Hermione đang vô cùng hưng phấn. Úc, trời ơi, Hermione lao vào phòng ngủ nam sinh?
Lúc này, Hermione đang lắc lắc đại cẩu bên cạnh: “Tin tức lớn, đừng ngủ nữa.”
Harry liếc mắt một cái, liền tỉnh hẳn: “Peter bị bắt?”
Sirius nghe vậy lập tức thanh tỉnh, nhào qua xem.
“Đội trưởng thần sáng Shaker lợi dụng người sói Greyback làm mồi, dẫn đầu cấp dưới thành công phá hủy một căn cứ bí mật của tử thần thực tử, bắt được vị “anh hùng Peter Pettigrew” đã chết 15 năm trước!” Hermione lớn tiếng đọc, sau đó liếc nhìn Sirius tiếp tục: “”Xem ra thân phận của “tử thần thực tử Sirius Black” cần phải xác nhận lại!”
“Quá tuyệt vời!” Harry nhảy dựng lên: “Như vậy chú có thể rửa sạch tội danh, sau đó tố cáo Lucius Malfoy!”
Hiện tại đang là giữa trưa, phòng ngủ không còn ai khác, Sirius biến trở về hình người, có thể thoát khỏi thân phận tội phạm truy nã hắn thực cao hứng.
Hermione mỉm cười thật tươi: “Vì không để Malfoy cha thoát tội, Bộ Pháp Thuật lần này phải vung vốn khá lớn.”
“A?” Harry nghi hoặc.
“Greyback là tội phạm truy nã rất vất vả mới quơ được, nếu không phải khẩn cấp, bồ nghĩ Bộ Pháp Thuật sẽ đồng ý lấy hắn làm mồi nhử sao? Vạn nhất hắn chạy thoát thì sao? Úc, không, hắn thực sự đã trốn được.” Hermione chỉ vào dòng cuối: “Bộ Pháp Thuật khẳng định không ít người phản đối chuyện phóng thích Malfoy, vì thế mới xúc tiến hành động lần này, thậm chí chịu tổn thất xổng mất Greyback chỉ để bắt được Peter, rất may còn sức nặng của Lucius Malfoy.”
Harry trợn mắt: “Mình không thèm cám ơn hắn đâu.”
Biểu tình Sirius trở nên phức tạp.
Hoàn